Trên một hòn đá gần lòng suối, Tôn Kỳ đứng bất động như tượng. Suối nước chảy siết, bọt tung trắng xóa, thỉnh thoảng lại có vài con cá quẫy đuôi nhảy lên mặt nước.
Phốc! bất động như sơn, động như lôi đình. Một bàn tay gấu vừa chọc xuống nước đã móc lên, trong tay là một con cá màu bạc một sọc đỏ giãy đành đạnh, là Hồng Bạc Ngư.
Tôn Kỳ ánh mắt sáng ngời, miệng ngoặm lấy con cá, răng cắn sâu vào thịt cá, máu tươi chảy ròng ròng, con cá giãy được vài cái lập tức bất động. Hắn đưa mắt nhìn con gấu kia, mặt nhếch lên khiêu khích.
Con gấu kia bĩu môi khinh thường, cũng không cho rằng có gì quá đặc biệt.
Tôn Kỳ một ngụm nuốt luôn con cá vào bụng, thầm cười ngươi sẽ rất nhanh cảm thấy tuyệt vọng.
Chỉ một lúc sau, phốc! lại một con cá khác, lần này là Trích Linh Ngư. Tôn Kỳ đưa ánh mắt khiêu khích nhìn con gấu kia khiến nó có chút tức giận.
Phốc! là Hắc Thiềm Ngư. Con gấu kia trong mắt nổi lên ghen tỵ.
Phốc! là Chương Ngư… là Lạch Trạch Ngư… là Tố Hồng Ngư…
Tôn Kỳ liên tục ra tay bắt cá, bắt phát nào là trúng phát đấy. Hắn có thần thức dò xét lại có thần thức kim châm tấn công, không có con cá nào có thể thoát được hắn.
Con gấu kia nhìn thấy tức muốn nổ đom đóm mắt, nó cũng tập trung bắt cá muốn lấy lại thể diện, nhưng mà Tôn Kỳ liên tục ra tay phát nào trúng phát đó, khiến nó tâm thần bất định liên tục bắt hụt.
Thấy nó như vậy, Tôn Kỳ càng tỏ ra vẻ khoái trá.
Đúng lúc này trong phạm vi thần thức của hắn xuất hiện một con cá màu bạc lưng có hai sọc đỏ, đúng là Hồng Bạc Ngư cấp độ Yêu ngư. Hắn trước đó chỉ toàn bắt được dã ngư, ăn cũng bổ nhưng hiển nhiên không bằng Yêu ngư, lại nói nếu hắn bắt được Yêu ngư sẽ còn khiến con gấu kia tức giận cỡ nào.
Tôn Kỳ thần thức lập tức khóa chặt lại Hồng Bạc Ngư, chỉ chờ nó bơi tới gần sẽ ra tay, nhưng mà chờ mãi con Hồng Bạc Ngư chỉ bơi quanh quẩn một chỗ cách hắn không xa không gần, giống như đang muốn trêu tức hắn.
Tôn Kỳ nhớ ra Hồng Bạc Ngư đã thành Yêu ngư mở ra linh trí, khả năng nhận thức được đang bị hắn rình rập. Nếu như vậy thì đứng tại đây chờ đợi không có ý nghĩa gì cả.
Hắn phán đoán nhanh, đưa ra quyết định càng nhanh, hắn lập tức nhảy ùm xuống nước. Dòng nước chỉ ngang bụng gấu, nước chảy siết bọt tung trắng xóa khiến hắn cực kỳ khó di chuyển.
Tôn Kỳ gian nan bước đi ngược dòng nước, tiếp cận gần với Hồng Bạc Ngư.
Con gấu kia thấy vậy cười thầm: đúng là dân nghiệp dư. Gấu tại trong nước bắt cá là điều không thể, vì gấu không có ưu thế về mặt này, nếu có thể thì chính nó đã nhảy xuống nước từ lâu không chờ đến bây giờ.
Con Hồng Bạc Ngư kia cũng nhận ra hành động của Tôn Kỳ, nó bơi luẩn quẩn tại chỗ, chờ Tôn Kỳ gian nan tiến lên được vài bước nó lại bơi ra xa một chút. Chờ Tôn Kỳ tiến lên, nó lại bơi lùi ra xa.
Không còn nghi ngờ gì nữa, con cá này quả thật đang trêu tức hắn.
Mặc dù gặp khó nhưng Tôn Kỳ không lo lắng, khoảng cách có xa một chút nhưng vẫn trong tầm tấn công của thần thức kim châm.
Vút! Thần thức kim châm bắn ra. Hồng Bạc Ngư đang nhởn nhơ bơi lội bỗng bản năng cảm thấy cực độ nguy hiểm, nó quẫy đuôi lắc đầu qua lại tìm đầu mối, nhưng mà nó không phát hiện được gì. Nếu không phát hiện được nguy hiểm thì cách tốt nhất là bỏ chạy thật nhanh, nó quay đầu chuẩn bị bơi đi thì phốc! một tiếng, toàn thân cứng đờ.
Một con gấu khổng lồ nhanh chóng chồm tới, bắt lấy con Hồng Bạc Ngư còn đang ngơ ngác, hàm răng con gấu cắm phập vào đầu con cá, không cho nó cơ hội vẫy vùng.
Con gấu trở lại tảng đá, lắc thân mình giũ nước, đặt con cá xuống tảng đá liếm liếm trêu ngươi con gấu kia.
Gừ… gừ… gừ… con gấu kia tức giận, lấy tay tạt nước về phía Tôn Kỳ, nhưng mà không ảnh hưởng đến khuôn mặt phè phỡn gặm cá của hắn.
Lại một lúc sau, Tôn Kỳ bắt được Trích Linh Ngư cấp độ Yêu ngư.
Lại thêm một con Lạch Trạch Ngư cấp độ Yêu ngư.
Hắc Thiềm Ngư cấp độ Yêu ngư, Chương Ngư cấp độ dã ngư….
Đến lúc này đã triệt để chọc giận con gấu kia, nó đứng thẳng hai chân, móng vuốt hai tay liên tục cắt xé vào không khí, nó rống lên những tràng dài đe dọa. Nó nhảy bổ xuống nước bơi tới chỗ Tôn Kỳ.
Hai con gấu đứng trên tảng đá, vươn thân lên cao nhất có thể để tạo cảm giác to lớn, bốn bàn tay gấu lao vào cắt chém loạn xạ. Ầm! hai con gấu va chạm với lực cực lớn, bọn chúng ôm nhau đẩy đối phương xuống tảng đá. Đây là cách loài gấu dùng để giải quyết những tranh chấp nhỏ.
Tỏm! Tôn Kỳ bị con gấu kia đẩy rơi xuống nước. Con gấu kia đứng trên tảng đá khua tay, hú dài như một kẻ chiến thắng. Tôn Kỳ nhìn nó một lúc, sau đó quyết định bơi đi, hắn không có kinh nghiệm giao chiến kiểu gấu, đánh tiếp cũng là thua, với lại bây giờ hắn đã đầy bụng không cần thiết phải tiếp tục ở đây.
Con gấu kia sau khi chiếm được tảng đá thì vui mừng nộ rõ, nó đang mong ngóng cá bơi đầy bụng nó. Nhưng mà nó nào biết nó sẽ chẳng bắt được con cá nào, vùng nước này đã bị Tôn Kỳ quậy cho đục ngầu, nào còn cá ở đây.
Tôn Kỳ vỗ chiếc bụng ục ịch của mình trở lại gốc cây, hắn nằm cuộn tròn trong đống cỏ khô, rất nhanh hắn chìm vào giấc ngủ.
Trong không gian vô ngần hắn lại thấy được bản thân đang thôn phệ huyết mạch của đám cá mới ăn. Hắn đã không còn quá chú tâm điều này, hắn bây giờ quan tâm là có thể xuất hiện hình ảnh chủng tính mới hay không?
Huyết mạch Địa Hùng Vương cắn nuốt xong huyết mạch đám cá thì trở nên sáng ngời, các hình ảnh chủng tính lần lượt hiện ra nhưng vẫn còn rất mờ ảo.
Tôn Kỳ bắt gặp vài hình ảnh đang thi triển chủng tính tăng cường ngũ giác, đây đúng là thứ hắn định học, đang định dồn huyết mạch lực lượng thể thắp sáng những hình ảnh này thì bất chợt hắn nhìn thấy hình ảnh một chủng tính hấp dẫn.
Đó là một con gấu đang từ từ biến lớn, nó rống lên cuồng bạo, móng vuốt sắc nhọn, răng năng nhô ra, nước dãi chảy xuống, ánh mắt xích hồng, chiến lực tăng lên gấp mười lần. Đây đích thị là chủng tính Cuồng Bạo, một trong những đặc tính nổi bật của Yêu tộc so với các chủng tộc khác.
Tôn Kỳ trước đây tại Ma giới đã nhiều lần đọc qua Yêu thú cuồng bạo, hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với chủng tính này. Bây giờ được tận mắt chứng kiến chủng tính này khiến hắn lửa nóng trong lòng sôi sục.
Hai tay hắn vò vào nhau, đang phân vân không biết nên chọn chủng tính Cuồng Bạo hay chủng tính tăng cường ngũ giác. Lợi và hại của hai loại chủng tính này đều không cần nói nhiều, mỗi chủng tính đều có chỗ cần dùng riêng.
Xoắn xuýt một hồi, Tôn Kỳ quyết định chọn chủng tính Cuồng Bạo, hắn tin chắc Địa Hùng Vương cũng sẽ lựa chọn như vậy. Cả hai bọn hắn đều thiên về chiến đấu, luôn ưu tiên chủng tính tấn công hơn phụ trợ.
Lần này nằm ngủ, mất hết ba tháng, để hắn tiêu hóa hết số cá ăn được, hắn cũng vừa học xong chủng tính Cuồng Bạo. Nhưng học được là một chuyện, vận dụng lại là chuyện khác.
Tôn Kỳ kiểm tra yêu hạch của mình. Yêu hạch của hắn to bằng nắm tay, yêu lực tràn trề. Theo tính toán, với bằng này yêu lực hắn có thể khởi động Cuồng Bạo hai lần.
Không chờ đợi thêm nữa, Tôn Kỳ muốn thử ngay chủng tính Cuồng Bạo.
Tại một bãi đất trống nhỏ, Tôn Kỳ tĩnh tâm, hít sâu một hơi. Sau đó hắn gầm lên vang vọng núi đồi, yêu lực cuồn cuộn từ yêu hạch chảy ra, mạch máu nổi lên, cơ bắp phình to, tròng mắt nổi máu…
Tôn Kỳ ngửa mặt hét dài, hắn chính thức bước vào trạng thái cuồng bạo, trước mắt hắn chỉ toàn một màu máu, giống như một tấm màng đỏ che trước mắt. Hắn cảm thấy tâm trạng bức rứt, nóng nảy. Tinh thần lý trí đang bị áp chế. Trong người hắn có một cỗ năng lượng cuồng bạo khổng lồ giống như núi lửa đang trực chờ phun trào.
Hắn ngó quanh, thấy một tảng đá nhìn khá giống một con hổ, càng nhìn hắn càng giống thấy con hổ. Hắn thấy con hổ đang nhe răng khiêu khích hắn. Không thể nhịn được nữa, hắn nhào bổ tới, hai trảo giáng xuống.
Ầm… ầm… ầm… tảng đá vỡ vụn, trong mắt hắn thì là con hổ bị đập chết, nhưng mà cái cây bên cạnh đang biến hóa giống như con hổ sống lại, hắn lại lao tới, đánh nát cái cây.
Lúc này một con bướm bay ngang qua, trong mắt hắn lại như một con hùng ưng đang múa vuốt tấn công, hắn lập tức há miệng phun ra Địa Hùng Chi Nộ.
Chấn động rung chuyển cả một khu vực, mặt đất nứt ra như mạng nhện, Địa Hùng Chi Nộ đã được tăng lên mười lần sức mạnh.
Khói bụi tiêu tán, một con đại xà hiện ra, nó thè lưỡi phát ra những tiếng khè khè, ánh mắt đầy khiêu khích. Tôn Kỳ lao tới, Lăng Hùng Trảo điên cuồng cắt tới. Con đại xà bị bằm thành thịt vụn.
Đống thịt lã chã rơi xuống, từng miếng thịt khi chạm đất lại nhúc nhích sinh ra sinh mệnh mới, bọn chúng mọc ra những cặp chân lông lá, những con mắt mọc ra, cặp răng nhọn ghê rợn. Bọn chúng là một lũ nhện độc.
Không một chút suy nghĩ, Tôn Kỳ lao tới tấn công điên cuồng.
Khi đã tiêu diệt hết đám nhện, Tôn Kỳ chống tay xuống đất miệng thở hồng hộc, đúng lúc này thì một hỏa cự nhân xuất hiện. Tôn Kỳ cảm thấy một sự uy hiếp cực lớn.
Hắn chủ động tấn công trước, là một chiêu mạnh nhất của hắn: Địa Hùng Chi Nộ, mặc dù hắn đang trong trạng thái mệt mỏi nhưng hắn vẫn dốc toàn bộ sức lực cho từng chiêu, mỗi chiêu đều vô cùng cuồng bạo.
Địa Hùng Chi Nộ mang theo uy lực khổng lồ bắn tới, hỏa cự nhân kia đưa tay làm đao chém xuống. Địa Hùng Chi Nộ bị chém đứt đôi, hai nửa cầu bay sang hai bên, nổ tan một mảnh rừng.
Hỏa cự nhân được thế lấn tới, giơ lên cự quyền. Tôn Kỳ cũng không chịu thua giơ lên cự trảo đón đỡ, nhưng mà hắn chợt cảm giác vô cùng mệt mỏi, giống như bị tháo sức, đầu óc hắn quay vòng vòng, mắt hắn mờ đi.
Bốp! hắn ăn trọn một đấm ngay mặt. Hắn lập tức ngã xuống, trước khi ngất xỉu, hắn còn nghe bên tai giọng mắng chửi: dám đánh ta! Dám đánh ta! Ta đấm cho ngươi bầm mặt!…