Trong một hang động lớn.
Hỏa Hạt Ma Sư đang hì hục đào đất.
Một lúc sau, nó đào ra một đoạn rễ màu hồng, dài một gang tay, to bằng ngón cái.
Hỏa Hạt Ma Sư ánh mắt tiếc nuối, nhưng rồi cũng đành đem đoạn rễ nuốt xuống bụng.
Nó trước đó cảm thấy một cỗ khí tức khủng bố, khiến nó sợ hết hồn, một mạch chạy về hang động trốn.
Khi bình tâm suy nghĩ lại, nó vẫn cảm thấy không yên, vậy là nó quyết định dọn nhà.
Trước khi chuyển đi, nó tất nhiên sẽ phải mang hết những thứ quý giá theo. Đoạn rễ hồng này chính là thảo dược nó đang canh giữ, vốn định chờ cho đoạn rễ thành thục sẽ sử dụng, nhưng hiện nay tình thế không cho phép, nó chỉ có thể nuốt sống.
Đúng lúc này, bên ngoài hang động truyền đến âm thanh.
Âm thanh này rất nhỏ, nhưng Hỏa Hạt Ma Sư là ma thú Tạo Thể cảnh, nó lập tức nhận ra có kẻ xâm nhập.
Lông nó dựng đứng, tròng mắt mở to, móng vuốt thò ra khỏi đệm thịt, nó nhảy phốc một cái trốn vào một góc kín.
Một nhóm năm tên sơn tặc đi vào trong hang.
Hoàng Cẩu để bọn chúng vào thăm dò, nhưng mục đích thực sự là dụ Hỏa Hạt Ma Sư ra ngoài, đây chính là chiêu dụ rắn ra khỏi hang.
Khi năm tên sơn tặc này vào sâu trong hang thì một vuốt sáng lóe lên.
Phốc… phốc… mấy tiếng, năm tên sơn tặc lập tức tan thành mây khói.
Hoàng Cẩu vẫn là tự cho thông minh, đánh giá thấp ma thú Tạo Thể cảnh, đừng nói là năm tên cho dù năm trăm tên cũng không thể buộc Hỏa Hạt Ma Sư ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này một tia thần thức công kích tấn công Hỏa Hạt Ma Sư, khiến cho nó sợ hãi cực độ, nó vọt thẳng ra ngoài hang.
Ầm… ầm… ầm… âm thanh từ trong hang phát ra, rõ ràng là tiếng Hỏa Hạt Ma Sư lao nhanh đụng vào cột đá trên đường.
Đám sơn tặc bên ngoài phấn khởi:
“Thành công! Nó đang chạy ra. Nhanh giăng bẫy.”
Hỏa Hạt Ma Sư như một hòn lửa lao thẳng cửa hang, một cái lưới sắt từ trên chụp xuống, nhưng ngay lập tức bị Hỏa Hạt Ma Sư xé nát.
Khi Hỏa Hạt Ma Sư chân vừa chạm đất, thì đất dưới chân sụp xuống, Hỏa Hạt Ma Sư ngã ngay xuống hố.
Trong hố là dịch nhớt trơn trượt khiến cho nó nhất thời không đứng vững được.
Hoàng Cẩu ánh mắt mừng rỡ vội ra lệnh:
“Nhanh! Quăng lưới bắt sống.”
Hoàng Cẩu vẫn cho rằng với mưu kế thâm sâu của hắn có thể bắt sống Hỏa Hạt Ma Sư mà không tốn chút công sức. Hắn đây là muốn hạn chế tối đa tổn hại cho cơ thể Hỏa Hạt Ma Sư, vì từ lâu hắn đã xác định đây là phụ thể của mình.
Hỏa Hạt Ma Sư sau mấy bước loạng choạng, lập tức gồng mình bùng lên ngọn lửa.
Ngọn lửa với nhiệt độ cực lớn, dễ dàng đốt cháy tấm lưới và dịch nhớt trong hố.
Hỏa Hạt Ma Sư nhún chân chuẩn bị nhảy lên. Hoàng Cẩu thấy không ổn, sợ rằng Hỏa Hạt Ma Sư sẽ chạy mất, hắn lập tức lấy ra Hồng Hoàng Hồ Lô.
Hắn tay kết ấn, miệng nhẩm chú ngữ.
Hỏa Hạt Ma Sư vừa nhảy ra khỏi hố thì phốc một tiếng, đầu nó đã bị xuyên thủng một lỗ, chết tươi tại chỗ.
Hoàng Cẩu thu lại hồ lô, hắn ra lệnh cho mấy tên sơn tặc lại kiểm tra Hỏa Hạt Ma Sư.
Sau khi kiểm tra, xác thực Hỏa Hạt Ma Sư đã chết.
Hoàng Cẩu lại gần xem, nhìn lỗ máu trên đầu Hỏa Hạt Ma Sư lòi ra cả óc trắng, hắn tặc lưỡi tiếc nuối: ra tay quá nặng, biết như vậy nhẹ tay một chút. Không biết như vầy còn có thể dùng được không?
Hắn quay sang chắp tay hỏi Tôn Kỳ:
“Đại vương, như thế này còn có thể dùng tạo thể?”
“Vết thương chí mạng rất nặng, phải xử lý một phen mới dùng được.” Tôn Kỳ đáp.
Hoàng Cẩu thở ra một hơi: còn dùng được là tốt rồi.
Hắn sau đó ra lệnh cho thuộc hạ khiêng xác Hỏa Hạt Ma Sư về lều trại.
Trong lều lớn, đám sơn tặc túm tụm xem Hỏa Hạt Ma Sư, đây là lần đầu tiên bọn hắn tận mắt, tận tay thấy và sờ vào một ma thú cấp Tạo Thể cảnh.
Hoàng Cẩu quay sang Tôn Kỳ hỏi:
“Đại vương thế nào khôi phục bộ phụ thể này?”
“Ở đây không đủ đồ, mang về lại nói.” Tôn Kỳ trả lời.
Hoàng Cẩu gật đầu, ra lệnh cho đám thuộc hạ bảo quản cẩn thận xác Hỏa Hạt Ma Sư.
Hỏa Hỏa tức phì khói, truyền âm nói:
“Ngươi xem… ngươi xem… hắn coi ngươi là thuộc hạ của hắn luôn kìa.”
Tôn Kỳ chỉ cười cười, không một chút giận dữ.
Ngày hôm sau, bọn hắn lại khởi hành đến mục tiêu tiếp theo.
Lần này là một con Ngân Giác Cự Tê.
Sau khi hy sinh mấy chục tên sơn tặc thăm dò, cuối cùng cũng giết được Ngân Giác Cự Tê.
Chuyến đi lần này kết thúc ở đây.
Kết quả: chết 80 tên Luyện Linh cảnh, giết được hai ma thú cấp Tạo Thể cảnh.
Kết quả này chính là do Tôn Kỳ dung túng Hoàng Cẩu mà có, vì theo lẽ thường có gấp mười lần số lượng Luyện Linh cảnh như trên cũng không thể giết nổi một ma thú Tạo Thể cảnh, còn nếu Tôn Kỳ tự ra tay, một binh một chốt cũng không mất được.
Bọn hắn trở về Thạch Xà sơn trại, gây ra một tiếng vang oanh động lớn.
Một trăm tên đi, chỉ có 20 tên trở về nhưng bọn hắn đều được hứa ban ma pháp cấp Tạo Thể cảnh, đồng thời ưu tiên được tạo thể trước.
Điều này khiến cho đám sơn tặc còn lại hâm mộ đỏ mắt, tự trách lúc trước sao không xung phong đi cùng.
Mười một tên trước đây được ban ma pháp Tạo Thể cảnh chỉ có bốn huynh đệ Hoàng Cẩu là tham gia chuyến đi lần này, theo lẽ thường bốn bọn hắn sẽ được ưu tiên tạo thể trước, khiến cho bảy tên còn lại thèm khát nhỏ dãi.
Bọn hắn chỉ nghĩ đến thành quả, chưa từng nghĩ đến số kẻ phải hy sinh. Đây chính là một trong bản tính của Ma tộc: chỉ nhìn lợi ích trước mắt.
Tôn Kỳ cần thời gian xử lý hai cái xác ma thú, hẹn một tháng sau giúp bọn hắn tạo thể.
Trong thời gian này, 20 tên trở về từ cuộc săn ma thú trở thành tâm điểm chú ý, liên tục có kẻ đến nịnh bợ hỏi thăm, bọn hắn được dịp liền ra sức ba hoa khoác lác.
Đặc biệt là trong câu chuyện của bọn hắn hết lòng ca ngợi Hoàng Cẩu thông minh sáng suốt, chỉ đạo kịp thời, đồng thời chỉ trích Tôn Kỳ ngồi không, không chịu ra sức.
Sở dĩ như vậy là do Hoàng Cẩu cùng đám huynh đệ dùng quyền lực thao túng, bẻ cong sự thật. Bọn hắn đang xây dựng hình tượng nhà lãnh đạo tài tình cho Hoàng Cẩu.
Tại căn phòng bí mật.
Vương Nhị cười nói:
“Đại ca, mọi chuyện đều diễn biến theo đúng ý đồ của chúng ta. Bọn chúng tin sái cả cổ.”
“Đại ca, chúng ta làm vậy có được không? Lỡ như đại vương biết chuyện thì sao?” Tiểu Miêu e ngại hỏi.
“Hừ! đệ không nhìn thấy cách hắn đối xử với chúng ta sao? Nếu không có chuẩn bị, sớm muộn gì chúng ta cũng bị hắn hại chết.” Hoàng Cẩu lạnh lùng trả lời.
“Đệ thấy… đệ thấy… đại vương cũng không phải ý đấy…” Tiểu Miêu ngập ngừng nói.
“Nói vậy là đệ nghi ngờ ta sao? Vậy được, đệ cứ lết tới chân hắn, tình nghĩa huynh đệ chúng ta từ nay chấm dứt.” Hoàng Cẩu giận dữ nói.
“Đại ca… đại ca… đệ không có ý đó. Đệ làm sao có thể nghi ngờ huynh được.” Tiểu Miêu hoảng sợ nói.
“Đại ca, Tiểu Miêu không có ý đó đâu, đại ca cũng biết tính hắn thiếu quyết đoán, lại nhút nhát nên mới nói như vậy. Tình cảm huynh đệ chúng ta làm sao có thể dễ dàng nói dứt là dứt được. Tiểu Miêu quỳ xuống xin lỗi đại ca đi.” Lâm Bưu đứng ra giải hòa.
Tiểu Miêu lập tức quỳ sụp xuống:
“Đại ca, là lỗi của đệ. Mong đại ca tha thứ.”
Hoàng Cẩu ngồi trên cao nhìn vị huynh đệ tình thâm của mình quỳ trước mặt, lòng tỏ ra hả hê. Nhưng trên mặt lại tỏ vẻ bao dung:
“Được rồi! ta làm sao có thể trách đệ được chứ. Đệ đứng lên đi.”
…
Một tháng sau, như đã hứa, Tôn Kỳ tập trung một nhóm mười tên Luyện Linh đỉnh phong lại.
Tại trong sân nhỏ, bày ra mấy cái bàn, bên trên có đặt năm bộ phụ thể, gồm có: Hỏa Hạt Ma Sư, Ngân Giác Cự Tê, Bạch Mã, Trư Bát và Sa Ngộ.
Tôn Kỳ nhìn bọn hắn nói:
“Các ngươi cũng biết khoảng cách giữa Tạo Thể cảnh và Luyện Linh cảnh như trời với đất, bước vào Tạo Thể cảnh chính là một lần lột xác biến hóa, vô cùng trọng đại và cũng vô cùng khó, đã vây khốn không biết bao nhiêu kẻ. Sau đây ta sẽ hướng dẫn các bước tạo thể…”
Đám Luyện Linh cảnh chăm chú lắng nghe và ghi nhớ, không dám bỏ sót một chữ.
Nói xong, Tôn Kỳ ngừng lại để cho bọn hắn tiêu hóa thông tin.
Đám Luyện Linh cảnh trầm mặc vì theo lời Tôn Kỳ muốn bước vào Tạo Thể cảnh thực sự rất khó, khả năng thành công thấp, hậu quả lại lớn chính là dùng tính mạng đi đặt cược.
Tôn Kỳ lúc này lấy ra một lọ đan dược đặt lên bàn. Hoàng Cẩu ánh mắt sáng rực hỏi:
“Đại vương, đây có phải Tạo Thể đan hỗ trợ tạo thể, vô cùng hữu ích.”
Không biết từ bao giờ mà Hoàng Cẩu đã nhận định Tôn Kỳ là kho chứa đồ của hắn, khi hắn cần đồ vật sẽ giả bộ cúi đầu nói một vài lời nịnh bợ thì đều có được, hắn có cảm giác mình mới là chúa tể nơi đây, Tôn Kỳ chỉ là tấm bình phong, mặc cho hắn điều khiển.
Tôn Kỳ cười lắc đầu nói:
“Ta làm sao có thể có được Tạo Thể đan. Đây chỉ là một loại đan dược ta mô phỏng Tạo Thể đan, công dụng chắc chắn kém hơn nhiều, mà hậu quả thì ta cũng không rõ ràng. Ta chỉ cho các ngươi thêm một lựa chọn, còn chọn hay không là quyền của các ngươi.”
Đám Luyện Linh cảnh lại trầm mặc.
Hoàng Cẩu tròng mắt đảo một vòng, trong lòng hắn nghĩ: tên đại vương này hẳn là trước đây đã dùng chính loại đan này để tạo thể, hắn có thể dùng thứ này để tạo thể thì với thiên phú của ta chắc chắn cũng sẽ được, hắn dọa dẫm là muốn ngăn chúng ta mạnh lên, uy hiếp địa vị của hắn.
Hoàng Cẩu đúng là nghĩ quá nhiều, tự cho thông minh, hắn không biết rằng hắn vốn không có tư cách đấu dũng, đấu mưu với Tôn Kỳ. Hắn chỉ là một con rối trong tay Tôn Kỳ. Tôn Kỳ đang thử chế tạo Tạo Thể cảnh nên dùng hắn làm vật thí nghiệm, đẩy hắn lên đỉnh cao, rồi một cước đạp hắn xuống. Nhìn hắn tuyệt vọng và đau khổ.
Cũng khó trách Hoàng Cẩu có suy nghĩ này, vì hắn vốn không được học hành, tầm mắt thấp kém, lại quen thói lưu manh vô lại, cả cuộc đời chỉ tiếp xúc cùng với đám đầu trộm đuôi cướp. Cho dù hắn có khôn thì cũng chỉ là khôn lỏi, không bao giờ là khôn ngoan.
Hoàng Cẩu sau đó tụ lại đám Luyện Linh cảnh bàn bạc nhỏ to.
Tôn Kỳ thì ngồi cách xa dửng dưng.
Một lúc sau, đám Hoàng Cẩu trở lại thưa:
“Đại vương, bọn ta quyết định tạo thể, xin đại vương hỗ trợ.”
“Được.” Tôn Kỳ gật đầu cười.