Ngoại giới!
Có thể hiểu theo nhiều nghĩa: Bên ngoài khu vực thành Hải Giác, bên ngoài Hắc Liên Khu, hay bên ngoài Ma giới. Với mỗi ý nghĩa thì có cách xử lý riêng biệt.
Còn làm như thế nào thì các vị đại lão đang bàn bạc quyết định.
Sau đó một nhóm Tạo Thể cảnh dò đường được phái ra.
Không lâu sau đó, một tên Tạo Thể cảnh trở lại báo cáo.
Bên kia cánh cổng đích thực là ngoại giới, chính xác hơn là một hòn đảo.
Hòn đảo này không cách Ma giới quá xa, bọn họ đã kiểm tra xung quanh đảo, không phát hiện có nguy hiểm bẫy rập hay Hải tộc phục kích, tạm thời an toàn. Trung tâm đảo phát hiện một ngôi đền, bọn họ cũng chưa vào xem.
Đám đại lão dựa trên tin tình báo nhanh chóng đưa ra kế hoạch.
Đám Luyện Linh cảnh và một ít Tạo Thể cảnh sẽ ở lại giữ cổng, còn lại tất cả sẽ đi qua cánh cổng.
Tôn Kỳ theo đoàn thám hiểm đặt chân qua cánh cổng, trong lòng hắn lúc này có nhiều cảm xúc khó tả, vì dù sao trước kia hắn cũng là sống tại bên ngoài. Hắn cũng không có dự định suốt đời tại Ma giới, sớm hay muộn hắn cũng sẽ ra ngoài. Nhưng hiện tại được ra ngoài cũng khiến hắn có chút bất ngờ, không kịp chuẩn bị tâm lý. Mang theo rất nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Vừa đặt chân qua bên kia cánh cổng, đập vào mắt Tôn Kỳ là một dải cát trắng, nước biển trong xanh, sóng lăn tăn vỗ bờ. Trên trời cao từng đám mây trắng lững lờ trôi, từng cánh chim chao liệng. Gió nhẹ thổi hiu hiu, làm rung động từng tán lá dừa lao xao, trong gió còn thoảng hương thơm hoa cỏ. Từng bóng dừa ngả theo ánh nắng chiều.
Tất cả tạo nên một khung cảnh thật sự… đáng ghét. Ma tộc ghét nhất chính là khung cảnh này. Quá nhiều ánh nắng, quá chói mắt.
Bọn hắn mặc dù đều đã tạo thể nhưng mà khi bị ánh nắng chiếu vào, ma khí trên thân vẫn bị đốt cháy, phát ra tiếng xèo… xèo…
Cái này cũng không gây được thương tổn quá lớn cho bọn hắn, nhưng lại khiến bọn hắn khó chịu.
“Nhanh mặc áo choàng!” một tên Hợp Nhất cảnh ra lệnh.
Tất cả nhanh chóng khoác lên áo choàng, che kín thân thể, không để lộ bất kỳ phần nào ra bên ngoài. Đây là bọn hắn chuẩn bị trước khi đi qua cánh cổng đến ngoại giới.
Tôn Kỳ chùm lên áo choàng. Trong lúc không ai để ý, hắn mang lên một chiếc mặt lạ, đồng thời khí tức của hắn từ từ thay đổi, trở nên cuồng bạo, nóng bỏng. Từ ấn ký của Hỏa Hỏa những đường hoa văn kéo dài đến khắp cơ thể.
Hỏa Hỏa truyền âm hỏi:
“Ngươi lại dự định làm chuyện xấu gì nữa sao?”
“Sao ngươi lại nghĩ ta sẽ làm chuyện xấu?” Tôn Kỳ hỏi lại.
“Vì mỗi lần ngươi che dấu thân phận thì không giết ma cũng cướp của.”
“Ta thật bị oan a. Lần này là ta tự bảo vệ.”
“Xí! Có ma mới tin ngươi.”
…
Tôn Kỳ phóng thích thần thức dò xét khắp đảo. Hòn đảo này không lớn, chỉ tương đương với một thành nhỏ, khắp nơi đều là cây cối thú nhỏ, không hề có dấu hiệu nguy hiểm.
Tôn Kỳ lại đưa mắt nhìn về hướng tây, có thể thấy rõ một tầng hắc vân đen kịt bao phủ một địa vực rộng lớn. Nơi này cách Ma giới cũng không quá xa. Nếu như Hợp Nhất cảnh bay liên tục một ngày sẽ trở lại Ma giới, Tạo Thể cảnh có thể sẽ mất mười ngày.
Tất cả đoàn thám hiểm cùng tiến về trung tâm đảo. Nơi đây có một di tích cổ. Tường đá đổ vỡ, rêu phong. Những tượng đá bị dây leo cuốn kín. Cỏ dại mọc um tùm.
Có bốn cánh cổng đá lớn dù đã rêu phong nhưng vẫn còn đứng vững với thời gian. Bốn cánh cổng mở về bốn hướng.
Trên những vách tường, cột đá điêu khắc hoa văn chữ viết, nhưng lại vô cùng lạ lẫm với Ma tộc. Hẳn là ngôn ngữ của Hải tộc.
Đi vào trong ngôi đền, nơi đây cũng không có gì ngoài những bức phù điêu và cột đá.
Đám Hợp Nhất cảnh tất nhiên là không tin tưởng mọi chuyện chỉ có như vậy. Bọn hắn ra lệnh tất cả tỏa ra xung quanh tìm kiếm.
Một lúc sau, có một tên Tạo Thể cảnh nói:
“Tất cả xem nơi này!”
Đám gần đó túm lại xem. Mộc Vọng hỏi:
“Phát hiện được gì?”
“Bẩm tiền bối là một đoạn văn tự của Ma tộc chúng ta. Đại ý là dùng máu mở cửa.” Một tên Tạo Thể cảnh bẩm báo.
“Vậy còn chờ gì nữa!” Mộc Vọng ra lệnh.
Đám Tạo Thể cảnh lập tức cắt tay nhỏ máu. Từng giọt máu thấm vào trong pháp trận, hoa văn trận pháp sáng lên.
Bức tượng lớn chính giữa đại điện đột nhiên rung động, sau đó từ từ dịch chuyển sang bên, để lộ đằng sau là một đường hầm bí mật.
Mộc Vọng chỉ tay:
“Ngươi, ngươi, ngươi đi xuống thăm dò.”
Ba tên Tạo Thể cảnh ngoan ngoãn đốt đuốc, phóng thích hồn lực, đi xuống đường hầm.
Không lâu sau, một tên trở lại báo cáo:
“Bẩm tiền bối, phía dưới không hề có nguy hiểm, chỉ có một cánh cửa và bia đá cổ ngữ.”
“Được! tất cả đi xuống.” Mộc Vọng ra lệnh.
Phía cuối đường hầm chính là một cánh cửa nhỏ, bên cạnh là một bia đá viết bằng cổ ngữ Ma tộc:
Ta là Ma La Lan, tướng quân của Nộ Chiến Thành.
Ta đã từng đánh Yêu tộc, giết Thần tộc. Chiến công vô số.
Nhưng khi đến cuối đời, ta cảm thấy những gì ta đã làm được quá nhỏ bé so với đại sự nghiệp nhất thống Đại Thế Giới của Ma tộc.
Nhưng thời gian của ta đã gần hết. Ta có thể làm được gì?
Sau nhiều lần suy tư, ta đã lập ra một kế hoạch táo bạo. Ta muốn tạo ra một sinh vật có thể tung hoành cả Ma giới lẫn ngoại giới, không bị giới hạn trói buộc.
Ta nhân lúc Hải Vương đi vắng tiến vào địa bàn Hải tộc, chém giết vô số, cướp đi trứng của Hải Vương.
Các ngươi nên biết Hải Vương là cường giả cấp Hợp Nhất cảnh đỉnh phong, nếu như tại trong biển ta sợ cũng không chống lại được mấy chiêu của Hải Vương.
Ta sau đó trở lại Ma giới, dùng ma khí để tẩm bổ trứng của Hải Vương, mong muốn tạo ra được một Hải tộc có được ưu điểm của Hải tộc lẫn Ma tộc. Trở thành công cụ để Ma tộc xâm chiếm Đông Hải.
Đáng tiếc! ta thất bại.
Ta nhận ra một điều: không thể ấp được trứng của Hải tộc tại Ma giới, ma khí không những không tẩm bổ cho trứng mà còn giết chết con non bên trong.
Mặc dù như thế nhưng ta vẫn không từ bỏ.
Nếu như không thể ấp được tại Ma giới vậy thì hãy ấp tại ngoại giới, lại lấy ma khí từ từ biến đổi con non bên trong.
Vậy là ta tiến hành nghiên cứu. Kết quả là ta đã thành công ở bước thử nghiệm.
Nhưng đáng tiếc! thời gian của ta đã hết.
Ta không cam lòng! Ta dùng ít ỏi thời gian còn lại xây dựng một lồng ấp tại đảo hoang. Sau đó để lại manh mối cho hậu bối đời sau tìm đến nơi đây, tiếp tục kế hoạch của ta.
Nhưng các ngươi cũng đừng nghĩ sẽ dễ dàng đoạt được. Ta tại nơi đây còn bố trí một cửa ải cuối cùng.
Chỉ có kẻ xứng đáng mới nhận được phần thưởng của ta.
…
Đọc đến đây, tất cả không thể không bái phục vị tiền bối Ma La Lan này, thực lực mạnh mà mưu kế cũng sâu. Vì Ma tộc mà mấy ngàn năm trước đặt xuống át chủ bài chuẩn bị cho tương lai thống nhất Đại Thế Giới.
Tâm huyết này đáng để bọn họ kính nể. Có mấy tên chắp tay làm lễ kính.
Đám Hợp Nhất cảnh thì đưa ánh mắt trao đổi, bàn bạc ý kiến.
“Các ngươi có biết cái tên Ma La Lan này?”
“Không biết. Nhưng ta biết tại Nộ Chiến Thành đích thực có một đại gia tộc gọi Ma La, còn cái tên Ma La Lan này thì không chắc có phải thuộc gia tộc này.”
“Có điểm đáng nghi: Nếu như trứng của Hải Vương ở đây, vì sao Hải Vương không đến thu lại?”
“Nơi đây bố trí trận pháp ẩn giấu có lẽ qua mặt được Hải Vương. Đảo này lại gần Ma giới, chỉ sợ Hải Vương cũng không dám đến quá gần.”
“Có khi nào là ngoại tộc đặt bẫy?”
“Nơi đây bố trí cơ quan phải dùng Ma tộc huyết mới mở ra được, lại dùng cổ ngữ Ma tộc. Ta không nghĩ ngoại tộc có thể làm hết thảy những thứ này.”
“Vậy tại sao bên ngoài lại có nhiều ký tự, hoa văn của Hải tộc?”
“Ta nghĩ đó là ngụy trang, tránh Hải tộc phát hiện sự thật.”
“Đã qua nhiều năm như vậy chỉ sợ trứng này cũng đã hỏng.”
“Trứng này có thể dùng được hay không thì vào xem xét sẽ biết.”
“Vậy thì cùng vào xem thôi.”
Đám Hợp Nhất cảnh quyết định tiến vào bên trong, không ai phát hiện ra rằng trong ánh mắt của đám Hợp Nhất cảnh lộ ra một tia tham lam.
Hải Vương chính là bá chủ biển cả, chính là vương trong Hải tộc, nếu như có thể khắc lên hồn phách ấn ký vào một tiểu Hải Vương giống như thú sủng thì tương lai sẽ có được một siêu cấp chiến lực trợ giúp. Lúc đó tiến vào trung tâm quyền lực Ma giới cũng là có thể.
Cánh cửa nhanh chóng được đẩy ra, những tia sáng lóa mắt từ bên trong bắn ra.
Đám Tôn Kỳ vội lấy tay che mắt.
Khung cảnh bên trong dần hiện ra. Một cái quảng trường rộng lớn, văn lộ trận pháp chằng chịt. Chính giữa là một cái kim tự tháp bốn mặt, có bậc thang dẫn lên đỉnh.
Trên đỉnh kim tự tháp là một viên trứng màu lam nhạt, trên trứng có hoa văn sóng biển tự nhiên mà có, không giống như bị khắc lên. Xuyên qua vỏ trứng có thể lờ mờ thấy được con non đang hô hấp.
Đây đích thực là một viên trứng sống!
Đám Hợp Nhất cảnh cũng không dấu được sự tham lam trong mắt. Mộc Vọng lớn tiếng:
“Trứng này có ý nghĩa phi phàm với Ma tộc, phủ thành chủ sẽ tiếp nhận giao lên trên.”
“Hắc… hắc… Mộc huynh nói đúng. Trứng này đã có ý nghĩa với toàn Ma tộc, vậy thì luyện linh sư hội cũng xin góp một phần sức lực.”
“Vũ gia cũng nguyện vì Ma tộc cống hiến.”
“Tính thêm Nghệ gia bọn ta vào nữa.”
Đám Hợp Nhất cảnh liên tiếp mở miệng vì Ma tộc, Mộc Vọng mắt nhảy một cái, đám hồ ly này cũng quá gian xảo. Hắn vốn định dùng thân phận phủ thành chủ, được Nộ Chiến Thành chính thức sắc phong, danh chính ngôn thuận lấy đi trứng Hải Vương. Nhưng không ngờ đám hồ ly này lại có thể luồn lách tìm ra một cái cớ không thể bắt bẻ.
Mộc Vọng hừ lạnh nói:
“Nếu như đã muốn cống hiến vậy thì tất cả cùng lên đi.”
Lời tuy thế nhưng tiến lên đầu tiên tất nhiên là đám Tạo Thể cảnh.
Khi vừa đặt chân vào quảng trường thì… ầm! vang một tiếng. Một cỗ lực lượng khổng lồ đè ép lên vai bọn hắn. Có mấy tên không kịp chuẩn bị lập tức khuỵu gối, chống tay, sắc mặt tái nhợt.
Đây chính là cửa ải cuối cùng: trọng lực thử thách!