Tất cả mọi thứ xảy ra ngày hôm nay đều là do nó tự làm tự chịu, nó lấy tư cách gì để đến đây mà chửi bới như thế chứ????

Em bước ra đến ngoài cửa thì thấy Lão Chồng đang ngồi ở ghế đá, lão chỉ im lặng nhìn con hồ ly đó rồi nhìn em bằng ánh mắt hối hận. Nó nhìn thấy cảnh tượng đó thì càng đau lòng hơn, nó khóc.

- em đã đánh đổi tất cả, đã hi sinh vì anh nhiều như thế vậy mà chỉ một lần bênh vực em thôi cũng không thể có. Anh có cảm thấy như vậy là rất quá đáng hay không????

- tôi phải nói với cô như thế nào thì cô mới chịu hiểu, mối quan hệ giữa chúng ta là mối quan hệ không ràng buộc, đến với nhau chỉ vì một chút cảm xúc chứ không hề có tình yêu ở đây. Tại sao cô lại không chịu chấp nhận điều này...

Chuyện này xem ra khá thú vị, đánh đổi hy sinh nhiều đến như thế mà không cướp được chồng người thì hơi phí. Em chẳng làm gì cả, Chỉ đơn giản là đứng nhìn cô ta rồi cười. Hành động này của em càng khiến cô ta càng điên hơn, cô ta lại tiếp tục gào thét chửi bới.

- con hồ ly kia, mày đi ra ngay đây, mày với tao hôm nay phải nói rõ hết một lần cho xong. Chuyện là của tao với mày chứ không liên quan gì đến gia đình tao. Tại sao mới có thể để bố mẹ tao phải chịu nhục nhã cả đời mang tiếng như thế....

Em ung dung bước từng bước ra đến chỗ nó, em và nó chỉ cách nhau có một cái cổng thôi.

- mày cảm thấy oan ức lắm hả??? Oan vì không cướp được chồng tao hay sao??? Mày biết thừa là tao đang có bầu, mày lợi dụng lúc tao không thể chiều chồng mà cướp chồng tao??? Như vậy mà vẫn còn cảm thấy oan ức à???

- mày im đi, anh ấy và tao đều là mối tình đầu của nhau, mày biết cái gì mà nói.

- à. Đó là mối tình đầu à? nếu mà trước yêu nhau thắm thiết như thế thì sao không lấy mẹ nhau đi. Chia tay làm gì để rồi hành hạ người khác, chúng mày biết tìm hạnh phúc cho chúng mày thì tao lại không biết hạnh phúc cho bản thân tao à???

- mày mau ly hôn với anh ấy đi, tao và anh ấy sẽ lập tức kết hôn....

Em nghe nó nói như thế thì cảm thấy rất bực mình. Các chị có biết trước khi em ra gặp nó em đã làm gì không???

Em đã lấy một quả bóng bay rồi cho nước mắm với một chút ít mắm tôm vào đó, Bây giờ là đến lúc nó được tận hưởng hương thơm của màn đánh ghen lịch sự nhất lịch sử rồi...

Em lấy quả bóng bay ấy ra, qua cánh cửa em ném mạnh vào người nó.

bụp...

Quả bóng vỡ cũng là lúc tiếng nó hét lớn.

- Mày làm cái gì vậy hả con khốn...

- cơ thể mày còn thối hơn những cái thứ Tao vừa ném vào người mày đấy. Mày có biết đây là đâu không mà mày dám đến. Mày phải tự hiểu Cái thân phận của mày chứ, đi cướp chồng người ta còn dám lớn giọng thách thức. đây chỉ là màn mở đầu thôi, Nếu như mày còn dám đến nhà tao gây chuyện thì tao sẽ không chỉ nhẹ nhàng như thế này đâu....

Cơ thể Nó bẩn thỉu đến mức chính bản thân nó còn phải ghê tởm, nó vừa khóc vừa chạy đi, em nhìn theo nó mà cảm thấy thương hại Nó. Nó cố gắng nhiều như thế, bon chen nhiều như thế nhưng kết quả nhận lại chỉ là câu nói hững hờ từ thằng đàn ông mà nó đã cố gắng cướp giật...

Em mở điện thoại ra xem, chưa bao giờ em nhận được nhiều tin nhắn như thế. Cần xin có, khuyên giải có, trách móc cũng có, thậm chí là chửi bới nữa. Nhưng tất cả những điều đó em đều bỏ qua hết, lúc này trong em chính là một khoảng trống mà không biết bao giờ mới có thể lấp đầy được.

Em nhìn lão chồng bằng đôi mắt lạnh lẽo rồi em nói với lão.

- Nếu chẳng thể nào sống được với nhau thì ly dị đi, đừng hành hạ nhau thêm nữa...

Lão quỳ xuống trước mặt em rồi lão lại khóc, mấy cái giọt nước mắt này giống như là giọt nước mắt cá sấu. Em nhìn thấy nó giả tạo vô cùng, em không muốn tin là người đàn ông mà mình hết mực yêu thương chiều chuộng lại có thể khốn nạn bạn với mình đến như vậy...

- Ngọc à, em đánh anh đi, em chửi anh đi, nhưng anh xin em đừng bỏ anh, em đừng để con chúng ta phải mất bố....

- có một thằng bố khốn nạn như thế thì có để làm gì? Bây giờ tôi còn tử tế thì tốt nhất anh nên viết đơn ly hôn đi, nếu như tôi mà không tử tế thì anh đừng có trách, tôi không biết là mình sẽ làm ra những chuyện gì đâu...

Em bước chân vào trong nhà nhưng lão vẫn Quỳ Ở đó, em ngồi ở ghế gọi điện nói chuyện với bố mẹ, thực sự rất muốn khóc, rất muốn kể cho họ nghe những tổn thương mà em đang phải chịu, nhưng rồi em lạnh nuốt hết vào trong, em không dám để bố mẹ mình phải thất vọng vì bản thân đã chọn sai đường....

Nói chuyện với bố mẹ xong em lại tiếp tục nói chuyện với đứa con bé bỏng trong bụng. Em kể cho con nghe những điều tốt đẹp ở thế giới bên ngoài. Để cho con quên đi những điều mà nó vừa mới được nghe, những điều ấy thực sự quá phũ phàng. Em không muốn những điều ấy làm tổn thương trái tim bé nhỏ của đứa con mình....

Em quên đi mất là lão chồng vẫn đang ngồi ở ngoài sân, đến lúc em giật mình nhớ ra thì em đi ra ngoài để xem lão đang ở đâu, em vẫn thấy Lão đang quỳ ở đó. Định làm khổ nhục kế hay sao??? Nhưng những điều đó đâu có giá trị gì với em, cảm xúc trong em lúc này nó thực sự nhạt nhẽo đến mức em chẳng còn có thể dùng từ ngữ gì để định nghĩa được cái sự nhạt nhẽo ấy...

Em mở điện thoại ra xem mấy chương trình giải trí để bản thân bớt buồn, đang xem điện thoại lại có tin nhắn, chính là tin nhắn từ con hồ ly kia.

Nó gửi cho em rất nhiều ảnh, có cả clip quay lại cảnh ân ái giữa nó và lão chồng em nữa. Nó làm như thế này thực sự sức ảnh hưởng đối với em cũng chẳng thể có. Nếu như nó có khả năng thì nó đã cướp được, đâu có cần phải dở mấy cái trò thủ đoạn bẩn thỉu này ra...

Em nhắn tin lại cho nó.

- Nếu mày vẫn muốn cướp thì đến mà đưa lão đi đi. Gửi ba cái tin nhắn vớ vẩn này làm gì, tao đã cảnh cáo mày rồi, mày vẫn còn muốn tiếp tục gây chiến hay sao???

- Hãy buông tha cho anh ấy đi có được không? Tao đã mất hết tất cả rồi, chỉ còn anh ấy thôi, cô ly hôn với anh ấy đi...

Con giáp thứ 13 mang danh người yêu cũ quả thật lì mặt hơn những con giáp thứ 13 bình thường. Loại này hãm đến mức chẳng có từ ngữ gì để miêu tả nỗi cái độ hãm của nó...

- cảm ơn mày đã gửi cho tao những bức ảnh nóng bỏng như thế này, tao lại có thêm thứ để gửi cho bố mẹ mày xem rồi...

Em nhắn tin đó cho nó xong thì ngay lập tức phát chán đoạn clip đi khắp nơi. Là chính bản thân nó dồn em vào bước đường tuyệt tình này chứ không phải là em muốn như thế. Có phải nó quá yêu lão chồng em đến mức trở nên ngu ngốc rồi hay không???

Hay bởi vì đầu óc nó bây giờ không được bình thường nên nó mới làm ra những cái chuyện lố bịch như thế này. Em cũng chẳng còn muốn sống với kẻ phản bội nữa nên nếu lão quyết định ly hôn thì em cũng sẽ ký ngay vào tờ đơn đó mà không có một chút do dự...

Khi đoạn clip và những bức ảnh đó được gửi đi thì em nhận được một cuộc gọi từ mẹ của nó, Lúc đầu em cũng chẳng định nghe, nhưng bà ấy gọi ba cuộc liền Nên em cũng muốn biết là bà ấy muốn nói gì. Em cũng muốn biết mẹ của con giáp thứ 13 là người như thế nào, có biết nói đạo lý hay không hay cũng trơ tráo giống như con gái của mình???

- alo...

- chào cháu. Bác chính là mẹ của Mai Anh đây...

Nghe cái giọng nhẹ nhàng của bà ấy em lại cảm thấy có chút chột dạ. Thà như ngay từ đầu bà ấy gọi điện cho em liên tục chửi bới như con gái của bà ấy thì em còn biết mình phải nói gì, nhưng cái thái độ quá tử tế như thế này khiến em lại nhất thời chỉ biết im lặng...

- hôm nay bác gọi điện cho cháu không phải là muốn cháu phải tha thứ cho con gái bác, bác chỉ muốn thay mặt nó xin lỗi cháu. Bác cảm thấy rất nhục nhã vì không thể dạy bảo được con gái mình...

Tại sao cô ta có thể đối xử với người sinh thành ra mình như vậy, những lời nói này lại khiến cho em cảm thấy xấu hổ vì đã gửi clip nhơ nhuốc kia cho người phụ nữ hiền lành này. Nếu em biết bà ấy là người phụ nữ hiền lành biết điều như thế thì em đã không gửi rồi....

- bác biết Bây giờ cháu đang rất tức giận, nếu đặt bác ở cương vị đó thì bác cũng sẽ như cháu thôi. Bác không mong cháu sẽ xóa những đoạn clip đó đi, bác chỉ mong cháu có thể nhận lời xin lỗi này từ Bác...

Em vẫn chỉ im lặng không biết phải đối xử với bà ấy như thế nào. Bà ấy lại tiếp tục nói..

- bố của con bé mất từ sớm, bác lúc nào cũng phải lo lắng đi làm kiếm tiền nuôi nó, đến khi nó lập gia đình thì lại tìm được một thằng chồng không ra gì. Có lẽ những điều đó đã khiến cho nó trở nên ích kỷ. Đã khiến cho nó trở thành một con người tồi tệ như thế....

- chuyện này không liên quan đến Bác, cháu xin lỗi vì đã gửi đoạn clip đấy cho bác, nhưng tâm trạng của cháu lúc này thực sự không ổn. Cháu đang mang thai nên mọi thứ cháu làm có lẽ đều Vượt Ngoài Tầm Kiểm Soát của bản thân. Truyện con gái bác làm thì cô ấy phải tự chịu. Cháu không dám nhận lời xin lỗi Từ bác, nhưng cháu thực sự muốn nghe lời xin lỗi từ con gái bác....

Em nói chuyện với bà ấy thêm vài câu nữa thì tắt điện thoại, em chẳng đủ can đảm để nói thêm nữa. Bà ấy cũng nhẹ nhàng bao dung giống y như mẹ em vậy. Em làm sao có thể chửi bới một người như thế, làm sao có thể la hét vào mặt bà ấy.

Giống như những gì mà tôi đã nói với con gái bà ấy, nếu như cô ta biết điều chỉ bằng một phần nửa của mẹ mình thôi thì mọi chuyện đâu có đi định quá xa như thế này.