Hải Thiên Lam nhìn Tiểu Nam, mối tình đầu của anh a, một tiểu nhân ngư giống đực a.

Tiểu Nam thấy anh không sao, liền tự nằm kềnh lên giường, ăn cơm xong bé phải ngủ trưa.

Gió biển tốc làn váy lên, lộ ra cái mông nhỏ mượt mà của Tiểu Nam. Cảm giác hoa nhuận trên da thịt bé còn lưu trên thân thể anh khiến anh cứ mãi không tài nào quên được.

Xúc cảm khi chạm vào Tiểu Nam là mềm mại hoạt nộn như vậy, đem thân thể bé nhỏ của bé ôm vào trong ngực là một chuyện khiến người ta cảm thấy thoải mái như vậy.

Hải Thiên Lam nhìn mông Tiểu Nam quay qua, liền vươn bàn tay to tới xoa xoa nó.

Cái mông nhỏ trong suốt, chỉ cần một bàn tay là có thể bao gọn, dùng sức xoa bóp, vô cùng co dãn. Vén ra còn có thể nhìn đến nụ hoa nhỏ ẩn giấu giữa song khâu của Tiểu Nam, thật là phấn nộn.

Trong đôi mắt của Hải Thiên Lam, lối vào nho nhỏ của Tiểu Nam giữa cái mông bé xíu trong suốt đang tản ra quang mang hồng nhuận mê người.

Hải Thiên Lam cúi thân, duỗi đầu lưỡi ra chạm vào nụ hoa nho nhỏ ấy.

“Hi hi!”

Tiểu Nam sợ nhột mà cười ra tiếng.

“Nhột quá a, đại ca ca, sao anh lại động tới nơi đó vậy?”

“Bởi vì nó thực đáng yêu thực mê người.”

“Thế ạ? Tự em không nhìn được tới nó, bất quá em xem tới được bộ phận sinh dục đực của mình nha, đây này.”

Tiểu Nam xoay người dùng bàn tay nhỏ bé cầm tiểu tính khí của chính mình nâng lên cho Hải Thiên Lam xem.

“Lúc ở dưới biển nó đều chôn bên trong cái đuôi, phải đè đuôi xuống mới có thể trồi lên được, em thường muốn lôi nó ra chơi, nhưng papa không cho, dọa em cẩn thận bị cá miệng rộng coi là đồ ăn mà cắn rớt. Em nghĩ như vậy chắc sẽ rất đau rồi, cho nên chỉ có buổi tối lúc đi ngủ mới dám kéo nó ra.”

Hải Thiên Lam chưa từng để ý tới chuyện lúc Tiểu Nam hiện cái đuôi, tính khí được giấu ở chỗ nào, bất quá hắn nghĩ những điều Tiểu Nam nói chính là sự tò mò của một cậu bé đối với tính khí, cũng là bước đầu tiếp cận với thủ dâm.

“Để anh đến dạy em phải chơi nó thế nào mới có thể thoải mái nhé.”

“Dạ.”