Nhân Gian Băng Khí

Chương 700: Cuối cùng cũng có phát hiện

Tửu Quỷ cũng nóng nảy, quát:

- Ta tốt với ngươi như thế, ngươi sao không chịu nghe lời một chút. Ngươi có biết thế cục bây giờ ở kinh thành hỗn loạn như thế nào không ? Long Hồn chúng ta tuy hoạt động độc lập nhưng cũng có kỷ cương, không cho phép ngươi làm xằng làm bậy như vậy.

Mười Một không lên tiếng trả lời, vẫn lạnh lùng nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Tửu Quỷ thở dài nói:

- Tiểu hỗn đản, nhớ lại mỗi lần ngươi gặp chuyện đều là ta chùi đít cho ngươi, lần này coi như ngươi giúp ta một lần có được không ? Ngươi nếu như lại gây chuyện nữa thì thực sự rất làm khó cho ta, ngay cả ta cũng bị liên lụy mất. Ngươi nhẫn tâm để ta thân tàn già yếu, lại còn bị còng ở đồn để điều tra sao ? Được rồi, ngươi mặc kệ ta sống chết ra sao không quan hệ, nhưng ngươi cũng cần phải vì chính ngươi, còn cả những người bên cạnh ngươi mà nghĩ lại đi. Nếu như ngươi một mình hành động, chắc chắn sẽ bị điều tra nội bộ, đến lúc đó ngươi bị giam lại, vạn nhất có kẻ xấu nào muốn hại những nha đầu kia thì sao ? Ai tới bảo vệ bọn họ ?

Mười Một lạnh lùng nói: "Trước lúc đó, ta sẽ giết sạch tất cả bọn chúng."

"Giết sạch ? Ngươi giết kiểu gì ? Dựa vào cái gì ? Ngươi vẫn cho là như đối đầu với Trần gia khi trước sao ? Lúc trước ngươi chiếm được cả thiên thời địa lợi nhân hòa mới may mắn thành công, thế nhưng giờ thì sao ? Giờ có ai có thể giúp ngươi, mà ngươi có biết giờ chính ngươi có bao nhiêu kẻ thù không ? Điều này ngươi biết, ta cũng rõ ràng. Xa không nói, giờ trong kinh thành còn có DK đang ẩn náu, có giỏi ngươi bắt hắn giết đi ? "

"Một phút."

"Ngươi…" Tửu Quỷ bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi tính ngoan cố muôn đời không đổi. Ta nói nhiều như vậy, có lọt lỗ tai ngươi được chữ nào không ? Người đối địch với ngươi không chỉ một hay hai người, lại càng không phải người bình thường nữa. Đến lúc ngươi bị bắt giam lại, bọn họ muốn tìm mấy nha đầu kia để trả thù, ai có thể bảo vệ cho bọn họ ? Ngươi cũng đừng hy vọng vào ta, sợ rằng đến lúc đó ta cũng bị liên lụy vì ngươi rồi."

Thấy Mười Một không nói lời nào, Tửu Quỷ nói thêm: "Ngươi tới cùng muốn như thế nào mới chịu nghe ta một lần ? Ta đang giúp ngươi điều tra, nhưng 10 phút chắc chắn là không kịp. Ngươi chờ ta thêm một chút nữa, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi một Trương Hân Hân bình an vô sự, được không ? Nếu như nàng…"

Tửu Quỷ vốn định nói: "Nếu như nàng mất một cọng lông thôi, ta sẽ từ chức cho mà xem." Bất quá nói ra nửa chừng mới thấy không ổn, vạn nhất tìm được Trương Hân Hân đã bị thương tổn thì làm sao bây giờ ? Chẳng lẽ lại từ chức thật vì việc này thôi sao ?

Đúng lúc này, thanh âm lạnh lùng của Mười Một vang lên: "Hết giờ."

Tửu Quỷ vội vàng kêu lên: "Này, tiểu hỗn đản…" thì Mười Một đã cúp máy. Tửu Quỷ vội vàng gọi lại, thì nhận được tin báo là máy bên kia đã tắt.

Tửu Quỷ lại lập tức lấy đồng hồ đeo tay liên hệ tổng đài, không đợi đối phương mở miệng, đã khẩn cấp nói: "Lập tức chuyển máy cho Băng!"

"Vâng." Trực tổng đài vẫn là cô gái kia, đợi vài giây sau, nàng nói: "Xin lỗi, Băng từ chối nhận máy."

Tửu Quỷ la lên:

- Dùng quyền hạn của ta, cưỡng chế nhận điện!

"Vâng." Không được năm giây sau, đồng hồ đeo tay của Tửu Quỷ phát ra tiếng sàn sạt nhỏ, hắn vội vàng quát: "Tiểu hỗn đản, tiểu…"

Lại sàn sạt tiếng nữa, rồi im hơi lặng tiếng. Rồi giọng nữ phát ra: "Xin lỗi, phó tổ trưởng Tửu Quỷ, Băng cưỡng chế tắt phương tiện liên lạc, tôi không có cách nào liên hệ với hắn lại."

Vẻ mặt Tửu Quỷ như tái đi trông thấy. Lão hỏi: "Hỗn đản kia hiện giờ ở đâu ?"

"Xin chờ." Rất nhanh, cô gái kia trả lời: "Tai một bãi rác gần trường cao đẳng Tân Thành."

"Xoát!" Tửu Quỷ lập tức xoay người chạy về phòng làm việc của Liệt Hỏa.

*

**

Cùng lúc đó, bên ngoài bãi rác, Mười Một tắt đồng hồ đeo tay rồi lẳng lặng ngồi ở trong xe, đem tất cả mọi manh mối thu được ngẫm lại một lần, để sàng ra một đầu mối có khả năng nhất. Đáng tiếc là, mọi chi tiết hắn có thể tìm ra được lại không dẫn hắn về phía Trương Hân Hân.

Vẫn còn một đầu mối trọng yếu. Đó chính là DK. Cảnh sát báo cáo rằng trong một chiếc xe thương vụ gần đó có hai người đàn ông nhảy xuống đánh bọn bắt cóc, rồi bị một tên bắt cóc khác cầm đao hăm dọa mới thối lui. Sau đó chiếc xe thương vụ kia còn đi theo đường chiếc xe bắt cóc rời đi, không biết có phải là theo dõi không.

Chiếc xe thương vụ đó Mười Một từng gặp qua, đó chính là chiếc xe mà hắn từng theo đuôi, lúc đó DK ở trong xe. Không rõ lúc ở gần trường học, DK có ở trong chiếc xe đó không, chỉ là không xuất thủ thôi ? Như vậy nếu Hân Hân bị bắt cóc đi, DK có đuổi theo không ?

Mặc dù đây là đầu mối vô cùng quan trọng, nhưng tính cách của DK vô cùng kỳ cục khó đoán biệt. Trình độ siêu đẳng luôn đi cùng một tính cách bất thường, không thể biết được hắn có đuổi theo chiếc xe bắt cóc hay không. Quan trọng là hiện giờ Mười Một không có cách nào liên hệ cho hắn, hắn mà muốn ẩn náu thì ngay cả Long Hồn nhất thời cũng không thể tìm được hắn.

Hoặc có thể đúng như lời cảnh sát nói, DK đơn giản là không bám theo xe bắt cóc, bởi vì chiếc xe bắt cóc từng dừng lại ở bãi rác này, thế nhưng xung quanh không có dấu vết xe thương vụ nào để lại.

Lúc Mười Một còn đang chăm chú suy nghĩ có đầu mối nào mà hắn bỏ qua hay không, Diệp Tiêu đi tới gõ cửa sổ xe hắn.

Mười Một nhàn nhạt liếc nhìn hắn, hạ cửa sổ xuống.

Diệp Tiêu nói:

- Lúc đó đứng ở đây chỉ có một lão già, nói không rõ ràng, tôi cũng mất bao nhiêu sức lực mới nghe hiểu ý của lão. Lão nói có một chiếc xe đen dừng rất lâu ở đây, biển số là gì lão không biết. Đại khái khoảng nửa tiếng trước, có một chiếc xe minibus trắng chạy tới dừng bên cạnh chiếc xe đen, sau đó hai xe đi xuống rất nhiều người. Cụ ông này thị lực không tốt lắm, chỉ biết là có rất nhiều người. Hơn nữa hai bên có xảy ra lộn xộn gì đó, đẩy đi đẩy lại một lúc rồi chiếc xe đen bỏ đi trước, chiếc minibus màu trắng dừng lại thêm một chút hình như là đổi biển số xe rồi cũng rời đi.

Diệp Tiêu chỉ về con đường nhỏ đầy bùn lầy nói: "Hai chiếc xe đều đi theo đường này, đường này đi ra đường quốc lộ, chỉ cần ra đường quốc lộ là bốn phương thông suốt, sợ là chúng ta không bắt kịp được."

Nói đến đây, Diệp Tiêu không khỏi thở dài, hắn phải bội phục Mười Một, chỉ bằng vài đầu mối nhỏ dễ bỏ qua mà hắn đã suy đoán ra mười phần, người này thực sự không phải là người.

Mười Một một lời không nói khởi động xe, đi về phía con đường nhỏ đó.

"Này, chờ một chút…" Diệp Tiêu kêu một tiếng, vội vàng chạy về xe của hắn đuổi theo.

Đồng thời, bên Cuồng Triều phạm vi tìm kiếm cũng rút nhỏ lại rất nhiều, sự chú ý của mọi người lại đặt vào những chiếc xe màu đen có rèm che. Bên căn cứ, bọn Nhược Từ xâm nhập vào hệ thống camera mặt đường đem toàn bộ ghi hình trong vòng 40 phút toàn khu vực quốc lộ phục chế lại, rồi sử dụng các thiết bị tự động trong căn cứ sàng lọc lại, phàm là xe màu đen có rèm che đều được lọc ra, tiến hành loại trừ.

Toàn bộ lực lượng hacker của Hắc Ám Thập Tự đang làm việc với khí thế khẩn cấp, Mười Một cũng không thể thư giãn được. Hắn lái xe đến khúc giao giữa con hẻm nhỏ với đường quốc lộ thì dừng lại rồi xuống xe quan sát các vết săm lốp trên đường. Bất quá mỗi ngày ở đây đều có vô số xe cộ đi qua, những vết lốp xe trên mặt đất đều vô cùng mất trật tự, Mười Một quan sát hồi lâu vẫn chưa tìm được gì hữu dụng.

Đứng lên, hắn nhìn hai đường quốc lộ trái phải, trong khoảnh khắc cũng khó quyết định được.

Lúc này Diệp Tiêu đuổi tới, xuống xe nói: "Sở thủ trưởng, ta đã gọi cho cảnh sát chuyển trọng tâm đến khu vực quốc lộ, đồng thời bên phía cảnh sát giao thông cũng sẽ toàn lực phối hợp."

Mười Một không trả lời, chỉ lặng lặng nhìn xe tới xe đi trên đường quốc lộ, sắc mặt bình tĩnh đến đáng sợ.

Lúc này, Cuồng Triều đột nhiên hưng phấn la lên: "Sở Nguyên, bên Nhược Từ có tin tới! Lúc 5 giờ 6 phút cách ngươi không xa, có một camera chụp được một chiếc xe màu đen có rèm che, thời gian địa điểm đều ăn khớp. Hơn nữa 10 phút sau lại phát hiện có một chiếc xe y hệt như vậy, biển số xe là kinh sí mặc (!?), đang đi về phía Đông Sơn." Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Mười Một lập tức xoay người nhảy lên xe, một chân đạp ga chiếc xe rú lên như trâu đực bị đốt đuôi rồi lao đi.

Diệp Tiêu vội vàng kêu lên: "Này, đi đâu vậy? Chờ ta với!" Nói rồi cũng vội vàng trở lại xe của mình.

Mười Một dựa theo phương hướng Cuồng Triều chỉ, chạy với vận tốc kinh hồn, vừa nói: "Truy tung biển số xe."

"Đang tìm, tạm thời chiếc xe kia vẫn chưa đổi hướng đi, từng chốt camera trên đường đều lưu lại hành tung của nó."

Mười Một lạnh lùng nói: "Tra xem chủ xe là ai."

"Đang tra, rất nhanh sẽ có kết quả…" Không được một phút sau, Cuồng Triều nói: "Đã tra xong, chủ xe tên Cừu Khải Hoa, là giám đốc một công ty chứng khoán, không có gì khả nghi. Đợi chút nữa, ta đang xâm nhập vào hệ thống mạng của cảnh sát để tìm hồ sơ cá nhân."

Chừng ba phút sau, Cuồng Triều liền có tin tới: "Cbn, người này đến từ Dương gia."

Ánh mắt băng lãnh của Mười Một hiện lên một tia sát khí đậm đặc, quả nhiên liên quan tới Dương gia.

"Brrr!" Mười Một đạp chân ga mạnh hết cỡ, chiếc xe đen nhất thời như hóa thành một dòng nước đen chảy trên đường cái với một vận tốc siêu nhân, rất xa phía sau có một chiếc xe cảnh sát còi hụ liên tục theo sau không bỏ nhưng khó có thể tới gần.