Nhân Gian Băng Khí

Chương 462: Đại đồ sát (Hạ)

Khi Mười Một và Hỏa Điểu vừa bước vào thang máy, từ xa đã vang đến tiếng còi xe cảnh sát. Tiếng còi liên tục vang lên, từ xa đến gần, nghe thanh âm là biết đã xảy ra chuyện lớn, bởi vì nơi đó tuyệt đối không chỉ có một hai chiếc xe. Ánh đèn xanh đỏ của xe cảnh sát chiếu rọi làm kiến trúc xung quanh biến thành hai màu xanh và đỏ, rất nhiều người bị tiếng còi xe cảnh sát đánh thức nhịn không được ló đầu từ cửa sổ, ngây ngốc nhìn hơn mười chiếc xe cảnh sát gào rú chạy thẳng tới khách sạn Hoàng Thất.

Trong thang máy, Mười Một thầm lắc đầu. Long Uy dù sao không phải người của bọn họ, cũng không phối hợp ăn ý được như Cuồng Triều. Nếu đổi lại là Cuồng Triều, không cần phân phó đã sớm giám thị nhất cử nhất động của cảnh sát, bọn họ cũng sẽ không lâm vào bị động như vậy. Đáng tiếc Long Uy luôn chỉ phối hợp với Mệnh Vận, có thể Mệnh Vận thật sự đã cường đại đến trình độ không thèm để ý đến cảnh sát bản địa, Long Uy cũng không có thói quen chú ý tất cả các tình huống có thể. Nếu là Cuồng Triều, khẳng định là khi cảnh sát vừa hành động đã thông báo cho bọn họ.

"Đúng là độc kế mượn đao giết người!" Hỏa Điểu căm hận đấm một quyền vào máy thông tin nội bộ trong thang máy. Còn đang ở lầu mười tám, đã nghe được tiếng còi xe cảnh sát từ xa, không cần Mười Một giải thích, Hỏa Điểu đã biết bọn họ thật sự trúng kế.

Văn Ngôn đã sớm an bài đường rút, nếu sát thủ ẩn nấp ở bến tàu và trong biệt thự hoa viên đều không thể tiêu diệt bọn họ, vậy Mười Một khẳng định sẽ tra được đến đây. Chỉ cần bọn họ vừa xuất hiện, Văn Ngôn liền phát động cảnh sát ra mặt vây bắt, vừa dễ dàng vừa tiết kiệm sức lực, một kế mượn đao giết người thật hay. Từ điểm này có thể nhìn ra Văn Ngôn tâm kế sâu như thế nào, muốn cho bọn Mười Một rơi vào lưới, an bài thời gian vừa đúng, không sớm không muộn. Nếu làm khi bọn Mười Một còn chưa tới, không chỉ đả thảo kinh xà, hơn nữa còn khiến mình lâm vào bị động, nếu chậm, bọn Mười Một bỏ chạy, cảnh sát đến đây cũng vô dụng. Cho nên Mười Một rất kỳ quái, Văn Ngôn sao lại nắm chắc rõ ràng thời gian bọn họ đến như thế? Sau khi rời biệt thự hoa viên, bọn họ không lập tức đến thẳng nơi này, mà còn đi lấy vũ khí và đạn dược. Nếu vì chuyện gì đó mà hắn lưu lại một chút, hoặc làkhông đến kho vũ khí mà là đi thẳng đến khách sạn Hoàng Thất, thời gian sẽ sai lệch mới đúng chứ?

Giải thích duy nhất chính là trong bọn họ có người bị Văn Ngôn mua chuộc. Nhưng người này sẽ là ai? Diệp Kiếm? Tiểu Đao? Hay tài xế vẫn đi theo bọn họ? Nhưng trong quá trình này, ba người bọn họ từ trước đến nay vẫn ở cùng một chỗ, không ai có cơ hội có thể vụng trộm thông báo cho Văn Ngôn. Cho dù lúc bọn Mười Một đi theo Tiểu Đao tìm vũ khí, nhưng bên trong xe còn có ba người Diệp Kiếm, tài xế và Tuyết Linh Nhi. Rốt cuộc ai mới là nội gian?

Thang máy từ từ đi xuống, bởi vì thang máy ngăn trở, hai người tạm thời không nghe được tiếng còi xe cảnh sát bên ngoài khách sạn.

Thời gian cảnh sát đến cũng làmMười Một rất đau đầu. Biệt thự của Trương Khải Thái vừa mới phát nổ, nếu cảnh sát tìm ra thi thể gia đình Trương Khải Thái, không cần phải nói, bọn Mười Một chắc chắn bị gán cho tội danh mưu sát.

Chuyện này cũng là nguyên nhân Văn Ngôn muốn giết Trương Khải Thái, gia đình Trương Khải Thái xảy ra chuyện, cảnh sát chắc chắc sẽ điều tra. Nếu rơi vào tay cảnh sát, tra vấn khó tránh sẽ lộ ra dấu vết, cũng chỉ có người chết mới có thể làm cho người ta yên tâm. Mà bọn Mười Một lại vừa khéo xuất hiện ngay lúc này, Văn Ngôn chỉ cần điện thoại thông báo cảnh sát là có thể đem tội danh giết người đẩy cho bọn Mười Một, dùng kế mượn đao giết người làm bọn Mười Một cùng cảnh sát bắn nhau một hồi.

Kỳ thật hắn không sợ liên quan đến cảnh sát, hắn lo lắng chính là Long Hồn. Vạn nhất hắn lộ mặt tại Ôn Thành, hơn nữa tin tức hắn cùng cảnh sát bản địa bắn nhau truyền đến Long Hồn, sau đó khẳng định là nửa bước cũng khó mà đi.

Cho nên hiện tại trước mặt Mười Một chỉ có hai con đường. Một là buông vũ khí ngoan ngoãn đầu hàng. Điểm ấy bọn họ khẳng định là không thể. Hai là lao ra tìm được Âu Dương Nguyệt Nhi trước khi Long Hồn tổ chức nhân thủ truy lùng hắn, sau đó lại trốn tránh. Chỉ là Âu Dương Nguyệt Nhi hiện tại đang ở nơi nào, hắn không có một chút manh mối, chuyện có cứu được người trước khi Long Hồn tìm ra hắn hay không? Nói thật,Mười Một cũng không nắm chắc.

"Đinh!" Cửa thang máy chậm rãi mở ra, Mười Một và Hỏa Điểu mới vừa ra khỏi thang máy, Lãnh Dạ, Tuyết Linh Nhi và Walter đang đợi ở hành lang đã đi đến. Ngoại trừ Walter, những người này đều đã gặp qua cảnh tượng lớn thế này, cũng đều là từ tình huống cửu tử nhất sinh, sao có thể hoảng hốt khi bị cảnh sát bao vây cơ chứ?

"Chúng ta đã bị cảnh sát bao vây." Lãnh Dạ nhìn Hỏa Điểu và Mười Một, tỉnh táo nói.

"À."Mười Một gật đầu.

"Giờ làm sao đây?" Mười Một nhìn ba thiếu nữ bị trói dưới đất, cùng với hai gã phục vụ bị đánh ngất, nói: "Mang bọn họ theo làm con tin." Text được lấy tại Truyện FULL

Lãnh Dạ rất bất đắc dĩ nhìn về phía ba cô gái đang run rẩy, mặc dù hắn rất không muốn dùng phụ nữ làm lá chắn, nhưng dưới tình huống này, cách làm của Mười Một chắc chắn là chính xác nhất, bằng không bọn họ ngay cả cửa khách sạn cũng không thể xông ra.

"Người bên trong nghe đây, các ngươi đã bị cảnh sát vây quanh. Lập tức thả con tin, buông vũ khí ra đầu hàng……" Cảnh sát Bên ngoài theo lệ thường cầm loa gọi hàng, nếu không có kết quả sẽ có chuyên gia đàm phán tiến hành đàm phán, nhưng nếu không đáp ứng sẽ đến phiên bộ đội đặc cảnh buộc phải đột phá.

Ba người Lãnh Dạ, Hỏa Điểu và Walter mang theo ba cô gái và hai gã phục vụ vừa được đánh thức còn đang ngơ ngác, nhìn Mười Một gật đầu tỏ vẻ đã chuẩn bị tốt.

Mười Một tiếp nhận khẩu AK từ trong tay Walter, loại súng hỏa lực rất mạnh này Walter còn không thể khống chế tốt, Walter dùng khẩu M4A1 sẽ thích hợp hơn một chút.

Sau khi kiểm tra súng một chút, cầm lấy vài băng đạn,Mười Một lạnh lùng nói: "Sau khi rời khỏi đây cướp lấy một chiếc xe, lập tức đến nhà Văn Ngôn."

"Đến nhà Văn Ngôn?" Hỏa Điểu ngẩn người, bên ngoài quá nhiều cảnh sát khẳng định sẽ không để bọn họ dễ dàng bỏ chạy, chẳng lẽ mang theo một đoàn cảnh sát còn chạy đi giết người? Hơn nữa xảy ra chuyện lớn như vậy, Văn Ngôn còn có thể ngoan ngoãn ngồi yên ở nhà hay sao?

Nhìn vẻ mặt sững sờ của Hỏa Điểu, Lãnh Dạ đã biết hắn đang lo lắng cái gì, liền giải thích: "Khách sạn của Văn Ngôn xuất hiện đấu súng, cảnh sát khẳng định đầu tiên sẽ đi tìm hắn. Ngươi cảm thấy thế nào mới có thể làm cảnh sát sẽ không hoài nghi đến mình, hoặc là cho dù hoài nghi cũng không có chứng cớ?"