Hắn đứng sừng sững ở nơi đó, bốn mặt đều là chính diện, không có bất kỳ góc chết nào, tay nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ, toàn thân sát khí nghiêm nghị, khí tức thô bạo bá đạo rợp trời ngập đất, trấn áp Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới và khu Luân Hồi thứ bảy, khiến cho tất cả sinh linh trên thế gian cơ hồ đồng thời quỳ mọp xuống, căng căng thẳng thẳng.
- Ta, vĩnh viễn là chúa tể của cái vũ trụ này!
Trong tay Đại Tư Mệnh, Sinh Mệnh Cổ Thụ bốc lên diễm quang hừng hực, tràn ngập quang mang màu sắc nồng đậm, rọi sáng toàn thể Tử Vi.
Hắn đứng ở trên cao, ánh mắt nhìn xuống Chung Nhạc, Đại Toại phía dưới, nhìn xuống Tử Vi, nhìn xuống hết thảy mọi thứ trên thế gian, phảng phất như đang nhìn từng con từng con kiến hôi vậy, có một loại cảm giác chưởng khống hết thảy mọi thứ trong tay.
- Chúc mừng Đại Tư Mệnh đã trở thành Đạo Thần!
Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nói:
- Nếu Đại Tư Mệnh đã thành Đạo Thần, sao không thả sư huynh ta và Hoa Tư nương nương rời khỏi Đạo Giới?
Ánh mắt Đại Tư Mệnh đảo qua hắn, ngữ khí đạm mạc nói:
- Thái Hoàng Đế Nhạc, ta đã khoan nhượng ngươi rất lâu rồi!
- Chẳng lẽ Đại Tư Mệnh muốn vi phạm Khế ước Hỗn Độn mà chúng ta đã định ra sao?
Cặp mày Chung Nhạc khẽ nhướng lên một cái, hỏi.
- Khế ước Hỗn Độn?
Đại Tư Mệnh cười ha hả:
- Hiện tại Khế ước Hỗn Độn còn có thể làm gì được ta nữa? Khế ước Hỗn Độn còn hữu hiệu với ngươi, nhưng đã vô hiệu với ta rồi! Lực lượng ta nắm trong tay đã bao trùm trên Hỗn Độn, điển hình như con Cự thú Hỗn Độn này!
Một cỗ chấn động kịch liệt từ trong Đạo Giới truyền ra. Khởi Nguyên Đạo Thần bị đánh cho thổ huyết, mang theo Hỗn Độn Liên lăn lông lốc trên mặt đất, đập thẳng lên một ngọn Đạo sơn.
Đại Tư Mệnh ngạo nghễ nói:
- Hỗn Độn có thể đối địch với ta sao? Ta chưởng khống được Đạo Giới, chính là đã chưởng khống được hết thảy mọi thứ. Tâm niệm ta vừa động, sẽ có thể thôi động Thế Giới Hoa, huyết tế hết thảy sinh linh của Tử Vi! Đại thụ của ta quét một cái, sẽ có thể khiến cho hết thảy sinh linh trong Vũ trụ Cổ lão chết hết! Ta búng tay một cái, toàn bộ Lục Đạo Giới đều sẽ sụp đổ tan rã! Đế Nhạc, ta có cần phải tuân theo Khế ước Hỗn Độn nữa sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Đạo tâm của ngươi đã xong đời rồi! Đại Tư Mệnh, ngươi hẳn là có chút kính sợ!
- Ta phải kính sợ cái gì?
Đại Tư Mệnh tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ, quét thẳng về phía Chung Nhạc, cười lạnh một tiếng, nói:
- Còn có cái gì đáng cho ta kính sợ nữa?
- Ngươi phải kính sợ chính là…
Thân hình Chung Nhạc đột nhiên bạo khởi, càng lúc càng khổng lồ. Không gian vô tận giống như không biết bao nhiêu mặt lăng kính xoay chuyển xung quanh hắn, vô cùng khủng bố, tế đao chém xuống.
- Trẫm!
Tiên Thiên Thần Đao chém mạnh lên Sinh Mệnh Cổ Thụ. Một vầng quang mang đẹp mắt quét ra bốn phương tám hướng. Hai chân Chung Nhạc loạng choạng bất ổn, lùi về phía sau mấy bước.
Chung Nhạc đột nhiên chỉ tay một cái. Khu Luân Hồi thứ bảy ầm ầm bạo động, các vị Đại Đế Hoàng Triều đang đứng sừng sững trên từng cái từng cái tiết điểm trong khu Luân Hồi thứ bảy lập tức thôi động khu Luân Hồi thứ bảy. Vô số linh quang ba động, xông thẳng về phía Đạo Giới, rõ ràng là đám Luân Hồi Đằng cấu thành khu Luân Hồi thứ bảy.
- Đế Nhạc, ngươi cũng dám vi phạm Khế ước Hỗn Độn?
Đại Tư Mệnh quét mạnh Sinh Mệnh Cổ Thụ, ngăn cản vô số sợi Luân Hồi Đằng, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi, để cho ta cũng bị Đại đạo Luân Hồi khống chế? Ngươi không sợ bị đồng hóa thành khí Hỗn Độn sao?
Chung Nhạc rên lên một tiếng, lập tức cảm giác được Khế ước Hỗn Độn trên lồng ngực chính mình bạo phát. Một luồng khí Hỗn Độn từ trong lồng ngực hắn chui ra, rất nhanh khuếch tán.
So ra, hắn quả thật vẫn là thua kém Đại Tư Mệnh một bậc. Đại Tư Mệnh làm trái khế ước, cũng không có bất kỳ dị tượng nào, mà hắn thì có thể cảm giác được khí Hỗn Độn đang đồng hóa chính mình.
Đây chính là chênh lệch!
Bất quá, không kéo Đại Tư Mệnh trở về dưới sự khống chế của Đại đạo Luân Hồi, Đại Tư Mệnh tuyệt đối chính là tồn tại vô địch. Ai biết Đạo Giới tới lúc nào mới sẽ giết chết hắn?
Đại Tư Mệnh dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ càn quét rất nhiều Luân Hồi Đằng, nhưng vẫn có mấy sợi Luân Hồi Đằng chui vọt vào trong Đạo Giới, không khỏi giận dữ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Nhạc, ngươi dám làm như vậy, ta sẽ huyết tế Tử Vi!
- Đại Tư Mệnh! Haizzz…
Chung Nhạc thở dài một tiếng, thôi động đao quang tương lai. Đao quang trong đạo tâm Đại Tư Mệnh bùng phát, triệt để phá hủy đạo tâm của hắn.
- Tiểu đạo mà thôi!
Đại Tư Mệnh mỉm cười nói. Tinh vực Tử Vi ầm ầm chấn động, Thế Giới Hoa xuất hiện, bát ngát vô biên, bao phủ hết thảy không gian của Tử Vi.
- Ngươi sẽ nhìn thấy Thiên Đình của ngươi ở trước mặt ta căn bản là không chịu nổi một kích!
Đại Tư Mệnh cười ha hả, đang định thôi động Thế Giới Hoa huyết tế Tử Vi. Trong lúc bất chợt, hắn chợt cảm ứng được một tia không giống tầm thường. Trong Đạo Giới, đám quang mang đại đạo đang bùng phát đột nhiên trở nên vô cùng nóng cháy, một đạo quang mang chợt chém thẳng về phía hắn.
Đạo quang mang này cực kỳ mê người, trầm tịch vô thanh, tựa hồ không có bất kỳ uy năng gì.
Đạo quang mang này lẳng lặng phóng tới trước mặt Đại Tư Mệnh, hắn nhấc Sinh Mệnh Cổ Thụ lên ngăn cản. Sinh Mệnh Cổ Thụ lặng yên không một tiếng động gãy làm đôi. Sau đó, đạo quang mang này xẹt qua cần cổ Đại Tư Mệnh, phảng phất như không hề gặp phải bất kỳ trở ngại nào.
Đạo quang mang mê người kia tiếp tục bay ra khỏi Đạo Giới Chi Môn, bay về phía Chung Nhạc, vẫn là không có bất luận tiếng động gì, không có bất kỳ uy năng gì.
- Không xong! Ta cũng đồng dạng với Đại Tư Mệnh, trước đây từng san bằng qua Đạo Giới, đối với Đạo Giới hiện tại cũng là một uy hiếp!
Da đầu Chung Nhạc nhất thời tê dại, nhìn chằm chằm đạo quang mang đang bay tới kia. Phía sau đạo quang mang này là hình ảnh cái đầu Đại Tư Mệnh rơi xuống.