- Cái này…

Luân Hồi Thánh Vương thoáng có chút do dự. Trợ giúp Chung Nhạc trọng chứng Tiên Thiên, bổ toàn thiếu sót, đây chẳng phải là nói Chung Nhạc sẽ không còn nhược điểm gì nữa sao?

Đại đạo Luân Hồi ảo diệu tinh thâm, hắn chính là Thần Vương do Đại đạo Luân Hồi sinh dưỡng ra, biết rõ chỗ cường đại của loại đại đạo này. Bất quá, Đại đạo Luân Hồi mà hắn đạt được cũng không trọn vẹn, bộ phận thiếu khuyết rơi vào trong tay Chung Nhạc. Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh, quả thật có khả năng trợ giúp Chung Nhạc trọng chứng Tiên Thiên.

Nhưng một Thái Hoàng không có bất kỳ nhược điểm sẽ đáng sợ tới mức nào?

Luân Hồi Thánh Vương ở trong trận chiến trở về quá khứ kia đã lĩnh giáo sự cường hoành của Chung Nhạc. Tứ Diện Thần, Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Tà Đế, cộng thêm mấy chục tôn Thần Vương Thái Cổ, cùng với bản thân Luân Hồi Thánh Vương liên thủ vây công, kết quả như thế nào?

Toàn bộ chiến bại, tử thương thảm trọng! Ngay cả Thần Ma Tà Tam Đế cũng hết thảy táng thân, chỉ còn lại có sáu người bọn họ còn sống. Nếu không phải có sự tình mở ra Đạo Giới, sợ rằng tất cả bọn họ cũng không thể tránh thoát sự tàn sát của Chung Nhạc.

Nếu hắn lại trợ giúp Chung Nhạc trừ bỏ đi cái nhược điểm cuối cùng này, vậy Chung Nhạc sẽ đạt tới độ cao như thế nào?

Bất quá, hắn không trợ giúp Chung Nhạc, Chung Nhạc há lại sẽ giúp đỡ hắn?

Luân Hồi Thánh Vương cũng đã đi tới tương lai, đã nhìn thấy từng màn từng màn hình ảnh tương lai. Những hình ảnh này khiến cho hắn sợ hãi, trong lòng có một loại dự cảm bất tường, bởi vì hắn không tìm được chính mình trong những hình ảnh này.

Điều này nói rõ cái gì?

Hắn là chết trước khi quyết chiến xảy ra, hay là đã táng thân trong chiến dịch không biết nào đó rồi?

Biết rõ trong tương lai chính mình sẽ chết mặc dù đáng sợ, nhưng càng đáng sợ hơn chính là chính mình không xuất hiện trong tương lai, trong tương lai căn bản không có bóng dáng của chính mình.

Chính mình tương lai rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Không có sự tương trợ của Chung Nhạc, hắn thật sự không có bất kỳ nắm chắc nào đối với tiền đồ của chính mình!

Hắn tại thời điểm vẫn chưa xuất thế cũng đã bắt đầu đặt cược hai cửa, một đặt cửa Đại Tư Mệnh, một đặt cửa Khởi Nguyên Đạo Thần, hiện tại hắn quyết định đặt lên cửa thứ ba.

Trong mắt Luân Hồi Thánh Vương lóe lên tinh quang, đột nhiên nói:

- Ta giúp Bệ hạ tiến hành luân hồi, Bệ hạ phải giúp ta đạt được Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh!

- Có thể!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Bất quá, nếu là vậy, tương lai ta khó giữ được ngươi. Nếu ngươi muốn Trẫm bảo vệ tính mạng của ngươi, vậy không cần phần Đại đạo Luân Hồi này của Trẫm. Nếu là muốn Đại đạo Luân Hồi, vậy Trẫm sẽ khó giữ được tính mạng của ngươi!

Khóe mắt Luân Hồi Thánh Vương nhảy lên một cái, ho khan một tiếng, nói:

- Vậy ta phải làm thế nào, mới có thể vừa đạt được phần Đại đạo Luân Hồi kia của Bệ hạ, lại khiến cho Bệ hạ bảo vệ ta đây?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Triệt để đầu nhập vào ta, không được hai lòng ba dạ, chính là điều kiện đơn giản như vậy!

Luân Hồi Thánh Vương suy nghĩ trong chốc lát, nói:

- Bệ hạ, ta tuyển chọn Đại đạo Luân Hồi!

Chung Nhạc hỏi:

- Thánh Vương đạo hữu không muốn đáp ứng điều kiện của Trẫm?

- Bệ hạ chính mình còn chưa thể đảm bảo, nói gì tới bảo vệ ta chứ? Bệ hạ muốn ta triệt để đầu nhập vào chính mình, tất nhiên là sẽ khiến cho ta làm nội ứng dưới trướng Khởi Nguyên Đạo Thần và Đại Tư Mệnh, nội ứng ngoại hợp. Nhưng làm như vậy, ta trái lại càng dễ dàng mất mạng hơn!

Luân Hồi Thánh Vương nhàn nhạt nói:

- Bệ hạ, ta cũng nhìn thấy qua hình ảnh tương lai, là đám tồn tại bọn Khởi Nguyên Đạo Thần đạt được thắng lợi cuối cùng, chiến thắng Bệ hạ. Nếu đã như vậy, ta cần gì phải tự cam đọa lạc, hạ mình mời Bệ hạ bảo vệ ta? Mời Khởi Nguyên Đạo Thần bảo vệ ta, chẳng phải phần thắng càng lớn hơn sao?

Bộ dáng Chung Nhạc giống như bừng tỉnh lại, mở miệng tán thưởng:

- Đạo hữu suy tính phi phàm a! Nếu đã như vậy, ngươi chỉ cần giúp ta luân hồi một lần là được rồi! Ta và ngươi định ra Khế ước Hỗn Độn, ngươi giúp ta luân hồi, ta sẽ trả Đại đạo Luân Hồi lại cho ngươi!

Hai người lập tức định ra Khế ước Hỗn Độn, mỗi người đều nhìn chằm chằm đối phương, tránh cho đối phương lợi dụng Đại đạo Luân Hồi động tay chân với khế ước. Đợi tới lúc Khế ước Hỗn Độn lưu lại lạc ấn trên thân thể bọn họ, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

- Bệ hạ dự định tới lúc nào sẽ luân hồi?

Luân Hồi Thánh Vương hỏi.

- Đạo hữu trở về trước đi!

Chung Nhạc nhàn nhạt nói:

- Thời điểm này sắp tới rồi! Chính tại thời điểm Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới mới!

Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương khẽ giật mình, xoay người rời đi.

- Sau khi Đại Tư Mệnh thành công mở ra Đạo Giới, chính là tử kỳ của hắn, Phong sư huynh cũng sẽ tiến vào Đạo Giới không trở về nữa. Đã không còn vị cường viện Đại Tư Mệnh này, cũng tới lúc đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đối phó ta rồi…

Chung Nhạc lẳng lặng nhìn về phương xa, nơi đó là địa điểm ban đầu của Trấn Thiên Phủ, hiện tại đã bị sóng trùng kích do Đạo Giới đổ sụp tạo thành phá hủy không còn một mảnh, bất kỳ thứ gì cũng không lưu lại.

Nơi đó là địa phương tốt nhất để mở ra Đạo Giới. Đại Tư Mệnh một lần nữa mở lại Đạo Giới, tất nhiên cũng sẽ mở lại ở nơi này.

Lần trước, Đại Tư Mệnh chưa có đủ thực lực mở ra Đạo Giới, mà lần này, hắn đã có đầy đủ. Hắn suất lĩnh rất nhiều Thần Vương, lại đã thôn phệ nhiều Đại Đế như vậy, thực lực của các tôn Thần Vương khẳng định đều đã vượt qua trước đây. Mặc dù chưa thể nói là thực lực tuyệt đỉnh, nhưng tại niên đại thần thông đạo pháp cực kỳ hưng vượng này, tiến bộ của bọn họ cũng tuyệt không tầm thường.

Mà thực lực của Đại Tư Mệnh cũng tinh tiến không tầm thường, huyết tế đám Thần Vương này, Đại Tư Mệnh sẽ có bảy tám phần nắm chắc mở ra Đạo Giới mới, lại cộng thêm Luân Hồi Thánh Vương, có thể nói là chín thành nắm chắc.

Sau khi Đạo Giới mở ra, Càn Đô Thần Vương sẽ tử vong, Tổ Đình bị công phá, Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc bị chém chết, Tiên Thiên Thánh Địa bị phá hủy, hai vị Đế Hậu Âm Phần Huyên và Hoa Thiến Mân ngã xuống, không biết bao nhiêu tộc nhân chết đi, không biết bao nhiêu tồn tại cường đại vẫn diệt.