Ngư Huyền Cơ còn chưa kịp kể, thì một Luyện khí sĩ Thoát Thai cảnh bỗng trào máu khắp tai, mắt, mũi và miệng, ngã lăn quay.
– Đây là tư chất không được, không qua cửa.
Ngư Huyền Cơ cười nói:
– Kẻ không đủ ngộ tính nhìn ra thiên đầu tiên của Yêu Thần Minh Vương Quyết, kết cục chính là thế này, thần hồn rối loạn, khiến máu tập trung lên đầu, làm mạch máu vỡ tung! Kẻ này coi như nhẹ, chỉ hôn mê. Ta nghe nói có một số Luyện khí sĩ ngu ngốc nhìn hình ảnh này không được bao lâu, đầu nổ tung, óc văng khắp nơi, nghe nói là hồn phách nổ trong thức hải, khiến đầu nổ bung theo.
Chung Nhạc nhìn đồ đằng thần cấp trên tường đá, lẩm bẩm:
– Yêu Thần Minh Vương Quyết? Lĩnh ngộ không được sẽ nổ bung đầu? Quỷ dị như vậy ư?
– Quan tưởng được thần thông chứa trong đồ đằng văn trên tường đá là coi như lĩnh ngộ được huyền cơ, điều này thì cần tư chất.
Ngư Huyền Cơ nói qua thông tin mà gã nghe ngóng được:
– Lĩnh ngộ huyền cơ ảo diệu từ trong đó, quan tưởng ra được. Mà quan tưởng ra được huyền cơ ảo diệu đó thì chính là tư chất. Từ lúc thánh thành chủ để lại điêu khắc này đã được bốn, năm ngày, đến nay còn chưa có ai tìm ra được huyền cơ, có năng lực quan tưởng ra huyền cơ đó. Hắc hắc, cần ta ra tay mới được! Sư tôn đặt tên ta là Huyền Cơ, quả nhiên là có dự kiến, xem người đầu tiên lĩnh ngộ được huyền cơ và quan tưởng ra thần thông chỉ có thể là Ngư Huyền Cơ ta!
Hồ Thất Muội gật đầu, nghiêm túc nói:
– Thảo nào dạo này Yêu tộc ta thường có ngưu yêu vô duyên vô cớ lăn ra chết, hóa ra đều bị Huyền Cơ huynh khoác lác mà chết.
Chung Nhạc cẩn thận quan sát đồ đằng văn trên tường, chỉ thấy đồ đằng thần cấp này cực kỳ thâm ảo, khó giải, khi nhìn thật kỹ, ý định nghiền ngẫm ra ảo diệu thì có hoa văn gấp khúc như rồng như rắng không ngừng biến hóa, dường như có thể động tới khí huyết của người ta, đẩy khí huyết lên óc.
Tân Hỏa đột nhiên nói:
– Thứ này khuyết thiếu, nếu cố lĩnh ngộ quả thực sẽ bị máu dồn lên não, dẫn tới vỡ đầu mà chết.
Chung Nhạc gật đầu:
– Đây mới chỉ là thiên đầu tiên của Yêu Thần Minh Vương Quyết, còn thiếu phần sau…
– Ý của ta là Yêu Thần Minh Vương Quyết mà vị thánh thành chủ Yêu tộc này lấy được cũng không hoàn chỉnh.
Tân Hỏa buông lời không sợ kẻ khác nghe bực quá lăn ra chết:
– Y không có được Yêu Thần Minh Vương Quyết bản đầy đủ. Công pháp tốt thật sự sẽ không động chút là nổ bung đầu. Công pháp của ma thần Ma tộc sẽ không quỷ dị như thế. Thiên đầu của Yêu Thần Minh Vương Quyết này khá là chính tông, Minh Vương Quyết hoàn chỉnh sẽ không xuất hiện vấn đề này, chính là vì không hoàn chỉn nên mới có thể gây ra nổ đầu. Ta thấy vị thánh thành chủ Yêu tộc này lúc tu luyện cũng gặp vấn đề lớn, mà dựa vào ngộ tính và tư chất siêu việt mới đi tới được mức cự phách này. Bù cho chỗ khuyết thiếu của Yêu Thần Minh Vương Quyết, độc bá Đông Hoang, nhưng lại tích lũy ẩn tật.
Chung Nhạc nghe mà cũng cảm thấy đồng ý. Thánh thành chủ của Yêu tộc rất đáng nghi. Cách đây không lâu phong ấn thần thú ở Thần Thú Lĩnh xuât thế, là đại sự bậc nào? Mà vị thánh thành chủ này lại bế quan, không hề xuất hiện. Sau đó là chuyện phong ấn trong núi lửa Cô Hà thành sụp đổ, cũng là một chuyện kinh thiên động địa, mà vị thánh thành chủ này vẫn không hề xuất hiện.
– Còn nữa, vị thánh thành chủ này là kẻ có thể được xưng là người sánh vai với môn chủ Kiếm Môn, người được gọi là Kiếm Thần, như vậy thực lực của hắn đủ để thống nhất Đông Hoang, vậy mà tới nay vẫn không thể tập hợp toàn bộ thế lực của Đông Hoang lại, đây là điểm đáng nghi ngờ nhất! Tân Hỏa nói không sai, y quả thực là vì công pháp không hoàn chỉnh nên khiến việc tu hành của mình gặp vấn đề lớn!
Tân Hỏa đánh giá đồ đằng của thiên đầu của Yêu Thần Minh Vương Quyết, nói:
– Môn công pháp này quả thực rất mạnh, không thua Tự Tại Đại Kiếm Khí của Kiếm Môn, chỉ là không thể luyện. Nếu muốn luyện thì phải tự mình bổ sung toàn bộ thiếu sót. Mà nếu bổ sung rồi, phía sau sẽ xảy ra vấn đề. Việc này giống như đi trong mê cung, sai một bước, sai các bước sau này. Mê cung còn có thể quay lại, nhưng tu luyện môn công pháp này thì không thể quay đầu.
Chung Nhạc cẩn thận nghiên cứu, cũng cảm nhận được thần diệu và huyền cơ chất chứa bên trong thứ này không hề thua kém Đại Tự Tại Kiếm Khí của Kiếm Môn.
Trong kiếm bài của môn chủ Kiếm Môn có chứa kiếm văn đồ đằng, có công pháp mà không có thần thông. Còn thiên đầu tiên của Yêu Thần Minh Vương Quyết thì lại có thần thông mà không có công pháp.
Thần thông hùng mạnh, đúng là thứ Chung Nhạc đang thiếu.
Bởi vì hắn không phải người thừa kế Tân Hỏa thật sự, nên Tân Hỏa chỉ truyền thụ cho hắn Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, chứ không truyền thụ cho hắn thần thông. Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ là một loại công pháp, không có thần thông thì không thể bộc phát ra uy năng khi quan tưởng Toại Hoàng.
Tân Hỏa không truyền thụ, Chung Nhạc sẽ không đòi hỏi, bởi dẫu sao hắn không phải Thần tộc Phục Hy thuần huyết mà Tân Hỏa muốn tìm. Tân Hỏa có thể truyền thụ cho hắn Toại Hoàng quan tưởng đã là hết lòng giúp đỡ, sao có thể yêu cầu thêm?
Thiên này có chứa loại đồ đằng văn là mở đầu của một loại thần thông, hẳn là Minh Vương tám tay của Yêu tộc, nhưng thiếu đồ đằng văn của con mắt thứ ba giữa hai đầu lông mày.
Cũng bởi thiếu đồ đằng văn này mà khiến khí huyết không thông, nên khí huyết khi chảy tới mi tâm lại không thể chảy xuống, làm cho khí huyết nhồi vào trong đầu, cuối cùng khiến đầu nổ bung.
– Điểm thiếu sót của Minh Vương quyết chính là ở đây! Nhưng đây là một loại thần thông cận chiến rất mạnh, phải nói là mạnh nhát trong tất cả các pháp môn cận chiến mà ta từng thấy!
Chung Nhạc đột nhiên nhớ ra một chuyện, bèn hỏi:
– Tân Hỏa, thần nhãn thứ ba của Toại Hoàng liệu có thể bổ sung vào thần nhãn bị thiếu của Yêu Thần Minh Vương Quyết này được không?
– Tất nhiên là được rồi.
Ngọn lửa nhỏ lay động, đáp:
– Pháp môn Yêu Thần Minh Vương Quyết này tuy tinh diệu, nhưng làm sao có thể tinh diệu bằng Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ mà ta truyền thụ cho ngươi. Dù sao chỉ là Minh Vương mà thôi, há có thể so được với Toại Hoàng Thiên Đế đã khai sáng ra Hỏa kỷ nguyên? Dùng thần nhãn của Toại Hoàng cũng có thể bổ sung toàn bộ cho công pháp này, không còn lo lắng cho sau này nữa.
Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục tham ngộ thiên đầu tiên của Minh Vương Quyết. Thiên này có một trăm hai mươi sáu đạo đồ đằng văn, hình thành nên các hoa văn của tai, mắt, mũi, miệng, tám cánh tay, chân, cơ bắp, đường vân huyết mạch của Minh Vương, thậm chí cả từng sợi tóc gáy. Mà tạo thành đồ đằng văn lại là những đồ đằng văn nhỏ bé hơn, đủ mọi chủng loại.
Chung Nhạc thậm chí còn nhìn thấy Ly long văn, Giao long văn, Quỳ long văn, Long quy văn, Long tướng văn… cùng các loại thủy văn, vân văn, sơn văn, mộc văn, thú van, phi cầm văn, tẩu thú văn, ngư văn và hải thú văn!
Tuy những đồ đằng văn này chỉ là một góc của một hệ thống đồ đằng văn phức tạp, nhưng kết hợp lại thì hình thành nên thân hình và uy lực khủng bố của Yêu Thần Minh Vương.
Chung Nhạc nhẩm tính:
– Nếu thêm Tam nhãn văn trong Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, sẽ là một trăm hai mươi bảy đạo đồ đằng văn! Thiên đầu tiên đã phức tạp như thế, không hổ là công pháp có thể sánh với Đại Tự Tại Kiếm Khí. Có Tam nhãn văn của Toại Hoàng, việc thi triển thiên đầu tiên này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng mục đích chọn đồ đệ của vị Thánh thành chủ Yêu tộc này hẳn là mượn cơ hội chọn đồ đệ để thu thập sở trường của mọi người hòng bù đắp vào chỗ thiếu sót của công pháp. Cho nên, khi thi triển thần thông Minh Vương, ta tuyệt đối không được thi triển Tam nhãn văn ra!
Huyền cơ nằm trong đồ đằng văn thần cấp rất khó mà lĩnh ngộ được, tất cả Luyện khí sĩ Yêu tộc có mặt ở đây, kể cả đám cường giả hộ tống Luyện khí sĩ nhà mình cũng đang cố gắng tìm hiểu. Chỉ là môn công pháp này không trọn vẹn, lúc tìm hiểu thì đồ đằng văn biến hóa, không cẩn thận sẽ khiến khí huyết xông lên não, bởi vậy không ít cường giả Khai Luân cảnh chỉ lướt qua liền ngừng lại, không dám đi sâu quan sát.
Trái lại Luyện khí sĩ Thoát Thai cảnh trẻ tuổi thì không ngừng thử, tìm kiếm huyền cơ ảo diệu bên trong.
Lại có không ít Luyện khí sĩ vì khí huyết hỗn loạn mà ngất đi. Còn có một vị xui xẻo, đầu nổ tung, thành thi thể và bị tạp dịch phủ thành chủ kéo đi.
Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội cũng đang tìm hiểu. Bọn họ nhanh chóng nhận ra chỗ không ổn, cố gắng tìm cách giải quyết. Tuy cả hai đều có tài trí hơn người, nhưng lại có loại sùng bái mù quáng với Yêu Thần Minh Vương Quyết, nên chưa phát giác ra khuyết điểm.
Thời gian cứ thế trôi đi, dần dần Luyện khí sĩ tập trung trên cầu Bá Thủy càng ngày càng nhiều. Khổng Ban và cự tê Liên Sơn cũng đã tới. Khổng Ban hung tợn trừng Chung Nhạc một cái. Cự tê Liên Sơn nhìn cường giả Thanh Long quan phía sau Ngư Huyền Cơ với ánh mắt đầy kiêng kỵ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
– Thiếu chủ, nghiên cứu Yêu Thần Minh Vương Quyết quan trọng hơn!
Lại nửa thán sau, Chung Nhạc đã hiểu rõ biến hóa của đồ đằng văn của thiên đầu tiên Yêu Thần Minh Vương Quyết. Luyện khí sĩ xung quanh tuy số lượng không ít, cũng không thiếu người có thiên tư hơn người, nhưng hiện tại chưa có ai quan tưởng được ra thiên đầu tiên này.
“Nếu ta là người đầu tiên quan tưởng ra, sợ sẽ khiến người ta chú ý, mà mặt sau còn có thử thách khác, nếu khiến người ta chú ý thì sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào.”
Hắn nhìn xung quanh: “Hẳn là có vài Luyện khí sĩ đã tìm hiểu ra huyền cơ, bổ sung được điểm thiếu sót, nhưng hẳn là đang kiềm chế lại!”
Đột nhiên một vị Luyện khí sĩ với thân hình cao lớn đứng dậy, đi tới Bá Thủy, phóng tinh thần lực ra, quay xung quanh thân thể, ngưng tụ biến hóa, hóa hư làm thực. Thân thể gã càng lúc càng lớn, dần ngưng tụ ra từn cánh tay, biến hóa thành hình tượng Yêu Thần Minh Vương trên thạch bích.
Trên cầu Bá Thủy, đám Luyện khí sĩ Yêu tộc đều quay sang nhìn, không khỏi kích động. Người kia khẽ rung tay liền phát ra tiếng vang rầm rập, chỉ động cơ thể liền phá được âm chướng, thực quá khủng bố.
Chung Nhạc lập tức nhận ra ở chỗ mi tâm của người này có mọc một con mắt, hiển nhiên vị Luyện khí sĩ Yêu tộc này đã phát hiện ra điểm thiếu sót của Yêu Thần Minh Vương Quyết, nên dùng thần ma mà mình quan tưởng trước đây bổ sung cho con mắt thứ ba.
Hắn thầm nghĩ: “Thi triển Minh Vương Quyết này mạnh hơn thân thể ta! Tuy công kích cận chiến của ta có thể phá được âm chướng, nhưng cần đại khai đại hợp, trường quyền trường chưởng, kéo dài khoảng cách mới làm được. Mà Minh Vương quyết thì mạnh hơn, trong cự ly ngắn đã phá vỡ được âm chướng rồi!”
Đột nhiên Ngư Huyền Cơ cười ha ha rồi nói:
– Ra là thế, ra là thế! Thánh thành chủ để lại thiên đầu tiên, đã cố ý để lại một khuyết điểm, chính là con mắt ở mi tâm của Minh Vương! Chỉ cần bổ sung con mắt này là có thể hiểu được sự ảo diệu của thần thông này, rồi thoải mái mà quan tưởng! Ta quả nhiên là Huyền Cơ, ha ha ha!
Y nói to như vậy, khiến tất cả Luyện khí sĩ đều nghe rõ, mọi người rào rào quay ra nhìn hình ảnh khắc trên thạch bích, giật mình!
Hồ Thất Muội lại cả giận mắng:
– Huyền Cơ ngươi hô to lên làm gì, chỉ khiến cho Luyện khí sĩ tìm ra được điểm này sẽ nhiều thêm!