Tin Hi Nhân có tin vui nhanh chóng lan truyền khắp Vương phủ, không khí vui mừng lan tràn khắp nơi. Thu Nhân kích động đem tin tức bẩm cáo với Hinh Nghi cách cách.

” Nàng có tin vui?” Hinh Nghi cách cách ngã ngồi trên ghế, thì thào tự nói: ” Sao lại nhanh như vậy……”

” Cách Cách, tại ngươi không nghe lời ta, nếu sớm cho nàng uống ‘ Bất dựng tán’ thì đã không có việc gì.” Thu Nhân nén giận. Lúc trước nàng đề nghị đem bí dược trong cung là ” Bất dựng tán” trộm bỏ vào thức ăn của Quân Hi Nhân, làm cho nàng không thể mang thai để tránh lòng của Cung Thân vương hoàn toàn ở trên người Quân Hi Nhân không ngờ lại bị cách cách ngăn cản.

” Không, may mắn là chưa cho nàng uống, có lẽ trong bụng nàng sớm đã có đứa nhỏ, nếu thương hại đến thai nhi thì lương tâm của ta sẽ rất ray rứt.”

” Ngươi nghĩ cho nàng như vậy thế nàng có nghĩ cho ngươi hay không? Cả ngày nàng cứ chiếm lấy Cung Thân vương, ngươi chưa bao giờ cùng bồi dưỡng tình cảm với Cung Thân vương.” Thu Nhân phát ra một tràng dài tức giận.

” Cảm tình của ta đối với Cung Thân vương ngày càng phai nhạt, hiện tại đã không còn ôm chờ mong gì nữa rồi……”

” Nhưng mà Hoàng Hậu nương nương vất vả lắm mới đáp ứng để cho cách cách tới đây ở, sao ngươi có thể dể dàng buông tha như thế?”

” Có lẽ…… Sẽ xuất hiện kỳ tích.” Nàng nói chuyện trong ánh mắt phát ra lớp lớp sương mù, tràn ngập thê lương.

” Kì tích của ngươi căn bản là không có khả năng.” Thu Nhân bật thốt, nàng là thị nữ bên người của Cách Cách, tâm tư của Cách Cách sao nàng lại không rõ chứ.

” Thu Nhân, ngươi càng ngày càng không biết quy tắc đấy, chuyện của ta ngươi cũng dám quản?” Hinh Nghi cách cách bị nhìn thấu tâm sự không khỏi thẹn quá hóa giận.

” Nô tì không dám.” Thu Nhân cúi người quỳ thi lễ.

Hinh Nghi cách cách liếc nàng một cái, thuận thuận khí rồi lại thở dài.

” Haizz…Ông trời đã cho ta sinh ra ở gia đình đế vương vốn nên là mệnh phú quý cát tường nhưng sao với nhân duyên lộ lại không thuận lợi cơ chứ……” Hinh Nghi cách cách phất phất tay. ” Quên đi, ta đi ra ngoài đi dạo một chút.”

” Cách Cách……”

” Ngươi đừng đi theo, ta muốn yên tĩnh một mình.”

Hinh Nghi cách cách không để ý mình đã đi tới hoa viên, bất tri bất giác mà đến tẩm cư của Tề bối lặc, qua cửa sổ thấy một mình hắn đang uống rượu.

Trong lòng nàng căng thẳng rồi vẫn đi vào.

” Rõ ràng là ban ngày sao ngươi lại uống rượu?”

Bỗng nhiên Đa La Trọng Tề ngẩng đầu lên, ánh mắt nhuộm sắc đỏ, hơi thở mang theo vị rượu nói:

” Là ngươi à! Cách Cách, ngươi đến rất đúng lúc, ngồi xuống uống vài chén với ta đi.”

Tuy Hinh Nghi ngồi xuống nhưng vẻ mặt lại tức giận, chỉ trích hắn:

” Ngươi không nên suy sút như thế, ngày đó ở vũ thao trường ta thấy ngươi rất uy phong anh vũ.”

” Hi Nhân có tin vui ngươi có biết không?” Hắn lâm vào tuyệt vọng, thống khổ nhìn nàng.

” Chuyện này ta có biết.” Nàng gật đầu.

” Vậy ngươi không cảm thấy gì sao?” Hắn vốn nghĩ rằng nàng cũng sẽ buồn như hắn.

” Vậy thì sao? Chuyện này đã là sự thật, không phải ngươi đã nói ngươi đã nghĩ thông rồi sao còn uống rượu như thế này?”

” Uống lần cuối cùng. Mau, ta rót rượu giúp ngươi, chúng ta làm vài chén.” Hắn đưa một cái ly khác cho nàng.

Nàng nhận lấy ngửa đầu uống hết.

” Thêm một ly nữa.” Hắn lại rót thêm cho nàng.

Nhìn hắn vì nữ nhân kia mà thất hồn uống rượu nàng cảm thấy đau lòng, cứ một ly rồi lại một ly tiếp nhau.

” Lòng ta có ánh trăng chiếu sáng, ánh trăng chiếu sáng lòng ta……” Đa La Trọng Tề uống say, đứng dậy bắt đầu khua tay múa chân.

Hinh Nghi cách cách cũng uống nhiều, hai má vì uống rượu mà có vẻ diễm hồng động lòng người.

Tay của Trọng Tề rất tự nhiên mà đặt lên người nàng, sau khi uống rượu bắt đầu nói lời thật:

” Vì cái gì ngay cả ngươi cũng thích đại ca của ta? Ta có điểm nào kém hắn?”

Hinh Nghi cách cách say nên cũng không khống chế được bản thân nhấc lên một mạt cười.

” Nếu có thể chọn thì ta sẽ nói với Hoàng a mã rằng người mà ta thích là ngươi, ta muốn gả cho ngươi.” Nàng cũng say đến hồ ngôn loạn ngữ nhưng lời nói cũng là những lời trong tâm.

” Ngươi nhất định uống say rồi……” Hắn cười khổ liên tục, đánh thật mạnh vào bình rượu, thân hình lắc lư rồi lại lắc lư, không giữ vững được nữa khiến hắn và nàng ngã lên giường.

Nàng ghé vào người hắn, mí mắt sắp không chống được nữa: ” Ta muốn ngủ…… Đầu ta rất đau……”

” Được…… Ngủ đi!” Hắn cũng mờ mịt, hai chân duỗi ra, giày cũng không cởi, cả người nằm trên giường, nàng rúc vào người hắn.

Hai người hơi thở đều đều tiến vào mộng đẹp.

Trời chiều bên ngoài cửa sổ chậm rãi không còn đám mây nào, đêm tối sắp bao phủ.

Đến chạng vạng Thu Nhân vẫn không thấy Cách Cách trở về dùng bữa nên đi khắp nơi tìm nàng.

Nàng hỏi từng hạ nhân trong phủ nhưng không ai nhìn thấy Hinh Nghi cách cách.

Thu Nhân nghi hoặc không biết rốt cuộc Cách Cách đang ở đâu?

Ba, bốn canh giờ trôi qua, Hinh Nghi cách cách tỉnh rượu hơn phân nửa, hơi hơi mở mắt lại thấy rõ ràng tay của mình đang để trên người Tề bối lặc, hai người thân mật ngủ chung một chỗ.

Nàng hoảng hốt bật dậy, may mắn là quần áo của bản thân vẫn không suy suyển, chưa thất tiết.

Lúc này Đa La Trọng Tề cũng bừng tỉnh, có chút không hiểu tình huống lúc này.

” Cách Cách, chúng ta……” Hắn bất an hỏi: ” Ta có làm gì với ngươi không?”

Nàng lắc đầu, trong mắt đã có lệ quang.

” Thực xin lỗi, ta không cố ý mạo phạm ngươi……” Hắn cố gắng lục lọi trí nhớ, cảm giác kì diệu dưới đáy lòng bắt đầu nổi lên giống như có tuyết rơi giữa trời nóng.

” Không liên quan đến ngươi.” Nàng xuống giường, sửa sang lại trang phục, tóc của nàng có chút hỗn độn: ” Ta nên đi thôi……”

Nàng xoay người muốn đi, hắn lại giữ chặt tay của nàng.

” Chờ một chút, Cách Cách……”

” Chuyện gì?” Cánh tay nhỏ bé của nàng bị hắn nắm lấy, cảm giác khác thường như có một dòng điện chạy toàn thân.

Hắn lắp bắp nói: ” Ngươi…… Lúc nãy ngươi nói muốn gả cho ta, là…… Là thật đúng không?”

Nàng thản nhiên cười, thần bí nói: ” Ngươi nghĩ sao?”

” Cách Cách, ta đang thật tâm hỏi ngươi.” Hắn tràn ngập chờ mong, lắng nghe câu trả lời của nàng.

Nàng chần chừ một lúc lâu rồi không thể trốn tránh ánh mắt bách thiết khát vọng của hắn, rốt cục cũng thừa nhận tình cảm của mình.

” Ta đối với ngươi có chút thích.”

” Vậy chúng ta……” Hắn khơi dậy một tia hy vọng.

” Ngươi nguyện ý cùng ta vì vận mệnh mà đấu tranh không?” Nàng chờ mong mà hỏi hắn. Hoàng a mã đã xem nàng là Phúc tấn của Cung Thân vương nếu bản thân không chịu tranh đấu thì Hoàng a mã sẽ không đồng ý.

Hô hấp của hắn dường như đình chỉ sau khi nghe đáp án từ nàng, tất cả sinh khí trở lại trên người hắn.

” Ta nguyện ý, ta đương nhiên nguyện ý.” Đa La Trọng Tề vô cùng hưng phấn ôm nàng vào lòng.

Trong vòng tay của hắn Hinh nghi cách cách cảm nhận được tình yêu của bọn họ.

Nàng rốt cục cũng đã tìm được một nam nhân thật sự yêu nàng.

Thất chi đông ngung, thu chi tang du.

Ông trời không phải đã mất hết lòng tốt không phải sao?

Bắt mọi người đánh một vòng tròn lớn.

Đến canh ba nửa đêm Thu Nhân mới thấy Cách Cách trở về không khỏi thở phì phì tức giận.

” Cách Cách, rốt cuộc người đã đi đâu vậy?”

” Thu Nhân, kỳ tích kia thật sự đã xảy ra.” Tâm tình của Hinh Nghi cách cách đặc biệt tốt, mày mắt đều hiện ý cười.

Thu Nhân sửng sốt nhưng sau khi hiểu ý thì lại lo lắng.

” Cách Cách, ý ngươi là ngươi cùng Tề bối lặc……” Điều này sao có thể? Cách Cách lại nảy sinh tình cảm với Tề bối lặc.

” Ừ…… Ta cảm thấy ta với Tề bối lặc mới là một đôi thích hợp……” Hinh Nghi cách cách vui đến nổi không kiềm chế được.

” Điều này không thể xảy ra. Cách Cách ngươi phải suy nghĩ kĩ, ngàn vạn lần không được hồ nháo.” Thu Nhân vội vả khuyên can.

” Ta không có ý vui đùa, ta sẽ nói rõ với Hoàng a mã, ta không muốn gả cho Cung Thân Vương nữa.”

” Nếu Hoàng Thượng mà biết nhất định sẽ đại phát lôi đình.” Thu Nhân thật sự không dám tưởng tượng hậu quả, việc này rất rất nghiêm trọng. Tất cả văn võ trong triều đều biết Cách Cách cùng với Cung Thân vương chỉ còn chờ thành thân mà thôi, Hoàng Thượng cũng ngầm ám chỉ ý này, luôn nói khéo để Cung Thân vương mau mau nói rõ tấm lòng, nếu cuối cùng Cách Cách lại nói không muốn gả cho Cung Thân vương thì mặt mũi của Hoàng Thượng để ở đâu?

” Chuyện này ta mặc kệ, ta không thể sống nửa đời còn lại với một nam nhân không thương mình.” Nàng kiên quyết nói.

Khuôn mặt Thu Nhân khổ sở không biết nói gì, từ nhỏ Cách Cách đã được nuông chiều nên tính tình nóng nảy, xúc động, mọi việc đều không tính đến hậu quả nhưng nàng chỉ là một tỳ nữ nhỏ bé có biện pháp gì đây?

Ngày hôm sau lúc mọi người đang dùng bữa Tề bối lặc nói rõ quyết định của mình và Cách Cách, Hinh Nghi cách cách xấu hổ cúi đầu.

” Ngươi muốn thú Cách Cách?” Đa La Trọng Hiên thiếu chút nữa đã phun cơm, Hi Nhân ngồi ở bên cạnh nghe nhưng không nói gì.

Đa La Trọng Tề tỏ rõ sự kiên định hắng giọng nói: ” Đúng vậy, ta cùng Cách Cách tình đầu ý hợp, thỉnh đại ca thành toàn.”

Đa La Trọng Hiên chưa kịp trả lời thì Thái phúc tấn đã mặt mày xanh mét, đứng bật dậy, giận run người quát:

” Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không? Cách Cách là tẩu tử của ngươi, sao ngươi lại có thể có ý niệm với tẩu tử của mình trong đầu.”

” Ta……” Tề bối lặc không biết nói gì, Hinh Nghi cách cách nhanh chóng mở miệng:

” Đây là quyết định của hai chúng ta, ta ở trong Cung Thân vương phủ vốn nghĩ muốn bồi dưỡng cảm tình cùng Vương gia nhưng hiện giờ Hi Nhân đã mang thai, ta không muốn chia rẽ một mối nhân duyên tốt đẹp.”

Thái phúc tấn vạn phần khiếp sợ.

” Ngươi…… Các ngươi muốn tức chết ta hả?” Thái phúc tấn tức giận đến phát run. ” Cho dù ta đồng ý nhưng còn Hoàng Thượng thì sao? Thể diện của Hoàng Thượng không thể bỏ qua!”

” Về phía Hoàng a mã ta sẽ tự mình nói với hắn.” Hinh Nghi cách cách đưa ra chủ ý.

” Cách Cách, việc này không nhỏ đâu nếu Hoàng Thượng trách tội thì Cung Thân vương phủ của chúng ta làm sao sống được?” Thái phúc tấn ão não nói.

” Ta sẽ cầu Hoàng a mã khai ân……” Hinh Nghi cách cách bắt đầu có chút sợ hãi, kỳ thật nàng cũng không có nắm chắc mười phần.

” Cách Cách, ngươi đang lấy tánh mạng của cả nhà chúng ta ra đùa đấy!” Thái phúc tấn nghiêm túc, không khách khí chỉ trích.

” Hạnh phúc của ta thì không quan trọng sao?” Hinh Nghi cách cách vạn phần ủy khuất.

Đa La Trọng Tề lập tức đứng ra che chở cho nàng, khẩn cầu:

” Van cầu các ngươi hãy đồng ý cho chúng ta!”

Đa La Trọng Hiên trầm tư một lúc rồi chợt quyết định: ” Được, đại ca thành toàn cho các ngươi.”

” Cám ơn đại ca.” Đa La Trọng Tề rất cảm kích trước sự ủng hộ của Trọng Hiên.

” Ta vẫn quyết không đáp ứng, việc này rất nghiêm trọng, dù sao chúng ta không phải dân chúng bình thường……” Thái phúc tấn cảm thấy trái tim vô lực.

Hi Nhân nhịn không được cũng mở miệng thỉnh cầu giúp bọn hắn.

” Ngạch nương, hiện giờ Cách Cách cùng Trọng Tề lưỡng tình tương duyệt, nếu chúng ta không thành toàn bọn hắn chẳng phải có chút quá đáng sao?”

Thái phúc tấn chịu không được ánh mắt cầu khẩn của bốn người, mày nhăn nhíu lại: ” Ta là người sắp một bước vào quan tài nhưng các ngươi đều còn trẻ a!” Nàng không ngừng lắc đầu, thở dài.

” Ngạch nương, ngươi không nên nghĩ xấu quá có lẽ Hoàng Thượng nhân từ, yêu thương Cách Cách nên sẽ cho phép cho chúng ta!” Đa La Trọng Hiên nhanh chóng nói theo chiều hướng tốt.

” Haiz, nếu như vậy thì tốt, chỉ sợ……” Thái phúc tấn lo sợ không thôi.

” Ta tin Hoàng a mã sẽ không tuyệt tình đâu.” Hinh Nghi cách cách nói.

Trong tẩm phòng, Hi Nhân cùng Hinh Nghi cách cách ngồi đối diện nhau trầm tư, Hinh Nghi cách cách có chút áy náy nói với nàng:

” Hi Nhân, lúc trước ta đối với ngươi có hơi quá dáng hy vọng ngươi không để ý.”

” Cách Cách ngàn vạn lần đừng nói như vậy, chúng ta đều là nữ nhân nên ta có thể hiểu cảm giác của ngươi, ngươi làm như vậy cũng là phản ứng bình thường, ta sẽ không trách ngươi.” Hi Nhân khoan dung đại lượng nói.

” Lòng của ngươi thật tốt, trách không được hai huynh đệ bọn hắn đều thích ngươi……”

Trong lòng Hi Nhân nhảy lên một cái.

Hinh Nghi cách cách cười cười, tiếp tục nói: ” Ngươi yên tâm, ta đã không còn để ý đến trước đây nữa, hiện tại người trong lòng Trọng Tề là ta.” Mặt nàng tràn ngập vẻ hành phúc.

” Cách Cách là một nữ tử trí tuệ, Tề bối lặc thật có phúc.” Hi Nhân nói thật lòng.

Hinh Nghi cách cách che miệng cười: ” Hắn a! Nhất định sẽ bị ta ăn hiếp cho xem.”

” Hiện tại Tề bối lặc không giống với trước kia, hắn thay đổi rất nhiều.”

” Mọi người đều sẽ thay đổi, ta cũng như vậy, trải qua suy sụp rồi sẽ lớn lên……” Hinh Nghi cách cách cảm khái vạn lần.

” Cách Cách ngày mai hồi cung, lời nói cần phải lựa chọn phải hết sức cẩn thận.” Hi Nhân lo lắng nói.

” Ta biết.” Kỳ thật Hinh Nghi cách cách lo lắng hơn hết thảy mọi người.

” Hinh Nghi, ngươi đang nói cái gì đó? Quả thực quá hồ đồ!” Càng Long trợn mắt, trong mắt bốc lên hai ngọn lửa, toàn thân tràn ngập khí thế đế vương không thể kháng cự.

” Hoàng a mã, hôn sự của nữ nhi với Cung Thân vương căn bản là đã sai, Cung Thân vương đã có người trong lòng, hiện tại đổi ý hẳn là còn kịp.” Hinh Nghi cách cách vì tình yêu không để ý bất kể thứ gì.

” Còn kịp?” Hai lỗ mũi của Càng Long phun khí. ” Hừ! Ngươi nghĩ đây là chuyện đùa lúc uống rượu sao? Hiện tại văn võ trong triều đều biết ngươi sắp gả cho Cung Thân vương, Trẫm đâu thể chịu nổi sự mất mặt này!”

” Hoàng a mã……” Hinh Nghi cách cách nhịn không được rơi lệ. ” Van cầu người thành toàn cho chúng ta.”

Hoàng Hậu ở một bên nóng vội giáo huấn nữ nhân:

” Hinh Nghi, lúc trước là ngươi cố chấp nhất quyết phải gả cho Cung Thân vương, hiện giờ ngươi lại……”

” Ngươi hành động quá theo cảm tính.” Càng Long bi phẫn nói.

” Hoàng a mã, là nữ nhi sai vì đã không biết Cung Thân vương đã có người trong lòng, hơn nữa nàng đã có tin vui.” Hinh Nghi nức nở nói.

” Nữ nhân kia là ai?” Càng Long trầm ngâm nghiêm mặt hỏi.

” Là một nha hoàn trong Vương phủ tên là Hi Nhân.” Nàng thật thà bẩm báo.

” Hoàng cách cách của Trẫm lại kém hơn một nha hoàn nhỏ bé sao? Đa La Trọng Hiên cũng thật quá khinh người.” Càng Long đại phát lôi đình, giận không thể át chế.

Hinh Nghi cách cách vội vàng quỳ xuống cầu xin: ” Thỉnh Hoàng a mã tha thứ cho Hi Nhân, đây điều là nữ nhi sai, nữ nhi không nên xen vào giữa nàng và Cung Thân vương……”

” Hinh Nghi, đứa nhỏ này sao lại ngốc như vậy, ở trong Cung Thân vương phủ có ủy khuất thì nên sớm hồi cung nói với Hoàng a mã và Hoàng Ngạch nương, chúng ta sẽ thay ngươi làm chủ!” Hoàng hậu đau lòng cho nữ nhi, nâng nàng dậy.

” Hoàng Ngạch nương, có lẽ là vận mệnh trêu cợt con người, ai biết sau này ta lại nảy sinh tình cảm với Tề bối lặc, nữ nhi hy vọng các ngươi không gây khó dễ cho Cung Thân vương phủ, thành toàn cho hai đôi tình nhân chúng ta!” Hinh Nghi cách cách lo sợ, nước mắt chảy dài trên má.

” Tuyệt đối không có khả năng, chuyện hoang đường như vậy Trẫm tuyệt không cho phép.” Càng Long thịnh giận. ” Trẫm phải tra xét Cung Thân vương phủ!!!”

Trước mắt Hinh Nghi cách cách tối sầm, đầy trời mây đen thổi qua…

Tin tức truyền ra, cả Cung Thân vương phủ lâm vào một mảnh sầu não. Thái phúc tấn thất thần ngã ngồi ở trên ghế, lẩm bẩm nói:

” Hết thảy đều hết rồi, Hoàng Thượng thật sự rất tức giận, ta đã nói rồi, Hoàng Thượng đâu chịu nổi sự mất mặt này đâu, các ngươi lại đều không nghe……”

” Ta sẽ lập tức tiến cung diện thánh…” Đa La Trọng Hiên mặc duệ bào xoay người rời đi.

” Chờ một chút, ta cũng đi.” Hi Nhân gọi hắn lại.

Tề bối lặc cũng vội vàng nói: ” Ta cũng cùng đi.”

” Các ngươi đi làm gì?” Đa La Trọng Hiên vốn không muốn nhưng Hi Nhân lại nói:

” Nhiều người thì sẽ thêm nhiều cái miệng, có lẽ chúng ta có thể thay đổi ý kiến của Hoàng Thượng.”

Đa La Trọng Hiên suy nghĩ một chút rồi đồng ý: ” Được.”

Ba người bọn họ không sợ nguy tiến cung, diện kiến Thánh Thượng.

Hinh Nghi cách cách bị Hoàng Hậu bắt ở lại Phượng Nghi cung, chỉ có ba người bọn hắn đối mặt với Hoàng Thượng lạnh lùng.

” Ngươi chính là nữ nhân đã cướp Cung Thân vương? Một nha hoàn nho nhỏ mà cũng vọng tưởng muốn làm Phúc tấn?” Ánh mắt ác liệt của Càng Long quét qua người nàng.

Hi Nhân gặp nguy không loạn, trấn định nói:

” Hoàng Thượng, cho tới bây giờ nô tì chưa từng bao giờ muốn làm Phúc tấn, chuyện này hết thảy chỉ có thể nói là vận mệnh an bài, Hoàng Thượng chẳng phải có tam cung lục viện hẳn là hiểu rõ chuyện tình cảm, con người không thể khống chế.”

” Lớn mật, chuyện của Trẫm không đến lượt ngươi phê bình.” Càng Long ngoài miệng tức giận quát lên nhưng trong lòng lại đối với những lời dũng cảm nói thẳng từ một nha hoàn mỹ mạo có chút hơi bất ngờ.

Hi Nhân không run không sợ nói:

” Nô tì không có ý phê bình Hoàng Thượng, chỉ là hy vọng Hoàng Thượng có thể hiểu cho chúng ta, nếu Hoàng Thượng thành toàn, như vậy trong cung từ trên xuống dưới ai ai cũng sẽ ca tụng anh đức của Hoàng Thượng.”

Tâm tư của Càng Long bắt đầu dao động, trầm mặc suy tư những lời của nàng.

Đa La Trọng Hiên lập tức quỳ xuống đất: ” Hoàng Thượng, hết thảy đều là lỗi của thần, thần nguyện ý ở trên chiến trường giết giặc vì Hoàng Thượng tận trung.”

Càng Long hoãn hạ tính tình, Cung Thân vương phủ nhiều thế hệ đều là trung lương, vì Đại Thanh lập được không ít hãn mã công lao, nếu vì chuyện này mà truy xét đến cùng thì có vẻ như mượn việc công để trả thù riêng.

Tề bối lặc cũng quỳ xuống đất thỉnh cầu: ” Hoàng Thượng, thần thật tâm thích Cách Cách, mong Hoàng Thượng thành toàn.”

Càng Long lần đầu nhìn thấy Đa La Trọng Tề, xem ra hắn cũng là một nhân tài nên không khỏi mâu thuẫn, do dự.

” Nếu các ngươi nói sớm thì đã……” Càng Long tiếc nuối nói.

” Hoàng Thượng, có một số việc đều có sự an bài, nếu Cách Cách không phải vì Cung Thân vương mà đến tạm cư ở Cung Thân vương phủ thì làm sao có thể quen biết Tề bối lặc?” Hi Nhân nói lời hợp lý: ” Hoàng Thượng có thể chia rẽ hai mối nhân duyên cũng có thể thành toàn hai đôi tình nhân, chỉ tùy thuộc vào quyết định của Hoàng Thượng.”

” Ngươi chỉ là một nha hoàn lại có gan nói những lời đó với Trẫm, ngươi không sợ Trẫm sao?” Càng Long ngạc nhiên cười hỏi. Rất nhiều người lần đầu nhìn thấy mặt rồng ngay cả đầu cũng không dám ngẫng lên.

” Sao Hoàng Thượng biết nô tì không sợ? Trong lòng nô tì rất sợ, sợ tới mức phát run nhưng mà nô tì tự nhận mình yêu một người không có gì sai, chỉ có sai là do tạo hóa trêu người.” Hi Nhân cười yếu ớt nói.

” Khá lắm, thật là một nha hoàn lanh lợi, nếu Trọng Hiên không đòi thì nhất định Trẫm sẽ lập ngươi làm phi.” Càng Long cười khen ngợi.

” Hoàng Thượng……” Đa La Trọng Hiên hút một ngụm lãnh khí, rất sợ Hoàng Thượng nói thật.

” Sao nào? Buông không được có phải không? Một nữ nhân xinh đẹp như thế trách không được ngươi không muốn buông tay, yên tâm, Trẫm là quân tử sẽ không đoạt người yêu của kẻ khác.” Càng Long cười to, lại coi trọng Đa La Trọng Tề thêm một bậc: ” Tề bối lặc, Trẫm đem Cách Cách giao cho ngươi, ngàn vạn lần không thể lại xảy ra chuyện gì nữa nếu không cứ tìm ngươi hỏi tội.”

” Vâng, thần sẽ dùng cả đời để chiếu cố Cách Cách, yêu thương Cách Cách.” Đa La Trọng Tề vui vẻ ra mặt.

Đa La Trọng Hiên cùng Hi Nhân liếc nhau một cái, hỉ tràn khóe mi, song song quỳ xuống đất dập đầu.

” Tạ Hoàng Thượng ân điển, Hoàng Thượng thánh minh.”

” Tốt lắm, đứng lên cả đi! Trẫm phải hảo hảo uống một lúc rượu mừng của các ngươi.” Càng Long lòng rồng đại lượng, bỏ qua tức giận trước đây, dù sao hắn cũng là Hoàng Thượng, có ai dám ở sau lưng nói xấu Hoàng Thượng đây?

Trời lại trong xanh sau những ngày u ám, sự tình cuối cùng cũng được giải quyết, mọi người đều vui mừng.

Hoàng Thượng ban Ngạch phụ phủ cho Hinh Nghi cách cách và Tề bối lặc cư trú.

Hi Nhân chính thức trở thành Cung Thân vương Phúc tấn của Đa La Trọng Hiên, bụng nàng đã lớn, mặc trang phục cao quý, tóc dài vấn cao, nô tì vây quanh, đã không hề còn là nha hoàn trong phủ Thượng Thư của ngày xưa nữa.

Nàng kéo tay của Đa La Trọng Hiên, hai người tản bộ trong hoa viên của vương phủ.

Không khí của tiết trời thu làm cho người ta thần thanh khí sảng, nàng cảm thấy vô hạn thỏa mãn, chỉ là trong lòng vẫn còn day dứt một việc.

” Trọng Hiên, hiện tại ta chỉ lo lắng một điều đó là Quân đại nhân còn bị nhốt trong thiên lao cùng bốn vị tiểu thư, ngươi có thể nghĩ biện pháp cứu Quân đại nhân không? Giúp ta tìm tin tức của tiểu thư nhà ta?”

” Chỉ cần ngươi phân phó ta nhất định sẽ dốc hết sức mình đi làm.” Hắn vỗ vỗ tay của nàng.

” Cũng không biết ba tỷ muội nha hoàn của ta đã lưu lạc đi đâu nữa?” Hi Nhân thán khí.

” Yên tâm đi, một ngày nào đó các ngươi sẽ gặp lại.” Hắn an ủi nàng.

Nàng nhìn về phía chân trời xa xa.

” Cũng chỉ mong như thế.”

HOÀN