Cô mặc chiếc váy cưới trong ngày tân hôn của mình.
Mà ngày này cũng là ngày đầu thất của chị cô.
“Cô vẫn mong được gả cho tôi cơ mà? Vì thế mới không từ mọi thủ đoạn tự tay giết chết chị ruột mình, tâm nguyện của cô đã như vậy, tôi cũng phải cất công chọn ngày lành tháng tốt rước cô về mới phải lễ.”
Gã đàn ông nhìn cô mặc váy cưới quỳ trước mộ, khinh thường và lạnh lùng trong đáy mắt.
Trong mắt anh, cô chính là một ả tiện nhân bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích。
Cô sảy thai, chất độc ngấm vào khiến cổ họng cô nghẹn cứng, còn bị đứt cả gân tay.
Sợ! Không đủ can đảm để yêu nữa, cô chọn cách rời đi.
Anh xuất hiện trước mặt cô, Thẩm Y Ngôn, anh yêu em.
Anh nhẹ nhàng ấm áp, anh nghĩa vô phản cố, cô dần dần cảm động.
Nhưng, khi người chị đã mất bỗng nhiên quay trở lại, anh nên làm gì?