"Thật nhiều người thích anh...... Thật đáng ghét......"

"Xuy! Thật sự là con thỏ ngốc mà." Nghe được người yêu đang ngủ thì thào tự nói, Tư Đồ Tĩnh lắc đầu, mái đầu vùi sâu vào giữa hai chân cô, tập kích nơi đóa hoa ấm áp của cô.

Không có việc gì thì sẽ miên man suy nghĩ, làm nhiều vài lần, để cô mệt đến mức đau lưng, không thể đứng dậy mới thôi.

Tư Đồ Tĩnh vội tháo xuống caravat, đem cổ tay của cô trói lại, kéo cao tới trên đỉnh đầu, bắt cô ngồi trên ghế dựa.

Nằm trên ghế sa lon mê man Hồng Diệp không ngừng vặn vẹo thân thể, nhưng hai chân bị đặt tới vai người yêu, nơi u ám hoa huy*t rộng mở trước mắt anh.

Anh liếm láp cánh hoa đỏ sẫm, làm cho mật dịch không ngừng từ khe huyệt chảy ra.

"Ôi, đừng như vậy...... Rất nhột nha......"

"Muốn như vậy!" Ai bảo cô cứ miên man suy nghĩ! Đầu lưỡi của anh linh động liếm láp cánh hoa của cô, nhâm nhi tiếng rên rỉ kích tình, không có nửa điểm để ý đến phản kháng của cô, cùng hư không trong thân thể cô kích thích lên.

Hồng Diệp rốt cục đã mở mắt ra, nhìn đến sắc lang của mình.

“Sao anh lại đem em trở thành như vậy?" Cô muốn ngồi lên đẩy anh ra, mới phát hiện hai tay đang bị caravat trói chặt, bị đặt lên đỉnh đầu.

“Như vậy em mới không lộn xộn chứ!" Tư Đồ Tĩnh vô tội cười khẽ, nhanh chóng đứng dậy, vuốt ve phân thân của mình, tà ác xâm nhập, xác định hoa kính cũng đủ ướt át, liền đem bừng bừng phấn chấn dục vọng rất nhanh tiến sâu vào huyệt đạo.

"A Tĩnh ──" cô toàn thân run rẩy, thống khổ và hưng phấn kêu to tên của anh.

"Yên tâm! Anh sẽ thỏa mãn em mà."Anh ở bên tai cô hứa hẹn.

Đem chính mình tiến vào hoa huy*t thấm ướt, hai bàn tay to của anh liền chế trụ bộ ngực đẫy đà của cô, theo dục vọng tiến sâu vào, tới tới lui lui, đem cô đến đỉnh điểm dục vọng cao nhất.

"Quá nhanh......" Bị trói hai tay không ngừng vì luật động của người yêu mà hưởng ứng theo, trên trán của cô đã lấm tấm mồ hôi rồi.

“Em thật chặt khít!" Tư Đồ Tĩnh thấp giọng tán thưởng. Nói xong, anh lại hướng bên trong tiến vào vài phần, gắt gao bao vây, hấp thụ cảm giác sung sướng.

Bộ ngực bị anh nắm trong tay, sớm đã trở nên mẫn cảm hơn, sưng lên, hai nhũ hoa cũng trở nên dựng đứng.

"A a......" Cô hét lên, rốt cuộc không còn biết mình nên dựa vào cái gì.

Nghe tiếng người yêu rên rỉ, Tư Đồ Tĩnh càng thêm cuồng loạn tiết tấu, một lần lại một lần xuyên qua thân thể tuyết trắng của cô.

Khi anh tập kích lần cuối cùng, ở bên trong cơ thể cô bắn ra chất lỏng nóng rực......

Hồng Diệp hứng lấy toàn bộ nhiệt tình của anh, đầu óc dần dần trống rỗng thân thể mệt nhoài, vô lực xụi lơ trên sô pha, mặc anh thở hổn hển ở bên tai.

Một lát sau, tiếng thở mới dần dần bình ổn.

“Anh trở về lúc nào vậy? Dùng tới phương pháp này với em nữa!" Cô vô lực mở mắt ra, miễn cưỡng liếc anh.

Tuy rằng thực sắc, bất quá còn rất thoải mái...... Hì hì.

"Đã sớm đã trở về rồi! Là do Tiểu Trư này ngủ rất say thôi." Khóe môi anh nở nụ cười thản nhiên, vỗ nhẹ xuống cái mông đẹp của cô, đem toàn thân sức nặng đều đặt ở trên người cô.

Hồng Diệp chân mày nhăn lại, " Anh thật nặng......" Cô nũng nịu oán giận.

"Rất nặng sao?" Anh trở mình, không để cho mình đè lên thân thể mảnh khảnh của cô, ngược lại để cô nằm lên trên người mình.

"Hiện tại thì không." Hồng Diệp nhẹ nhàng cười, đối với sự săn sóc của anh rất hài lòng.

"Nơi này sờ rất tốt nha......" Tư Đồ Tĩnh đặt bàn tay ở trên mông cô vuốt ve.

"Thật vậy không? Hình như em đang béo lên." Nép trong lòng bạn trai, Hồng Diệp buồn bã than thở.

"Có chuyện này sao? Để anh thử xem......" Tư Đồ Tĩnh sắc tâm nổi lên, bàn tay to xoa nắm trên mông cô, ý muốn triển khai ân ái.

"Ghét, anh sao lại háo sắc thế? Người ta nói thật mà." Cô không thuận theo vặn vẹo thân thể mềm mại, muốn người yêu thật sự nghe cô nói chuyện, không được nghĩ đến" chuyện kia" nha.

“Anh cũng nói thật a! Ồ, nơi này thịt tương đối nhiều, mềm mại!" Anh xoa nắn cái mông  tròn trịa của cô.

"Thật không đó! Hôm nay khi mặc váy, thiếu chút em kéo lên không được...... Thường đến nhà anh ăn cơm, thật sự em trở nên béo rồi!" Hồng Diệp gấp đến độ nước mắt tuôn ra. Đều là do Nhà Tư Đồ nấu bữa tối rất phong phú, thường lại đây ăn, cô đã bị nuôi cho béo.

"Hoàn hảo mà. Có chuyện nghiêm trọng vậy sao?"

Đỗ Như Hủy đứng ở ngoài cửa, muốn đem hoa quả gọt sẵn đưa vào thư phòng, nghe thấy hai người nói chuyện rất đúng lúc, khóe miệng mỉm cười ẩn ý.

Kế hoạch của cô quả nhiên có hiệu quả rồi!

Vì cô bé Nhật Bản thường đến đây, chẳng những cô có thể thường xuyên nhìn thấy Tư Đồ Tĩnh, cũng có thể lợi dụng tài nghệ nấu ăn khóe léo của cô đem cô gái Nhật Bản vỗ béo,con gái béo sẽ trông có vẻ già...... Trông có vẻ già chính là biến dạng! Ngày Tư Đồ Tĩnh chơi chán cũng không còn xa.

Dựa theo việc trước đây Tư Đồ Tĩnh thay đổi bạn gái nhanh chóng, cô nàng Nhật Bản không bao lâu sẽ bị bỏ rơi thôi.

Ha! Thật sự là kế hoạch hoàn hảo mà.

"Khó trách anh lại muốn ôm em như vậy, cảm thấy em càng ngày càng tròn trịa. Thì ra là như vậy!" Anh bừng tỉnh đại ngộ.

"Không được nói giỡn! Người ta nói thật......" Cô nức nở phản đối, nhưng nói còn chưa dứt lời, cái miệng nhỏ nhắn đã bị ngăn chặn.

Cô gái nhỏ của anh thật sự rất đáng yêu, làm cho anh nhịn không được muốn trêu chọc.....

Ở trên cửa xao động một tiếng đã mở ra làm Đỗ Như Hủy trùng hợp nhìn đến cảnh hai người cơ hồ toàn thân trần trụi ở trên sô pha, cuốn lấy nhau.

Cô ta nhanh chóng biến sắc, sắc mặt có bao nhiêu khó coi còn có nhiều khó coi hơn.

"A!" Đột nhiên xuất hiện Đỗ Như Hủy đã giật mình, Hồng Diệp thân mình cũng nép sau lưng bạn trai, dáng điệu lúng túng đáng yêu.

"Chị dâu?" Tư Đồ Tĩnh khách khí kêu một tiếng.

"Chị chỉ là đưa hoa quả vào." Khống chế không nổi cảm xúc, Đỗ Như Hủy cầm trong tay đĩa trái cây để xuống bàn sách rồi xoay người rời đi, khi đóng cửa còn đặc biệt dùng sức!

"Chị ấy dường như đang tức giận......" Hồng Diệp lặng lẽ ở bên tai anh kể ra.

“Ai cần bận tâm làm gì!" Tư Đồ Tĩnh nhún vai.

Nghe được người yêu trấn an, Hồng Diệp khóe miệng nhịn không được lại cười, cả người nép trong ngực của, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.