Cuối buổi học, tụi nó chia tay đường ai nấy về. Tất cả đều đi xe còn riêng mình nó thì đi bộ. Mặc dù Emily có ý muốn đưa nó về nhưng nó không chịu, muốn đi bộ để thưởng thức cảnh đẹp. Đang đi thì nó vô tình bị chặn lại bởi một chiếc xe mui trần đen bản số lượng có hạn, đợi đã, đó không phải là hắn sao. Hắn ngồi yên trong xe nói - Lên xe!

- Sao tôi phải nghe theo anh? Đang đi thì chặn đường người ta, tính bắt cóc tui hả?

- Tôi biết cô là ai rồi Choi Jihyun!

Nghe đến vậy nó mới ngạc nhiên nhưng vẫn cố gắng giữ khuôn mặt bình tĩnh.

- Thì đương nhiên là anh biết tôi là ai mà! Tôi ngồi cùng bàn với anh còn gì!

- Này, cô cứ định giấu thân phận của mình hả?

- Tôi..tôi không hiểu anh đang nói gì.

- Đường đường là một sát thủ nổi tiếng mà lại không hiểu tôi đang nói gì ư?

- Anh muốn gì?

- Đơn giản thôi. Nếu cô không muốn tôi tiết lộ thân phận của cô thì giúp tôi 3 việc.

- 3 việc gì?

- Trước tiên, giả làm bạn gái tôi đến Phương gia hủy bỏ hôn ước.

- Sao tôi phải làm thế hả?

- Nếu cô không muốn thì..

- Được rồi, tôi làm.

- Thế có phải ngoan không cơ chứ? Lên xe đi.

- Những người nào đã biết về việc này?

- Tôi, Eric, Kevin và Kai.

- Bọn anh mà không giữ mồm miệng là tôi không nương tay đâu nhé. - Nó lạnh lùng đáp.

- Được rồi cô nương, bây giờ đi mua quần áo với tôi.

- Sao lại thế?

- Cô thấy người nào ra mắt bạn gái với gia đình mà lại để cho bạn gái ăn mặc như thế này không?

- Hừ, xong đưa tôi đi thăm Jonghyun.

- Ok.

Rồi hắn dẫn nó đi đến tất cả các cửa hàng quần áo ở trung tâm AA. Chân nó đã mỏi nhừ đã thế còn bị hắn bắt thử đủ thể loại đồ. Nhìn mặt nó bơ phờ mà hắn không nhịn được nói

- Bạn gái à, sao mặt em buồn thế? Vui lên nào. - Nói rồi hắn dùng ngón tay kéo khóe môi nó lên, tạo thành một nụ cười

- Anh tha cho tôi đi! Anh bắt tôi đi thử đồ 3 tiếng rồi đó. Chân tôi chuẩn bị lìa ra khỏi thân rồi đây này.

- Nghỉ một lúc nhé. Anh dẫn em đi ăn kem.

- Sao tự nhiên đổi cách xưng hô nhanh vậy cha?

- Em thấy người nào yêu nhau mà xưng "tôi" "cô" không hả?

- Ờ ha!

- Thỏ ngốc - Hắn dùng tay cốc nhẹ lên trán nó.

Hắn dẫn nó đến một quán kem tên SWEET, nghe nói đây là quán kem ngon nhất thế giới, bạn mà không nếm thử thì người ta sẽ khinh thường bạn. Nó kéo hắn đến nhanh chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

- Xin hỏi quý khách ăn gì? - Cô nhân viên cứ ngước nhìn mà hâm mộ vẻ đẹp trai của hắn, quên bẵng luôn nó.

- Em yêu chọn đi. - Một câu nói của hắn mà làm cô nhân viên ở đó thất vọng. Kế hoạch tiếp cận hắn đổ bề hết.

- Có gì mang hết ra. - Nó ngắn gọn nói một câu.

- Nhưng mà.. - Cô nhân viên lúng túng/

- Có vấn đề gì sao?

- Dạ không, thưa quý khách đợi một chút.

- Này, em ăn nổi không đó.

- Yên tâm. Của chùa thì cái gì tôi cũng ăn hết được.

- Đúng là - Hắn nở nụ cười.

Sau khi vật lộn với đống kem xong, nó lại muốn đi chơi công viên. Nó dẫn hắn đến Funny Land, công viên trò chơi lớn nhất ở Mỹ.

- Tôi muốn chơi tàu lượn siêu tốc!

- Được rồi, em ngồi xuống đ, anh đi mua vé.

Nó thì hét lên vì được chơi còn hắn thì xanh xao vì tàu nó cứ lượn lên rồi lại lượn xuống, sang trái rồi lại sang phải. Hết lượt, hắn chạy ngay đến thùng rác nôn lấy nôn để. Nhìn bộ dạng của hắn mà nó chỉ muốn ôm bụng cười

- Ai ngờ thiếu gia tập đoàn AA lại sợ đi tàu lượn siêu tốc...haha..

- Em không thấy buồn nôn anh cũng phục em thật đó.

- Bây giờ đi nhà ma đi!

Nghĩ đến nhà ma, mắt hắn sáng lên. Hắn bắt đầu tưởng tượng ra cảnh nó ôm hắn vì sợ rồi nói rằng *Anh ơi em sợ quá!*. Nhưng kết quả không hề như hắn mong đợi. Người nói câu đó lại là hắn!. Đi vào nhà ma mà mặt nó cứ bình thản, còn cười nữa chứ! Còn hắn thì cứ ôm nó, gục đầu vào vai nó cho tới khi ra ngoài. Một lần nữa, nó lại được một trận cười sặc sụa.

- Haha..buồn cười quá..!!

- Buồn cười cái nỗi gì chớ! Nhìn mấy con ma trong đó mà phát khiếp à!

- Anh nên nhìn bộ dạng của anh lúc vào đó, buồn cười kinh khủng..haha..

- Em thật là..

- Aaaaaa...

Thấy nó bỗng dưng hét lên, hắn mới lo lắng hỏi

- Sao vậy? Đau ở đâu à..

- Gi..gi....

- Nói cho anh nghe xem nào.

- MẸ ƠI GIÁN!!!!!!!!!!!

Một con gián từ đâu bò ra chỗ nó. Nó hoảng sợ quá nhảy luôn lên lưng hắn, tạo ra cảnh tượng hắn cõng nó.

- Hahaha..đồ sợ gián..

- Anh cười cái gì hả?

- Chẳng phải nãy em cũng cười anh sao?

- Thì..bây giờ hòa.

- Haha..sát thủ sợ gián.

- Anh còn cười nữa là tôi dỗi đó!

- Đừng dỗi nha Hani xinh đẹp!

- Chỉ được cái dẻo mồm.

- Bây giờ đi thử quần áo tiếp nha!

- Ừ. Thả tôi xuống đi - Lúc này nó mới nhận ra nó vẫn còn ở trên lưng hắn.

- Không thả. Đi nào.

Thế là hắn cứ thế cõng nó đi về trung tâm AA. Người đi đường nhìn mà trầm trồ khen ngợi rằng nó có thể kiếm được người bạn trai vừa đẹp trai lại còn cưng chiều bạn gái như vậy.