Mộ Dung Sam ngay lập tức thấy ngại.
Chơi với Đậu Đậu mấy người đã quen rồi, cô ít nhiều biết chút ít về thời phổ thông của Tô Niên Niên và Đường Dư.
Đường Dư trước nay chưa bao giờ chủ động thừa nhận mình thích Tô Niên Niên, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra, tình yêu thầm lặng của cậu đối với Tô Niên Niên đúng là cảm động trời đất, một người con trai hiếm thấy.
Nhưng Tô Niên Niên đối với tình cảm quả thật quá đơn thần, chưa bao giờ nghĩ ở phương diện đó, cộng thêm Đường Dư trước nay không bày tỏ tâm ý của mình, những người khác nhìn sốt sắng mà cũng lực bất tòng tâm.
Bây giờ Tô Niên Niên lại có Cố nam thần rồi, bọn họ cũng không đành lòng nhìn Đường Dư.......
Đường Dư kéo mũ xuống thấp, không nói câu gì, đi về hướng ngược lại, nhìn có vẻ giống như vô tình đi qua đây vậy.
Đậu Đậu nhìn không đành, lao lên ngăn Đường Dư lại: “ Đường Dư oppa!”
“ Uh? Đậu Đậu, sao thế?” Đường Dư điềm đạm hỏi.
Đậu Đậu nỗ lực nhìn về phía cậu, trong lòng cảm thán, quả nhiên chiều cao người mẫu quá đáng sợ.
“ Đường Dư oppa, thích một người là một việc mệt mỏi như thế sao, không bằng buông tay đi, từ đầu đến cuối người bị tổn thương vẫn là mình! Đối tốt người khác không bằng đối tốt với mình, cậu như thế nếu như fan của cậu biết, chắc chắn sẽ đau lòng chết mất!” Đậu Đậu tận tình khuyên bảo.
Đường Dư sau khi nghe xong cười nói, “ Uhm, mình biết rồi.”
“ Đúng là một người đàn ông cố chấp!” Đậu Đậu buông một câu, trong lòng rõ hơn ai hết, những đạo lý này Đường Dư chắc chắn hiểu, hơn nữa hiểu được còn sâu hơn cả người khác.
Nhưng bên trong tình cảm, làm gì có nhiều đạo lý như thế.
Chỉ là vì yêu trước rồi, thế nào cũng biến thành bị động hơn bao giờ hết.
“ Không nói với cậu chủ đề này nữa, Đường Dư oppa, có thể ký cho mình ít chữ ký không, để mình bán cho mấy fan cuồng của cậu!” Mắt Đậu Đậu sáng long lanh nhìn Đường Dư, biểu cảm hám tiền.
Đường Dư: “..........”
--- ---
Xe của Cố Tử Thần dừng ở Hoành Hỏa Chi Lâm, Tô Niên Niên xuống xe, phản ứng đầu tiên đó là đội mũ của mình chặt hơn.
Hai người đi vào quán ăn, gọi một vài món ăn, từ đầu đến cuối Tô Niên Niên lúc nào cũng kéo mũ của mình, nhìn hết sức căng thẳng.
“ Niên Niên............” Cố Tử Thần gọi một tiếng, Tô Niên Niên như sắp gặp phải địch, đôi mắt to tròn rõ lòng trắng đen nhìn về phía anh, “ A? Sao thế?”
Cố Tử Thần nghĩ một lát, “ Không có gì, ăn cơm đi.” Nói thì như thế, nhưng trong lòng anh có tính toán của mình.
Ăn cơm xong, Cố Tử Thần định đi bộ, kéo Tô Niên Niên đi loanh quanh khu gần đó.
Đến cửa của một cửa hàng cao cấp, Cố Tử Thần nhìn vào bên trong, “ Anh đi mua chút đồ.”
Tô Niên Niên nhìn vào những sản phẩm nữ trang lấp lánh, trái tim thiếu nữ bị Cố Tử Thần làm cho rung động.
Một phút sau, Cố Tử Thần đi ra, chỉ có điều trên đầu đội một chiếc mũ màu đen.
Anh kéo tay Tô Niên Niên, giống như chưa xảy ra chuyện gì, nói qua loa: “ Đi thôi.”
Tô Niên Niên cắn môi, biết là vì cô mới mua.
Một người đội mũ, người khác sẽ cảm thấy kỳ lạ.
Hai người cùng đội, người khác chỉ nghĩ là đồ đôi của tình nhân.
Cô lúc nào cũng nói mình không để ý ánh mắt của người khác, nhưng trên thực tế vẫn rất sợ những lời bàn tàn dị nghị của người khác, còn Cố Tử Thần, lại từ những chỗ nhỏ nhặt mà bảo vệ cô.
Tô Niên Niên khẽ nói: “ Cố Tử Thần, em sẽ nuôi tóc dài.”
Cố Tử Thần mỉm cười, nắm chặt tay Tô Niên Niên, “ Đợi tóc em dài ngang lưng, lúc đó gả cho anh nhé?.”
Mặt Tô Niên Niên đỏ ửng lên, hừ! Ai có thể nói cho cô biết tại sao kỹ thuật nói lời sến sẩm của tên này lại có thể lên nhanh thế chứ.