Phản ứng đầu tiên của Tô Niên Niên chính là đẩy Đường Dư ra.
Đường Dư hơi sững lại trước động tác của cô, trên thực tế sức lực của Tô Niên Niên không đẩy nổi cậu, nhưng cậu vẫn lùi về sau mấy bước.
Tại vì trong lòng cô.......luôn muốn đẩy mình ra xa.
Đường Dư lưng đối lại với Tô Niên Niên, bóng dáng cao lớn mang theo vết thương trong lòng, sau đó giống như con báo dũng mãnh lao về phía Cố Tử Thần.
Tô Niên Niên đứng đờ đẫn ở đó, mắt nhìn hai người lao vào nhau.
Thực lực hai người không phân trên dưới, thể lực, mưu lược như nhau, tình thế rất nhanh rơi vào không phân thắng bại.
Đậu Đậu chạy về phía Tô Niên Niên, hét lớn: “ Hỏng rồi, Niên Niên, Đại Thần Thần và Đường Dư oppa đánh nhau rồi, chúng ta phải giúp ai đây?”
Động tác hai người đột nhiên dường lại, dường như đang đợi đáp án của Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên không kịp trả lời, chỉ hét lớn lên: “ Đậu Đậu cẩn thận đằng sau!”
“ A?” Đậu Đậu giật mình hét lớn, chỉ nghe xoẹt một tiếng, bảng tê đằng sau cô đã bị người khác xe xuống.
Trong thư viện lập tức vang vọng tiếng hét chói tai của Đậu Đậu: “ Là ai? Dám xé của bà, có tin bà tận tay xé nát mày ra không! Đáng ghét........” Câu cuối cùng còn chưa nói hết, cô như hoa mắt đi.
Một nam sinh cao khoảng trên dưới 1m8, khuôn mặt sáng sủa, đẹp trai khiến cô chỉ muốn chụp bức ảnh rồi tự hôn vào đó.
Tô Niên Niên nhìn biểu cảm háo sắc của Đậu Đậu, là biết Đậu Đậu không cứu được nữa, nhìn mà cũng đành bó tay.
Nam sinh lễ phép khom lưng với Đậu Đậu: “ Xin lỗi, không chú ý đến cậu là con gái.”
(/)
Động tác này càng khiến Đậu Đậu có thiện cảm, mắt sáng như sau đi theo sau lưng nam sinh đó: “ Không sao, em không để ý.” Bộ dạng đó đúng là chỉ hận không thể tận tay xé rách bảng tên của mình đưa cho người ta.
Nam sinh đó cười cười, bổ nhào về phía Đường Dư.
Tô Niên Niên lo lắng thay Đường Dư, nam sinh đó cũng là đại học năm hai, 2V1, Đường Dư quả thật chưa chắc thắng được.
“ Đậu Đậu, bọn mình có cần đi giúp Đường Dư một tay không......ba chúng ta cùng chạy nhé.” Tô Niên Niên gọi Đậu Đậu.
“ Mình đã là ‘xác chết’ rồi, còn chạy cái gì mà chạy, có điều vừa nãy anh chàng đẹp trai đó quá ngon, hu hu hu, anh ấy vừa nãy chỉ cách mình có vài mét, đến lông mi cũng nhìn thấy rõ từng sợi ấy....” Đậu Đậu tiếp tục cười trong bộ dạng háo sắc.
Tô Niên Niên cạn lời, thôi vậy, cô vẫn không trông chờ gì vào Đậu Đậu, người như cậu ấy giờ phút này chỉ làm bia đỡ đạn mà thôi.
Thêm một người, Đường Dư càng khó chạy, bị một nam sinh 1m86 chèn ép. Trên người, Cố Tử Thần giữ cánh tay cậu, Đường Dư hơi cau mày, trên cánh tay đó còn có vết thương khi đánh Tả Tư Hàn.
Chỉ trong mấy giây, bảng tên của cậu đã bị Cố Tử Thần xé xuống. Cùng lúc, cậu cũng dùng tay kia xé xuống bảng tên của nam sinh cao 1m86 kia.
Tô Niên Niên ngay lập tức ý thức được nguy cơ, cái gì thế này, bây giờ chỉ còn lại cô và Cố Tử Thần thôi sao?
Cô chuẩn bị chạy, nhưng đường ra chỉ có một đường duy nhất bị ba người chiếm vị trí rồi, cũng chính là nói bị Cố Tử Thần chặn rồi.
Cố Tử Thần chầm chậm đi về phía cô, Tô Niên Niên liên tục lùi bước, khi cô kiềm được muốn ‘tự sát’, Cố Tử Thần lại quỳ xuống trước cô, nói vỏn vẹn một câu: “ xé đi.”
Khoảnh khắc đó, Tô Niên Niên như hóa đá.