Một người mặc bộ vest màu sẫm, người đàn ông có thân hình cao to chầm chậm bước đến, ngũ quan sắc nét không giống người thật, khóe miệng hơi nhếch lên mang theo ý cười, điệu bộ giơ tay toát ra khí chất tao nhã cao quý.
Tô Niên Niên nhìn mà đờ đẫn, từ nhỏ đến lớn, cô gặp không ít soái ca, nhưng chưa bao giờ có người nào lại giống như anh ta, khôi ngô tuấn tú lại không mất đi thần thái cao sang.
Anh ta tầm khoảng 24, 25 tuổi, không chỉ có vẻ khôi ngô của người đàn ông trẻ trung, mà còn toát ra sức hấp dẫn của người đàn ông trưởng thành, trong khoảnh khắc đó, những người con gái ở đó ít nhiều đều bị vẻ đẹp làm cho ngẩn ngơ.
“ Niên Niên, cậu không sao chứ?” Nam Chi lo lắng đẩy cô một cái, mấy người bên cạnh cũng theo ánh mắt của Nam Chi, nhìn sang Tô Niên Niên.
Ánh mắt Tô Niên Niên sáng lên, miệng hơi há ra, biểu cảm đờ đẫn không nói ra lời, mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông đột nhiên xuất hiện đó, khiến Cố Tử Thần bất giác cũng phải cau mày lại.
“ Chị Nam Chi, chị nhéo em một cái, em em em không biết có phải em đang bị ảo giác không, tại sao lại cảm thấy người đàn ông đó giống như M.E trên tivi thế!”
Nam Chi khóc dở mếu dở: “ Em không nhìn nhầm, đúng là anh ấy, ôi, Niên Niên, em đi đâu thế?”
M.E đứng ở một góc của tiệc rượu, đưa tay đón lấy một ly rượu sâm banh, còn chưa kịp kề lên môi, đột nhiên xuất hiện một chiếc đầu nhỏ thu hút lực chú ý.
Tô Niên Niên cậy thân hình nhỏ bé, tranh thủ lúc hai vệ sĩ kia ngăn những người khác tiếp cận M.E, nhẹ nhàng vòng qua hai người, luồn lách đứng trước mặt M.E, đôi mắt to chớp chớp, còn kích động hơn nhìn thấy gấu trúc báu vật quốc gia.
“ Uhm.......anh có thể cho em xin chữ ký được không ạ?” Tô Niên Niên căng thẳng mở miệng.
M.E hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó nở nụ cười vui vẻ, miệng mấp máy: “ Được thôi......”
Giọng nói cuốn hút của anh, là giọng nói nam thần đúng tiêu chuẩn, không khoa trương nói, không khéo nghe nhiều cũng sẽ mang bầu mất!
Tô Niên Niên đưa lên một tấm bài lơkhơ, còn không biết từ đâu lấy ra một chiếc bút bi.
M.E khẽ nhếch miệng, biểu cảm trên mặt có chút không tự nhiên, có điều được tôi luyện bao năm khiến anh không biểu lộ cảm xúc ra ngoài, mà cầm bút lên, chuẩn bị ký chữ rồng bay phượng múa.
Chiếc bút bi được viết trên tờ bài, chỉ để lại dấu vết màu trắng mờ.
Rất hiển nhiên, chiếc bút này tắc mực rồi.
Tô Niên Niên cười ngại ngùng, cầm lấy chiếc bút đó, nghuệch ngoạc vài nét trên mặt sau của tờ bài, cuối cùng có thể viết được chữ rồi.
“ Hì hì, viết thế này là được ạ, nếu không còn có thể lắc mấy cái, như thế này........” Tô Niên Niên sợ anh ta không hiểu, còn biểu thị động tác lắc bút thế nào.
Biểu cảm của M.E trở nên tế nhị hơn, tiểu nha đầu này là khỉ phái đến đùa mình sao?
Có điều cũng rất thú vị.
Anh ta thở dài một tiếng, đồng ý ký vào, giống như đối với mỗi fan của mình, quan tâm hỏi: “ Có cần ký vào đâu nữa không?”
Tô Niên Niên chớp chớp mắt, không ngờ còn có cơ hội tốt như thế, nghĩ một lát rồi nói: “ Anh viết thêm ‘cơ thể béo cần phải ăn ít cơm, người xấu thì phải đọc sách nhiều’!”
“.....” M.E im lặng một lúc, rồi cũng viết câu nói đó ra.
Tô Niên Niên như vớ được vàng, cảm ơn rối rít, đây là thần tượng mà Nọa Nọa thích nhất, hừm, bây giờ có thể cầm chữ ký mà đi trấn lột của cậu ấy một bữa rồi, đời người sao mà sung sướng thế chứ!
Vui vẻ ôm tờ bài đó quay về, vừa quay người thì va phải một người.
“ Ui......” Tô Niên Niên xoa xoa đầu, nhìn Cố Tử Thần không biết xuất hiện từ lúc nào.
M.E cười thân thiện, anh chậm rãi nói: “ Sao thế? Nhìn thấy anh, cũng không gọi một tiếng anh trai à?”