Hai người vừa rời đi, trong lớp lại ồn ào như cái chợ vỡ, bắt đầu ầm ĩ thảo luận.
“ Này, các cậu nói xem chủ nhiệm gọi Tô Niên Niên đi làm gì thế?” Lí Ân Mỹ nổi tiếng buôn dưa lê hỏi bàn bên cạnh.
Há Tiếu cười đen tối: “ Hì hì, chắc chắn là thi quá kém, tóm đi dạy dỗ cậu ta một trận, hai con ong mật í a, bay đi bay đi, bốp bốp bốp bốp!”
“ Đồ thần kinh! Không đi dạy dỗ tên đội sổ lớp như cậu mà lại đi dạy dỗ Tô Niên Niên, cậu lừa ai chứ!”
Hà Tiếu lườm một cái: “ Đó là vì thành tích của mình rất ổn định, khụ khụ, lớp trưởng, cậu cần gì phải để lộ biểu cảm bí hiểm thế?”
Triệu Minh Viễn bình tĩnh đẩy gọng kính một cái, “ môn toán của Tô Niên Niên chỉ được 58 điểm, bị kéo tụt xuống hạng.”
“ Thế thì sao chứ?” Há Tiếu cười bĩu môi.
Lí Ân Mỹ cho cậu ta một cái bạt tai vào đầu: “ Cậu ngốc à, mình hỏi cậu, lớp trưởng là dạy cái gì chứ?”
Há Tiếu kéo dài “ ồ” một tiếng, đột nhiên sực tỉnh.
Hai tên nghịch ngợm lại làm loạn một góc, trong mắt Triệu Minh Viễn ngồi cạnh ánh lên nét nghi ngờ.
Thân là một con mọt sách học giỏi, cậu có lí trí logic và năng lực phân tích hơn người, thành tích môn toán của Tô Niên Niên lần này không bình thường lắm. Dựa vào trình độ làm bài thi thử trước đây của cậu ấy, thành tích phải xếp hạng trung trong lớp, huống hồ độ khó của bài thi lần này còn thấp hơn cả lần thi thử, Tô Niên Niên thi trên dưới 80 điểm có lẽ không thành vấn đề.
Thế thì, rốt cuộc vấn đề ở chỗ nào chứ? Thật sự là bị ốm mà ảnh hưởng đến năng lực phát huy sao?
--- ---
Phòng làm việc.
Giang Mộ là chủ nhiệm, có phòng làm việc riêng, vừa đẩy cửa vào, phòng làm việc không phải rất to, nhưng rất gọn gàng sạch sẽ, phù hợp với tính cách người đàn ông ôn hòa.
Thầy ngồi trước bàn làm việc, nói: “ Em ngồi đi, muốn uống nước không?”
Tô Niên Niên lắc lắc đầu, kinh nghiệm từ nhỏ đến lớn bảo cho cô, bị chủ nhiệm gọi lên phòng làm việc không phải việc hay ho gì.......
Cô biết Giang Mộ dạy môn toán, lại là ban chủ nhiệm, cô thi điểm kém như thế, bị phê bình hai câu cũng là đúng, còn hơn là chặt chân của cô đi?
Tô Niên Niên ngồi một mình ở đó nghĩ linh tinh, Giang Mộ bị biểu cảm sinh động của cô làm cho buồn cười, khóe miệng nhếch lên, lộ ra hai núm đồng tiền nông, không giống thầy giáo 26, 27 tuổi, mà là giống một người con trai có nụ cười sáng lạn.
Thầy lên tiếng hỏi: “ Tô Niên Niên, điểm toán lần này của em tại sao chỉ được 58 điểm, kém nhất toàn lớp.”
Tô Niên Niên sững người, cô cũng không ngờ mình lại thi kém như thế, lại còn không qua nữa!
Mộ Giang thở dài, day day hai thái dương: “ Thầy đã lấy ra bài thi của em xem, hai bài hàm số cuối cùng tại sao không làm? Đến bài thi cũng không nộp nữa.”
Thần kinh nhanh nhạy bất thường của Tô Niên Niên, phản ứng lại ngay: “ Thầy giáo, thầy đang nói gì thế, hai bài cuối cùng không phải là chứng minh hình học sao?”
Trong mắt Giang Mộ ánh lên chút nghi ngờ, lời nói sâu xa hỏi: “ Tô Niên Niên, bài thi môn toán của em có mấy tờ?”
“ Năm tờ ạ!” Tô Niên Niên không cần nghĩ ngợi nói luôn.
Nghe xong, Giang Mộ im lặng, anh tin Tô Niên Niên không nói dối, ánh mắt cô quá trong sáng, biểu cảm động tác cũng là phản ứng của ý thức, không thể giả dối được.
Anh day day hai thái dương đau nhức, từ trong ngăn kéo lấy ra tập bài thi tháng, đưa cho Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên không hiểu đón lấy, đưa tay lật mấy cái, kết quả khiến cô hoa mắt.
Tập bài thi này tổng cộng có sáu tờ!
Tờ thứ năm cuối cùng, Tô Niên Niên vẫn còn có ấn tượng, lúc đó cô còn đang nghĩ bài này tại sao lại đơn giản như thế. Bây giờ cô mới phát hiện, đây đâu phải là câu hỏi cuối cùng, rõ ràng còn hai bài khó phía sau nữa!