Khương Thi thu dọn đồ đạc, xách túi chuẩn bị ra ngoài, thì nhận được tin nhắn của “công cụ dự bị”: “Tôi chuẩn bị ra ngoài.

”Cô cong môi, lập tức đáp ngay: “Tôi cũng chuẩn bị đi, ở chỗ ngã tư hôm qua chờ anh.

”Không đợi lâu, một chiếc Bentley màu đen đã dừng lại ở trước mặt cô.

Cô không lên xe luôn, tiến lên phía trước nhìn biển số xác nhận là cùng một chiếc xe của ngày hôm qua, sau đó ngẩng đầu nhìn người thanh niên ngồi trên ghế lái, vẻ mặt khó hiểu: “Anh… anh là tài xế của gia đình anh ấy?”Lục Kính nghiêng người mở cửa xe: “Lên.

”Giọng nói quen thuộc, cô khẽ mở miệng, lông mày nhăn lại, ánh mắt khó hiểu: “Bạn học Tiểu Lục?”Nhìn kỹ dáng người và nét mặt, quả nhiên có bóng dáng của Lục Kính.

Nhưng tóc dài hơn một chút, đeo kính đen to hơn một chút, so với Lục Kính, ngũ quan bình thường hơn rất nhiều.

Anh khẽ gật đầu: “Là tôi.

”Khương Thi ngồi vào ghế, thắt dây an toàn, nhưng lại không thể rời mắt khỏi khuôn mặt của anh.

Không phải vì đội tóc giả và đeo kính, rõ ràng nét mặt của anh đã được sửa đổi, khí chất cũng rất khác so với những lần gặp mặt trước.

Nếu nói anh có một làn da đẹp có thể khiến anh ấy nổi tiếng khi mới ra mắt, thì hôm nay anh cũng chỉ là một nam học sinh đẹp trai bình thường trong lớp.

“Anh trang điểm à?”“Ừ, theo tư liệu cô gửi tới hôm qua, hôm nay tôi đã trang điểm kiểu thế.

” Lục Kính nhìn thẳng, nhẹ giọng đáp.

Ngày hôm qua cô nghiêm túc và chân thành, anh đã rung động trong giây lát, nghĩ lại thì thấy mình đã thực sự hiểu lầm.

Sau khi nghe cô kể tỉ mỉ, trong một giây cảm thấy mình thật ngây thơ.

Cô ấy muốn nhập vai với anh, hoặc nhập vai từ góc nhìn của bạn trai.

Ra mắt nhiều năm, chưa bao giờ gặp phải một người hâm mộ nào khác lạ dám nói dám làm như cô ấy.

Anh thậm chí còn ngưỡng mộ sự dũng cảm không sợ hãi này, chi hy vọng sau khi hoàn thành tâm nguyện của mình, cô sẽ giữ lời hứa, không làm phiền anh nữa.

Không nhận được câu trả lời, anh quay đầu đi: “Không thích tôi như thế này sao?”Để không bị nhận ra trước công chúng, anh đã trò chuyện với chuyên gia trang điểm của mình trong hai tiếng ngày hôm qua, trước khi quyết định thay trang phục như thế nào.

Anh cảm thấy nói điều này ra có hơi xấu hổ, quả thực ngoại hình của anh là được thừa hưởng những gen tốt nhất từ cha mẹ, là món quà đẹp nhất mà tạo hoá ban tặng cho thế giới này.

Cô mến mộ anh ấy, anh thực sự có thể hiểu được, nếu không nhiều năm thần tượng như vậy không phải là vô ích sao?’Làm cho mọi người mê muội, cũng là một trong những công việc của anh.

“Không phải.

” Khương Thi hoàn hồn trở lại: “Chỉ là tôi hơi ngạc nhiên, không hổ là sinh viên khoa diễn xuất của Học viện Điện ảnh.

Chuyên nghiệp!”Hôm qua sau khi thuyết phục anh xong, hai người đã trao đổi thông tin liên lạc với nhau.

Về đến nhà, cô nhanh chóng sắp xếp thông tin của nhân vật và gửi cho anh, diện mạo của anh hôm nay quả thực rất phù hợp với hình ảnh nam chính trong truyện.

Tiểu thuyết mà cô đang viết có tên là “Anh ấy vừa trẻ con vừa ngọt ngào”, đại khái là câu chuyện tình yêu lãng mạn giữa một cô tiểu thư nhà giàu hiền lành ngổ ngáo và một anh chàng tiểu nãi cẩu kiêu hãnh mới bước ra ngoài xã hội.

.