Nói đến súng côn hắn thiết kế rất đơn giản, loại bỏ những chi tiết quá phức tạp không phù hợp điều kiện. Hắn chia ra thiết kế hai loại súng ngắn nòng dài 20cm và súng trường nòng dài 70 cm. Súng côn thì có 3 bộ phận chính là nòng, Côn quay, cò súng, và báng súng.

Với súng ngắn hắn chế loại đạn 5mm dài 4cm thế nên côn cũng chỉ dài 5cm nhìn rất thon gọn trong bản vẽ của hắn, vì công nghệ không cho phép nên hắn đành phải chơi kiểu mỗi lần bắn một viên phải đem cò mổ vào đạn kéo ra, trong lúc kéo ra thì kéo theo một cái lãy làm côn quay một khấc đưa viên dạn thứ 2 vào vị trí nòng. Nói chung là vẫn kém súng thời hiện đại la cứ bóp cò là xong nhưng đành chịu thôi,

Đối với Súng trường để tăng uy lực và tâm bắn xa nên viên đạn 6mm dài đến 6.5cm, do vậy Côn quay rất to và dài đến gàn 8cm nếu không như vậy với lượng thuốc nổ lớn có thể vỡ côn ngay lập tức. Riêng cò súng hắn thiết kế hình con thoi kéo trong rãnh trượt. Sau mỗi phát bắn sẽ phải kéo về sau lấy đà, khi bóp cò con thoi này sẽ bị lò xo đẩy trong rãnh đạp vào điểm hỏa của viên đạn gây nổ. Đây là kết hợp đầy sáng tạo của Nguyên Hãn, nếu không qua quân ngũ thì hắn cũng không thể nào nghĩ đến phương pháp này.

Giờ thì chỉ việc chờ đợi công tượng chế tác thôi, nhưng ngày mai hắn sẽ phait đích thân đến nơi điều giáo bản vẽ đôi khi không thể bộc lộ hết những gì hắn muốn nói.

..........................

Trong khu chế tác mài cắt của công bộ, Phó đốc xưởng Lê quốc đang hưng phấn xoa tay đi lại, hăns đươc chỉ định sẽ kết hợp cùng vương gia chế tác chiếc hoả thương đầu tiên. Phải nói cả đêm hắn không ngủ được vì hưng phấn vì tò mò, sáng sớm tinh mơ đã bò đến công bộ kiểm tra máy móc. Không những thế hắn còn chọn lựa lên xuống những con trâu khỏe mạnh để kéo máy ngày hôm nay.

7h sáng thì công tượng cùng các học đồ lục đục mò đến, ai cũng chúc mừng hắn lọt vào mắt xanh cảu Vương gia tiền đồ bất khả lượng. Hắng đỏ mặt tía tai cảm ơn mọi người rối rít, nhưng cũng chỉ có 40 công tượng ở lại theo chỉ định để quan sát còn lại tất cả đều phải đi thực hiện công tác của mình trong ngậm ngui tiếc nuối.

Giờ khắc đã đến 7h30 Nguyên Hãn tiến vào công trường chuyên dùng để khoan cắt gọt. Hắn bắt đầu giảng giải từng bộ phận, chức năng và nguyên lý cho 41 công tượng. Mọi người có kinh nghiệm về chế tác thủ công và hàn xì sẽ cho ra những ý kiến về cách chế tạo các linh kiện.

Sau khi phương án hoàn thành thì việc chế tạo diễn ra với tinh thần hăng say. Lê quân là người làm chính nhưng Nguyên Hãn cũng đeo găng vào thực hiẹn các công tác. Nhừn hắn phát hiện đời không như là mơ. Các động tác tiện, gọt mài cắt kia tưởng chừng đơn giản nhừn nếu không có bàn tay khéo kéo thì không thể làm nổi. Từng linh kiện được hoàn thành, dùng thươcs kẹp tinh chuẩn đo đạc. Khâu cuối cùng là hàn gắn linh kiện và đánh bóng, lắp thêm báng súng bằng gỗ. Lê Quân và Nguyên Hãn làm việc hăng say đúng 6 giờ đồng hồ đã hoàn thành khẩu súng trường. Lúc này mọi người cùng phát hiện đã qua giờ cơm nhừn không ai thấy đói cả.

Việc bắn thử được nhiệt liệt yêu cầu mặc dù những người phu nữ mang cơm kiên quyết kiên trì ăn xong rồi làm gì thì làm.

Ngồi bên cạch xem Nguyên Hãn ăn cơm Chu Tuyết dẩu môi thật dài. Việc nàng phải tìm hắn khắp nơi trong giờ ăn trưa đã như cơm bữa, có ngày hắn thị sát bến tàu quên giờ ăn mà nàng phải cùng mấy cấm vệ quân phóng ngựa 20km ra bến tàu gặp hắn. Nói chung là mỗi ngày hắn một nơi tìm rất là khó. Chỉ là nàng cảm thấy thế này cũng là một sự hạnh phúc đấy thôi.

" Tiểu xinh xắn giận à, lần sau ta không vậy nữa được không, cái môi cứ như thế kia ko sợ rụng mất à..... Ái"

Bàn tay ngọc ngà lại hỏi thăm bạn sườn quý mên, bằng một giọng Việt khá tiêu chuẩn Chu Tuyết đạo: " Chàng phải tự lo cho sức khoẻ của mình"

Nguyên Hãn giật mình trợn mắt nhìn nàng, mới mấy ngày mà trình độ tiếng việt của Chu Tuyết quá khủng rồi.

Thấy hắn nhìn mình Chu Tuyết xấu hổ cười " thiếp hỏi mẹ câu đó rồi luyện nguyên một ngày trời"

" ha ha thảo nào... Nàng ăn một miếng nhé ngon lắm, nào há miệng ra"

" um umm.. Thiếp ăn rồi lại bắt ăn nữa, béo xấu chàng lạo có hồ ly tinh bên ngoài" Chu tuyết phúng phính miệng vừa ăn vừa đạo.

" Ha ha... Chỉ mình nàng thôi đã mệt lắm rồi thêm nữa ta lấy đâu ra hạm đội thứ hai để làm cướp biển ha ha ha mà cướp biển phải biết bắn súng súng này rất dễ bắn không bị khói hun lem nhem đi theo ta"

..........

Tại bãi tập bắn của binh sĩ, có rất nhiều công tượng đổ xô đến chen lấn cùng binh sĩ để xem vương hậu bắn phát súng đầu tiên. Thật ra việc này không có gì nguy hiểm cả, nguy cơ duy nhất là vỡ côn nhưng côn được cho thêm molypden đấy mặc dù cực ít nhưng không phải viên đạn 6cm có thể gây vỡ được.

" Đây đặt báng súng vào vai cho nàng thêm cái khăn lót vào không đau, đứng vững vào không là ngã ra phía sau đấy, rồi hơi nhô người ra phía trước..... Rồi kéo cái thoi này... Nặng hả để ta kéo giúp... Rối đặt ngón tay vào đây. Tốt lắm nhắm vào bia... Hai cái điểm ấy trùng vào với bia bóp cò đi"

" Đoàng " tiếng nổ dữ dội vang lên. Bia gỗ cách 100m vỡ tứ tung sức công phá rất lớn.

Chu Tuyết thì bật ra sau lọt vào lòng Nguyên Hãn đang đóng trước. Hắn đoán được điều này, phải để cô vợ bé nhỏ này từ bỏ quyết định hải tặc nên hắn bày mưu này.

Chu Tuyết trong lòng Nguyên Hãn mặt tái xanh, thở hổn hển, súng thì bay mất tiêu. Nhưng mặt của nàng thay màu rất nhanh hồng lên rồi đỏ rực hưng phấn. Nàng kêu một tiếng hưng phấn rồi chạy tìm khẩu súng rới. Đến đây thì Nguyên Hãn trực tiếp gân xanh đầy đầu rủa thầm Ninh vương chết tiệt cả nhà có dòng máu làm tặc, cha và anh trai thì hằm hè đảo chính, em gái mơ làm cướp biển.

Cả doanh trại lính và công tượng đều thu hết vào mắt, hành động hét lên hưng phấn nhặt súng định bắn tiếp là rất dũng cảm ở phái nữ rồi vây là tất cả cùng hô to:

- Vương gia uy vũ. vương hậu uy vũ.... Đúng là chẳng còn gi để nói.

Kết quả của cuộc thử súng là tầm xa 700m vẫn có thể giết địch bình thường, nhưng để bắn tinh chuẩn thì 500m luyện tập một chút là có thể bách phát bách trúng. Còn 300m thì có thể xuyên táo hai người là bình thường.