Tình hình khu vực không có đột phá nào mang tính quyết định các phe vẫn người tới ta lui đánh nhau túi bụi, nhưng không hề có những trận chiến mang tính quyết định. Giờ đây là tháng 5 năm 1405, sau nhiều tháng phát triển thì Dương lăng cũng đã có một hạm đội khá mạnh tại vùng biển Hoa Đông và thường xuyên va chạm cùng hải quân của Đại Minh, Nam Hàn cùng Nhật Bản. Thế nhưng vì động cơ của hắn mặc dù có cải tiến nhưng xem ra vẫn chỉ là ngang ngửa cùng mớ chiến hạm đồng nát mà Nam Việt thải ra, vậy nên biển Hoa Đông và Trung Nhật quá nháo nhưng không có bên nào thực sự có ưu thế.

Vì độn cơ pittong bị xả hàng nên các quốc gia trong khu vực đều bắt đầu tự chế tạo động cơ cho riêng mình. Những linh kiện quá khó chế tạo thì họ sẽ nhập khẩu từ các công ty có uy tín của Nam Việt. Bom họ đều biết chỉ khi nào tự mình chế tạo được động cơ mà không phụ thuộc Nam Việt thì mới tính là cường quốc. Bất ngờ nhất là Nam Hàn với sự ủng hộ mạnh mẽ của Nam Việt lại là quốc gia đầu tiên thành công chế tạo động cơ pittong hơi lắp vào chiến hạm lớp vỏ thép dài 30m rộng 12m do chính họ chế tạo 100%. Nhìn chiến hạm mà Lý Tự Thành thái tử kiêm tư lệnh hải quân hoàng gia Nam Hàn không kìm nổi nước mắt. Từ một quốc gia sắp đến bên bờ của diệt vong giờ đây với sự giúp đỡ của lão sư hắn thì quốc gia Nam Hàn này đã trở thành một con giao long thực sự tại khu vực. Trung tướng Hồ Vấn của Nam việt đang vỗ vỗ vai hắn.

- Anh vợ xúc động ha. Xin chúc mừng Nam Hàn đã thành công bước vào hàng ngũ cường quốc a.

- Cảm ơn đệ phu, không có giúp đỡ của lão sư, không có giúp đỡ của mẫu quốc thì chúng ta đã không có ngày này. Huynh đã bàn cùng phụ hoàng rồi. Cải cách là phải triệt để không thể nửa voi nửa chuột được, hoàng gia họ Lý chúng ta phải học theo lão sư mà nhường ra 50% quyền lực, thành lập chế độ quân chủ lập hiến giống Nam Việt mẫu quốc hoàn toàn, luật pháp sẽ thống nhất cùng mẫu quốc lúc đó chúng ta mới có thể trở thành một hệ thống hùng mạnh được.

Hồ Vấn là cưới 1 trong hai công chúa của Nam Hàn đấy. Hắn lãnh 5000 quân Nam Việt dài hạn trú quân tại Nam Hàn đề phòng Dương Lăng. Quan hệ của vị phò mã Nam Hàn này rất tốt với các quan triều của Nam Hàn. Hắn là thày dạy trực tiếp của rất nhiều sĩ quan lục quân Nam Hàn đó, trong cuộc chiến với Bắc Triều tiên thì Hồ Vấn chính là linh hồn của quân Nam Hàn. Tại đâu có mặt thủy quân lục chiến Nam Việt thì nơi đó mọi khó khăn sẽ được tháo gỡ rồi.

- Cũng phải, đệ cũng thấy là chính sách Nam Việt ưu việt nhất, nếu huynh và Nhạc phụ mở rộng tấm lòng được như Nguyên Hãn bệ hạ thì ta tin tưởng Nam Hàn sẽ có tự mình đứng vững trước Trung Hoa hùng mạnh.

- Ta nhận được thư của Lão sư là sẽ rút một nửa hải quân khỏi Hoa Đông để thực hiện chiến dịch mới của Nam Việt, ngài yêu cầu ta phải tự cường được trong 6 tháng tới vì lúc đó ngài sẽ rút quân. Ngoài ra 1/3 số đảo nhỏ rải rác phía nam indonesia lão sư yêu cầu Nhật Bản và Nam Hàn tiếp nhận thực dân. Ta cũng không hiểu nổi, kể cả cha con cũng khó mà nhường lãnh địa vậy mà lão sư ngài.... ta cũng không biết phải báo đáp ra sao.

Lý Tử Thành rất xúc động. Các vùng màu mỡ của Đông Nam Á đã bị Đại Việt và Nam Việt chiếm gần hết rồi. Vì học tập tại Nam Việt nên tên thái tử này thấm nhuần tư tưởng thực dân, thế nhưng có thách kẹo Nam Hàn cũng không dám cướp đồ ăn trong miệng hai con cọp trên, ngoại trừ hắn ngại mình sống quá lâu. Thế nhưng nay Lão sư bệ hạ lại nhường ra một ít thổ địa cho bọn hắn thực dân đây quả là vượt quá cả tình nghĩa thầy trò rồi. Không hiểu sao trong 5 đồng môn là Lý tử Thành hắn, Miamashu Yoshimistu, Trần ích Thiêm, Chu Cao Sĩ thì hắn cảm giác Nguyên Hãm ưu ái nhất là hắn, có lẽ vì quan hệ thông gia của họ lý và 2 trọng thần của Nam Việt và cũng có thể là vì một lý do khác mà Trần Nguyên Hãn vừa mắt hắn.

Nói về Chu Cao Sĩ hắn đã mất hoàn toàn ý trí về việc phục quốc khi thấy sự cường đại của Dương Lăng. Hắn ở lại Nam Việt và cũng bái Nguyên Hãn làm sư chỉ mong có một phen sự nghiệp tại Nam Việt thôi chứ không nghĩ đến việc phục quốc làm Vương nữa.