Edit : đá đá muốn chạy

Sợi dây thừng nhanh chóng bị một tầng băng mỏng vây quanh, cái lạnh làm Ninh Khanh Khanh cũng phát run cả người giữa mùa hè . Nhưng mà cái lạnh này so sánh với rắn, thì cũng không tính là cái gì.Chodù đông lạnh làm hỏng một lớp thịt của nàng, nàng đều thấy không hề gì!

"Được rồi, tiếp theo liền đến phiên các ngươi!" Hoàng lão đại quay đầu, nhìn thấy hai người cuối cùng , tâm tình tựa hồ cũng tốtlên "Dù sao các ngươi cũng là huynh muội, hiện tại chết cùng nhau, đến lúc đó còn có thể cùng nhau đầu thai, lại sẽ làm một đôi huynh muội đi!"

Hắn vừa nói vừa vẫy tay, Ngốc Thứu (kên kên ) lại lần nữa bay tới. Hai cái móng vuốt sắc bén chia nhau hướng tới Dung Lăng với Ninh Khanh Khanh, tính toán một lần đều quăngchoKê Quan Thủy Tiên Xà!

Hoàng Tam Muội nhìn thấy hai người bị trói , cườikhanh khách nói: "Đại ca Nhị ca, ngươi xem bọn họ đều sợ đếnchoáng váng, động cũng không dám động một cái, mặt đều bị nghẹn đỏ. . ."

"Cả nhà ngươi đều nghẹn!" tại lúc nàng ta lên tiếng nhạo báng Ninh Khanh Khanh đột nhiên đứng lên, tức giận hướng tới Hoàng Tam Muội mắng một câu!

Hai người nàng và Dung Lăng đem hết toàn lực phá bỏ sợi dây thừng đã bị đóng băng, nín thở đến mức mặt đỏ bừng.

Bỗng nhiên lại đứng lên hét to, một tiếng này làm Hoàng thị Tam huynh muội đều kinh động.

Dù sao bọn họ cũng không có nghĩ đến, chỉ bằng linh lực của đôi thiếu nam nữ này, lại có thể thoát được trói buộcVõ Linh của Hoàng lão nhị? !

Chonên khi bị Ninh Khanh Khanh mắng, sau mấy giây đều không có phản ứng.

Trong khoảng thời gian này, đủ để hai người bọn họ chạy ra một khoảng cách, mau chóng trốn vào rừng, tránhchoVõ Linh Ngốc Thứu phi hành đuổi kịp!

Mắt thấy Ngô Minh Thích sắp bị nuốt xong, hiện tại chỉ còn một khối tử thi, chuyện cấpchocon cự xà kia được vài miếng đã không xong rồi.

Nếu như không ăn đến no, Kê Quan Thủy Tiên Xà sẽ coi bọn họ như đồ ăn, đến lúc đó Hoàng lão đại bọn họ cũng không có tự tin có thể bắt nó, hắn tức giận thúc giục nói:

"Tam muội, ngươi nhanh đi bắt hai người kia tới đây!"

"Hảo!" Hoàng Tam Muội vâng lệnh, thân hình cũng nhanh chóng đuổi theo hướng hai người chạy.

Sắc trời đã tối, trong rừng tầm nhìn lại càng không tốt. Hoàng Tam Muội ỷ vào linh lực tu vi, vẫn còn nhìn thấy rõ ràng hai bóng người đang hấp tấp chạy ở phía trước. Nàng ta khinh miệt cười một tiếng, ngón tay giơ lên lướt trên dây đàn phát ra hai tiếng "tình tang", Cầm Nhận ( đàn đao) liền ầm ầm đánh tới bóng lưng hai người!

Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng nghe thấy âm thanh ở phái sau, hai người liếc mắtchonhau,dùng sức đẩy thân thể đối phương của nhau, Cầm Nhận bay qua đánh vào thân cây phía trước. Cái cây to chừng một người ôm ầm ầm ngã xuống!

"Các ngươi trốn không thoát đâu!"

Hoàng Tam Muội liên tiếp phóng Cầm Nhận không ngừng, Ninh Khanh Khanh bọn họ chuyên chọn chỗ có nhiều cây cối hơn , mà cũng không còn khả năng ngăn cản nàng ta. Cũng đúng vì nguyên nhân đó , Hoàng lão đại mớichoHoàng Tam Muội truy kích , tiếng đàn của nàng ta thuộc về viễn công, thích hợp nhất sử dụng trong lúc truy đuổi!

So với Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng vẫn còn mang theo hậu quả mê hoặc , Hoàng Tam Muội có tốc độ nhanh chóng, chả mấy chốc cũng đã đuổi tới sau lưng hai người!

Một đạo Cầm Nhận mang theo khí thế sắc bén , cắt tới lưng Ninh Khanh Khanh!

Nếu như bị cắt đến, có thể nàng sẽ ngã xuống như các cây lúc nãy.

Nàng nhất định sẽ bị biến thành hai Ninh Khanh Khanh, sẽ bị cắt đứt thành trên, dưới!

Nàng ta mới đến chỗ này không bao lâu, liền dẫn đến hai nhóm người đuổi giết nàng, Ninh Khanh Khanh cảm giác được nhân phẩm chính mình có thể là thật sự phải gột rửa nhiều!

Lần này công kích rất gần, không giống lần trước cách xa, hai người còn có thể giúp đỡ lẫn nhau một tay. Hiện nay phản ứng của Ninh Khanh Khanh vẫn chưa khôi phục toàn bộ, lần này mười phần có đến tám chín, là muốn cắt ở trên người!

"Đóng băng!" Ngay trong nháy mắt này, Dung Lăng đột nhiên xoay người, chen vào đến sau lưngNinh Khanh Khanh, giơ tay lên ngưng nước, kết xuất thành một lá chắn bằng băng.

Công kích của Cầm Nhận bị băng chắn làm giảm uy lực, ngừng lại một chút. Nhưng lại bởi vì gần quá, không thể dừng lại.