Huyết Ma

Đúng vào lúc Thương Tình định hạ sát chiêu với Hoa Liên, một cái bóng màu tím như tia chớp bỗng xẹt qua vọt về phía Hoa Liên. Ngay cả Thương Tình cũng không kịp ứng phó.

Sau khi nàng ta nhìn rõ bóng tím kia, sắc mặt khẽ biến đổi, ý nghĩ xoay chuyển, lập tức dời lực chú ý lên người con Yêu Long vừa bay tới. Cổ tay nàng ta vừa lật một cái, Băng Hồn hoa đã được tinh luyện chợt hiện lên giữa không trung, trùm về phía Yêu Long.

Lúc này, trên người con Yêu Long kia có một tầng lửa mỏng màu tím, nếu nhìn kỹ mới phát hiện ra, dưới ngọn lửa màu tím kia, còn có một tầng lửa màu đỏ.

Yêu Long giống như phát điên vùng vẫy xung quanh Hoa Liên, đóa Băng Hồn hoa kia thậm chí còn chưa đụng phải thân thể của Yêu Long đã bắt đầu tan chảy. Thương Tình quá sợ hãi, vội vàng thu hồi Băng Hồn hoa lại.

Vào lúc con Yêu Long xông tới gần, Hoa Liên đồng thời cũng cảm giác được Nghiệt Hỏa trong người mình giống như đột nhiên sống dậy, những đốm lửa trên chín cánh hoa sen nhảy lên theo quy luật, vậy mà lại có thể dần phá bỏ áp chế của Thương Tình với nàng.

Có điều hiện giờ, Hoa Liên không dám manh động, lực chú ý của Thương Tình dù đang đặt trên người Yêu Long nhưng nếu muốn túm được mình thì cũng dễ như trở bàn tay, hơn nữa hư thể của nàng vừa mới bị nàng ta phá hủy, muốn sống sót mà thoát khỏi tay nàng ta, rất khó.

Băng Hồn hoa không tài nào đến gần Yêu Long, khiến cho Thương Tình rất đỗi kinh ngạc, nàng ta thu hồi Băng Hồn hoa, lật tay ép về phía Yêu Long. Nhất thời, một luồng hơi lạnh thấu xương xuyên thấu qua thân thể Hoa Liên, làm cho Nghiệt Hỏa trong thân thể nàng lại không ngừng nhỏ lại, hơn nữa, ngọn lửa còn bắt đầu lập lòe, giống như sắp vụt tắt ngay lập tức vậy.

Đúng lúc này, sau lưng Thương Tình đột nhiên hiện lên một gương mặt quỷ đỏ như máu, cái mặt quỷ kia lẳng lặng dán sát lại gần nàng ta, không đợi mặt quỷ kia chạm đến thân thể của Thương Tình, xung quanh thân thể nàng ta chợt dâng lên một tầng sương trắng nhạt, cản cái mặt quỷ kia lại.

“Huyết Ma?” Sau khi Thương Tình quay đầu nhìn thấy cái mặt quỷ kia, sắc mặt thoáng biến đổi một chút. Người ta đều nói Huyết ma đang bế quan, không ngờ hắn lại xuất hiện ở chỗ này.

“Hà hà, Tình tiên tử, đã lâu không gặp.” Huyết Ma không hề xuất hiện, nhưng giọng nói của hắn vẫn bao quanh Thương Tình, hơn nữa mặt quỷ huyết sắc kia ngày càng nhiều hơn.

“Đúng là đã lâu không gặp, ngươi cũng đến để thu phục Yêu Long?” Nếu là như vậy, nàng khẳng định không nói hai lời sẽ bỏ đi. Chính đạo và Yêu ma hai phe không thể đứng cùng một nơi, mặc dù nàng là Linh Lung cung chủ cao quý, nhưng tu vi của nàng so với Huyết Ma hay Hồ Hoàng thì vẫn còn kém một bậc.

Trong Linh Lung cung, thực sự cùng đẳng cấp với bọn họ, đều là Thái Thượng trưởng lão, ví dụ như thế hệ sư phụ của nàng. Cho nên, đối mặt với Huyết Ma, Thương Tình vẫn hết sức cẩn thận.

“Không không không, ta cần thứ đó làm gì, ta muốn nữ nhân bên cạnh ngươi kìa, hà hà…” Nghe thấy tiếng cười bỉ ổi kia của Huyết Ma, Hoa Liên cảm thấy da gà đã nổi lên một tầng.

“Nàng?” Thương Tình nhìn một cái, trong mắt lóe lên một tia cười lạnh, “Nếu ngươi thích, vậy thì cho ngươi, có điều con Yêu Long này…”

“Ta không có hứng thú với Yêu Long, mau, mau đưa nàng cho ta.” Giọng nói của Huyết Ma càng tỏ ra nóng vội, nụ cười trong mắt Thương Tình lại càng sâu. Đời Huyết Ma này thích nhất là máu của xử nữ, vô luận là nữ yêu hay là nữ tu sĩ, chỉ cần rơi vào trong tay hắn, tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt hơn cái chết.

Nếu như đích thân giết Hoa Liên, một khi bị Niết Thiên biết, sợ là sẽ dẫn đến mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, nàng cũng không muốn Niết Thiên có bất kỳ ấn tượng xấu nào về mình. Nếu mượn được tay Huyết Ma diệt trừ Hoa Liên, đến lúc đó thì hoàn toàn chẳng liên can gì đến nàng, rơi vào tay Huyết Ma, nàng cũng chẳng phải lo Hoa Liên sẽ chạy thoát.

Trơ mắt nhìn đám mặt quỷ kia vây chặt lấy mình, Hoa Liên không có chút lực phản kháng nào bị mang đi. Cũng không biết đã qua bao lâu, chờ đến khi nàng có thể cử động, trước mắt đã là một mảng đen kịt.

Hoa Liên mở mắt nhìn quanh một chút, những mặt quỷ huyết sắc kia đã biến mất toàn bộ, có điều, nơi nàng đang ở bây giờ không phải là đầm nước, mà là một gian phòng đã được dọn dẹp rất sạch sẽ. Trong phòng không có ai, cũng không có ánh sáng, xung quanh yên tĩnh.

“Tiểu Liên, cuối cùng cô cũng tỉnh.” Hoa Liên mới vừa đứng dậy, đột nhiên cửa phòng đã được người khác mở ra từ ngoài, khuôn mặt của Tiểu Chỉ dần dần phóng đại trong mắt nàng..

“Tiểu Chỉ?” Nàng đã nghĩ đến một vạn tình huống hỏng bét mình sẽ phải đối mặt, nhưng không thể ngờ tới lại gặp Tiểu Chỉ ở đây.

“Cô bị thương nặng lắm, hôn mê mấy ngày liền, giờ cảm giác thế nào rồi?” Tiểu Chỉ bỏ chiếc hộp đang cầm trên tay xuống bàn, nắp hộp mở ra, bên trong nhất thời trở nên bừng sáng, một viên minh châu to bằng nắm tay trẻ con được đặt ở bên trong.

“Bình thường.” Hoa Liên nhìn quanh, cười khổ đáp. Hư thể bị tổn thương nặng, nếu như không có linh dược Địa cấp thượng phẩm, muốn khôi phục lại sợ rằng sẽ tốn một đoạn thời gian dài. Hơn nữa, bây giờ trong cơ thể nàng lại có thêm một luồng hơi thở vô cùng âm hàn, chắc là Thương Tình cố ý để lại trong cơ thể nàng.

Cũng vì luồng hơi thở này, khiến cho Nghiệt Hỏa trong cơ thể nàng vẫn ở thế hạ phong, hiện giờ nàng căn bản không dám vận dụng yêu khí trong cơ thể, chỉ cần một khi yêu khí bị điều động, luồng hàn khí kia cũng sẽ theo đó tiến vào kinh mạch của nàng.

Luồng hơi thở kia có lai lịch không rõ ràng, nàng cũng chưa muốn tìm cái chết.

“Đúng rồi, ta nhớ Huyết Ma kia…”

Tiểu Chỉ cười khẽ, “Huyết Ma vẫn còn đang bế quan trong Huyết Ma điện, là đại ca của ta cứu cô.”

“Đại ca? Cô đang nói đến Phong Biệt Tình?” Hoa Liên còn chưa quên lần gặp Phong Biệt Tình ở Hồ Khâu, hắn đã nói chuyện với mình. Hắn bảo sẽ gặp mặt ở Yêu Long huyệt, nhưng bên ngoài Yêu Long huyệt, nàng đã tìm cả một vòng mà không thấy Phong Biệt Tình đâu.

“Ừ, nếu không phải đại ca tìm thấy cô, sợ là Thương Tình kia đã sớm hạ thủ với cô rồi. Ta còn tưởng nàng ta thanh cao thế nào chứ, bây giờ nhìn lại, cũng chỉ là một kẻ ra vẻ đạo mạo, đúng là vô sỉ!” Nhắc tới Thương Tình, nét mặt của Tiểu Chỉ vô cùng tức giận. Nếu Hoa Liên thực sự rơi vào tay Huyết Ma, căn bản là sống không bằng chết.

So với sự tức giận của Tiểu Chỉ, Hoa Liên bình tĩnh hơn rất nhiều, nàng tựa vào giường, ánh mắt khép hờ, “Không sao, phong thủy xoay vần, sẽ có ngày xoay đến người nàng ta.”

Bắt đầu từ cái ngày nàng ta phái Ngọc Ẩn Tình giết nàng, hai người bọn họ đã định là sẽ thành kẻ thù. Có lẽ giờ mình yếu ớt đến mức nàng ta không thèm ghé mắt nhìn, nhưng, Hoa Liên tin rằng một ngày nào đó nàng sẽ đứng cao hơn nàng ta.

Trước kia, Ngọc Ẩn Tình không phải thiếu chút nữa đã giết được nàng, rồi cuối cùng lại chết trong tay nàng sao. Chuyện như vậy, có thể xảy ra lần thứ nhất, cũng có thể phát sinh lần thứ hai.

“Đúng rồi, Phong Biệt Tình đâu rồi?” Hoa Liên có chút kỳ quái, nếu Phong Biệt Tình đang ở cùng với Tiểu Chỉ thì hắn chạy đi đâu rồi.

“Huynh ấy đang nghỉ ngơi.” Lúc nói những lời này, ánh mắt Tiểu Chỉ nhìn Hoa Liên có chút quái dị. Được một lát, nàng cuối cùng cũng tiến lại gần Hoa Liên, ngồi xuống bên mép giường, khẽ nghiêng người, nhỏ giọng hỏi, “Tiểu Liên, cô rất quen thân với đại ca ta à?”

“Chỉ gặp qua có vài lần thôi.” Lúc nói những lời này, Hoa Liên cũng hơi do dự một chút, trong ấn tượng của nàng đúng là như vậy, nàng và Phong Biệt Tình chẳng có điểm gì liên quan, nhưng, thái độ của hắn đối với mình có gì đó rất lạ. Vô duyên vô cớ giúp nàng, thậm chí còn cứu mạng nàng….

“Thật sao?” Trên mặt Tiểu Chỉ rõ ràng hiện lên vẻ không tin.

“Đương nhiên là thật, có gì không ổn sao?”

“Không có, không có gì.” Tiểu Chỉ lắc đầu, không nói thêm gì nữa. Đương nhiên là có gì đó không ổn rồi! Nàng ở cạnh Phong Biệt Tình cũng đã được một thời gian khá dài, chưa từng thấy hắn giúp một ai, lần này, vì cứu thoát Hoa Liên, hắn lại hút luồng hàn khí kia vào trong cơ thể mình. Tuy nói hắn không bị tổn thương, tu vi cũng cao hơn so với Hoa Liên, nhưng làm vậy với hắn mà nói cũng vô cùng nguy hiểm.

Đến giờ, hắn vẫn còn chưa tỉnh lại.

“Ta nghe hắn nói, cô định bế quan?”

“Ừ.” Khóe miệng của Tiểu Chỉ mấp máy, “Ta đã gặp cha ta rồi, ông ấy nói muốn thay máu cho ta, thực ra thì, ta không hề muốn thế một tí nào.” Nếu như có thể, nàng tình nguyện sống cả đời ở thành Nam Khê sơn, cho dù có thể sẽ chết rất nhanh cũng không sao.

Trước kia, bởi vì vẫn luôn kháng cự, chưa từng rời đi, nên nàng không thể nào cảm thụ được cảm giác ấy. Nhưng giờ khi thực sự đi rồi, nàng mới bắt đầu thấy nhớ người kia điên cuồng.

Trong đầu, trong tim chỉ toàn bóng hình của hắn. Nàng, dường như đã yêu một người đàn ông không thể thuộc về mình.

“Cô không muốn gặp lại hắn một lần sao?” Hoa Liên biết Tiểu Chỉ đang nhớ thương người nào, không nhịn được mở miệng.

“Ta không thể gặp hắn được.” Kể từ khi nàng trở lại Huyết Ma điện, thân phận của nàng đã không phải là bí mật gì, con gái của điện chủ Huyết Ma điện đời trước, giờ nàng chỉ cần bước vào thành Nam Khê sơn, e rằng sẽ bị đồng loạt tấn công.

“Nếu như cô muốn gặp hắn, có lẽ ta có thể giúp cô.”

“Thật sao?” Ánh mắt của Tiểu Chỉ sáng lên.

“Ừ.” Hoa Liên gật đầu.

Mặc dù Hoa Liên bản thân là đan sư, nhưng nàng cũng chỉ luyện chế được thuốc chữa thương Huyền cực trung phẩm. Tuy nói chỉ là đan dược cấp thấp, nhưng cũng không thể kham nổi số lượng nhiều.

Để khôi phục tổn thương nặng nề của hư thế, nàng trên căn bản coi việc nuốt đan dược chẳng khác nào ăn kẹo, tiêu hóa xong một viên lại nhét một viên vào miệng, mấy ngày liền, ăn đến mấy trăm viên dược chữa thương Huyền cực Trung phẩm, may mà cũng khiến nàng khôi phục được chừng bảy thành.

Sau khi thân thể khôi phục, Nghiệt hỏa trong cơ thể nàng cũng chậm rãi tràn trề, luồng hàn khí kia nhìn như bị áp chế ở đan điền, nhưng trước sau vẫn không thể trục xuất, dù sao đây cũng là một nhân tố không ổn định, để ngừa vạn nhất, nàng căn bản lúc nào cũng phải chú ý đến sự biến hóa trong đan điền.

Hoa Liên cũng không biết, ngày đó sau khi nàng được Phong Biệt Tình đưa đi, Thương Tình đã phải chịu đả kích không nhỏ. 

Có thể là vận khí nàng ta không tốt, con Yêu Long kia mặc dù chỉ vừa mới xuất thế nhưng lại vô cùng khó giải quyết, pháp quyết hệ Băng mà Thương Tình tu luyện cũng không thể nào chế trụ nó, nàng ta chỉ biết trơ mắt nhìn Yêu Long chạy mất từ trong tay mình.

Cuối cùng, thu hoạch lớn nhất lại là Yêu tộc, bởi vì Vân Khi là người đầu tiên xông vào Yêu Long huyệt, trong đó có một cái xác rồng rơi vào tay ông ta, còn dư lại một cái bị chia đều. Về phần Yêu Long, chờ đến khi bọn họ nhớ ra, nó đã sớm không rõ tung tích.

Sau khi Hoa Liên mất tích, mặc dù hắn có phái người đi tìm, lại không có vẻ lo lắng lắm. Đây là kết quả hắn đã sớm muốn thấy, ngày đó, mang theo Hoa Liên đến nơi đây, trong lòng hắn đã có suy nghĩ này.