Editor:Song Thy

Khi Gia Ý theo Hoắc Chấn Dương đi vào Hoắc viên, Âu Quản Gia đã sớm đứng đợi ở cửa, thấy hai người tới, chạy nhanh lên trước tiếp đón.

“Thiếu gia cùng La tiểu thư tới, lão gia đang chờ hai người tới.”

Dọc theo đường đi đến đây, Gia Ý còn không dám tin tưởng.

Ban đầu hắn kiên quyết với ý tứ của mình như thế, hiện tại cư nhiên chịu tới Hoắc viên ăn cơm.

Vậy là….Đêm qua, hắn thực sự bị cô thuyết phục?

Quả thực là giống như hoàn thành một nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Cô cư nhiên có thể khuyên được cái tên BOSS thủ tịch lãnh ngạnh này?

Gia Ý kinh ngạc, lại có chút lâng lâng, xem ra tài ăn nói cùng sức cuốn hút của cô cũng không phải rất kém cỏi.

Vào nhà ăn của Hoắc viên, khung cảnh xa hoa, sàn nhà được lát bằng cẩm thạch, đen treo thủy tinh Italy, còn có đồ ăn đã được dọn lên trên bàn ăn, đang chờ hai người.

Hoắc Thiên Phái ngồi ở vị trí chủ nhân, chờ con trai trưởng đến.

Diêu Trân Như ngồi bên trái lão gia tử, trên mặt ẩn ẩn nét không kiên nhẫn.

Hoắc Chấn Hiên vốn dĩ cũng ăn cơm cùng, chỉ là ngày hôm qua ăn đánh, đến bây giờ vết thương còn chưa tốt, cũng không dám nói với Hoắc Thiên Phái và Diêu Trân Như, chỉ có thể nghẹn một bụng tức, nói chính mình té bị thương, còn đang nằm trên phòng ngủ.

“Tiệc mừng thọ lúc trước không tới, hôm nay mời nó đến ăn một bữa cơm cũng cọ tới cọ lui. Lão gia tử, không phải tôi nói con trai bảo bối của ông, bất quá, nó cũng quá không tôn kính ông đi.”Ngữ khí Diêu Trân Như không nóng không lạnh.

Hoắc Thiên Phái nhìn nhìn thời gian, đã qua mười phút.

Lúc trước nó kêu thư ký gọi về, nói đồng ý trở về ăn cơm, chẳng lẽ_____lại thay đổi?

Rốt cuộc, nó xưa nay làm việc quỷ quyệt hay thay đổi, có khi nào lại không vè nữa không?

Biểu tình lão gia tử có chút khó coi, Diêu Trân Như nhìn thấy, hừ nhẹ một tiếng, đang chuẩn bị cười thầm, lại nghe tiếng bước chân truyền đến: “Chúng ta tới trễ.”

Nam nhân âu phục màu đen cao lớn tuấn đĩnh đi với cô gái váy lam nhỏ nhắn xinh đẹp, tựa một đôi như kim đồng ngọc nữ, mười phần hài hòa tốt đẹp.

Sắc mặt giận dữ của Hoắc Thiên Phái tiêu biến, thay vào đó là vẻ mặt vui mừng: “Lão Âu còn không mau mời đại thiếu gia và La tiểu thư ngồi.”

Hai người nắm tay, mặt đối mặt ngồi xuống.

Âm thanh Diêu Trân Như vang lên, tuy rằng hàm chứa ý cười, nhưng lại mang vẻ sắc nhọn: “Lão gia tử đã đợi nữa ngày, tại sao hiện tại đại thiếu gia mới đến a?”

Gia Ý nhìn Diêu Trân Như, nữ nhân này, thật đúng là không có thời khắc nào mà không nhân cơ hội nói xấu Hoắc Chấn Dương trước mặt lão gia tử.

“Đúng vậy, có chuyện gì sao, Chấn Dương?” Hoắc Thiên Phái cũng hỏi.

“Ân, ở công ty có chút việc quan trọng, nên bị trì hoãn, đến trễ một chút.”Ngữ khí nam nhân điền đạm tự nhiên.

“Nha, chuyện gì mà có thể quan trọng hơn chuyện bồi lão gia tử ăn cơm? Hơn nữa, đại thiếu gia đã đáp ứng rồi, nên giữ lời a, nói nữa, đại thiếu gia là CEO của Hoắc thị, có việc quan trọng gì không giao cho cấp dưới làm, một hai phải tự tay làm lấy?”Âm thanh Diêu Trân Như mười phần hòa ái, lại sắc như dao, rõ ràng đang nói Hoắc Chấn Dương cũng không phải thật tình muốn về ăn cơm.

Tay Hoắc Chấn Dương giao nhau, mặt hướng phía lão gia tử, trong mắt hiện lên một tia vô ý cười: “Xác thật rất quan trọng, bởi vì việc này ba ba cũng rất thích.”

“Úc?”Sắc mặt Hoắc Thiên Phái buông lỏng, hai mắt hiện lên mấy phần tò mò.

Hoắc Chấn Dương đem một văn kiện đưa qua.

Hoắc Thiên Phái nhận lấy, mở ra nhìn, sắc mặt càng thêm vui mừng, ngẩng đầu: “Con chuẩn bị cho Gia Ý vào tổng bộ?”

Cái gì? Phát sinh chuyện gì? Tại sao lại có tên cô? Gia Ý đang nhàn rỗi ở bên cạnh xem kịch vui, lập tức nghe được tên của mình, mở to hai mắt.

“Ân”Hoắc Chấn Dương nâng bàn tay, xiết chặt tay Gia Ý, ngữ khí đạm bạc: “Lúc trước đã cùng ba ba nói qua, Gia Ý là người ở bên ngoài, cha mẹ đều đã qua đời, hiện tại là người của con, cũng không nghĩ phải về quê, định sống ở G thị, chúng con đã thương lượng qua, không bằng làm việc ở Hoắc thị.”

Thương lượng qua? BOSS đại nhân, ai cùng ngài thương lượng qua a? Gia Ý dãy dụa bàn tay, nhưng lại bị Hoắc Chấn Dương khống chế.

“Tốt, tốt!” tâm tình Hoắc Thiên Phái mười phần cao hứng, quyết định này cũng là cái ông muốn tuyên bố ở bữa cơm hôm nay.

Hoắc Thiên Phái muốn Gia Ý ở lại G thị, không cần trở về. Con trai cho cô vào Hoắc thị, ông cũng rất vừa lòng.

Cô gái này thân thiết với con trai ông như vậy, khiến lão gia tử cảm thấy cô có thể thay đổi tính quạnh quẽ bá đạo của nó.

Hôm nay nó lại về nhà ăn cơm, không phải là đã chứng minh được rồi sao?

Ngày xưa, đứa con trai này độc đoán chuyên chế, chẳng nghe ai nói cả.

Mà lời Gia Ý nói, nó lại có thể nghe.

Gia Ý thấy lão gia tử đồng ý, càng có chút hết chỗ nói, cô chỉ giả làm bạn gái của hắn ta, dựa vào cái gì còn muốn cô thăng cấp thành công nhân nữa a, lại không phải chưa thấy qua bộ dáng quân vương của hắn đối với cấp dưới, ai mà chịu nổi, cô mới không ngốc như vậy!

Gia Ý đang muốn nói chuyện, nam nhân bên cạnh đã cúi xuống cười khẽ bên tai cô: “Nếu không đi Hoắc thị, vậy mỗi ngày đều phải ở nhà, tự mình lựa chọn.”

Quá âm hiểm! Gia Ý cắn cắn môi, rốt cuộc cũng không nói chuyện.

Lại nói, cũng tốt, nếu làm việc, có thể tiếp xúc thêm nhiều người, nói không chừng không cần dựa vào hắn cô cũng có thể mau chóng điều tra ra thân thế của chính mình?

Diêu Trân Như nóng nảy, ngay cả con trai của mình còn chưa có biện pháp tiến vào tổng bộ, một ngoại nhân như cô thì dựa vào cái gì mà lại có thể tiến vào tổng bộ: “Lão gia tử, những người có khả năng tiến vào Hoắc thị đều là tinh anh của tinh anh, còn tổng bộ thì lại càng phải là người lợi hại, vị La tiểu thư này không biết năng lực như thế nào, lại có thể trực tiếp cho tiến vào tổng bộ? Nếu là phạm phải sai lầm gì, đó là làm mất mặt của tập đoàn Hoắc thị, ảnh hưởng đến toàn bộ công ty, không phải đại thiếu gia chỉ cần cưng chiều che chở là được! Lại như thế nào, ít nhất cũng nên tiến vào một công ty con trước!”

Hoắc Thiên Phái nhíu nhíu mày, tuy không thích Diêu Trân Như cãi cọ ầm ĩ, nhưng không thể không nói, cô giảng giải rất có lý.

Việc trên thương nghiệp thay đổi trong nháy mắt, ba quang quỷ quyệt, Gia Ý là người mới, tuổi cũng còn nhỏ, một chút danh tiếng ở Hoắc thị cũng không có, lập tức liền tiến vào tổng bộ, khẳng định sẽ khiến cho đồng nghiệp ghen ghét, đối với Gia Ý mà nói, cũng không phải là chuyện tốt, cho dù có con trai bảo hộ, khẳng định cũng sẽ có hại.

“Gia Ý, con có đồng ý bắt đầu làm việc ở công ty con không?” Ngữ khí Hoắc Thiên Phái hiền hòa.

Nếu ngay từ đầu liền tiến vào tổng bộ, kia không phải là ngày nào cũng phải gặp Hoắc Chấn Dương sao?

Ngẫm lại thái độ hắn đối với cấp dưới, Gia Ý liền nổi da gà.

Cô đáp ứng đi Hoắc thị là vị tiện cho việc điều tra thân thế, lại không phải thật sự vì kiếm tiền, đương nhiên gật đầu, thanh thúy trả lời: “Bá phụ, con nguyện ý, không bằng như lời a di vừa nói, cho con tiến vào công ty con trước đi!”

Diêu Trân Như nghe cô gọi lão gia tử là bá phụ, lại không gọi mình là bá mẫu mà lại gọi là a di, rõ ràng cô(GY) không đem cô(DTN) xem là Hoắc phu nhân chân chính của Hoắc gia, tức giận đến tím mặt.

Hoắc Thiên Phái lại gật gật đầu cười, lại hướng phía Hoắc Chấn Dương: “Con nghĩ như thế nào?”

Trong mắt Hoắc Chấn Dương xẹt qua một tia không vui, nhưng nha đầu này đã mở miệng, đến lão gia tử cũng đồng ý, liền đạm nói:

“Lát nữa con kêu thư ký sửa chữa hợp đồng, chuyển cô ấy đến công ty con làm việc trước.”