Editor: Cà ri

Lúc này, trong một văn phòng sang trọng, một người đàn ông cầm di động xem video đoán mệnh say sưa ngon lành. Tối hôm qua trong lúc hắn xoát Weibo không may lại trượt tay chia sẻ Weibo, nghĩ đến thân phận của mình vốn định xóa đi, nhưng lại nghĩ tới nếu trong vài giây mà xóa bỏ thì phong ba có thể còn lớn hơn nữa.

Cũng bởi vì không cẩn thận chia sẻ, cho nên muốn nhìn thử nội dung một chút, lại không nghĩ tới lại bị nội dung trong video thu hút. Trong video đáng chú ý nhất dĩ nhiên là người đoán mệnh, không nói đến tuổi trẻ, chỉ cần gương mặt này thôi, đặt ở trong giới giải trí cũng sẽ không dễ bị đem so sánh.

Nhưng cố tình, một mỹ nữ như vậy lại đi đoán mệnh, hơn nữa còn nói đạo lý rõ ràng. Nhìn thầy bói tướng số không rõ thật giả này, người đàn ông vô thức sờ sờ cằm của mình, một người như vậy tại sao lại có quan hệ với em họ của hắn chứ?

Ngay khi người đàn ông đang hưng trí bừng bừng suy nghĩ, cửa văn phòng đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông trung niên với một gương mặt nôn nóng đi vào: "Tần Vũ a, khó có một lần cậu phát Weibo nhưng đến cùng thì cậu phát cái gì vậy a! Cậu quen cô gái đó sao?"

Thì ra người đàn ông này chính là Tần Vũ siêu sao tiếng tăm lừng lẫy trong giới giải trí, mà người đàn ông trung niên lại là người đại diên của hắn Phương Diệu.

Lúc này Phương Diệu nghĩ đến tin tức mà mình vừa nhận được, cảm giác trong lòng bất an, lấy địa vị của nghệ sĩ nhà mình trong giới giải trí, mỗi một hành động đều được chú ý a! Ai có thể nghĩ tới hắn lại đột nhiên chia sẻ một Weibo của một người không có danh tiếng gì chứ.

Nhưng vốn cũng không có gì lại không nghĩ tới nội dung mà Tân Vũ chia sẻ được không ít fan của hắn hứng thú, chủ của Weibo kia cứ như vậy mà lọt vào mắt xanh của không ít fan.

Kia chính là Thủy Linh Linh đại mỹ nữ a!

Càng về sau, không ít fan của Tân Vũ và cư dân mạng cho rằng vị mỹ nữ này chính là người mới mà công ty muốn nâng đỡ! Cho nên mới cố tình mượn danh nghĩa của Tần Vũ theo phong cách độc đáo như vậy để tuyên truyền.

Ban đầu hắn cúng tưởng rằng đó là người mới của công ty, nhưng sau khi điều tra một phen mới phất hiện không phải như vậy. Bây giờ còn không có ít người ở trên Weibo chính thức của công ty hỏi về tin tức của mỹ nữ kia đâu!

"Trượt tay chia sẻ, không biết." Tần Vũ lười biếng trả lời.

Trượt tay chia sẻ? không biết?

Nghe những lời này của Tần Vũ, Phương Diệu cảm thấy thật đau đầu. Cậu không biết cậu phát cái gì a! Trượt tay, có thể dễ dàng trượt tay vậy sao?

"Cậu không biết người của công ty đều đến hỏi tôi mỹ nữ kia là ai sao? Bây giờ cậu bảo tôi phải trả lời thế nào đây hả?" Phương Diệu bóp cổ tay hởi Tần Vũ, Tần Vũ này lại tự rước hỏa vào người a!

"Anh cứ ăn ngay nói thật đi, nhưng nếu công ty có hứng thú với người ta thì đi mà lôi kéo, còn em thì chỉ hứng thú với bản lĩnh đoán mệnh của cô ấy đâu! Nói rất có đạo lý, anh nói thử xem em có nên đi tính thử hay không? Tính thử xem bảo giờ em có thể lấy được danh hiệu ảnh đế?" Tần Vũ mây gió điềm nhiên nói, trong đôi mắt trong trẻo lấp lòe thú vị nồng đậm.

"Tính cái gì mà tính? Nếu cậu còn muốn đi, không phải sẽ chứng thực tin đồn cậu cùng mỹ nữ kia có quan hệ sao?" Phương Diệu lập tức phản đối nói, nghệ sĩ nhà hắn thật vất vả mới yên tĩnh một thời gian ngắn, hắn không muốn lại tiếp tục thu dọn cục diên rối rắm đâu.

"Em là đi đoán mệnh, chứ không phải đi tán gái!" Tân Vũ không sao cả nói.

"Cậu..." Phương Diệu không còn gì để nói, nhìn thấy hứng thú trong mắt Tần Vũ, hiểu tính tình của đối phương hắn cũng hiểu cho dù có khuyên cũng không khuyên được, bất đắc dĩ chỉ có thể đi an bài đường lui về sau.

Nhìn vẻ mặt Phương Diệu, đôi mắt hẹp của Tần Vũ khẽ khiêu khích, rốt cuộc là ai đã khiến những ngày gần đây của hắn trở nên quá nhàm chán đây!

Hơn nữa, nói đến chuyện đoán mệnh. Làm hắn nhớ tới bạn tốt của mình từng được một cao nhân tính rằng sẽ cùng với tên Thiệu Tử Hằng kia tranh đoạt một cô gái!

Nhưng bây giờ, bên cạnh hai người đó một cô gái cũng không có, còn nói tranh đoạt cái gì!

Chậc chậc! Chuyện đoán mệnh này chỉ coi như chơi đùa, không thể coi là thật.

Lấy điện thoại ra trực tiếp gọi điện thoại cho em họ mình: "Em họ Lục Tầm nhỏ bé."

"Anh Tần Vũ, anh tìm em có chuyện gì?" Lục Tầm ở đầu bên kia di động nói thẳng.

"Địa chỉ đoán mệnh mà cậu chia sẻ là ở đâu?" Tần Vũ sảng khoái hỏi trực tiếp.

"Anh hỏi cái này làm gì?"

"Đương nhiên là muốn đoán mệnh!"

"...." Lục Tầm hoàn toàn ngẩn ngơ, anh Tần Vũ muốn đoán mệnh? Nghe giống như chuyện trên trời.

"Sự nghiệp gần đây có chút không thuận lợi, muốn tính tính." Tần Vũ thản nhiên nói.

Sự nghiệp không thuận lợi? khóe miệng Lục Tầm run rẩy, không phải anh Tần Vũ vừa ký một hợp đồng làm đại diện phát ngôn của nhãn hiệu quốc tế sao? Ngay cả hắn một người không chú ý giới giải trí cũng biết đến. Nhưng mà, anh Tần Vũ muốn tới đoán mệnh?

Lục Tầm nhìn thoáng qua camera theo dõi Tô An Ninh, trong lòng thầm nghĩ, thật ra để cô tính cho anh Tần Vũ cũng tốt. Suy nghĩ một chút vẫn nói địa chỉ cho hắn. Nếu có thể, hắn muốn để cho mọi người trong nhà hắn đều tới tính, đỡ phải giống hắn gặp phải tai nạn đổ máu.

Mà bên này, sau khi Tần Vũ có được địa chỉ lập tức để Phương Diệu đi chuẩn bị xe.

Phương Diệu ai oán nhìn thoáng qua Tần Vũ, lập tức gọi điện thoại để trợ lý sắp xếp xe.

Mà lúc này, sau khi cúp điện thoại Tần Vũ lại gọi điện thoại cho bạn tốt nhà mình.

"Cận Sầm."

"Có việc?" Từ điện thoại kia đầu truyền đến một giọng nói trầm thấp, trong giọng nói có có chút tùy ý.

"Tôi chuẩn bị đi đoán mệnh, cậu có muốn đi cùng không? Tần Vũ khoe khoang nói.

"Đoán mạng? Không có hứng thú!"

"Vậy Vậy được rồi, tôi đi trước tính thử, nếu mà chuẩn, cậu có thể đến tính một lần, ha ha, kiếp nạn của cậu với Thiệu Tử Hằng a!" Tần Vũ nhịn không được cười trêu nói, chuyện mà có thể giễu cợt đối phương cũng chỉ có cái này mà thôi.

Hắn cũng muốn biết, nếu đoán mệnh mà chuẩn, đến cùng thì cô gái có sức quyến rũ như thế nào mới có thể kiến Cần Sầm và Thiệu Tử Hằng hai người cực phẩm hoàng kim tranh đoạt chứ?

"Cút.... Đô...." Đối phương nói xong một chữ "cút" liền không chút lưu tình cúp điện thoại với Tần Vũ, kiếp của hắn cùng Thiệu Tử Hằng? Nằm mơ đi!

Tần Vũ cười hì hì cất cúp điện thoại, đối với vẻ mặt không còn lời để nói của Phương Diệu, nói: "Có thể đi rồi sao?"

"Có thể rồi!" Phương Diệu xoa xoa huyệt thái dương của mình, đột nhiên thấy đau đầu, gặp một nghệ sĩ luôn thích góp vui mới là kiếp của hắn đi!

"Vậy thì đi thôi!" Nói xong, Tần Vũ hết sức bảnh bao đeo kính râm nên, đi ra cửa văn phòng.

Phương Diệu nhìn bóng lưng Tần Vũ, bất đắc dĩ đi theo.

Chỉ một lát sau, một chiếc xe khiêm tốn dừng lại ở phố Cổ bên ngoài cửa hàng của Tô An Ninh.

Ngồi trên xe, quay cửa kính xe xuống, Tần Vũ rất hứng thú đánh giá hai chữ "Đoán mệnh" phía trên, tuy rằng đơn giản, cũng rất chính nghĩa, nhưng còn không phải đoán mệnh sao?

Mở cửa xe, xuống xe, trực tiếp nghênh ngang đi vào.

Nhưng vừa vào cửa, lại thấy không ít người đang ngồi ghế đợi.

Ánh mắt khẽ nhúc nhích, thật náo nhiệt nha.

Lúc này, ông Từ đang ngồi trong sân nhìn thấy một người vừa đi vào, tuy rằng đeo kính râm, nhìn không rõ mặt mũi, cũng không thể che giấu khí chất kẻ có tiền trên người. Đánh giá xong ông Từ nhanh chóng đi tới phía trước chiêu đãi: "Vị tiên sinh này, cậu tới đoán mệnh sao?"

"Đúng vậy." Tần Vũ nhìn ông lão trước mắt, gật đầu trả lời.

"Vậy thì đến bên này tôi giúp cậu hẹn trước đi!" Ông Từ tiếp tục nói.

"Hẹn trước?" Trong miệng Tần Vũ lặp lại hai chữ này, thần sắc hoang mang kinh ngạc hỏi: "Rất nhiều người sao?"

"Không phải, bà chủ nhà chúng tôi một ngày chỉ tiếp đãi 20 người, không ít người nghe tiếng mà đến, cho nên mới sử dụng phương thức này." Ông Từ cười ha ha nói, giọng điệu ôn hòa, thái độ hiền lành, kiến người khác nghe xong cũng không cảm thấy trách cứ, mà ngược lại là cảm thấy bà chủ đoán mệnh này thật sự có bản lĩnh!

"Vậy thì giúp tôi đặt lịch hẹn trước đi, đại khái thì khi nào có thể tính được?" Thái độ Tần Vũ tốt đẹp nói.

"Để tôi nhìn xem." Nói xong, ông Từ quay trở lại trước quầy lật cuốn sổ trên tay, đối với Tần Vũ nói: "Sắp xếp tới mười ngày sau."

Mười ngày sau? Hai trăm người?

Tầm mắt Tần Vũ không khỏi chuyển về hướng những người đang ngồi nói chuyện với nhau bên kia, Thầy tướng số bên trong kia thật sự có bản lĩnh sao?

Như vậy, hắn càng không muốn chờ lâu, hắn muốn nhanh một chút có thể nhìn thấy vị thầy tướng số có bản linh kia đâu!

"Ông ơi, tôi là người quen của bạn tốt bà chủ các ông, không biết có thể giới thiệu một chút, hôm nay tính thêm một người được không?" Tần Vũ tới gần bên cạnh ông Từ thì thầm nói.

"Bạn tốt của bà chủ?" Ông Từ ngoài ý muốn nhìn Tần Vũ, im lặng một lát nói: "Có thể báo tên cho tôi biết được không, đợi lát nữa sau khi buổi tính mệnh ngày hôm nay kết thúc, tôi sẽ nói cho bà chủ biết được không?"

"Lục Tầm." Lúc nói đến cái tên này, Tần Vũ rất bất đắc dĩ, hắn cũng không nghĩ đến một ngày mình còn phải mượn danh tiếng của em họ.

"Cậu nói Lục Tầm a!" Ông Từ bừng tỉnh hiểu ra, sau đó chỉ chỉ vào một góc nói: "Hắn đang ở trong đấy!"

"Hắn ở trong đó?" Tần Vũ nhướng mày.

"Đúng vậy, hắn ở đây làm việc bán thời gian, cậu có thể đi qua gặp hắn!" Ông Từ thấy Tần Vũ là được Lục Tầm giới thiệu đến, thái độ đổi rất chân thành nói.

Bán thời gian? Trong lòng Tần Vũ không thể tin, tên nhóc này làm cái quỷ gì vậy?

Mang theo tâm tình kinh ngạc, Tần Vũ đi tới văn phòng của Lục Tầm. Vừa mới đến trước cửa, cửa lại đột nhiên mở ra, đối diện với Tần Vũ là gương mặt tươi cười lấy lòng của Lục Tầm: "Anh Tần Vũ."

"Ở trong điện thoại cậu cũng không nói mình làm việc bán thời gian ở chỗ này, trong nhà không cho cậu tiền hay có chuyện gi mà cậu phải đến chỗ này làm việc bán thời gian?" Sau khi Tần Vũ vào văn phòng, lập tức tháo kính râm xuống, cười như không cười nhìn em họ mình: "Chẳng lẽ là vì bà chủ bên ngoài kia sao?"

"Anh Tần Vũ, anh nói cái gì đâu!" Lục Tầm vội vàng xua tay nói: "Tô tiểu thư lớn hơn em, hơn nữa còn là bà chủ của em." Hắn cũng từ trong miệng ông Từ biết, Tô An Ninh vừa tốt nghiệp đại học, năm nay 22 tuổi, so với hắn lớn hơn 2 tuổi đấy!

"Đã như vậy, cậu còn tới chỗ này làm việc bán thời gian làm gì? Cậu đừng nói với anh là cậu thiếu tiền?"

"Em đánh cuộc thua tên Thiệu Tử Thần! Hắn bảo em không được lấy tiền trong nhà, dựa vào chính mình kiếm tiền trong nửa năm." Lục Tầm có chút ngại ngùng nói.

"Cậu thật không có tiền đồ!" Tần Vũ không còn gì để nói, chỉ bằng đầu óc của Lục Tầm mà đòi đánh cuộc với Thiệu Tử Thần?

"Anh Tần Vũ, anh không được nói với ai, bằng không mặt mũi em đều ném hết."

"Sao cậu không đến tìm anh?"

"Thiệu Tử Thần  nói không được tìm người quen...."

Tần Vũ hoàn toàn hết chỗ nói rồi, tập hợp gien ưu tú hai nhà Lục Tần, sao lại có thể sinh ra Lục Tầm ngu ngốc như vậy? Thôi, cũng không cần truy vấn, dù sao chỉ nửa năm, cũng không chết được.

Bỏ vụ này qua một bên, tầm mắt Tần Vũ chuyển tới trên màn hình máy tính, bên trong là cảnh theo dõi Tô An Ninh đang đoán mệnh, khóe môi gợi lên nụ cười ranh mãnh nói: "Lục Tầm, bà chủ của cậu, đoán mệnh thật sự chuẩn sao?"

Nghe được Tần Vũ hỏi như vậy, Lục Tầm nhớ tới chính mình ngày hôm qua gặp chuyện ngoài ý muốn, khẳng định gật đầu: "Chuẩn!"

Gần nửa tiếng sau, Tô An Ninh rốt cuộc tính xong một người cuối cùng, từ văn phồn đi ra ngoài.

Lúc này ông Từ nhanh chóng đi tới nói: "An Ninh, có bạn tốt của Lục Tầm đến đây tính mệnh, hôm nay cô có thể tính nhiều thêm một người không?"

Bạn tốt của Lục Tầm?

Tô An Ninh nghĩ đến linh lực ngày hôm này không ngừng cuồn cuộn tràn vào cơ thể, cũng nhớ đến công lao của Lục Tầm, nhìn ông Từ gật gật đầu.

Thấy Tô An Ninh đồng ý, ông Từ lập tức đi về phía văn phòng nhỏ của Lục Tầm. Tiếng gõ cửa vùa vang lên, đã thấy Lục Tầm và Tần Vũ một trước một sau từ bên trong đi ra.

Ánh mắt Tần Vũ lập tức khóa trên người Tô An Ninh. Đánh giá khuôn mặt tinh xảo thanh lệ của Tô An Ninh, đôi mắt sau kính râm của Tần Vũ tỏa sáng, người thật so với trong video còn đẹp mắt hơn!