CHƯƠNG 33: HỘI THI “KING-QUEEN”

Lời tác giả: Đọc “còm men” cuối truyện thấy các chế thắc mắc không biết ai là nam chính. Em xin trả lời là em...không biết, vì giờ mà biết các chế lại nghi em dàn xếp kết quả hehe. Em thấy cứ để “Béo ca”, “Quần đùi hoa” và “soái ca ôn nhu” Cảnh Minh bung xõa hết mình đê. Ai bản lĩnh hơn người em sẽ gả Hoài An cho, hê hê.

Sau cùng, cảm ơn các chế đã ủng hộ đứa con tinh thần của em. Chúc các chế năm học mới hứng khởi...

Sau khi tiếp đất thêm vài lần nữa, Quân cuối cùng cũng chịu an phận ngồi cách xa một chút, cơ mà bản tính dai như đỉa vẫn không buông tha:

“ Hoài An, cậu nói xem, giữa tớ với Bảo, cậu thích ai hơn???”

“Bảo béo”. Tôi trả lời ngay tắc lự. Bảo lúc nào cũng làm tôi vui, còn cậu thì toàn mang rắc rối cho tôi.

“Vậy, cậu hay nghĩ đến ai hơn?”

“Bảo béo”. Hỏi thừa, cậu ấy là bạn thân tôi đấy.

“Vậy, giữa tôi và Bảo, ai đẹp trai hơn??”

Câu này khó à nha. Tôi suy nghĩ một chút rồi phán: “Nếu Bảo giảm béo, so về nhan sắc, cậu chắc chắn phải xách dép cho Bảo.”

Quân đen mặt, cuối cùng gào lên:

“Vậy nếu tôi và Bảo béo cùng rơi xuống nước, cậu sẽ cứu ai?”

“Đứng nhìn.Tôi không biết bơi.”

“Trời ạ, cậu phải nói là, dù không biết bơi nhưng vì lo lắng nên sẽ nhảy xuống. Cho dù không được sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm với Quân chứ. Cậu chẳng hiểu phong tình cái mẹ gì.”

Tôi ném cho cậu ta một ánh mắt khinh thường.

“Ngu gì chết. Hoài An tôi còn chưa giàu có, còn chưa ăn đủ các món ngon trên đời, còn chưa đi spa chăm sóc da, còn chưa đưa bố mẹ du lịch vòng quanh thế giới. Không đâu vì một tên ất ơ như cậu mà chết có mà tôi bị sâu ăn mất não hử.”

Uống hết nửa cốc nước cam, tôi lại mở miệng:

“Mà Bảo bơi rất giỏi, còn cậu thì lại có tên trong câu lạc bộ bơi của trường. Tưởng tôi ngu chắc.”

Trong lúc lơ đãng, tôi vô tình nhìn thấy một tấm ảnh treo trên tường cạnh cầu thang. Ảnh chụp hai người con trai, đẹp trai ngời ngời đang cười rạng rỡ. Là Quân và Cảnh Minh. Tôi phi lại gần, nhìn ngắm mê say. Quân thấy vậy đắc chí: “Haha, giờ cậu mới nhận thấy mị lực của tôi đúng không?”

“Cậu có ảnh này thu nhỏ không. Hay là File mềm cũng được, cho tôi được không?”

Mắt Quân sáng long lanh nhìn tôi. “Được được. Không ngờ cậu lại hâm mộ tôi nhường ấy”. Nói xong lục tục chạy lên nhà lấy quyển Album to oạch xuống.

Lật dở Album để tìm ảnh, tôi phát hiện thực ra, cậu ta đẹp trai từ bé tí. Mà mấy cái ảnh trường lớp, y rằng lại có một đám con gái bu quanh, hai mắt trái tim lấp lánh. Hừ, đúng là đồ lăng nhăng từ trong trứng. Mà chú ý hơn cả là cái ảnh cậu ta tròn 1 tuổi. Mắt nai đen ngơ ngác, ngồi trên giường lớn, quan trọng là....khỏa thân hoàn toàn. Trong lúc Quân mải lục lọi đống ảnh, tôi len lén lấy điện thoại ra chụp lại. Muhahaha, sau này cậu dám bắt nạt tôi, tôi sẽ tung ảnh lên Fanpage “Hội học sinh” sau đó giật tít: “Hot boy Minh Quân lộ ảnh giường chiếu gây sốt”. Hoặc là mở bán đấu giá cho hội fan cuồng của cậu ta, hẳn là mấy đứa sẽ tranh giành nhau mua giá cao. Nghĩ vậy, tôi quay sang Quân nở nụ cười đầy toan tính.

***

Cuối cùng thì Hotboy cũng chịu đi học lại, thi giữa kỳ đến nơi rồi, đứa nào cũng cắm đầu học. Sau 2 tuần vật vã cuối cùng cũng qua mùa thi cử. Tôi làm bài tương đối tốt, Quân cũng không tệ. Hy vọng Quân thăng hạng để tôi còn được cộng điểm thi đua hihi.

Thi xong tâm trạng cực kỳ thoải mái, chiều nay còn hẹn Bảo ra trung tâm thương mại ăn chơi nhảy múa đã đời. Vui quá vui.

Quân dạo này lạ lắm, ra dáng con ngoan trò giỏi lắm nhé. Lâu lâu còn quay xuống nhìn tôi cười khả ái làm tôi nổi mấy tầng da gà. Hôm nay tiết sinh hoạt chủ nhiệm, cô giáo hào hứng phổ biến hội thi thường niên của trường:

“Năm nay hội thi “King-Queen” sẽ được tổ chức đúng dịp 20-11. Cơ cấu giải thưởng cũng rất lớn. Giải nhất 7 triệu, giải nhì 4 triệu, giải ba 3 triệu, giải khuyến khích 1,5 triệu. Không giới hạn số đội tham gia của một lớp. Các cặp sẽ thi 4 vòng: Kiến Thức, IQ và Tài Năng và Hóa Trang. Đội nào có tổng điểm ba vòng cao nhất sẽ giành chiến thắng. Cô ủng hộ các bạn tự tin đi thi mang vinh quang về cho lớp nhé.”

Mắt tôi lập tức sáng như đèn pha ô tô, tiền, là tiền đấy. Nắm chặt tay Bảo, kích động nói:

“Bảo béo, chúng ta cùng tham gia hội thi đi.”

Bảo nhìn tôi bằng ánh mắt khiếp sợ: “Hoài An à, chỉ trai xinh gái đẹp mới tham gia cái này thôi.”

“Tớ mặc kệ. Tớ với cậu đặc biệt như vậy càng được chú ý chứ sao. Bọn mình không thể làm diễn viên quần chúng mãi được.”