"Đã chờ lâu."

Mộ Thanh Lan quay đầu lại, nhìn thấy chính là Hạ Chung đích thân tới, cũng không có gì kinh ngạc, chỉ là khẽ gật đầu: "Không sao."

Hạ Chung bước vào căn phòng mà chỉ có khách quý mới có thể vào, một bên không lộ dấu vết mà đánh giá nhân vật thần bí trước mặt.

Áo choàng to rộng che giấu đi hoàn toàn thân hình của hắn, ở dưới mũ trùm đầu cũng không nhìn rõ mặt, chỉ mơ hồ nhìn thấy cái cằm màu lục lam nhàn nhạt, hơn nữa giọng nói khàn khàn này, quả thật rất kỳ quái.

Ít nhất, ở Lạc Tây thành không có nhân vật như vậy.

Có điều, người có thể lấy ra bảo vật như Hỏa Linh Nguyên Tinh, không cần nghĩ cũng biết là có thân phận bất phàm.

Mặc dù không nhìn ra được thực lực của hắn như thế nào, nhưng Hạ Chung vẫn không dám chậm trễ.

"Đây là đồ của ngài."

Vừa nói, Hạ Chung vừa bưng một cái khay đến gần.

Đương nhiên, trong phòng này cũng chỉ có hai người bọn họ.

"Đây là Tinh Trận Đồ mà ngài đã đấu giá trước đó, cùng với thẻ Tử Kim* của ngài.

Theo quy định, Nhà đấu giá Hạ Thương sẽ lấy 10% giá đấu.

Đương nhiên, tiền ngài đấu giá cho Tinh Trận Đồ cũng sẽ bị khấu trừ."

*Thẻ Tử Kim: Ngoài ra còn có thẻ Bạch Kim, Hắc Kim, vân vân.

Công năng tựa như thẻ ATM, chỉ chứa tiền trong đó.

Chỉ khác đây là thế giới huyền huyễn nên không cần đi đâu rút tiền.

Chỉ cần biến hóa là ra liền.

He he

Mộ Thanh Lan ngước mắt lên, một tấm thẻ Tử Kim bằng nửa lòng bàn tay đang nằm yên lặng ở đó.

Nhà đấu giá Hạ Thương này thực sự đủ đen tối, lại trực tiếp trừ của nàng mất 50 vạn kim tệ!

Một đi một về, giờ nàng bất quá chỉ còn lại 180 vạn kim tệ.

Nhưng những lời này nàng cũng chỉ nói ở trong lòng, bên ngoài Mộ Thanh Lan cũng không để lộ ra một chút nào.

Hạ Chung cười ha hả, nhìn ánh mắt của Mộ Thanh Lan khẽ đảo, vội vàng nói: "Tinh Trận Đồ của ngài đã được đặt vào Giới Tử Trạt này rồi.

Theo quy định, ngài đã là Tử Kim khách quý, Giới Tử Trạc này chính là quà tặng, còn thỉnh vui lòng nhận cho."

Mộ Thanh Lan hơi nhướng mày.

Đây là một điều rất tiện lợi, bởi vì nàng có rất nhiều thứ không có nơi để đặt.

"Đa tạ."

Thấy thái độ của đối phương có vẻ hơi lạnh nhạt, Hạ Chung cũng không mất mát gì, dù sao hôm nay bọn họ kiếm được lời cũng không ít, trong đó không ít công lao cũng là do người này mà có.

Trước đó ông cũng rất khiếp sợ, không ngờ người đấu giá Tinh Trận Đồ hóa ra lại là nguyên chủ của Hỏa Linh Nguyên Tinh!

Vì vậy, thái độ của ông cũng vô cùng cung kính.

"Sau này, ở Thánh Nguyên đế quốc, nhà bán đấu giá Hạ Thương, đều sẽ xem người như một vị khách cao cấp!"

Vừa nói, Hạ Chung vừa tỏ vẻ kính cẩn, khom người cúi đầu.

Mộ Thanh Lan có chút thất thần.

Thẻ Tử Kim..

Nàng nhớ rõ quy cách là 500 vạn kim tệ đi?

Tấm thẻ này tuy quý giá nhưng cũng không có gì hiếm lạ, trước đây nàng cùng ca ca còn có một tấm thẻ Hắc Kim, toàn bộ kinh đô cũng không có mấy người có thể có.

Chỉ là sau sự việc đó, tự nhiên là bị thu hồi rồi.

"Không biết, tại hạ còn có thể giúp gì được cho ngài?"

Mộ Thanh Lan cất Giới Tử Trạc và thẻ Tủ Kim đi, ống tay áo rộng thậm chí còn che luôn cả bàn tay của nàng.

Ánh mắt Hạ Chung hơi rũ, thế nhưng cũng không thể nhìn thấy dù chỉ một chút.

"Không cần."

Bao nhiêu tiền đó tạm thời vẫn đủ cho dùng một đoạn thời gian, mặc dù nàng vẫn còn rất nhiều Hỏa Linh Nguyên Tinh, nhưng nàng cũng không muốn bán đấu giá nữa.

Rốt cuộc, thứ này ngay cả chủ tộc cũng chưa chắc có thể có.

Nàng vẫn nên để cho bản thân sử dụng thì tốt hơn.

Nhìn thấy Mộ Thanh Lan không muốn ở lại nói thêm nhiều, Hạ Chung cũng rất có ánh mắt, lập tức hơi hơi quay sang một bên, khom người cười nói:

"Ngài thỉnh!"

Mộ Thanh Lan nhấc chân chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà, Hạ Chung đột nhiên nghĩ tới cái gì, lông mày khẽ nhúc nhích, cuối cùng không nhịn được nói: "Hành tung của ngài, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật, ngài cứ yên tâm."

Mộ Thanh Lan dừng lại bước chân, ngay sau đó đôi môi đỏ mọng khẽ câu.

Hạ Chung này đang nói một cách uyển chuyển nhắc nhở nàng phải cẩn thận với sự trả thù của Khương Huyền, có điều, nàng sợ sao, rốt cuộc vẫn còn chưa biết ai mới là người cười đến cuối cùng?

Nàng nhấc chân rời đi, chiếc áo choàng đen vẽ ra một vòng cung rồi nháy mắt đã không thấy đâu nữa.

* * *

Sau khi Mộ Thanh Lan rời khỏi nhà đấu giá, nàng liền đi ra khỏi thành.

Không mất bao lâu, nàng đã đến bên cạnh Cửu Lộc sơn mạch.

Nầng ngước mắt lên, nhìn vào khu rừng xanh um tươi tốt, không khỏi thở dài--

"Thật sự đúng là một nơi tốt để giết người giấu xác, ngươi nói, có phải hay không?"

Giọng điệu nhẹ nhàng, thậm chí còn có chút chế giễu.

"Hừ! Ngươi cũng thật to gan!"

Một tiếng hét lớn đột nhiên vang lên sau lưng!

Một vài đạo kình phong đánh úp lại, những bóng người lập lòe, chúng ngay lập tức chặn đường đi trước và sau của Mộ Thanh Lan!

Mộ Thanh Lan không ngạc nhiên, quay người lại, quả nhiên liền nhìn thấy được một khuôn mặt tràn đầy tàn nhẫn.

Khương Huyền.

"Dám một mình đến Cửu Lộc sơn mạch, xem ra cũng đã nghĩ kỹ cách chết rồi!"

Cùng đi với Khương Huyền còn có hai người tùy tùng của hắn.

Lúc này, ba người vây quanh Mộ Thanh Lan, tất cả đều lộ ra vẻ dữ tợn.

Mộ Thanh Lan giễu cợt: "Có tiền thì bắt nạt người khác, không có tiền thì liền cướp đoạt.

Thật sự là không biết trời cao đất dày."

Nếu ở đế đô, với tính cách như vậy thì Khương Huyền đã sớm bị đánh chết rất nhiều lần rồi!

"Ngươi nói cái gì!"

Khương Huyền lúc này trong lòng đã tràn đầy lửa giận, Mộ Thanh Lan hủy mặt mũi của hắn, chế nhạo hắn trước mặt bao người, có ngày e rằng, hắn sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Lạc Tây thành!

Năm trăm vạn kim tệ đó!

Hắn nhất thời xúc động, tuy rằng chụp được Hỏa Linh Nguyên Tinh, nhưng cũng biết tin tức này một khi truyền lại cho Khương gia, cho dù là có phụ thân che chở, thì các trưởng lão cũng sẽ không buông tha cho hắn!

Sau khi hắn hô lên liền vô cùng hối hận, nhưng Nhà đấu giá Hạ Thương sao có thể cho hắn cơ hội để hối hận chứ?

Tất cả là do người này! Nếu không có hắn, hắn làm sao có thể tiêu nhiều tiền như vậy! Còn bị người khác cười vô trong mặt!

Chỉ có giết hắn, mới có thể trút bỏ nổi hận trong lòng!

Vào lúc này, một người tùy tùng nhìn Mộ Thanh Lan, khẽ nhíu mày.

Rồi sau đó, đột nhiên mở to hai mắt, thất thanh nói --

"Thiếu gia! Hắn! Hắn! Hắn là kẻ thần bí được người canh gác đưa vào!"

Mặc dù có vài người cũng ăn mặc như vậy, nhưng vị tùy tùng này đã nhìn chằm chằm từ lâu, tuy rằng không có hỏi ra cái gì, nhưng là hắn nhớ kỹ rất nhiều.

Lúc này, cách rất gần, cuối cùng đã nhìn ra được.

Khương Huyền cũng sửng sốt, đầu óc bay nhanh chuyển động.

Hắn cũng không ngốc, gần như ngay lập tức, hắn cũng đã tìm ra điểm mấu chốt trong chuyện này, lập tức nhìn chằm chằm vào Mộ Thanh Lan, vẻ mặt đầy hoài nghi--

Người này, người này!

Hỏa Linh Nguyên Tinh, chính là đồ của hắn!

Nếu không, hắn cũng không thể nghĩ tới có người nào khác lại được người canh gác tiến cử một cách thận trọng như vậy!

"Ngươi! Ngươi tính kế rất giỏi!"

Lúc này, nếu như Khương Huyền còn không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn thật sự không cần phải sống!

Kẻ đáng ghét này, lại là cố ý tăng giá, chẳng qua là muốn hắn mua Hỏa Linh Nguyên Tinh với giá siêu cao mà thôi!

Mộ Thanh Lan cười nói: "Ngươi khách sáo rồi, không có Khương đại thiếu gia khẳng khái giúp đỡ chút tiền, ta cũng không có tiền để lấy cái Tinh Trận Đồ đó."

Khương Huyền chỉ cảm thấy máu từ khắp người đổ dồn lên đầu, sắc mặt tím tái, huyết mạch bạo phát!

"Ta giết ngươi!"

Hắn giận dữ hét lên, lao đến ngay lập tức!

Nguyên lực mạnh mẽ lập tức tụ lại, kình phong cường hãn, nhắm thẳng vào mặt Mộ Thanh Lan!

Ngay sau đó, Khương Huyền nhìn thấy một đôi mắt lóe lên sự sắc bén, cực kỳ lạnh lùng!

"Nếu như thế, ta liền dùng ngươi để thử chiêu thức mới này xem sao."

Trong cơn mê man, một tiếng uống nước trong trẻo, đột nhiên truyền đến --

"Thanh Nguyên Trảm!".