Vầng trăng lạnh treo trên cao, ánh trăng nhu hoà phủ Xuống núi Phú Sĩ, ánh sang bạc óng ánh một mãnh. Tuyết đọng trên đỉnh núi dưới ánh trăng chiếu Xuống tản ra ánh sáng trắng Xóa. Núi Phú Sĩ là núi thánh đệ nhất tại Nhật Bản, vượt qua hai ngọn núi Tĩnh Vọng, Sơn Thặng, núi Phú Sĩ từng là ngọn núi lửa cao nhất. Núi có hình nón, chân núi có độ cong rủ Xuống duyên dáng. chạy dài bên dưới vịnh SuIuga. Là tượng trưng cho cảnh đẹp trọng yếu nhất Nhật Bản, núi Phú Sĩ được tạo ra từ khoảng một vạn năm trước trên bán đảo Izu, bởi vỏ quả đất biến động mà cùng đảo Honshu kịch liệt va chạm đè ép nên hình thành núi non. là một tòa núi lửa sau mười lần phun lửa thì tạm ngưng hoạt động được ghi chép lại.

Làm một trong những tượng trưng kinh điển của Nhật Bản, cảnh sắc tú lệ của núi Phú Sĩ được cả thế giới nghe tiếng. Nếu như từ Xa Xa ngưỡng mộ núi Phú Sĩ. người sẽ cảm thụ được sự ưu mỹ của ngọn núi này, thế nhưng nếu như gần gũi nhìn khu rừng rậm của núi Phú Sĩ, thì người sẽ cảm thấy đáng tiếc vì bị rất nhiều du khách Xả rác khắp nơi.

Hầu như các du khách đều biết trên đỉnh núi Phú Sĩ có một tòa đại Xã ASama, dùng để tế tự thần linh núi Phú Sĩ. Thế nhưng cũng rất ít người biết, tổ chức Sát thủ Đằng Mộc ở gần bên núi Phú Sĩ có một căn cứ bí mật.

Nơi này chính là một trong những căn cứ của tổ chức sát thủ Ðằng Mộc. Chuyên môn phụ trách huấn luyện thành viên mới của tổ chức. chính là một sân huấn luyện. Ngoại trừ căn cứ huấn luyện tại núi Phú Sĩ, tổ chức Sát thủ Ðằng Mộc còn một phòng làm việc cách Tokyo khoảng 80km, nơi này còn là nơi phụ trách tiếp thu các loại nhiệm vụ.

So sánh mà nói, căn cứ huấn luyện bí mật hơn. thế nhưng nhân viên cũng không nhiều, hơn nữa phòng vệ cũng không phải thập phần sâm nghiêm Mà phòng làm việc tại Tokyo tuy rằng không tính là bí mật, thế nhưng lại được phòng vệ cực kỳ Sâm nghiêm

Đằng Mộc là một trong những tổ chức Sát thủ nổi danh tại Nhật Bản. ngoại trừ hai căn cứ này, ở các thành thị khác trong toàn quốc cũng có điểm liên lạc, bất quá những nơi này cũng chỉ là nhân viên ngoại vi, không tính là căn cứ địạ. Sau nữa đêm, trên núi Phú Sĩ một mãnh yên lặng. căn cứ huấn luyện của tổ chức Sát thủ Đằng Mộc cũng không còn Xôn Xao như ban ngày.

Ánh trăng Xuyên thấu qua Song sắt chiếu vào trong một căn phòng trong căn cứ huấn luyện. làm cho người ta có thể tinh tường nhìn thấy trong góc phòng có một chiếc giường đen, một thiếu nữ gương mặt đẫm nước mắt đang cuộn mình trên giường, hai tay ôm chặt đầu gối.

Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt trắng noãn, có thể rõ ràng nhìn thấy nước mắt trên mặt hàng, có thể do trong nội tâm thập phần sỢ hãi, đôi môi của nàng có chút phát tím thân thể không thể khống chế run lên.

Đối với nàng mà nói, tất cả ở đây đều quá mức Xa lạ, nàng cảm giác những người ở đây đều là người điên!

Vào buổi trưa nàng bị đưa ra khỏi phòng tiếp điện thoại, nàng tận mắt nhìn thấy hai đứa trẻ chỉ khoảng mười tuổi tay cầm con dao đang tàn sát lẫn nhau, cuối cùng có một đứa bị giết chết, mà đứa trẻ giết người kia biểu tình vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí còn cực kỳ biến thái liếm liếm máu tươi dính trên con dao!

Lúc đó, nhìn thấy một màn như vậy, Anh Tử khom lưng nôn ói, ói cả chất dịch trong dạ dày. Lúc nói chuyện với Anh Hoa. trong lòng Anh Tử có rất nhiều nghi vấn. mà lúc đó vì khẩn trương nàng chỉ kịp hô lên bốn chữ: “Chị ơi cứu em!”.

Tuy rằng nàng không biết ở đây vì sao lại liên hệ với chị nàng, thế nhưng do tinh thần hoảng hốt nên nàng cũng không có nhiều tinh lực đi suy nghĩ chuyện này, ở trong lòng nàng chỉ biết cầu khẩn chị nàng có thể sớm tới đây một chút, đưa nàng rời khỏi vực sâu!

Chiếc máy bay từ New York bay đi Tokyo, vào lúc hừng đông ba giờ đã đáp Xuống sân bay Tokyo. Bởi thời gian bay quá dài, đại bộ phận lữ khách đều ngủ được một giấc, mà Anh Hoa lại chưa từng nhắm mắt dù chỉ một chút.

Ra khỏi sân bay. Anh Hoa ngăn một chiếc taxi đi thẳng tới nơi ở tại Tokyo. Đối với Anh Hoa mà nói, nàng không thể giết Lý Dật. như vậy chỉ có thể cứu ra Anh Tử.

Thân là thành viên của tổ chức sát thủ Ðằng Mộc, Anh Hoa thập phần hiểu rõ tổ chức Đằng Mộc, nghe được Tá Đằng nói em gái nàng bị giam giữ tại căn cứ huấn luyện ở núi Phú Sĩ, mà toàn bộ căn cứ chỉ có khoảng mười tên thành viên, ngoại trừ bốn gã huấn luyện viên. vài thành viên khác đều là sát thủ đang được huấn luyện. Theo Anh Hoa Xem ra, bốn gã huấn luyện viên tuy rằng thực lực phi thường kinh khủng, thế nhưng nếu nàng lợi dụng phương thức lẻn vào ám sát, chưa chắc không cứu ra được Anh Tử.

Nơi ở của Anh Hoa ở Tokyo cũng không thuộc khu người giàu có, mà là một địa phương cách trường học Anh Tử không Xa, là một biệt thự. Ngày trước Anh Hoa mua biệt thự này chính là vì thuận tiện chiếu cố cho Anh Tử. mà bên trong biệt thự đang cất giữ trang bị dùng trong việc chấp hành nhiệm vụ của Anh Hoa. Làm một cao thủ dùng Súng. bình thường khi Anh Hoa hành động đều mang theo Súng lục, chỉ khi gặp phải nhiệm vụ vướng tay chân mới tuyển chọn mang theo Súng ngắm. Anh Hoa hiểu được, muốn một mình lẻn vào căn cứ huấn luyện, như vậy súng ngắm là trang bị cần thiết chuẩn bị, bằng không không thể giết chết thành viên tuần tra ban đêm.

Đối với Anh Hoa mà nói. nàng phải trước năm giờ chạy tới bên ngoài núi Phú SĨ 80km bằng không ban ngày lẻn vào trong căn cứ huấn luyện, so với lên trời còn khó khăn hơn. Mà đoạn thời gian trước khi trời sáng là thời gian mà con người hay thả lỏng cảnh giác nhất. rất có lợi cho hành động thực thi ám sát.

Vì vậy, sau khi rời khỏi sân bay, Anh Hoa trực tiếp đánh tài Xế taXi hôn mê, bỏ tài Xế vào băng sau. sau đó tự mình lái Xe đến chỗ ở, nguyên chiếc Xe có tốc độ chênh lệch nhưng bị nàng lái cực nhanh, dọc theo đường đi không biết đã siêu Việt bao nhiêu Xe khác.

Con đường cần đi tới một giờ, Anh Hoa chỉ tốn hơn nữa giờ đã đến, bất quá Anh Hoa không cho Xe chạy đến tận chỗ ở của mình, mà dùng Xe cách nhà vài thước. Có thể vì thời gian đã tối, trên đường cái có vẻ thập phần quạnh quẽ, cả con đường hầu như không có một chiếc Xe nào, lại càng không nói tới một bóng người.

“Xoạch! Xoạch!”

Đang lúc chạy nhanh, giày của Anh Hoa giẫm lên nền ciment phát ra thanh âm chói tai, đánh vỡ sự yên lặng của đêm tối. Chạy thật nhanh. Anh Hoa đã tới nơi ở, bất quá nàng cũng không lập tức đi vào. Mà tỉ mỉ quan sát bên ngoài, Xác định không có quá lớn nguy hiểm mới tiến vào biệt thự.

“Anh Hoa, ngươi đã trở về.”

Trong nháy mắt Anh Hoa tiến nhập biệt thự, ánh đèn phòng khách trong biệt thự bỗng nhiên sáng lên, một nam tử mặc quần áo màu đen đứng bên cạnh tường, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Anh Hoa, vừa nói vừa đùa giỡn cây súng lục trong tay, làm cho người ta có một loại cảm giác hoa mắt.

Ngay khi nghe nam tử nói, nhìn biểu tình lạnh lùng của hắn, sắc mặt Anh Hoa bỗng biến đổi, con ngươi trong nháy mắt biến thành mũi nhọn. Bởi vì nàng nhận ra nam tử đứng trước mặt!

Tá Mộc!

Con nuôi của Tá Đằng.

Chính là sát thủ xuất sắc nhất của tổ chức sát thủ Đằng Mộc, thuật bắn súng xuất thần nhập hóa. ở Nhật Bản bài danh một trong ba kim bài sát thủ hàng đầu. cũng là vương bài của tổ chức sát thủ Đằng Mộc!

“Tuy rằng ta biết ngươi giết chết cha nuôi của ta, bất quá ngươi không cần khẩn trương, hiện tại ta sẽ không giết người.” Tá Mộc vừa đùa nghịch cây súng, vừa hướng Anh Hoa đi tới. Cỗ sát ý băng lãnh trên người không chút nào che giấu.

Nhìn Tá Mộc hướng chính mình đi tới. sắc mặt Anh Hoa không ngừng biến ảo. trong đầu nàng hiện lên ý chạy trốn, thế nhưng nàng cũng Io Iắng, tốc độ nổ súng của Tá Mộc sẽ nhanh hơn tốc độ chạy trốn của nàng!

Mà trước khi rời khỏi New York. nàng đã bỏ lại cây súng lục nhỏ, hiện nay mặc dù muốn cùng Tá Mộc liều mạng cũng không có cơ hội.

Có thể nhận ra vẻ không cam lòng trong mắt Anh Hoa, Tá Mộc cười lạnh một tiếng: “Kỳ thực ta hiếu kỳ. ngươi làm sao có thể giết chết cha nuôi của ta, ngươi là do cha nuôi ta dạy dỗ, ngươi không có lý do gì có thể giết chết được hắn.”

Đang khi nói chuyện, Tá Mộc dừng chân lại, híp mắt. gắt gao nhìn chằm chằm Anh Hoa.

Ðối mặt câu hỏi của Tá Mộc, Anh Hoa tuyển chọn trầm mặc.

Giết chết được Tá Đằng có thể nói hoàn toàn là do Tá Đằng sơ sẫy, dù sao Anh Hoa đã đáp ứng Tá Đằng sẽ giết chết Lý Dật, hơn nữa Anh Tử còn bị bắt cóc, Tá Đằng cũng không cho rằng Anh Hoa lại đem tính mạng của chính mình và em gái trở mặt với tổ chức. Nếu không phải như vậy, với thực lực của Anh Hoa muốn giết Tá Đằng là một chuyện vô cùng khó khăn.

“Anh Môc tiên sinh nói cho ta biết, hiện tại mục tiêu còn không chết, cần phải đem ngươi làm mồi dụ mục tiêu đến Nhật Bản.” Thấy Anh Hoa không nói lời nào, Tá Mộc lại lần thứ hai mở miệng, giọng nói của hắn làm người ta có cảm giác thập phần âm Trầm, hơn nữa giọng nói rất chậm: “Cho nên ta tạm thời lưu ngươi một mạng, bất quá ta cho ngươi một cơ hội.”

Nói tới đó, Tá Đằng dừng lại động tác trong tay, nhẹ buông. cây súng lục trực tiếp rơi trên tấm thảm trong phòng khách, phát ra một âm thanh trầm muộn.

Nhìn thấy một màn như vậy, Anh Hoa đầu tiên là ngẩn ra. sau đó cũng hiểu được, tuy rằng Tá Mộc không giết nàng. cũng muốn thông qua việc cách đấu để giáo huấn nàng!

Đúng như Anh Hoa suy nghĩ, Tá Mộc Xác thực là nghĩ như vậy. trong nháy mắt hắn bỏ súng, hắn bày ra một tư thế cách đấu tiêu chuẩn, đồng thời lắc nhẹ cổ, phát ra hai tiếng răng rắC.

Anh Hoa dùng hành động thực tế trả lời Tá Mộc, hiểu được ý tứ của Tá Mộc. Nàng giậm chân tại chỗ. cả người giống như quỷ mị nhắm phía Tá Mộc, tốc độ kinh khủng bám theo tiếng rít gió.

Lúc gần kề Tá Mộc. Anh Hoa bỗng dưng dừng thân hình, đùi phải bỗng đưa ra!

Chân chưa tới, gió tới trước, nương theo tiếng gió, chân Anh Hoa mạnh mẽ nằm Xuống, đồng thời trên đường thay đổi tiết tấu. làm cho khó lòng phòng bị. Đối mặt cú đá hung ác độc địa của Anh Hoa, Tá Mộc chỉ hơi nghiêng thân thể một chút, liền tránh qua. Một cước không trúng. chân trái của Anh Hoa theo sát bay lên, chỉ là so sánh với đùi phải, lực đạo của chân trái yếu hơn. Tá Mộc tựa hồ biết điểm này. lúc này đây. hắn cũng không né tránh, mà cười lạnh một tiếng. sau đó vươn cánh tay đón đỡ!

“Phanh”

Chân của Anh Hoa đá thẳng vào tay Tá Mộc phát ra âm thanh trầm muộn, sau đó năm ngón tay của Tá Mộc mở ra, giống như đóa mạn đà la chụp lấy chân của Anh Hoa, không đợi Anh Hoa thu chân. chộp lấy chân nàng. sau đó dùng lực vung!

“Phanh”

Thân thể Anh Hoa nhất thời bị quăng ra ngoài, hung hăng đánh lên vách tường, phát ra một tiếng trầm muộn. Sự va chạm kịch liệt làm vai Anh Hoa truyền đến một sự đau đớn dữ dội, nhưng ngay cả chân mày nàng cũng không cau một chút, dùng một chiêu Lý Ngư Đả Đỉnh. một lần nữa hướng Tá Mộc vọt tới. Lúc này đây, Tá Mộc cũng không ở tại chỗ đợi, mà cười lạnh đón nhận.

“Bang bang bang bang phanh...”

Hai người rất nhanh tiếp Xúc. nắm tay Anh Hoa đánh ra như mưa. mỗi một lần đều bị Tá Mộc đón đỡ, căn bản không thể tạo thành thương tổn gì cho Tá Mộc. Liên tục ra quyền làm lực đạo của Anh Hoa ngày càng chậm hơn không ít. Tá Mộc nhân cơ hội này bỗng nhiên khom người, tránh né. đồng thời chụp lấy nắm tay Anh Hoa đánh ra, một tay luồn dưỚi nách Anh Hoa, nắm vai nàng. dùng sức vung!

Quá Kiên Suất!

Thân thể Anh Hoa hung hăng nện lên trên thảm, lực lượng cường đại làm cho Xương cốt toàn thân nàng phảng phất như muốn nứt vỡ ra, trên mặt nàng lộ ra tia thống khổ, đang định đứng dậy, liền bị một bàn chân tràn ngập lực lượng dậm lên mặt đất.

Tá Mộc hung hăng giẫm đạp lên mặt Anh Hoa, cúi người Xuống. lạnh lùng nói: “Ngươi là kẻ phản bội chết tiệt, không ngờ vì một người đàn ông mà phản bội tổ chức, sát hại cha nuôi."

Biểu tình tràn ngập sát khí của Tá Mộc. Anh Hoa bỗng ngừng giãy dụa, bởi vì nàng biết có giãy dụa cũng phí công vô ích. Làm sát thủ Xuất sắc nhất của tổ chức Đằng Mộc. thực lực của Tá Mộc mạnh hơn nàng rất nhiều.

“Chờ sau khi diệt trừ mục tiêu, ta sẽ đại biểu tổ chức cho ngươi thừa thụ sự nghiêm phạt nên có với một kẻ phản bội.” Tá Mộc nhìn Anh Hoa ngừng giãy dụạ, cười lạnh nói: “Đồng dạng. ta sẽ đưa em gái ngươi đến dạ tổng hội lớn nhất Tokyo. để cô ta mỗi ngày bị nam nhân chơi.”

Tá Mộc vừa nói Xong, Anh Hoa lại lần nữa giãy dụa kịch liệt, thế nhưng lúc này nàng bị Tá Mộc dùng chân giẫm đạp, tất cả giãy dụa chỉ là phí công.

“Làm sao vậy? Phẩn nộ rồi? Nói cho ngươi, đây là hạ tràng khi ngươi tuyển chọn làm kẻ phản bội." Tá Mộc gia tăng lực đạo trên chân. Khóe miệng Anh Hoa liền chảy máu tươi.

Nghe được câu nói của Tá Mộc. sự phẩn nộ cùng liều mạng trong lòng nàng nháy mắt biến mất. con ngươi của nàng dâng lên ánh mắt tuyệt vọng. nàng hiểu được, theo như lời Tá Mộc, bị nghiêm phạt không chỉ có một mình nàng, còn có cả em gái của nàng!

Nghĩ đến em gái mình cũng bị đưa đến loại địa phương này, Anh Hoa cực kỳ đau lòng, đồng thời toàn thân dâng lên một cảm giác vô lực.

Lẽ nào mình đã làm sai rồỈ sao?

Anh Hoa vô lực nhắm hai mắt lại, hoàn toàn buông tha việc chống Cự.

Có thể đã nhận ra điểm này, Tá Mộc cũng không nhiều lời vô ích với Anh Hoa, mà đánh hôn mê nàng, sau đó nhặt cây súng lục trên mặt đất, khiêng Anh Hoa đi tới ga-ra. bỏ nàng vào trong Xe.

Sau đó. Tá Mộc khởi động Xe. chiếc Xe rất nhanh hướng núi Phú Sĩ chạy tới. Trong lúc lái Xe, Tá Mộc lấy ra thông tấn khí chuyên dụng của tổ chức Đằng Mộc gọi cho Anh Mộc, nói: “Anh Mộc tiên sinh, tôi đã chế phục Anh Hoa, đang trên đường đến núi Phú Sĩ.”

“Ðã biết, ngươi chờ mệnh lệnh của ta.” Anh Mộc nói Xong trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Sau khi cắt đứt điện thoại. Anh Mộc cầm điện thoại bên cạnh bấm một dãy số, điện thoại thật lâu mới chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm của Biên Xuyên: “Anh Mộc quân, có phải bắt được người rồỈ không?”

“Ðúng vậy. Biên Xuyên quân.” Anh Mộc nhíu mày nói: “Bất quá tôi cho rằng trực tiếp phái sát thủ đi Xử lý mục tiêu thì tốt hơn, lợi dụng kẻ phản bội kia làm mồi dụ mục tiêu đến đây, phiền phức không nói, hơn nữa chưa chắc mục tiêu sẽ đến!”

“Anh Mộc quân. sau sự kiện bắn chết người ở Liberty Island, chính phủ Mỹ đối với người nhập cảnh giám sát rất cao, người của ngươi căn bản không thể thuận lợi nhập cảnh.” Đầu kia điện thoại, Biên Xuyên nghiệm mặt nói: “Hơn nữa, sự kiện bắn người ở Liberty Island khẳng định sẽ làm mục tiêu nhận thấy được điều gì đó, hắn sẽ tăng cường nhân thủ bên người, giết hắn cũng không dễ dàng.”

“Ðược rồi, ngươi là cô chủ, ta nghe lời ngươi.” Anh Mộc suy nghĩ một chút lại nói: “Ngươi làm sao bảo chứng mục tiêu sẽ đến Nhật Bản?”

Anh Mộc Xem qua tư liệu của Lý Dật, đối với việc Lý Dật ở trong thời gian ngắn có thể quật khởi tại nước Mỹ, bản thân hắn nhiều ít có chút bội phục, hơn nữa đi qua một loạt sự kiện, hắn có thể khẳng định Lý Dật là hạng người có thủ đoạn độc ác, người như vậy tuyệt đối sẽ không bởi vì một nữ bảo tiêu từ Xa Xôi vạn lý chạy tới Nhật Bản cứu người, dù sao đây chính là thâm nhập hang hổ!

“Anh Mộc quân, ngươi quên một chuyện.” Biên Xuyên vẻ mặt tự tin nhắc nhở.

“Nga? Mời nói.” Anh Mộc không giải thích được.

Giọng nói của Biên Xuyên thật quỷ dị: “Anh Mộc quân. lẽ nào ngươi quên nữ nhân kia vì sao lại phản bội tổ chức của ngươi sao? Hắc! Nàng ta vì mục tiêu mà phản bội. thay lời khác nói, nàng đã yêu mục tiêu! Cáp, một sát thủ yêu một nam nhân, đồng thời vì nam nhân nầy đem chính tính mạng của mình và thân nhân để đánh bạc, đây là ái tình vĩ đại cỡ nào a!”

Ngạc nhiên nghe được Biên Xuyên nói, sắc mặt Anh Mộc trở nên vô cùng âm trầm, đối với một tổ chức sát thủ mà nói, trong tổ chức Xuất hiện kẻ phản bội, điều nầy không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng mất mặt. Anh Mộc duy nhất có thể kỳ vọng chính là chuyện Anh Hoa trở thành kẻ phản bội có thể che giấu Xuống dưỚi. đồng thời. hận ý của hắn đối với Anh Hoa cũng đạt được nông nổi thật kinh khủng, có thể dự kiến chính là, chỉ cần giết chết Lý Dật. hắn sẽ làm cho Anh Hoa sống không bằng chết!

“Biên Xuyên quân, ả hỗn đãn yêu phải mục tiêu thì không sai, thế nhưng điều nầy cũng không thể bảo chứng mục tiêu sẽ mạo hiểm sinh mạng đến đây." Anh Mộc nhíu mày.

Biên Xuyên thở dài nói: “Anh Mộc quân. ngươi không biết về mục tiêu, mục tiêu tuy rằng là một nhân vật kiêu hùng, thế nhưng hắn có một nhược điểm trí mạng: hắn quá Xem trọng đối với người bên cạnh! Nếu như để mục tiêu biết là người của ngươi chính vì yêu hắn, mà buông tha giết hắn, cuối cùng mạo hiểm sinh mạng quay trở về Nhật Bản. hắn nhất định sẽ đi Nhật Bản! Ân. điểm nầy là tử địch của mục tiêu, long đầu Hồng Thanh Vân của Hoa Nhân Bang nước Mỹ nói cho ta biết, ngươi biết. Hồng Thanh Vân là người muốn giải quyết mục tiêu nhất ở trên thế giới nầy.”

“Ðược rồi.” Cuối cùng Anh Mộc cũng đáp ứng lời đề nghị của Biên Xuyên.

Nghe được Anh Mộc đáp ứng, Biên Xuyên nghiệm mặt nói: “Ta sẽ cho người đem chuyện của nữ nhân kia truyền tới trong tai mục tiêu, một ngày mục tiêu đi tới Nhật Bản, ta sẽ thông tri thời gian cụ thể với ngươi. Nếu như có thể giết chết ngay tại sân bay là hay nhất.”

“Yên tâm, chỉ cần hắn tới Nhật Bản, ta chắc chắn thi thể hắn sẽ ở tại chỗ này.” Anh Mộc lạnh lùng cười cười, dáng tươi cười toát ra sự tự tin cường đại.

Trong lúc Anh Mộc và Biên Xuyên đang trò chuyện, Lý Dật đã ở trên máy bay, chính Xác ra, còn mấy tiếng đồng hồ hắn sẽ đến Nhật Bản. Cùng đi với Lý Dật còn có toàn bộ thành viên của Hắc Dạ!

Nguyên bản, trước khi Lý Dật rời khỏi Los Angeles. Jester đã nói với Lý Dật muốn tiếp nhiệm vụ, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không tiếp nhận được nhiệm vụ, bởi vậy khi nhận được điện thoại của Lý Dật, Jester lập tức dẫn người đến sân bay Los Angeles chờ hắn.

Lý Dật đầu tiên bí mật lên máy bay rời khỏi New York, trên đường dừng lại tại Los Angeles, ngoại trừ đám người của Jester lên máy bay, trên máy bay còn mang theo một số đạo cụ điện ảnh. Biểu hiện ra, lần nầy tất cả mọi người lên máy bay đều là nhân viên của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, đi tới Nhật Bản, đưa đạo cụ đến cho công ty chi nhánh của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp tại Nhật Bản, mà những đạo cụ này Xác thực cũng là đạo cụ để quay phim, chỉ là nếu như mở đạo cụ ra. bên trong là một ít linh kiện nặng. có thể tạo thành vũ khí hàng thật giá thật!

Từ sau khi lên máy bay, điếu thuốc trong tay Lý Dật không ngừng thay đổi. vẻ mặt của hắn thoạt vô cùng âm trầm, tuy rằng hắn không biết vì sao tổ chức sát thủ của Anh Hoa lại bắt cóc Anh Tử để uy hiếp Anh Hoa, thế nhưng hắn hiểu được Anh Hoa là vì muốn đi cứu Anh Tử mà rời khỏi, Lý Dật lập tức tổ chức thành viên Hắc Dạ cùng đi tới Nhật Bản. Mệnh lệnh của hắn dành cho đám người Jester rất đơn giản: Cứu ra Anh Hoa và Anh Tử!

Mà khi Lý Dật đến Nhật Bản rồi biết được tin tức chân chính của chuyện nầy, Hắc Dạ ở tại Nhật Bản nhấc lên một cỗ sóng triều màu máu!(Huyết sắc triều đăng)

Lửa giận Lý Dật, Hắc Dạ điên cuồng!

Tất cả, làm cho cả thế giới ngầm toàn cầu ồ lên biến sắc!