Ôm theo một bụng kế hoạch, mới sáng hôm sau Vinh Quý đã hào khí ngút trời mà thức dậy sớm.
Người thường ngày luôn ngủ đủ tám tiếng vậy mà giờ lại ngủ thiếu mất một tiếng, chưa tới giờ dậy đã dậy rồi, ngược lại bạn Tiểu Mai mấy hôm nay đã dưỡng thành thói quen ngủ đủ 8 tiếng giờ lại bị rút ra khỏi máy nạp điện trước giờ dậy thì cảm thấy hổng quen.
“Sao có thể ngủ nướng chứ? Chúng ta phải tích góp tiền để vào thành phố cơ mà! Phải cố gắng nỗ lực làm việc đó!!!” Lớn tiếng nói xong, người máy nhỏ cũ nát lập tức đi thẳng một mạch ra bờ ruộng.
Tiểu Mai nhanh chóng đi theo sau cậu.
Anh vừa nhìn bóng lưng của cậu vừa nghĩ: khó trách vật liệu giống nhau mà cậu lại bị mài mòn nhanh hơn mình, nếu chiếc xe của bạn chỉ có thể chạy 20km/h mà bạn cứ ép nó chạy 40km/h thì không hư mới là lạ.
Nhào vào đồng ruộng, Vinh Quý bắt đầu làm việc.
Ý chí thì béo tốt, thực tế lại gầy teo, gầy teo giống như… giống như thân thể Vinh Quý hiện giờ vậy.
Lẳng lặng nhìn Vinh Quý làm trong chốc lát, Tiểu Mai mới mở miệng nói: “Cậu sau này vẫn nên thức dậy đúng giờ đi, cậu dậy sớm hơn một giờ, lực phá hoại cũng tăng thêm một giờ.”
Vinh Quý khóc không ra nước mắt:…
Dọn dẹp cục diện rối rắm do Vinh Quý gây ra xong, thấy thời gian cũng vừa lúc, Tiểu Mai không chút nóng vội bắt tay vào làm việc.
Anh đã từng trồng qua đậu đất. Trước kia khi còn ở đây anh có khoanh một mảnh đất nhỏ, sau khi quan sát người khác trồng đậu như thế nào xong anh mới về nhà tự trồng, anh còn ghi lại tình hình sinh trưởng của từng hạt đậu một, tất cả điều kiện và yếu tố ảnh hưởng đến quá trình sinh trưởng của đậu đều được anh ghi lại, thế nên sau khi thuận lợi thu hoạch được hai đợt đậu, ruộng đậu của anh tuy là nhỏ nhất, hạt giống cũng không được tốt, nhưng sản lượng thì lại cao nhất.
Giờ đây những ký ức ấy đã thực xa xôi, nhưng càng về sau trong đầu anh lại càng có thêm nhiều kiến thức, lợi dụng những hiểu biết này anh đã nhanh chóng soạn lại một bộ phương án tốt hơn, thế nên đậu anh trồng cũng càng vừa to vừa chất lượng hơn.
Đúng ngay lúc này Vinh Quý ở phía trước bỗng nhiên lên tiếng:
“Aizz… Mấy củ đậu này nhỏ như vậy, vóc dáng của tớ bây giờ đã nhỏ lắm rồi, củ to nhất trong đó cũng chỉ cỡ lòng bàn tay tớ, như vậy có bán được không?”
Tiểu Mai vừa mới nghĩ đậu của mình vừa to lại vừa tốt:…
Yên lặng xoay người, tôi không thèm nói chuyện với cậu nữa!
Hoàn toàn không hay biết mình vừa đụng chạm đến tâm hồn nông dân 10 giỏi * của Tiểu Mai, Vinh Quý vẫn còn chăm chú ở bên cạnh nhặt đậu anh vừa đào lên. Có lẽ là do mấy hôm nay sợ lúc mát xa làm da thịt mềm yếu của mình bị thương nên lúc này khả năng khống chế lực của cậu đã được cải thiện rất nhiều, rốt cuộc đã có thể không làm hư vỏ trong lúc nhặt đậu đất và hạt giống vào giỏ rồi.
* Nguyên văn là “Tượng nhân chi hồn”: tạm hiểu là tâm hồn của người thợ giỏi.Thu hoạch của hai người tuy không ít nhưng đa phần vẫn cần giữ lại làm dịch dinh dưỡng, mỗi ngày họ chỉ có thể tồn trữ trong hầm ngầm nhiều nhất là xx củ mà thôi.
“Tôi sẽ cải tiến lại máy chiết xuất thành phần, thử xem có cải thiện được hiệu suất hay không.” Rốt cuộc Tiểu Mai cũng bận rộn xong, nhìn giỏ đậu Vinh Quý cầm trong tay, tựa như nghe được tiếng lòng của cậu mà anh bỗng nhiên mở miệng nói.
“… Ừ, cái này… Thật đúng là chỉ có thể dựa vào cậu.” Vinh Quý gãi gãi đầu, trồng trọt gì đó cậu vốn không giúp được gì, việc chế tạo dụng cụ cao cấp như vậy lại càng không tới phiên cậu nhúng tay, tài nguyên hạn chế như vậy không đủ để cho cậu lãng phí đâu!
Vinh Quý vắt hết óc suy nghĩ việc mà mình có thể làm, đột nhiên trong đầu cậu xuất hiện một chiếc bóng đèn, “tách” một tiếng, sáng lên!
“Để tớ nghiên cứu bã đậu dư lại sau khi chiết xuất thử xem, nói không chừng có thể dùng làm mặt nạ dưỡng da á! Ai da! Cái này là thế mạnh của tớ đó, sao mấy hôm nay tớ không nhớ ra nhỉ?”
Vì thế, hôm nay trong khi Tiểu Mai nghiên cứu làm thế nào để cải tiến máy chiết xuất thành phần thì Vinh Quý hào hứng lấy bã đậu dư đắp một lớp thật dày lên thân thể của hai người.
“Tớ thấy giống đậu này rất giống khoai tây ở chỗ chúng tớ, khoai tây chỗ chúng tớ có thể dùng làm mặt nạ dưỡng da, còn có tác dụng làm mờ sẹo nữa! Đậu thì không biết như thế nào, nhưng nếu dùng để đắp mặt có vẻ cũng không tệ nha!”
Không để ý đến Vinh Quý đang lải nhải, Tiểu Mai hết sức chuyên chú cải tạo máy.
Song chẳng mấy chốc Vinh Quý đã không còn thời gian để nói chuyện với Tiểu Mai nữa, lúc đắp mặt nạ thì rất thoải mái, tháo mặt nạ xuống mới là một đại công trình, ai bảo cậu đắp lên cả người luôn cơ chứ?
Không đúng! Có đến hai người nên là hai thân thể mới đúng!
Cậu đắp rất cẩn thận, ngay cả cổ, nách… mấy chỗ nhỏ không đáng kể cũng đắp luôn, vì thế lúc mặt nạ khô đi, làm sao để lột lớp màng cơ hồ đã dính sát vào cơ thể của hai người xuống cũng là một vấn đề khó khăn không nhỏ.
Cũng may Vinh Quý không hổ là người có nhiều năm kinh nghiệm trong việc đắp mặt nạ, chẳng mấy chốc cậu đã tìm ra giải pháp, đó là: chà xát.
Hơn nữa, trong quá trình chà xát cậu còn ngạc nhiên vui mừng phát hiện: Không biết có phải là do trong quá trình thoa, nước trong bã đậu ngấm vào cả tầng chất sừng bên trong hay không mà lúc cậu chà lớp màng khô đi, cậu thấy lớp da cũ của cậu vậy mà cũng bị chà tróc ra!
Đậu vậy mà là kem tẩy tế bào chết thiên nhiên nha.
Sau một lần lột xuống lớp đậu, thân thể Vinh Quý trắng lên cả hai tông! Thân thể Tiểu Mai bên cạnh càng trơn mịn mềm mại trong trẻo như nước!
Quả thực trắng giống như pha lê vậy!
Vì thế, khi Tiểu Mai ôm máy chiết xuất thành phần cải tiến thành công đến, Vinh Quý cũng mỹ mãn khoe “thành quả nghiên cứu” của mình với Tiểu Mai.
Suốt cả một buổi chiều, thời gian của cả hai đều không uổng phí, đều làm cho (thân thể) hai người càng trở nên tốt hơn.
Thật là phân công hoàn hảo mà!
Lời của tác giả:
Trước khi đi thành phố chẳng những phải tiết kiệm tiền (đậu đất).
Còn phải thay đổi cách ăn mặc ~
by Vinh Quý
Thật ra thì chính là:
Cậu phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình tớ phụ trách xinh đẹp như hoa ~
Ừ, là vậy đó!