Trên đại điện triều đình, vì tuyển hậu mà bá quan tranh luận hết sức kịch liệt, mà nhân vật chính ngồi ở vị trí Hoàng đế - Tiết Khinh Y kia rất không thoải mái, cứ như mọc mụn ở mông, ngồi không yên, những người ở dưới điện đang suy nghĩ biện pháp tìm thê tử cho hắn.

Chẳng lẽ hắn còn chưa đủ thê tử? Mấy năm qua Từ Quý Phi tuyển cho hắn không phải ngàn, cũng hàng trăm mỹ nữ, rồi thì sao? Không phải là đến giờ một mống con cũng không sinh được.

Hơn nữa, hắn đường đường là hoàng thượng, việc tìm nữ nhân, hắn chẳng lẽ tự mình làm không được sao? Có cần đem việc riêng ra cho cả triều đình nghị luận như vậy không? Chẳng lẽ chư vị đại thần này rảnh rỗi không có gì làm sao?

Tiết Khinh Y thở dài một hơi, thân hình mập mạp làm cho rất nhiều thớ mỡ rung rinh. Cuộc thảo luận diễn ra đã rất lâu vẫn chưa có hồi kế, bụng hắn đã đói cồn cào rồi. 

Tiết Khinh Y đột ngột ngắt lời đám quan viên "Các ái khanh, chuyện này chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn, trẫm thấy sắc trời cũng không còn sớm, tan triều đi!"

Tất nhiên, các đại thần không chịu, liên tục nói có việc muốn tấu.

Tiết Khinh Y không có lựa chọn nào khác đành phải nháy mắt với Đại nội tổng quản Nhậm công công bên cạnh, cất giọng nói quãng 8 tuyên bố bãi triều.

Các đại thần bất lực, chỉ đành hô vạn tuế, Hoàng thượng có vẻ nhịn không nổi rồi.

Đương nhiên, hoàng thượng rất nhịn không nổi, các đại thần ngày ngày đều dâng sơ kêu hắn tuyển hoàng hậu, trong khi hắn chi muốn thăng Từ quý phi làm hoàng hậu, mỗi lần vậy các đại thần lập tức dâng sớ can ngăn, phản bác.

Đây là làm sao? Hắn chọn một  nữ nhân tận tâm tận lực vì hắn làm hoàng hậu thì sao, thì gây khó khăn cho ai sao? Tìm một nữ nhân vừa lòng hắn làm hoàng hậu thì ảnh hưởng gì tiền đồ quốc gia chứ?

Tiết Khinh Y chấp tay sau lưng, Nhậm công công đi bên cạnh, thấy sắc mặt hoàng thượng không tốt, hỏi: "Hoàng thượng chúng ta đi Cẩm Tú cung sao?

"Đi."

Nhậm công công nhận lệnh, liền phái tiểu thái giám đi qua đó tuyên chỉ, để cho Từ quý phi chuẩn bị đón tiếp. Nhậm công công nhìn trời, đoán rằng Hoàng thượng đói bụng, nhìn kỹ thêm chút nữa thì trên mặt hoàng thượng có rất nhiều mồ hôi dù chỉ mới đi có vài bước.

"Hoàng thượng có muốn ngồi kiệu liễng không?" Nhậm công công đề nghị.

"Không cần, quý phi nói trẫm nên đi bộ nhiều hơn, như vậy mới tốt cho sức khỏe. Ngươi nói, một nữ nhân quan tâm trẫm như vậy, tại sao trong mắt người đời lại là hồng nhan họa thủy. Trẫm thấy là bọn hắn ganh tị với trẫm, rất rất ganh tị với trẫm, bởi vì bên cạnh bọn hắn không có được người tốt như vậy, nên ganh tị khi trẫm có. Hàng ngày, chỉ lo nghĩ muốn đem mấy nữ nhân xấu xa đến bên cạnh trẫm, muốn làm trẫm phiền lòng."

Nhậm công công gật gù đồng ý với hoàng thượng, bởi vì hoàng thượng nói cũng có lý. Nhậm công công nhìn quanh hậu cung này, mỹ nữ tuy có nhiều, nhưng nhan sắc đạt trình độ như Từ quý phi cần phải tu luyện rất nhiều năm.

Nữ tử kia chẳng những vẻ ngoài đẹp đến mức gần như yêu nghiệt, lại giỏi về cầm kỳ thư họa, ca vũ, thêu thùa may vá, nấu nướng cũng xuất sắc. Một người vừa đẹp, vừa thông minh lại tinh thông mọi thứ, không phải yêu nghiệt thì còn gì.

Từ khi hoàng thượng ăn thức ăn do nàng ấy nấu, mấy năm qua ngự thiện phòng không còn nấu thiện cho Hoàng thượng nữa. Nữ nhân này còn vô cùng tài trí, thường xuyên có những ý tưởng sáng tạo, khiến cho cuộc sống về đêm của Hoàng thượng cũng muôn màu muôn vẻ.

Hoàng đế ăn uống no say lại có mỹ nhân trong lòng, cuộc sống ở hậu cung này trải qua cũng thật thoải mái. Chỉ mới có 3 năm, hoàng thượng đã thay đổi từ một vị quân tử khiêm tốn, với chiều cao vừa phải, thành một nam nhân bụng phệ.

Nếu ngươi cho rằng nuôi không tốt, có ma mới tin.

Không biết có phải là ăn quá ngon, cuộc sống quá suиɠ sướиɠ, thân thể hoàng đế có điểm không tốt, gần đây thái y nói sức khỏe của hoàng thượng có vấn đề. Hoàng thượng nói hắn lúc nào cũng chóng mặt, Từ quý phi không nói hai lời, liền yêu cầu hoàng thượng phải đi bộ nhiều hơn, tập thể dục nhiều hơn, thận trọng, chu đáo chăm lo cho hoàng thượng.

Nếu như nói Từ quý phi có khuyết điểm gì, thì đó chính là không thể sanh hoàng tử cho Hoàng thượng. Nhưng nàng lại rất rộng lượng, mấy năm nay một lòng lo lắng cho hoàng thượng, an bài mỹ nữ cho hoàng thượng, nhưng mà cũng không thể sanh được một cái trứng. Cái này có phải là do sức khỏe của Từ quý phi hay là từ...

Nhậm công công lén lút nhìn hoàng thượng, chẳng lẽ trứng không ra là do Hoàng thượng...

Nếu hoàng thượng không có con nối dõi, triều cục cũng khó vững vàng. Hơn nữa các phiên vương không ngừng nhìn chằm chằm vào cơ hội này, có thể nói hoàng đế tuy rằng ngồi ở vị trí này nhưng vẫn rất là bấp bênh.

Một là, ngày nào chưa có con nối dõi, ngày đó càng khó yên ổn. Hai là triều thần ai cũng có kế hoạch của riêng mình, hậu vị còn trống, nhà nào có nữ nhi sao mà không mong đợi cho được.

Cho nên việc tuyển hậu càng ngày càng khốc liệt.

Nhậm công công nhìn thấy Tiết Khinh Y mồ hôi rơi như mưa, lập tức lấy khăn trong tay áo ra. Đưa cho hắn, nói: "Thỉnh hoàng thượng lau một chút. "

Tiết Khinh Y cầm khăn lên lau, cầm trong lòng bàn tay, nheo mắt nhìn ánh mặt trời rực rỡ. "Sao hôm nay nóng như vậy. Trước đó, không cảm thấy, hôm nay cảm thấy đường đến cung ái phi so với thường ngày dài hơn bình thường."

Ở Cẩm Tú Cung, Từ Sơ Đồng và nha hoàn thiếp thân Tồn Tích đang đứng ở cửa chờ cũng hơn nửa ngày, vẫn không thấy người đến. Tồn Tích nóng nảy, cằn nhằn: "Sao hoàng thượng giờ này còn chưa đến, để cho nương nương đứng ở cửa phơi nắng đến bây giờ "

Từ Sơ Đồng cười cười, nơi này cách tiền điện hơi xa, hoàng thượng nghe lời nàng đi bộ, cả người nặng hơn trăm ký, xưa nay lại lười vận động, chỉ sợ lúc này mệt quá ở nơi nào đó nghỉ mệt.

Nàng kêu Tồn Tích đi ngự thiện phòng nhìn  xem chè đậu xanh đã chuẩn bị tốt chưa? Còn dặn, canh thời gian đem đến đây. Còn kêu người chuẩn bị quạt. Tồn Tích nhận lệnh lập tức đi.

Thu Sứ từ trong phòng đi ra, trong tay bưng chén trà, nói: "Nương nương uống chút trà, ngài đã đứng ở đây lâu lắm rồi. "

Từ Sơ Đồng uống vài hớp cho thấm giọng, rồi để Thu Sứ bưng xuống. Xa xa đã thấy hoàng thượng đội vương miện, khoác lên mình long bào rực rỡ rộng lớn.

Một lúc sau, Tiết Khinh Y cũng đến.

Từ Sơ Đồng yêu kiều cúi đầu hành lễ, "Thần thiếp tham kiến hoàng thượng." Giọng nói của nàng như từ thâm sơn cùng cốc, khiến người nghe ớn lạnh.

"Ái phi miễn lễ. " Tiết Khinh Y giả bộ đưa tay ra đỡ một chút, lấy khăn tay từ trong tay Từ Sơ Đồng mà lau mồ hồi trên mặt, ngày hôm nay thật nóng.

Một đám tùy tùng bị lưu lại bên ngoài, chỉ còn lại một số ít đi vào.

Tồn Tích đã sơm kêu người bưng chè đậu xanh đưa cho Từ Sơ Đồng. Từ Sơ Đồng đặt trong tay Tiết Khinh Y, nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Hoàng thượng uống một chút chè đậu xanh giải nhiệt." Lại kêu thị nữ quạt.

Tiết Khinh Y cầm lấy chén chè ăn sạch, lại được quạt mát, quả nhiên cảm thấy thư thái rất nhiều. Đặt chén chè sang một bên, lập tức có người đến dọn đi, hắn gọi Từ Sơ Đồng sang ngồi bên cạnh, "Ái phi cực khổ rồi. "

"Thần thiếp không vất vả, chỉ cần hoàng thượng vui vẻ là được."

"Đừng trách trẫm đến muộn, ngươi cũng biết gần đây trong triều ngày ngày đều dâng biểu kêu trẫm lập hoàng hậu, Sơ Đồng a, trẫm muốn lập nàng làm hoàng hậu, được không? Bọn họ muốn hoàng hậu, trẫm liền cho bọn họ một hoàng hậu."

Tuy nhiên, Từ Sơ Đồng lại lần thứ ba từ chối, "Hoàng thượng, điều này là không thể."

Điều này thật đáng ngạc nhiên, bao nhiêu người háo hức. Mấy năm nay, Tiết Khinh Y đã đề cập chuyện này rất nhiều lần, nếu đổi lại là người khác đã vội vàng tạ ơn, nhưng Từ Sơ Đồng thật kỳ lạ, những năm này chỉ thích làm quý phi, không thèm làm hoàng hậu.

"Tại sao vậy?"

"Thần thiếp xuất thân thấp kém sao có thể làm hoàng hậu. Làm hoàng hậu cực khổ lắm, phải quản rất nhiều việc, sao có thể giống như bây giờ, có thời gian chăm sóc hoàng thượng ăn uống, trải qua cuộc sống thường ngày." Từ Sơ Đồng nói không ngừng, nghe nàng nói chuyện như nghe đọc thơ vậy, Tiết Khinh Y rất là hưởng thụ.

"Trẫm chỉ cần nàng làm hoàng hậu, không cần nàng quản gì hết, có được không?

Có được không?

Trước cửa không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người, trầm giọng nói: "Không được."

Tiết Khinh Y và Từ Sơ Đồng cùng nhìn về hướng cửa, chỉ thấy có người đang di vào bên cạnh có cả đám ma ma, tỳ nữ, thái giám, ngoài trừ thái hậu thì còn ai vào đây nữa? .

Thái hậu vào cửa, Tiết Khinh Y và Từ Sơ Đồng cùng nhau đứng dậy nghênh đón. Tiết Khinh Y nói: "Sao hôm nay mẫu hậu rảnh rỗi đến đây?"

Sắc mặt thái hậu không tốt, trước giờ bà chưa bao giờ cho Từ Sơ Đồng sắc mặt tốt: "Ai gia nếu không đến, con liền tính phong nữ nhân này làm hoàng hậu, đúng không?

Từ Sơ Đồng im lặng, cũng không thèm giải thích.

Tiết Khinh Y nói: "Mẫu hậu, không phải nhi thần đã nói ý của nhi thần trước đó rồi sao? Tại sao mẫu hậu luôn không đồng ý, rốt cuộc Sơ Đồng có chỗ nào không hợp ý của ngài. Nàng ấy quan tâm đến trẫm, trong hậu cung có nữ nhân nào có thể so sánh được." Tiết Khinh Y nóng nảy, mỗi lần nhắc đến việc tuyển hậu, là mẫu hậu đang chui rút ở cung lại thần bí xuất hiện, và kiên trì ra sức ngăn cản hắn.

Thái hậu chỉ thốt ra mấy lời, khiến Tiết Khinh Y phải thừa nhận thất bại. "Ả không có con!"

Không có con là điều đại kỵ của nữ nhân, đây có thể nói là khuyết điểm duy nhất của Từ Sơ Đồng. Dĩ nhiên, đối với thái hậu mà nói, Từ Sơ Đồng chỉ có thể là quý phi, nhưng tuyệt đối không thể làm hoàng hậu. Bởi vì nàng là người được đại hoàng tử tiến cử, ai mà biết đại hoàng tử đang tính toán âm mưu điều gì. .

Bà là đang đề phòng với Từ Sơ Đồng cũng là đang đề phòng đại hoàng tử.

Quả nhiên nghe mấy lời này, khí thế của Tiết Khinh Y cũng bớt đi mấy phần. Hắn thật sự không hiểu, hắn sủng ái Từ Sơ Đồng như vậy, tại sao vẫn chưa có con.

Không chỉ vậy, con nối dõi của hắn cũng thật vắng lặng.

Lời nói của mẫu thân luôn có lý, hắn chỉ có thể nỗ lực kiên trì. Tiễn thái hậu đi, ý tứ của Tiết Khinh Y rất rõ ràng, "Ái phi, đêm nay ..." Hắn cầm lấy tay nàng, nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay, Từ Sơ Đồng mỉm cười đầy ẩn ý.

"Sẽ không làm hoàng thượng thất vọng."

Đêm khuya, cả đám người không ngừng dụ hoặc, muốn hoàng thượng sủng ái, Tiết Khinh Y một thân đầy mô hôi, không ngừng gọi: "Sơ Đồng, Sơ Đồng.. " Sao hắn cảm thấy ai cũng là Từ quý phi cơ chứ?

Sinh hoạt sảng khoái như vậy, càng khiến hắn để ý, càng để ý thì càng muốn nhiều hơn, ở trước mặt nữ nhân, có một số việc nam nhân càng cậy mạnh, không chịu nhận thua.

Hoàng thượng lại càng như vậy.

Từ Sơ Đồng buông bức màn xuống, liếc mắt nhìn những hình ảnh dập dìu bên trong, cụp mắt xuống, hoàng thượng hứng thú luôn tốt như vậy. Chẳng qua là một đêm ngự giá mấy người, thêm nữa ăn ngon trong thời gian dài, lại không vận động, ngày tháng tươi đẹp như vậy sợ rằng không thể kéo dài!

Tồn Tích đã đỡ Từ Sơ Đồng đi ra ngoài từ sớm. Tối nay, quý phi lại dùng những mỹ nhân khác thay mình hầu hạ Hoàng thượng.

Căn phòng tràn ngập hương thơm, trong hương thơm có vị ngọt dễ chịu, chỉ có điều vị ngọt này có lẫn độc tố, tốt cho nam và nữ, chỉ là không có lợi cho việc sinh con.

-------------------------

Tác giả có chuyện muốn nói: Hoàng đế tuy rằng khá tốt, nhưng hắn sẽ sớm làm bia đỡ đạn, xin lỗi nha.