Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 352: Tiểu Bạch dị biến

Lúc này, Diệt Hoàng trong dòng xoáy cũng cảm thụ được biến hóa của Tiểu Bạch, liền phản ứng biết được, đầu súc sinh trước mắt dĩ nhiên lợi dụng hắn, không khỏi giận dữ nổ tung.

 

Lập tức tức giận hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm mang theo nộ ý vô hạn.

 

- Hay cho đâu súc sinh ngươi, cũng dám lợi dụng bản tôn! Quả thực muốn chết!

 

Xem ra, Diệt Hoàng hiển nhiên đã bị hành động của Tiểu Bạch kích thích giận dữ, dòng xoáy cũng chuyển động nhanh hơn, từng đạo lôi điện màu tím uy lực kinh khủng bao trùm phụ cận dòng xoáy.

 

Bầu trời xung quanh bị một phiến mây đen bao phủ.

 

Một mảnh đông nghịt bên dưới, chúng đệ tử mờ mịt nhìn tất cả phát sinh, thậm chí đám người Hàn Phong cũng cảm thấy một cỗ áp bách nặng nề đè ép.

 

- Lực lượng thật mạnh, người này rốt cuộc có địa vị gì, trên đại lục này dĩ nhiên còn có cường giả mạnh mẽ tới như vậy, thực đáng sợ!

 

Bố Lôi Địch nhìn dòng xoáy không ngừng biến hóa trên bầu trời, cũng có chút khiếp sợ thì thào nói.

 

Nhưng Lý Thần bên cạnh lại cau màu, không biết nghĩ cái gì.

 

Thấy bộ dáng Lý Thần, Hàn Phong không khỏi hi hoặc hỏi:

 

- Có phải ngươi biết chút gì?

 

Nghe vậy, ánh mắt mọi người tập trung lên người Lý Thần.

 

Lý Thần thấy thế, lập tức lắc đầu, nói:

 

- Về phần người này, ta tin tưởng Tiêu Chiến biết rõ ràng nhất, ta đang nghĩ đến chuyện khác.

 

Hàn Phong thấy Lý Thần như vậy, trong mắt cũng hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng lúc này hiển nhiên không phải thời điểm nói chuyện, hắn không tiếp tục hỏi nhiều.

 

Ngay sau đó, Tiểu Bạch dưới tầng quang mang màu trắng bao phủ, trong lôi điện không ngừng ngưng tụ áp bách, dần dần phát sinh tiếng rống giận rung trời chuyển đất.

 

Cùng với tiếng rống giận này, quang mang màu trắng nguyên bản bao phủ trên người Tiểu Bạch chợt bị đánh tan.

 

Ngay sau đó, thân thể chỉ lớn bằng bàn tay, trong ánh mắt giật mình của mọi người, chậm rãi bành trướng.

 

Tới cuối cùng, đã trở nên to lớn tương đương với một người trưởng thành.

 

- Rống!

 

Vừa gầm lên giận dữ, thân thể vừa mới bành trướng giống như thổi phồng đột nhiên nổ tung.

 

Chớp mắt, một đầu ma thú toàn thân tỏa khí tức lôi điện nồng nặc xuất hiện.

 

Toàn thân ma thú vẫn là lớp lông màu trắng mềm mại, thế nhưng từ trong lớp lông mờ hồ có thể nhìn thấy tia sáng bóng nhẵn nhụi, bốn chi cường tráng đầy lực lượng, cương trải màu trắng bạc cứng rắn.

 

Trên cái đầu cực lớn, một đôi con mắt hổ như chuông đồng, phát ra u quang sâm sâm.

 

Theo cái đầu của Tiểu Bạch hơi ngẩng, rống lên một tiếng còn to hơn trước, càng khiến người ra run sợ chính là vẻ lành lạnh phát ra từ cặp răng nanh sắc nhọn trong miệng nó.

 

Thấy bộ dáng biến hóa của Tiểu Bạch, mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc.

 

Mà Hàn Phong lúc này, nhìn bộ đáng Tiểu Bạch cũng có chút kinh ngạc vô cùng.

 

Hàn Phong tự nhiên hiểu rõ, Tiểu Bạch chính là hậu đại Cửu U Bạch Hổ. Hàn Phong tự nhiên đã từng gặp qua Cửu U Bạch Hổ trưởng thành, thế nhưng bộ đáng của Tiểu Bạch hiện tại, trong mơ hồ mặc dù có chỉnh thể của Cửu U Bạch Hổ, thế nhưng dáng dấp vẫn có chút khác nhau.

 

Chí ít, hắn biết, Cửu U Bạch Hồ chưa từng xuất hiện con nào mang theo lôi điện.

 

Vừa vặn lúc này, Diệt Hoàng tích tụ lôi điện đã hình thành.

 

Cảm thụ được lôi điện so với trước đó còn mạnh mẽ, kinh khủng hơn mười lần, mấy người Hàn Phong đều không nhịn được thối lui vài bước.

 

Từ trong màn lôi điện này, bọn họ đã cảm thụ được uy hiếp thật sâu.

 

Bất quá, Tiểu Bạch sau khi biến hóa tựa hồ không hề e ngại lôi điện do Diệt Hoàng phát ra, một đôi mắt hổ mở lớn, lôi điện bao phủ xung quanh thân thể nó phát ra thanh âm bùm bùm quái dị.

 

Tứ chi nhẹ nhàng chuyển động trong hư không, thân ảnh của Tiểu Bạch lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, giống như sấm sét lao về phía Diệt Hoàng trong dòng xoáy giữa bầu trời.

 

- Hừ! Súc sinh, cho ngươi biết kết quả của việc dám lợi dụng bản tôn!

 

Diệt Hoàng lạnh lùng nói một tiếng, lập tức, thiên lôi ngưng tụ tới cực hạn theo tiếng nói của Diệt Hoàng vừa dứt, bổ thẳng về phía Tiểu Bạch.

 

Trong bầu trời, mọi người chỉ nhìn thấy hai đạo lôi điện một trắng một tím hung hăng va chạm với nhau.

 

Nhưng khiến mọi người ngoài ý muốn chính là, Tiểu Bạch hóa thành lôi điện màu trắng, tại lúc đụng với lôi điện do Diệt Hoàng phát ra, nó trực tiếp há mồm, một ngụm nuốt vào bụng.

 

Thấy một màn như vậy, mọi người đều bị kinh ngạc không gì sánh được, mà Lý Thần đang giữ lấy Hàn Phong giật mình hỏi thăm:

 

- Tiểu Bạch rốt cuộc có lai lịch gì, cho tới bây giờ ta vẫn chưa hề nhìn thấy qua ma thú có thể thôn phệ lôi điện a!

 

Bản thân Hàn Phong cũng có chút mơ hồ, căn bản không rõ lắm rốt cuộc Tiểu Bạch đã xảy ra chuyện gì, vì vậy rất bất đắc dĩ nói:

 

- Ta cũng không phải rất rõ ràng!

 

Ngay lúc mấy người nói chuyện, Tiểu Bạch đã hoàn toàn nuốt chửng lôi điện màu tím vào trong miệng.

 

Mà lúc này, Diệt Hoàng ẩn nấp trong dòng xoáy lạnh lùng cười, nói:

 

- Súc sinh, thực sự không biết sống chết, nhiều năng lượng như vậy, ngươi có thể tiêu hóa được sao?

 

- Không xong, Tiểu Bạch quá mức làm ẩu rồi, Diệt Hoàng hiển nhiên đã phát hiện ra Tiểu Bạch có thể hấp thu lực lượng lôi điện, vì vậy mới cố ý tập trung nhiều lôi điện tới như vậy, chính là vì muốn Tiểu Bạch nuốt vào toàn bộ!

 

Hàn Phong phản ứng, lập tức nói:

 

- Không nghĩ tới Tiểu Bạch dĩ nhiên nuốt nhiều năng lượng tới vậy, chỉ sợ thân thể của nó không thể thừa nhận nổi.

 

Mọi người nghe vậy, cũng đã hiểu ra âm mưu của Diệt Hoàng, không khỏi thầm than người này giảo hoạt.

 

Chỉ bất quá tình huống lúc này, mọi người đã không thể tránh được.

 

Mà hiện tại, không ai phát hiện ra, Tiểu Bạch phiêu phù giữa không trung, đôi mắt hổ nghe lời nói của Diệt Hoàng, liền hiện lên một tia giảo hoạt.

 

Rất nhanh, trong sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Tiểu Bạch một lần nữa mở miệng, một đạo lôi điện màu tím không ngừng tụ tập phát ra từ trong miệng nó, mục tiêu rõ ràng chính là người trong dòng xoáy.

 

Hàn Phong thấy cử động này của Tiểu Bạch, có chút kinh ngạc, lập tức hiểu ra, trên mặt không khỏi nở nụ cười vui vẻ.

 

Trong lòng càng thầm than lực lượng thần kỳ của Tiểu Bạch.

 

Dĩ nhiên có thể chuyển hóa lực lượng lôi điện của địch nhân thành lực lượng của mình rồi trả lại đối phương, thực sự quá mức ngoài dự đoán của mọi người.

 

Hàn Phong quen thuộc Tiểu Bạch như vậy còn không ngờ tới, thân ảnh trong dòng xoát tự nhiên cũng không thể lường trước được.

 

Tại lúc đối mặt với công kích đột nhiên xuất hiện, Diệt Hoàng không hề phòng bị.

 

Lôi điện màu tím không chút lưu tình trực tiếp xuyên thấu qua tầng mây xung quanh, tiến vào trong dòng xoáy.

 

Mọi người chỉ nghe được trong dòng xoáy truyền tới tiếng kêu đau đớn.

 

Lập tức liền nghe thanh âm nổi giận của Diệt Hoàng truyền tới:

 

- Súc sinh! Dĩ nhiên giảo hoạt như vậy, hôm nay bản tôn nhận thua, tương lai nhất định trả lại gấp bội!

 

Dừng lại, Diệt Hoàng tiện đà quay sang mọi người phía dưới nói:

 

- Huyền Thiên Tông, còn có các vị băng trợ Huyền Thiên Tông, chuyện hôm nay, bản tôn nhỡ kỹ, trọng tài giả ngày sau nhất định còn trở lại.

 

Nói xong, dòng xoáy thuộc về Diệt Hoàng chuyển động nhanh hơn, trong chớp mắt đã nhỏ hơn gấp mười, ngay sau đó, chớp mắt triệt để biến mất nơi chan trời.

 

Theo hắn cùng nhau biến mất, tự nhiên còn có hai người Diệp Vũ và Dương Thiên Trạch được cứu đi.

 

Diệt Hoàng vừa đi, cũng đã tuyên cáo hành động lần này lấy thất bại làm kết quả cuối cùng.

 

Thế nhưng, trong lòng mọi người hiện tại lại không hề cảm thấy vui vẻ.

 

Dù sao, Diệt Hoàng đột nhiên xuất hiện kia đã thể hiện thực lực vô cùng kinh khủng, đã để lại trong lòng mọi người ấn tượng không thể xóa nhòa.

 

Cho tới lúc này, những cường giả đến từ các địa phương khác nhau đã phát hiện ra, nguyên lai phía trên bọn họ, dĩ nhiên còn có tồn tại cường đại đáng sợ tới mức như vậy.

 

Mà câu nói cuối cùng của Diệt Hoàng vẫn không ngừng vang vọng trong đầu tất cả mọi người.