Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 284: Chạy thoát một mình

Sắc mặt Địa Chu ngưng trọng nhìn Hàn Phong. Hắn ngay lập tức có quyết định. Bằng tốc độ nhanh nhất phải báo tin này lên Tổng Sử điện hạ.

 

Thế cục lúc này đã định, nhân số của hoàng thất đã chiếm ưu thế, quân đội của Lâm gia ở bên ngoài đã bị bình định. Chỉ nhìn một cách đơn thuần như Tiết gia gia chủ xưa nay vốn trung lập, không ngờ lần này lại giúp hoàng thất xử lý phản quân.

 

Mà chiêu Niết Sát Trọng Sinh của Lâm Hà sau khi bị Hàn Phong phát giải, kể từ đó bên bọn họ không còn bất kỳ phần thắng nào nữa. Nếu như tiếp tục ở lại, chẳng qua chỉ là tự rước khổ vào thân mà thôi.

 

Đúng lúc này, Địa Tá cũng hô to:

 

- Địa Chu, ngươi còn đứng đó nói lăng nhăng gì nữa. Nhanh tới giúp ta, lão gia hoả này thực lực quá mạnh mẽ. Một mình ta không thể nào đấu lại.

 

Nghe vậy thì Địa Chu nhìn về phía Địa Tá vừa lúc thấy Địa Tá bị Phí lão cuốn lấy, hơn nữa dường như đang rơi xuống hạ phong. Theo tình huống hiện tại thì chỉ mười chiêu nữa thôi là Địa Tá sẽ bị đánh bại.

 

Xem ra nơi này không thể ở lại lâu, ánh mắt Địa Chu không khỏi loé lên một đạo hàn quang.

 

Hắn cuối cùng cũng đã ra quyết định, không đến trợ giúp Địa Tá, ngược lại Địa Tá đang quấn lấy Phí lão, như vậy sẽ tạo thành được một khe hở. Địa Chu nắm bắt cơ hội hai thay để trước ngực thi thuật, đồng thời thân hình bạo thối.

 

- Địa Tá, việc hôm nay phải mau chóng truyền về cho Tổng Sử điện hạ biết. Ta đành phải đi trước!

 

Địa Chu thấp giọng quát lên.

 

Nói xong, quanh thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một trận ba động quỷ dị.

 

Thấy hành động này của Địa Chu thì cả Phí lão và Địa Ta đồng thời trì hoãn một khắc.

 

Cuối cùng thì Địa Tá cũng kịp phản ứng, hắn không ngờ Địa Chu lại có thể vứt bỏ để một mình hắn ở lại còn mình thì chạy trốn. Không những thế còn lấy ra một lý do vô cùng đường hoàng. Nhất thời trong lòng Địa Tá cảm thấy chán nản, sắc mặt cũng âm trầm vô cùng.

 

- Địa Chu! Tên hỗn đản. Dĩ nhiên lại chạy thoát một mình, ngươi không sợ sau này trở về Tổng Sử điện hạ sẽ trách tội ngươi sao!

 

Địa Tá một bên chịu đựng công kích của Phí lão, một bên nghiến răng nghiến lợi nói.

 

-Hắc hắc! Ngươi trước tiên lo giữ được mạng sống của mình để mà quay về trước đi!

 

Địa Chu cười lạnh nói.

 

Mà Phí lão cũng không ngờ Địa Chu lại có thể giảo hoạt đến như vậy. Để cho đồng bạn chết thay còn một mình mình chạy trốn.

 

Đến lúc này, trong lòng Phí lão không khỏi mọc lên một cỗ khinh thường đối với đám người Võ Hoàng điện.

 

Bất quá, trên tay hắn động tác không có chần chờ chút nào, không ngừng tấn công Địa Tá. Đồng thời cười nhạt nói rằng:

 

- Yên tâm đu, tên kia trốn không thoát đâu! Rất nhanh hắn cũng sẽ hội tụ với ngươi thôi!

 

Nói xong, Phí lão cũng không có để ý tới Địa Chu. Đấu khí Thiên giai tứ phẩm của hắn điên cuồng vận khỏi. Lợi dụng Địa Tá đang phân tâm mà dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai bỗng nhiên oanh kích về phía Địa Tá.

 

Thấy Phí lão đột nhiên phát lực, trong lòng Địa Tá cả kinh. Hắn không kịp nghĩ nhiều, vội vàng vươn tay, che chắn ở trước người, nỗ lực chịu đựng một kích này của Phí lão.

 

Chẳng qua hắn tựa hồ quên mất Phí lão là một Thiên giai tứ phẩm cường giả. Một người như hắn làm sao có thể chống đối được.

 

- Phanh!

 

Quyền đầu nện lên trên cánh tay của Địa Tá, đầu tiên là một âm hưởng nặng nề vang lên, ngay sau đó là tiếng đầu khớp xương tay vỡ vụn.

 

Mất đi ngăn trở, quyền đầu của Phí lão trực tiếp giáng xuống đầu Địa Tá. Đấu khí cuồng bạo nhất thời tuôn ra, nhất thời thân thể Địa Tá không kịp phản ứng để tránh né.

 

Địa Tá căn bản không kịp có bất kỳ phản ứng nào, trên mặt đầu tiên là xuất hiện một trận vặn vẹo cực kỳ quỷ dị. Ngay sau đó đầu của hắn trực tiếp bị quyền đầu của Phí lão đánh vỡ.

 

Máu tươi không ngừng phun ra. Địa Tá không thể nào nghĩ được rằng bản thân hắn cư như vậy mà chết đi. Ngay cả cơ hội để bản thân thi triển Niết Sát Trọng Sinh cũng không có.

 

Thấy Địa Tá chết thảm, Địa Chu ở phía xa không có bất cứ phản ứng nào, động tác trên tay ngày càng nhanh. Mà trước ngực hắn lại xuất hiện một trận ba động quỷ dị càng ngày càng mạnh.

 

Chỉ trong chốc lát, mắt thấy bí thuật sắp thành đông, khoé miệng Địa Chu không khỏi nổi lên một nụ cười đắc ý.

 

Mà lúc này Phí lão không nhanh không chậm phí toái đến trước mặt Địa Chu, tựa hồ căn bản không có xuất thủ ngăn cản hắn chạy trốn.

 

- Lão già này, ta nói rồi, chỉ cần ta muốn ly khai thì nơi này không một ai có thể ngăn cản được ta. Ha ha!

 

Địa Chu nhìn thấy Phí lão đứng cách mình không xa khong khỏi đắc ý nói.

 

Phí lão nhìn chiêu này lần thứ hai, không khỏi cười nói:

 

- Lại một chiêu này sao? Lần trước tên Địa Tá đó dùng chiêu này trước mặt lão phu mới có thể đào thoát. Ngươi cho rằng ngươi có thể làm được sao. Mà ngay cả ta cũng không thể để điều đó xảy ra trước mạt mình lần thứ hai.

 

Nghe được Phí lão nói như thế, lại vẻ mặt của hắn vô cùng thong dong đang nhìn mình. Trong lòng Địa Chu không khỏi lọc lên một tia dự cảm không tốt.

 

Bất quá ý niệm này trong đầu hắn cũng chỉ chợt loé lên rồi vụt tắt. Địa Chu vốn không tin rằng mình sẽ phải gặp bất cứ nguy hiểm nào.

 

Bí thuật hắn đã hoàn thành đến bước cuối cùng, trước mắt ba động phát ra càng văn vẹo hắn trước. Ngay sau đó một ba động quỷ dị trực tiếp bao phủ lấy Địa Chu.

 

- Ha ha! Lão già này, ngươi không nên hồ lộng ta như thế! Lần này mặc dù các ngươi chiến thắng nhưng Võ Hoàng điện ta sẽ không dừng tay, các ngươi cứ chờ xem!

 

Dứt lời, quanh thân hình Địa Chi ba động vặn vẹo sinh ra biến hoá.

 

Chẳng qua, không ngờ Địa Chu vừa mới nói xong thì trong tức khắc truyền đến một tiếng kêu thê lương cực kỳ thảm thiết.

 

- Đây là chuyện gì….

 

Đáng tiếc nghi vấn của Địa Chu không có ai trả lời cho hắn biết. Thế nhưng tiếng kêu thê lương thảm thiết kia không ngừng vang lên. Ba động quanh thân hình Địa Chu đã khôi phục lại như bình thường.

 

Cho đến bây giờ thì toàn thân Địa Chu cảm thấy không có một tia hoàn hảo nào cả. Cả người huyết nhục không rõ, phảng phất giống như cơ thịt không còn hoạt động theo ý mình.

 

Đối với biến cố này của Địa Chu cũng là nằm trong dự liệu của Phí lão.

 

Trên thực tế thì Địa Chu sở dĩ biến thành bộ dáng này là hoàn toàn bởi vì Hàn Phong. Địa Tá và Địa Chu hai người đều chết. Thế nhưng sự việc diễn ra trong thời gian quá ngắn khiến cho những người khác không thể kịp xử lý.

 

Mà lúc này Lâm Hà sau khi bị Hàn Phong đánh trúng điểm yếu thì thân thể không ngừng quơ loạn lên.

 

Lý Thần và Hàn Phong mỗi người một bên cẩn thận cảnh giới.

 

Đây là lần đầu tiên Hàn Phong đối mặt với loại tình huống này. Mặc dù hắn biết được phương pháp phá giải thế nhưng cũng lo lắng tỉ mỉ quan sát sự biến hoá của Lâm Hà.

 

Cho nên khi Lâm Hà kêu lên một tiếng thê lương, thân thể không ngừng tản ra một cỗ hắc khí.

 

Hắc khí từ chân trái theo thân thể chậm ra tràn ra bao phủ lấy hắn.

 

Cho đến khi cả người hắn bị bao trùm trong hắc khí thì thân thể Lâm Hà đột nhiên run lên kịch liệt.

 

Oanh!

 

Một tiếng vang trầm thấp. Mọi người liền thấy Lâm Hà vốn bị hắc phí bao trùm toàn thân đã bạo tác bắn ra vô số máu huyết. Trong nháy mắt khiến hắn trở thành một huyết nhân.

 

Mà theo một tiếng nổ này vang lên thì tử khí vốn đang khuếch tán tứ phía cũng từ từ tiêu tán đi.

 

Cảm thụ được biến hoá này Lý Thần và Hàn Phong không khỏi thả lỏng tâm tình.

 

- Hảo tiểu tử! Thật không ngờ ngươi lại có thể phá được bí thuật mạnh nhất của Võ Hoàng điện! Ngươi rốt cuộc từ nơi nào mà biết được điều này?

 

Lý Thần thấy Lâm Hà đã chết đi thì có chút ngạc nhiên hỏi thăm.

 

Nghe vậy, Hàn Phong chẳng qua cũng chỉ đạm đạm nhất tiếu không có trả lời.