Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2060: Đao phủ, cảm ơn ngươi?

Tên đao phủ điên cuồng này trong một đêm tàn sát nhiều người như vậy, mà trước khi ra tay lại không có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào. Thành chủ Cô Trúc thành khuôn mặt xanh mét, trong một đêm tại địa bàn do mình trị hạ phát sinh kinh thiên đại án như vậy!

"Báo cáo thành chủ đại nhân, đã thống kê rõ ràng, nơi này có 987 thi thể." Có một thanh niên nhỏ giọng nói: "Cộng thêm ngoài thành 324 người thì tổng cộng là 1.311 thi thể, trong những thứ thi thể này có hai trăm sáu mươi ba người chính là người Quỷ Vực, 556 cỗ thi thể là của Thiết Kiếm Môn, còn lại thì toàn bộ thuộc về Hàn Băng Môn, số lượng là 492 cái."

"Tất cả đều là người trong các môn phái? Như vậy, điều này hiển nhiên chính là giang hồ báo thù!" Thành chủ đại nhân câu nói đầu tiên là đại án đã định rồi.

Chỉ cần không phải cái loại cuồng ma gặp ai liền sát nhân là tốt rồi, đối phương rõ ràng là có mục tiêu.

Cứ như vậy thỉ trách nhiệm của chính phủ là thấp nhất!

Tuy nhiên thành chủ đại nhân nói những lời này lại làm cho người ba đại môn phái cơ hồ điên mất: Cô Trúc thành thành chủ nói như vậy là có ý gì? Phủi trách nhiệm sao? Nói cách khác... Đây là giang hồ báo thù! Không có chuyên của các ngươi mà?

Ba đại môn phái chúng ta tự mình giải quyết sao?

Giang hồ ân oán đương nhiên là giang hồ ân oán, nhưng hiện tại các anh em có chút gánh không nổi a...

Cho dù chết người cũng là người trong giang hồ, người các môn phái, thủy chung là rất nhiều sinh mệnh, ngươi cứ như vậy buông tay không để ý tới sao?!

Trong tình hình chung, chuyên giang hồ đúng là chuyện giang hồ, hai bên đối chiến cũng không hoan nghênh nếu phía chính phủ nhúng tay vào!

Nhưng trong tình huống bây giờ có cái gì không đúng lắm, đối phương quá hung tàn đi, cái này đã ra khỏi phạm vi năng lực ứng phó của ba đại môn phái chúng ta, vốn còn muốn mượn chuyện này mà tỉm trợ lực, hiện tại... Xem ra thành chủ đại nhân muốn né...

Thành chủ đại nhân bên kia dường như ngay sau đó nhận được tin "Trọng đại" nên sau khi ra vẻ đạo mạo nói mấy câu và cáo lỗi một tiếng thì xoay người rời đi.

"Chúng ta cũng là bạn bè, giúp đỡ nhau là đương nhiên, các ngươi tới đây rồi, ta tự nhiên cũng bật đèn xanh, chỉ cần không chọc vào dân chúng thì bổn thành chủ tự nhiên sẽ ở trong phạm vi chức quyền mà hiệp tác. Chỉ là vừa rồi bổn thành chủ vừa nhận được một đạo mật lệnh của quan trên cần lập tức bắt tay vào xử lý, vậy xin cáo từ..."

"Chư vị nếu muốn làm cái gì, xin cứ tự nhiên." Như thế nghe rất hay nhưng kì thực một điểm hữu dụng đều không có, đơn thuần là nói nhảm, nói xong trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ba đại môn phái giận đến mức đỉnh đầu bốc khói. Nguồn tại http://Truyện FULL

"Làm sao bây giờ? Hiện tại nên làm sao bây giờ!" Mấy đầu não tụ cùng một chỗ, người người vẻ mặt u sầu.

Mấy người này ngày thường ở Mặc Vân Thiên vỉ tranh đoạt địa vị của mình và môn phái mình mà đã không ít lần giao thiệp hay đánh nhau vỡ đầu, qua mấy chục vạn năm các bên đà sớm coi nhau là bất cộng đái thiên.

Bình thường lúc gặp mặt đều không thể thiếu được việc rút kiếm nhưng giờ phút này lại phải ngồi cùng một chỗ thương lượng, quả nhiên là... Nhân sinh gặp gỡ chỉ có ngươi không nghĩ tới còn không có gì là tuyệt đối!

Trong lòng mỗi người đều cảm giác được thật quái dị.

Nhưng vỉ môn phái tồn vong mà lại phải như thế.

Tình huống bây giờ nói ra cũng không phức tạp, thậm chí có thể nói là rất rõ, đối phương tổng cộng chỉ có một người, chỉ cần nghĩ cách thịt được một người này là xong!

Nhưng người này thực lực lại cao đến mức không hợp thói thường, căn cứ mũi ưng tử đại trưởng lão miêu tả thì thực lực của người này ít nhất cũng là Thiên nhân cấp đỉnh phong trình độ. Chiêu pháp siêu tuyệt, còn có một thanh vô kiên bất tồi bảo kiếm hỗ trợ, lực sát thương cực kỳ cường đại, cơ hồ khó có thể lường được. Nếu đan đả độc đấu, chỉ sợ tuyệt đại đa số người nơi này cũng chỉ là đưa mạng đến mà thôi!

ít nhất... Cũng là Thiên nhân đỉnh! Đó không phải là nói có thể là một vị Thánh Nhân cấp cao thủ sao?

Dĩ nhiên cái này là do mũi ưng tử đại trưởng lão đánh giá cao chứ thực lực của Sở Dương dường như không có khoa trương như vậy.

"Tối hôm nay, mỗi môn phái cũng xuất động ít nhất 2500 tên tinh nhuệ, một cổ lực lượng khổng lồ như vậy toàn bộ đều thuộc về giang hồ, nếu quả thật tụ cùng một chỗ, căn bản là không thực tế, cũng chỉ đành tách ra; chia nhau ra mà hành động." Quỷ Vực đại trưởng lão thở dài nói.

Thiết Kiếm Môn đại trưởng lão cũng thở dài nói: "Nhưng hiện tại vấn đề là, nếu ở chung một chỗ địch nhân căn bản là sẽ không tới nhưng một khi phân tán, địch nhân có thừa cơ mà vào, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào mà tàn sát, mà chúng ta bên này lại không có người nào có thể chính diện ngăn cản được!"

Đây chính là vấn đề khó giải quyết làm mọi người mặt ủ mày chau.

Trước mắt người có thể ngăn cản được thần bí nhân kia một chiêu nửa thức tính toán ra cũng chỉ có mười mấy người mà thôi; nhưng lại không thể nào chiểu cố chu đáo toàn bộ. Hơn nữa nếu như địch nhân chọn cách đánh lén thì coi như là mọi người ở cùng chỗ mà toàn lực chống đỡ, cũng chưa chắc có thể tránh khỏi việc không có ai bị giết hại.

"Có nên báo cho phía Mặc Vân Thiên chính phủ hay không? xin bên kia trợ giúp?" Hàn Băng Môn đại trưởng lão trầm mặt nói.

"Ngàn vạn lần không nên!" Quỷ Vực đại trưởng lào không nhịn được

sắc mặt trắng nhợt nói: "Hiện tại Tam gia chúng ta hiện tại đà thành trọng điểm bị quan sát, thậm chí đã bị Thiên Đế đại nhân chú ý tới, nói không chừng bất cứ lúc nào cũng bị quy vào tội danh định săn mà giết chết. Nếu như nói như vậy, Tam gia chúng ta thật sự có thể hôi phi yên diệt; nếu chúng ta hiện tại báo cho bọn họ, bọn họ đem người tới bắt hung thủ đi, vậy thì chúng ta chân chính là vô dụng rồi. Lúc đó ở trong mắt Thiên Đế đại nhân, Tam gia chúng ta chẳng qua là mang người đi một lần, xuất công mà không xuất lực, chỉ sợ càng thêm khó chịu, chẳng những người chết thì vô ích mà lại không được chỗ tốt gỉ."

Những người khác nhất trí gật đầu nói: "Đại trưởng lão nói có lý."

"Nhưng bàng vào chúng ta hiện tại có thể bắt được đối phương không?" Thiết Kiểm Môn đại trưởng lão sau khi trải qua hai lần bị đánh chặn thì rõ ràng có chút tâm thần bất định, hắn tự hỏi thì bản thân không có thực lực này.

"Đến mức phá phủ trầm chu rồi sao, tình huống bây giờ là không bỏ được hài tử thì không bắt được lang!" Quỷ Vực đại trưởng lão mắt lộ ra âm trầm thần sắc nói: "Chúng ta nơi này có tám ngàn người, chia ra làm hai mươi nơi trú ẩn, trên căn bản mỗi nơi cách nhau không xa có thể bố trí một vị Thiên nhân đỉnh phong cao thủ! về phần Thiên nhân trung kỳ thì phải bảo đảm mỗi một chỗ có ít nhất có ba vị trấn giữ."

"Cứ như vậy, bất kỳ một chỗ nào gặp công kích cũng có thể chi trì được một thời gian ngắn... Mà trong khoảng thời gian này, chỉ cần quát to một tiếng, chúng ta có thể trong thời gian ngắn nhất chạy tới!"

"Nói cách khác, theo kể hoạch này thì chúng ta có thể có hy sinh ba bốn trăm người nhưng dùng ba bốn trăm người này trả giá cao để đổi lấy việc đao phủ kia sa lưới... Ta cảm thấy được vẫn là đáng giá!"

"Đại trưởng lão diệu kể!" Những người khác lớn tiếng khen ngợi, tỏ vẻ nhận đồng.

Dù sao, chưa chắc sẽ xui xẻo là đến phiên mình hoặc môn phái mình bị tập kích? Bất quá là tỷ lệ một phần ba mà thôi, về phần nếu môn phái khác hy sinh ba bốn trăm người... cái đó có quan hệ gì tới mình đâu? Dĩ nhiên, ngoài mặt vẫn phải tỏ vẻ tiếc hận, nhất định là phải làm bộ làm dáng...

"về phần Mặc Vần Thiên quân đội, ta tin tưởng bọn họ sớm muộn cũng sẽ nhận được tin tức này mà chạy tới, thậm chí hiện tại bọn hắn có lẽ đã đang trên đường tới đây rồi." Quỷ Vực đại trưởng lão ánh mắt âm hàn nói: "Chúng ta phải làm xong trước khi bọn hắn đến đây. Không cho đối phương mượn cớ."

"Đúng."

"mọi người chia nhau đi hành động đi, đem các cao thủ phân tán vào các cái tiểu đội. Hơn nữa nhớ lấy, nhất định phải đề cao cảnh giác."

"Tốt."

"Nói thêm nữ, vị thần bí cao thủ này mặc dù giết nhiều người chúng ta như vậy nhưng trong lòng ta lại không có bao nhiêu ý tứ trách hắn." Quỷ Vực đại trưởng lão nhìn một đống thi thể trong sân, trong mắt bi phẫn nhưng lại nói ra lời nói làm cho mọi người thất kinh.

"cái này là vì sao?"

"Rất đơn giản, vị thần bí cao thủ này đã có bản lành vô thanh vô tức giết chết rất nhiều người, như vậy hắn nhất định là có bản lãnh đem những người này toàn bộ hủy diệt đi, không để lại bất cứ dấu vết gì."

"Hơn nữa người này mục tiêu minh xác, rõ ràng chính là người bên Sở Dương kia rồi,Có thể nói là tử địch của chúng ta! Tử địch như vậy, vô luận là làm ra chuyên gì cũng là theo lý thường phải làm."

"Nhưng hắn vẫn lựa chọn giữ lại thi thể, bản thân đó là một loại thông cảm! Lúc trước ở ngoài cửa thành, dưới ban ngày ban mặt giết người, càng thêm cung cấp cho chúng ta một loại chỗ dựa. Bởi vì, dựa vào những thi thể này mà phía Mặc Vân Thiên cũng sẽ không làm khó được chúng ta.!"

"Nếu là hình thần câu diệt, hoàn toàn chết đi không có đối chứng, đó mới thật sự là đem toàn gia hại chết. Cái thần bí sát thủ kia mặc dù hạ thủ tàn nhẫn, giết người vô số, nhưng nói cho cùng cũng không chân chính là đuổi tận giết tuyệt, vân có lưu lại đường sống!"

Quỷ Vực đại trưởng lão trên mặt cũng mơ hồ có một tia kính nể nói: "Ta nếu là hắn, đối mặt với cục diện như vậy cũng chưa chắc đã có thể làm được chu toàn như vậy."

Mọi người mặc dù cảm thấy lời này chẳng phải lọt tai, lại cũng chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ nhận đồng.

Bởi vì Quỷ Vực đại trưởng lão nói thật một chút cũng không có sai.

Thái Tử tử vong, thật ra thì cũng không phải lỗi của ba đại môn phái, đây hoàn toàn chính là ba đại môn phái gieo gió gặt bão. Nhưng Thiên Để đại nhân giận lây sang ba đại môn phái, đây cũng là chuyện không có biện pháp.

về phần không thành nhiệm vụ cả nhà xử trảm, lại càng là chuyện thường như cơm bữa. Nhưng, nếu người đang lúc thi hành nhiệm vụ mà chết, còn có thi thể làm chứng, vì nhiệm vụ của ngươi mà bồi mạng rồi, đã như vậy mà ngài còn muốn giận chó đánh mèo đến cả người nhà người ta là sao? Vậy thì nói không được!

Nếu vẫn khư khư cố chấp, đó chính là hành vi khốn kiếp rồi! Ngay cả Mặc Vân Thiên Đế một tay che trời đi nữa thì cũng không dám mạo làm việc thiên hạ đại kỵ này.

Cái thần bí sát thủ này giết người tuy nhiều, nhưng có thể để thi thể toàn thi cũng là bảo toàn cho người nhà của những người hy sinh này.

Chẳng lẽ còn phải cảm kích tên đao phủ này? Mọi người trong tâm đều cảm thấy quái dị chí cực.

Người ba đại môn phái tương ứng tiến vào Cô Trúc thành.

Sở Dương sau khi chữa trị nội phủ chấn thương thì mới tìm được một cơ hội mà cùng mọi người hội hợp.

"Ba đại môn phái, gần chín nghìn người, xem ra là đã dốc toàn bộ lực lượng đi tới Cô Trúc thành này rồi! Xem giá thế của bọn hắn thì nếu là các ngươi chưa chết, sợ rằng... Bọn họ sẽ không bỏ đi."