04.

Buổi họp báo náo nhiệt kết thúc, [Song Diện Tình Nhân] chính thức khởi quay.

Bởi vì thu âm sau, mà nhân vật của Nam Chủ và Nam Xứng cũng tách ra, cho nên khi quay cảnh của từng người thì rất thuận lợi.

Khi Nam Xứng quay, Nam Chủ ở bên cạnh cố ý vây xem, đơn thuần chỉ là hiếu kỳ mà thôi.

Nam Xứng quay những cảnh của mình với nữ chủ, tự nhiên là dùng thái độ vô cùng nhẹ nhàng, khi nhìn nữ chủ, đôi mắt mỹ lệ của y giống như muốn nhấn chìm người khác vậy.

Nam Chủ nhìn thấy vậy thì bĩu môi, chục năm đóng có một kiểu nhân vật, cái này không gọi là kỹ năng diễn xuất, mà phải gọi là thói quen mới đúng.

Trên thực tế, trong lúc quay Nam Xứng cũng có chút thất thần. Loại cảnh quay này thậm chí không cần hết sức tập trung thì y cũng có thể làm được trôi chảy.

Nhiều ít thì các vai diễn đều khá giống nhau.

Nếu diễn phim võ hiệp, y nhất định sẽ là minh chủ võ lâm toàn thân áo trắng chính nhân quân tử, vai chính sẽ là giáo chủ ma giáo, cuối cùng thì tiểu sư muội nhà mình sẽ bị ma đầu kia câu đi mất.

Nếu diễn phim hiện đại, y nhất định sẽ là công tử con nhà giàu, vừa tuấn tú vừa nhiều tiền. Nam chính thì là một thanh niên nửa đầu phim vừa sa đoạ vừa chán nản, nửa sau phim lại mạnh mẽ dốc lòng đạt được thành công. Kết phim là người con gái y thích sẽ có cuộc sống hạnh phúc với người thanh niên kia.

Hiếm thấy thì diễn một nhân vật càng bi luỵ càng đau khổ hơn, tuyệt đối không sống được tới nửa bộ phim, hoặc là đã chết ngay từ mấy cảnh đầu, sau này chỉ xuất hiện mấy lần qua những đoạn ký ức.

Y rốt cuộc từ lúc nào lại biến thành thế này? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, giới giải trí vốn đã như vậy, có biết bao nhiêu người còn đang mong mỏi đạt được vị trí lúc này của mình mà còn không thể.

Nhìn khắp giới giải trí mà xem, có mấy người có thể giống như cái người ở kia cơ chứ, vẫn luôn thuận buồm xuôi gió đến hiện giờ.

“CUT! Rất tốt, cảnh kế tiếp!”

Cảnh kế tiếp không có phần diễn của y, Nam Xứng gật đầu chào đạo diễn và nhân viên công tác, khi quay đầu đi thì không còn biểu tình gì. Diễn nửa ngày với khuôn mặt này, Nam Xứng cảm giác mặt mình đều cứng lại rồi. Lúc này, y thoáng liếc mắt nhìn Nam Chủ ngồi trong góc vẫn đang trợn tròn mắt từ khi mình diễn tới giờ.

Y thấy có chút buồn cười, nghĩ tới tính xấu của người kia, y quyết định không nhìn nữa, chính mình đi nghỉ ngơi một chút.

05.

Cảnh kế tiếp là cảnh của Nam Chủ, loại nhân vật này thì Nam Chủ diễn cũng không gặp khó khăn gì.

Tính cách nhân vật lúc sau rất giống với Nam Chủ, cho nên trên căn bản đều là dựa theo chính mình mà diễn, vô tâm vô phế, phóng khoáng bất kham.

Ngay cả trang phục của côn đồ mặc trên người Nam Chủ cũng vô cùng thích hợp, khí chất ngang tàn kia khi quay chụp cũng thể hiện được hết ra ngoài.

Nam Xứng ở một bên nhìn Nam Chủ diễn, nhìn hắn cầm một cái lọ cũ rồi ác ý cười một cái, trông mặt vô cùng không tim không phổi, rất đáng ăn đòn. Nhưng chính với Nam Chủ như vậy, chính với nhân vật như vậy, ở trong một vài thời điểm lơ đãng, luôn có thể khiến cho người khác nhìn thấy ảo giác rằng hắn rất dịu dàng.

Sự dịu dàng thoáng qua này, cũng chính là sự thu hút và mê hoặc trí mạng nhất.

Nam Xứng nhìn Nam Chủ cách đó không xa, cảm thấy người này có thể nổi tiếng như vậy cũng không phải không có lý.

06.

Nhưng đến khi quay những cảnh quay khác, lại không thuận lợi như vậy.

Có một vài cảnh quay là do hai người đổi vai diễn cho nhau, Nam Chủ diễn bạn trai tốt, Nam Xứng diễn tiểu lưu manh.

Trước tiên là quay cảnh Nam Xứng diễn tiểu lưu manh, nhưng y lại diễn không ra được thần thái của nhân vật. Quay một ngày thì NG cả một ngày. Cuối cùng cả tổ quay đều cảm thấy nóng nảy, ngay cả tiếng hô “CUT!” cuối cùng của đạo diễn Tần cũng nồng nặc sát khí…

Nam Xứng cũng nhíu mày, trong đầu buồn bực vô cùng.

Y biết vấn đề ở đâu, y biết hết. Nhưng y diễn một kiểu nhân vật đã quá lâu, lúc này muốn diễn kiểu khác, nhất thời thực sự không thích ứng được. Khi nãy lúc quay cả người y đều cứng ngắc, ngay cả tay cũng không biết nên để ở chỗ nào.

Nhiều năm qua như thế, đây chính là lần đầu tiên.

Thế là khi nghỉ ngơi, trên mặt Nam Xứng khó được không còn cười nữa, một người ngồi ở trong góc, nhíu mày cúi đầu nghiên cứu kịch bản.

Cũng không biết nghiên cứu bao lâu, khi y lại ngẩng đầu lên, trong trường quay đã đang tiếp tục quay cảnh tiếp theo.

Là Nam Chủ, đang đóng vai của Nam Xứng.

Khác với Nam Xứng, Nam Chủ lúc này đóng vai bạn trai tốt lại vô cùng thoải mái. Mái đầu ổ gà xốc xếch của hắn được sửa sang chỉnh tề, mặc áo sơ mi đứng ở nơi đó, vung tay nhấc chân đều tỏ ra được sự tuấn tú phong nhã, quả thực như gió xuân ấm áp đánh vào lòng người.

Người này, đóng vai của Nam Xứng, lại có thể đem khí chất mô phỏng giống cả mười phần.

Nam Xứng nhìn Nam Chủ đang diễn cùng với nữ chủ, nghiễm nhiên giống như đang nhìn thấy một “bản thân” khác.

Nam Xứng cứ như thế ở trong góc lẳng lặng nhìn, trên mặt một chút biểu tình gì cũng không có.

Cuối cùng khi đạo diễn kêu “CUT!”, mọi người còn có chút chưa hoàn hồn lại được. Mãi đến tận khi nhìn thấy hai mắt Nam Chủ lại xuất hiện thần thái ngang tàn ngông cuồng, hơn nữa còn đắc ý đầy mặt, thì tất cả mới phản ứng lại được, vị tổ tông này đã trở lại.

Sau đó, khi Nam Chủ đi khỏi, vô tình hay cố ý, nhìn lướt qua chỗ Nam Xứng.

Cái nhìn này, không nói ra được là ý gì, lại khiến cho Nam Xứng ở trong góc yên lặng xiết chặt nắm tay.