Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Trong tòa nhà dành riêng cho cục hành động ở Tây Giao, toàn bộ liệp thủ tổ 1 đều ngồi đó.

Bọn họ lâu rồi không gặp nhau. Hiện tại, chức vị của người nào cũng khá quan trọng, bình thường công tác bận rộn, tuy thường hợp tác cùng nhau, thỉnh thoảng cũng có gặp mặt, nhưng tám người họ ít khi nào đồng thời xuất hiện cùng 1 chỗ.

Hội nghị lần này tuy do Lăng Tử Hàn triệu tập, nhưng người đề nghị lại là Vệ Thiên Vũ.

Hiện tại là buổi sáng, ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ không khí thích hợp, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái. 8 người thoải mái mà ngồi ở ghế êm ái trong phòng họp, nhìn màn hình lớn trên tường, chuyên tâm lắng nghe sự giải thích của Vệ Thiên Vũ.

Vệ Thiên Vũ chuyển ra hình ảnh 1 người, rõ ràng mà nói: “Đây là boss của tổ chức khủng bố quốc tế ’25’, Tinos Molnar, hắn có 1/4 huyết thống Arab, 1/4 huyết thống Mỹ, 2 phần còn lại là huyết thống người Hoa. Hắn sinh tại Na-uy, 3 tuổi thì cùng cha mẹ tới Phi Châu, 6 tuổi thì cha mẹ bị nhiễm bệnh truyền nhiễm ABL-7 đang tàn sát cả Phi Châu, qua đời sớm, nhưng hắn lại không hề bị nhiễm bệnh, vẫn còn sống. Từ lúc 6 tuổi tới 20 tuổi thì không điều tra ra được quá trình sinh sống, nhưng khi phân tích từ các tin nhận được, thì đoán được rằng hắn có hơn 10 năm lưu lạc khắp thế giới.”

Người trên màn hình khoảng 30 tuổi, vóc người cao gầy, ngũ quan đường viền tiên minh, có đôi mắt màu lam sắc hải dương, tóc đen hơi quăn, khí chất tao nhã, hoàn toàn nhìn không ra hồi nhỏ hắn từng có một giai đoạn đen tối như vậy.

Mai Lâm, La Y cùng Triệu Thiên đều nhịn không được liếc mắt nhìn Vệ Thiên Vũ, còn 4 người khác đều không nhúc nhích, vẫn nhìn màn hình.

Vệ Thiên Vũ bất động thanh sắc, tiếp tục nói: “Lúc hắn 21 thì hắn kết bạn với nhà sinh vật học di truyền nổi tiếng Robert Jon đang đi nghỉ phép tại Ai Cập, hai người họ nhanh chóng trở thành tình nhân. Tinos Molnar theo ông ta về Mỹ, bắt đầu tiếp nhận hệ thống giáo dục.”

Mọi người xem nhìn màn hình thấy xuất hiện 1 người đàn ông phương Tây tóc hoa râm, không hề nói gì. Bọn họ cũng biết người này. Robert Jon suốt đời luôn toàn tâm nghiên cứu về lãnh vực di truyền học, cố gắng tuyên truyền luận thuyết về ưu khuyết của gen, cho rằng bản thân gen cũng có sự phân chia chủng tộc, tiến hành thực thi, dường như nói rằng luận thuyết ưu khuyết gen của ông với luận thuyết ưu khuyết huyết thống của Đảng Quốc Xã ở nhiều thế kỷ trước có nét giống nhau, nên khiến nhiều y học gia, khoa học gia, nhà xã hội học, các nhà đạo lý học kịch liệt công kích. 9 năm trước, ông tự dưng bệnh chết, hưởng 57 tuổi. Nếu tính toán ra thì vào lúc ông ta tạ thế thì Tinos Molnar đúng 32 tuổi.

Vệ Thiên Vũ một lần nữa chuyển ra tư liệu của Tinos Molnar, giải thích với họ: “13 năm trước, trên quốc tế xuất hiện một tổ chức ’25’, ý tứ là nhân loại chỉ có 23 nhiễm sắc thể, hắc tinh tinh có 24 nhiễm sắc thể, riêng bọn họ lại có phần lớn các gen tốt của phần lớn sinh vật trên địa cầu, tổng cộng là 25 nhiễm sắc thể. Đương nhiên, rất nhiều người trách cứ lý luận của bọn họ là lời nói vô căn cứ, lý luận của họ thì bị nghi ngờ có ý muốn dùng gien làm vũ khí sinh học để tiến hành diệt chủng, bởi vậy bị tổ chức cảnh sát quốc tế nhận định là tổ chức khủng bố quốc tế. Boss của tổ chức này chính là Tinos Molnar, nhưng bản thân hắn khi học tại đại học lại là ngành quản lý hành chính, cũng không chuyên về y, nên nhiều quốc gia hoài nghi người phía sau tổ chức này là Robert Jon, lại không có được chứng cứ vô cùng xác thực.”

Vệ Thiên Vũ liên tục chuyển ra các án mà lúc trước ’25’ đã gây ra, hầu như đều là hình thức biến đổi gen. Những án tử này đều do chính ’25’ chính thức tuyên bố do mình gây ra, nhưng những vụ mà bọn họ phủ nhận hoặc là bảo trì trầm mặc cũng không ít.

Án tử vừa nghe rợn cả người nhất phát sinh tại Phi Châu. Đó là 11 năm trước, có một loại bệnh truyền nhiễm cao bỗng nhiên bạo phát tại Uganda, lập tức dùng tốc độ kinh người tràn qua các quốc gia lân cận, trong vòng 1 tháng đã khiến hơn 1 triệu người bị nhiễm, hơn 200.000 người chết, sau đó Robert Jon dẫn theo tổ y học của ông tới Phi Châu, nhanh chóng chế ra được vắc-xin phòng bệnh, khống chế được bệnh. Vì vậy, 5 nước Phi Châu trao tặng Robert Jon huân chương. Nhưng có lời đồn truyền ra, cho rằng Robert Jon đã tạo ra một loại bệnh truyền nhiễm này, sau đó lại tự mình chế ra vắc-xin phòng bệnh để kiếm tiền. Robert Jon công khai bác bỏ ngôn luận này, người đồn đãi cũng không có chứng cứ chỉ tội ông, việc này đến cuối cũng không giải quyết được gì.

Mặt khác, ’25’ tại Nam Mỹ, Âu Châu, Á Châu cũng gây ra không ít án tử, nhưng ở các quốc gia ở Bắc Mỹ, Bắc Âu, Trung Quốc và những nơi người Hoa chiếm đa số cùng các quốc gia Arab lại không bị lan đến, có thể thấy, Tinos Molnar là một người có tình cảm, hắn hận nhất chính là Phi Châu đã cướp đi mạng sống cha mẹ mình, còn với những nơi mình sinh ra cùng những người có cùng huyết thống với mình thì tương đối tôn trọng.

Vệ Thiên Vũ sau đó chuyển ra các tư liệu liên quan tới việc Robert Jon qua đời, chủ yếu là bệnh án, ảnh chụp cùng một loạt số liệu và các tin tức được đưa ra ngoài, song song nói rằng: “Có rất nhiều người hoài nghi Robert Jon bởi vì nghiên cứu một loại thuốc gien mà nhiễm bệnh, bệnh của ông rất kỳ lạ, phát triển cực nhanh. Các bác sĩ chữa trị cho ông còn chưa kịp biết đến tột cùng đó là bệnh gì thì ông đã qua đời. Sau khi chết, thi thể của ông biến mất ngay tại bệnh viện, chẳng biết đi đâu, đến nay trở thành án chưa giải quyết.”

Trong phòng rất an tĩnh, 7 người khác trên cơ bản đều biết những việc này, nhưng chỉ biết sơ qua, không có nghiên cứu thấu triệt như anh. Chỉ có Lăng Tử Hàn biết ngày hôm qua anh làm việc tới nửa đêm, nhìn ra được, anh đã chuẩn bị hết mọi thứ, vì vậy mới có thể dự tính trong lòng. Bọn họ đều tập trung tinh thần lắng nghe, trong lòng song song cũng có suy nghĩ riêng.

Vệ Thiên Vũ dừng lại một chút, sau đó nói: “Điều khiến mọi người thấy kỳ lạ chính là, Robert Jon vừa chết, ’25’ cũng ngừng hoạt động. Dựa vào tình báo mà ta có được, tôi nhận định tổ chức khủng bố quốc tế này 9 năm trước đã giải tán. Từ lúc đó Tinos Molnar mai danh ẩn tích. FBI cùng một số ít bộ phận tình báo then chốt của các quốc gia đều cho rằng hắn đã chết. 7 năm trước, “Kẻ Hủy diệt” xuất hiện, trong đó có mấy tên đứng đầu lại là nồng cốt của ’25’ lúc trước. Tôi đoán, có khả năng 9 năm trước, nội bộ ’25’ xuất hiện vấn đề, có thể là tranh quyền đoạt lợi, có thể là xuất hiện chia rẽ, nói chung, vì có nội chiến nghiêm trọng nên khiến ’25’ kết thúc, sau đó xuất hiện “Kẻ Hủy diệt.””

Có mấy người khẽ gật đầu, Lăng Tử Hàn luôn bất động thanh sắc, trầm tĩnh nhìn màn hình.

Vệ Thiên Vũ chuyển sang bọn họ, nghiêm túc nói: “Vì vậy, tôi có 1 cách. Chúng ta phái người giả trang thành Tinos Molnar, để ’25’ xuất hiện một lần nữa, chuyện đầu tiên làm chính là bắt cóc Đồng Duyệt cùng Ngô Tiệp, sau đó liên hệ với “Kẻ Hủy diệt” cùng “Founder”, đề nghị hợp tác, ra điều kiện, dụ dỗ khiến chúng hiện ra tung tích, từ đó tìm ra tổng bộ của chúng. Đồng thời, tôi cho rằng, tôi là người thích hợp nhất để thực hiện kế hoạch này.”

7 liệp thủ nghe vậy, cũng không nói gì. Một lát sau, Lăng Tử Hàn bình tĩnh hỏi: “Về Tinos Molnar, anh có tư liệu nào liên quan không? Hiện tại hắn đang ở đâu? Thân phận gì?”

Vệ Thiên Vũ mỉm cười “Ngày hôm qua tôi đã thiết trí trình tự lọc quá trình truy tung, nhờ online tự động tra tìm đến nửa đêm, sáng sớm hôm nay, hệ thống cho tôi 7 người có độ phù hợp khá cao, tôi đã tỉ mỉ phân tích qua, nhận định người này chính là Tinos Molnar.”

Màn hình xuất hiện một thảo nguyên lớn, dưới bầu trời xanh lam, đàn bò, núi tuyết xa xa lóe sáng dưới ánh mặt trời, có một người mặc đồ của dân chăn nuôi ngồi trên lưng ngựa, dường như đang đi tới 1 cái lều. Khuôn mặt hắn đã ngăm đen do bị tia tử ngoại trên cao nguyên chiếu suốt nhiều năm, trán tràn đầy phong sương, cả người mang nét hung hãn của một người đàn ông cao nguyên. Dù thế nào thì cũng khiến người khác không thể đem một người dân chăn nuôi bình thường như vậy liên hệ với một boss phân tử khủng bố quốc tế có khí chất nhã nhặn kia.

Vệ Thiên Vũ khẳng định mà nói: “Người này hiện tại đang ở Hồ Thanh Hải (1), châu tự trị dân tộc Tạng, phía Hải Nam, trong dân tộc Tạng tên là Thương Thủy Giác, còn trên chứng minh thì hắn là dân tộc Hán, tên là Mạc Thanh Hải. Tư liệu hộ tịch đầy đủ hết, người này sinh ra cùng lớn lên đều ở đây, chưa từng ra khỏi tỉnh Thanh Hải, không biết là do hắn giả tư liệu, hay là nơi đó vốn có một người tên Mạc Thanh Hải, hắn chỉ dùng tên rồi thế thân vào. Nói chung, hắn ở đó khá lâu, đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống dân bản xứ, không ai nghi ngờ hắn cả. Ngoài ra, hắn đã kết hôn tám năm, bạn đời là một người Trung Quốc thuần túy, mở một bệnh viện nhỏ tại đó, là một bác sĩ được người người yêu thương, bọn họ có 2 đứa con, 1 trai 1 gái, đều học tiểu học ở đó.”

Mai Lâm nhịn không được cười nói: “Thật bất ngờ nha, cái này gọi là buông dao mổ, đạp đất thành Phật hả?”

Dù y chỉ là nói giỡn, thuận miệng một câu, nhưng Vệ Thiên Vũ nghiêm túc gật đầu: “Tuy rằng không có thời gian thâm nhập điều tra, nhưng từ dấu hiệu suy ra, tôi cho rằng hắn đã thay đổi triệt để, một lần nữa quay đầu, cho nên, tôi mới đưa ra kế hoạch hành động này.”

Chờ anh nói xong, Lăng Tử Hàn dựa vào lưng ghế dựa, lãnh tĩnh nói: “Mọi người đưa ra ý kiến của mình đi, phương án này của Thiên Vũ thế nào?”

6 người khác nghiêm túc suy nghĩ, nhất thời không hé răng.

Lăng Tử Hàn cầm lấy ly nước, uống một hớp nước lọc trong đó, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Vệ Thiên Vũ. Trên mặt cậu vẫn không có biểu tình nào đặc biệt, nhưng Vệ Thiên Vũ lại thấy chột dạ, nhanh chóng cười với cậu. Nhưng Lăng Tử Hàn lại không hề có chút ý cười nào, cứ vậy mà nhìn anh. Rõ ràng cậu không thể hiện sự tức giận, nhưng Vệ Thiên Vũ cảm giác cả người không được tự nhiên, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua, không nhìn cậu nữa, quay đầu nhìn màn hình máy vi tính trước mặt chính mình.

Lăng Tử Hàn không nói, nhìn chằm chằm vào anh, như muốn dùng sự trầm mặc này nhìn đến mức muốn lăng trì anh. Vệ Thiên Vũ thở dài không ngừng ở trong lòng, hoàn toàn không dám nghĩ nếu như Lăng Tử Hàn phát cáu thì anh phải giải thích thế nào đây.

Một hồi lâu, La Hãn đầu tiên nói: “Thương Thủy Giác theo ý tên nghĩa là ‘Cắt đứt hoàn toàn’, quả thật thể hiện hắn có ý muốn quay đầu lại. Nếu thật vậy, tôi nghĩ kế hoạch hành động Thiên Vũ đưa ra rất tốt.”

“Đúng.” Du Dặc lập tức gật đầu. “Hiện nay xem ra, đây là phương án tốt nhất.”

Mai Lâm nói: “Kế hoạch rất tốt, nhưng tôi nghĩ, để Thiên Vũ giả thành Tinos Molnar rất mạo hiểm.”

Triệu Thiên lập tức đồng ý: “Đúng vậy, chúng ta hoàn toàn không biết gì về ’25’, tổ chức này lúc trước cũng rất quỷ bí, 9 năm trước biến mất, tình huống của nó thế nào ta lại càng không rõ. Thiên Vũ, nếu anh muốn giả thành boss của tổ chức này, mà không biết chi tiết bên trong, thực sự quá nguy hiểm.”

La Y cùng Tác Lãng Trác Mã cùng nhau gật đầu.

Vệ Thiên Vũ ngẩng đầu lên, kiên quyết mà nói: “Tôi rất tự tin. Dù ’25’ xác thực quỷ bí, chúng ta không biết, nhưng điều đó có nghĩa những người khác cũng không biết, điều này là thuận lợi cho chúng ta. Với lại, chúng ta có thể tìm Tinos Molnar, nhờ hắn kể lại 1 số tình hình lúc trước, càng bảo đảm hơn.”

Anh vừa nói xong, 6 người khác bắt đầu luận sự, cho rằng vậy rất có lý, cũng không phản đối nữa, lập tức nhìn về phía lão đại mình.

Lăng Tử Hàn ngồi ở bên bàn, vẫn rất lãnh tĩnh, lúc này nói việc công “Tôi cũng nghĩ phương án này là phương án tốt nhất hiện nay. Còn về việc chọn người, Thiên Vũ đã đưa ra 1 người, mọi người suy nghĩ 1 chút, xem thử còn ai khác thích hợp hơn không, nói ra rồi cùng nhau bàn luận, sau đó hãy quyết định. Du Dặc, anh lập tức sắp xếp 1 chút, tôi cùng Thiên Vũ và anh lập tức bay tới Thanh Hải, đi tìm Tinos Molnar. Việc này cần phải tuyệt đối bảo mật, không thể lộ ra.”

“Yes, sir.” Du Dặc lập tức đứng dậy đi ra.

Lăng Tử Hàn tiếp tục bố trí: “La Hãn, chuyện ở đây do anh quản lý, nhất là bệnh viện 643 cần phải đặc biệt chú ý. Trác Mã, chị tiếp tục tham gia thẩm vấn Marcus Valkyrie. La Y, Mai Lâm, Triệu Thiên, mọi người trợ giúp La Hãn, thứ nhất là hoàn thiện phương án hành động mà Thiên Vũ đưa ra, thứ hai là tuyển lựa người tham dự hành động.”

5 liệp thủ đều nghiêm túc nói: “Yes, sir.” Lập tức đứng dậy rời đi.

Lúc này Lăng Tử Hàn mới nhìn Vệ Thiên Vũ, lẳng lặng mà nói: “Anh muốn em tự mình hạ lệnh, đồng ý cho anh đi, phải không?”

Lúc này Vệ Thiên Vũ cũng không còn chột dạ nữa, đã điều chỉnh lại phần tình cảm không được tự nhiên đó của mình. anh nhận ánh mắt của Lăng Tử Hàn, ôn nhu nói: “Nếu có thể, anh tình nguyện không phải em ra mệnh lệnh này. Thế nhưng, nếu không phải do em chỉ huy, thì anh cùng những người sẽ tham gia hành động lần này sẽ đối mặt nguy hiểm cao gấp trăm lần. Tử Hàn, về lý trí mà nói, nguy hiểm của hành động không cao, lúc nào anh cũng có thể rút ra. Đây không phải nhiệm vụ tử vong, em không cần quá lo lắng.”

Lăng Tử Hàn trầm mặc, chậm rãi quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Trời xanh mây trắng, vài con chim nhỏ bay lại giữa không trung, trên mặt đất cây cỏ um tùm, hoa tươi tràn ngập, toàn bộ thế giới đều an tĩnh, hòa bình.

Cậu khe khẽ thở dài, đứng dậy: “Chúng ta đi thôi.”

Vệ Thiên Vũ nở nụ cười, lập tức thu hồi máy vi tính, cùng cậu ra cửa.

HẾT CHAP 09

(1) Hồ Thanh Hải hay hồ Koko Nor (từ tên gọi trong tiếng Mông Cổ) là hồ lớn nhất Trung Quốc và còn là hồ nước mặn lớn thứ hai thế giới sau Hồ Muối Lớn ở Mỹ. Hồ Thanh Hải cũng là hồ rộng nhất không có hệ thống thoát nước ra ngoài tại Trung Quốc tọa lạc trên độ cao 3.205 m-3.260 m so với mực nước biển trên bồn địa của cao nguyên Tây Tạng, cách thủ phủ tỉnh Thanh Hải là thành phố Tây Ninh khoảng 100 km về phía tây. 23 sông và suối đổ nước vào hồ Thanh Hải.

Nguồn: https://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%93ThanhH%E1%BA%A3i