Chưa từng nghĩ đến, thì ra Đại thần vào phút cuối cùng lại lựa chọn phương pháp không đánh mà chạy! >.<

Kênh [Thế giới] sau dư chấn đó rất xôn xao.

Với danh tiếng nổi như cồn của Yêu Nữ, cộng thêm trận tỉ võ kén chồng hôm nay vốn là một sự kiện rất được chờ đợi, bỗng nhiên xảy ra sự cố, không bị người ta đem ra bàn tán một hồi mới lạ.

Mạt Mạt lặng lẽ click chuột lui về kênh [Bang phái]. Hồng Hoang Thần Tích bây giờ loạn thất bát tao cũng không kém, đa số bang chúng đều đang trách móc bang chủ tại sao tự nhiện lại chạy đi xem náo nhiệt, không thèm báo cho người trong bang một tiếng. Mọi người càng nói càng hăng, thế là loạn thành một đoàn, ầm ĩ lên. Nhưng nhân vật chính Triêu Dương Quang Đại thủy chung từ đầu đến cuối không hề lên phát biểu lấy một lời.

Làn sóng dư luận dần dần qua đi, phó bang chủ Phi Mặc Giả lúc này mới lên giải thích nội tình, anh ta và Triêu Dương đi đấu lôi đài là muốn vào đó âm thầm giải quyết những người dự thi, khiến cho họ nghĩ rằng có đệ nhất cao thủ tham gia thì họ chắc chắn chẳng còn chút cơ hội nào.

Quả nhiên mọi chuyện nằm trong sự tính toán của hai người, qua từng vòng người chơi cứ thế mà rút dần rút dần đi, đến cuối cùng chỉ còn ba người là anh ta, Triêu Dương và Lưu Luyến Không Rời, thì cả hai lại đột nhiên cùng lúc rút tên khỏi danh sách. Chỉ còn một mình Lưu Luyến, kết quả lúc sau không cần nói cũng biết, do hai đại cao thủ Triêu Dương Quang Đại và Phi Mặc Giả rút lui, anh ta không cần đánh cũng thắng, thuận lợi được ôm được mĩ nữ về nhà.

Hơn nữa vấn đề này nếu Yêu Nữ có biết được mà làm lớn lên, chỉ càng làm cô ta thêm mất mặt thôi, dù sao nó chẳng có ảnh hưởng gì lớn đến Hồng Hoang Thần Tích nên không đáng quan tâm.

Nội tình hé ra, bàn tán càng hăng, Phi Mặc Giả giải thích xong, thoáng chốc đã lặn mất tăm, để cho người ta tự do suy đoán.

Mạt Mạt quả thật không thể không thừa nhận, trên phương diện nào đó, sự trả thù ác ý của Triêu Dương Quang Đại khiến cho Yêu Nữ Khuynh Thành tổn thất không nhẹ. Thứ cô ta muốn ở cuộc luận võ kén chồng lần này chính là gả được cho một nam nhân có danh tiếng và thực lực, khoe khoang bản thân có bao nhiêu nhiều tiền vung như rác không xài hết, có bao nhiêu xinh đẹp đến mức người khác cảm thấy ghen tị, có bao nhiêu nam nhân vì cô ta tranh đến sứt đầu mẻ trán. Nhưng cuối cùng, chính vì sự tham gia của bang chủ Triêu Dương và Phi Mặc Giả mà toàn bộ tâm tư cùng mưu kế của cô ta tan thành mây khói. Mặc dù ngoài mặt, Lưu Luyến Không Rời giành được chiến thắng, quang minh chính đại cưới được "Giang hồ đệ nhất mỹ nhân về". Thực ra ở bên trong, có lẽ chỉ có chính Yêu Nữ mới biết được toàn bộ danh tiếng của anh ta đều là thùng rỗng kêu to, dựa vào việc mua trang bị để đạt được đẳng cấp, thực chất là không có chút kỹ thuật nào, so với một nữ nhân như Lương Mạt Mạt còn muốn kém hơn

Cô không khỏi có chút thương cảm cho cô ta, đắc tội ai không đắc tội, lại đi trêu chọc phải Triêu Dương Quang Đại, bị anh ta ghi hận rồi âm thầm thanh toán...

Các game thủ bàn tán một hồi, thấy chẳng còn trò gì hay để xem thì cũng nhanh chóng tản đi. Nhân vật vu sư Mạt Lương Mạt Thế của cô sau khi thăng cấp hăng hái vác đao đi chém quái, đang đánh rất happy thì mấy cô bạn cùng phòng lũ lượt kéo về.

"Mạt Mạt, đừng suốt ngày vùi đầu vào máy tính nữa, lúc bốn giờ có trận đấu bóng rổ giữa khoa Ngoại văn của tớ và khoa Luật đấy. Sao cậu không đến xem?" Đại mỹ nhân Lý Tư Giai đứng chống tay sau lưng cô phe phẩy quạt, cả người cô ấy đầy mồ hôi càng làm cho bộ đồ cổ vũ bó sát trên người lồ lộ ra những đường cong mỹ lệ.

Cô ấn nút auto, nhìn Vu sư áo xanh tự động chém bên trái rồi bên phải, xoay người lại lắc đầu nói: "Giờ đó tớ bận, có tiết học nên không đến được."

Tư Giai khinh bỉ bĩu môi: "Xì, tớ thấy cậu bận chơi game thì có!"

"Mạt Mạt, cậu không biết đâu, trận đấu hôm nay Ngôn Duyệt có đến đấy, người đi xem đông lắm, cả hoa khôi Lâm Nhã Ca nữa." Thẩm Nhược Nghi vừa thay đồ vừa nói.

Lâm Nhã Ca ở đây chính là hoa hậu giảng đường hiện tại của đại học A, một kiểu nữ vương tâm cao khí ngạo điển hình. Cô ta học năm hai khoa Luật, cùng khoa với Đại thần, cơ hội gặp mặt quen biết anh ta là rất cao, thế nên trên diễn đàn cũng có không ít người ăn no rảnh rỗi, YY gán ghép hai người họ thành một đôi. Nhưng đối với dạng tin đồn nhảm này, ngay từ đầu Ngôn Duyệt chưa từng tỏ thái độ gì.

"A, vậy à?" Mạt Mạt một chút ngạc nhiên cũng không có, chỉ điềm tĩnh đáp. Trước đây tuần nào cô đi họp cũng nhìn thấy anh ta, dần dần rồi thành quen. Nếu bây giờ mỗi khi nghe nhắc đến cái tên "Ngôn Duyệt" mà mắt còn sáng hơn cả bóng đèn mấy trăm wat, trên mặt xuất hiện biểu cảm e thẹn si mê của thiếu nữ mới là bất thường ấy.

Nhưng có một số người lại không may mắn được như vậy...

Lục Mạn Nghê xen vào, thao thao bất tuyệt: "Ừ, chỉ tiếc là anh ta giữa chừng bị thương, không thể tiếp tục ra sân nên bọn tớ không ở xem nữa, đi về luôn."

Nghe cô ấy nói như vậy, Mạt Mạt không tự chủ được mà liên tưởng tới cảnh tượng mình bắt gặp vào chiều nay, miệng bỗng có cảm giác bị nghẹn trân, không nói nên lời.

Mạt Mạt chảy mồ hôi hột: "...Nói vậy, mục đích chính của các cậu đi xem không phải là chỉ muốn nhìn thần tượng chứ?"

Lục Mạn Nghê che miệng, cười hắc hắc: "Tất nhiên rồi~ ~! Trai đẹp là tài nguyên chung của cả vũ trụ mà!"

"Đúng vậy, đúng vậy! Tài nguyên chung này hiện vẫn chưa có chủ, không nên phân biệt như thế!"

Mạt Mạt choáng váng.

Cô sa sầm sa sầm mặt, nhìn màn hình máy tính đang trong trạng thái logout khỏi game, trong lòng lần đầu tiên suy nghĩ, có phải hay không thế giới này đã càng ngày càng tụt lùi đến mức chẳng thể cứu vãn được nữa rồi a.