Tiểu Mộc nãy giờ im lặng cuối cùng cũng lên tiếng. - Hải An nhất định phải cứu, Thiết Lam cũng không thể mất. Tôi sẽ không để lão cáo già như ông động vào Hải An, Thiết Lam ông cũng đừng mơ tới.

Thanh Thanh tức giận. Cô như có thể nhảy vồ lên giết Tiểu Mộc ngay lúc này. Cha Thanh Thanh biết tính cách con gái háu thắng, lại có mối hận với cô nên ông ta cười mỉm nói.

- Chúng ta có chiếm được Thiết Lam hay không không phải nghe vào câu nói của cô là được. Thanh Thanh, con lên trước đi để cho chúng thấy không phải đụng vào Cơ Vân mà dễ.

Nhan Tiếu bước lên trước cười khẩy khinh thường.

- Thanh Thanh là phó bang Cơ Vân, đâu để vị tiểu thư này chịu thiệt được. Để tao lên tiếp thứ con gái này cho.

Tiểu Mộc gật đầu. Alen thì vô cùng lo lắng cho Nhan Tiếu. Vợ anh mà bị gì thì anh sống sao nổi.

Trái lại Thập Vĩ Ca rất tự tin khi Nhan Tiếu bước lên. Dù sao cũng là phó bang Thiết Lam. Đâu phải dạng dễ đụng. Với lại cô đã tìm hiểu qua Thanh Thanh. Học ba cái võ mèo cào còn không xong sao có thể đụng vào Nhan Tiếu xinh đẹp được.

Thanh Thanh vồ lên dùng gậy sắt vụt tới tấp. Nhan Tiểu nhanh chóng né hết các đòn. Cô vẫn muốn trêu đùa Thanh Thanh nên không đánh trả lại vẫn ở thế bị động. Thanh Thanh tức giận vì không đánh trúng phát nào vào Nhan Tiếu thì tức lên, mặt mày nhăn nhó như sắp phát điên. Cô ta vung mạnh hơn mà nhanh hơn. Ông trùm bên Cơ Vẫn thấy con gái có vẻ có lợi thế hơn, Nhan Tiếu không đánh lại thì có chút đắc ý.

Nhan Tiếu cũng không trêu nữa, cô né đòn của Thanh Thanh tránh ra phía sau. Cô vung gậy sắt đánh một cái thật mạnh vào lưng Thanh Thanh. Thanh Thanh ngã nhào xuống đất đâu ê ẩm. Nhan Tiếu vẫn đứng đó cười, cô chế nhào đối thủ đang nằm dưới thân mình bằng cách dẫm chân lên đầu. Đặt một đầu gậy xuống dưới mặt Thanh Thanh quay sang ông già bên Cơ Vân đe dọa.

- Một là thả Hải An ra. Hai là ông sẽ không bao giờ nhìn thấy con gái mình nữa.

Ông già kia thấy con gái gặp nguy thì vội vàng đứng lên. Nhan Tiếu nhìn nét mặt lo lắng của ông ta thì tiếp tục lên tiếng.

- Sao ông không muốn gặp lai con gái à?

- Ba cứu con... Áaaaaa

Chưa kịp nói hết câu thì gậy trên tay Nhan Tiếu lại đập xuống người Thanh Thanh.

- Ở đây không có quyền mày lên tiếng.

- Đừng đánh tao thả, tao thả.

Nhan Tiếu đắc ý - Xem ra ông cũng thương con gái mình phết.

- Tao chỉ có một đứa con gái là nó, sao có thể không thương nó.

Ông ta lau mồ hôi đáp lại Nhan Tiếu, ánh mắt lo lắng nhìn Thanh Thanh đang nằm dưới chân Nhan Tiếu. Hai gậy của Nhan Tiếu đánh vào người con gái cưng lão lực không nhỏ. Nhan Tiếu nhìn chúng thả Hải An, Hải An chạy một phát về bên này. Nam Kì vội vàng ôm lấy em gái.

- Hải An em không sao chứ, em có chị thương không????

- Em không sao, em không sao...

Hải An không sao. Nhan Tiếu nhấc chân ra khỏi đầu Thanh Thanh. Cô lùi về phía bang Thiết Lam. Mấy tên đàn em chạy ra đỡ Thanh Thanh, ông trùm Cơ Vân cũng vội vã ôm lấy con gái bị Nhan Tiếu đánh hai gậy.

Alen nắm lấy tay Nhan Tiếu, lúc này anh mới hết lo lắng cho cô bạn gái của mình.

- Đánh đấm chẳng ra gì, xem ra cũng chỉ giỏi thủ đoạn thôi. - Thập Vĩ Ca chế diễu.

- Hải An nếu không sao, tôi sẽ không tính với ông chuyện này nữa. Nhưng chuyện em gái tôi và bang Cơ Vân dám đốt Thiết Lam thì không thể tha thứ. Ông già giờ ông muốn ta xử lý thế nào?

**********************************