*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Senju Tobirama

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Naruto lại bị gọi vào văn phòng Hokage một lần nữa.

Trừ Senju Tsunade, trong phòng còn có Sarutobi Hiruzen, ba vị cố vấn, Uchiha Fugaku, tộc trưởng tộc Senju, còn có cả Uchiha Sasuke thì chỉ đơn giản vì cậu đã biết đủ nhiều, coi như là nhân tiện gọi đến.

Naruto cảm thấy mình không thể khổ sở hơn được nữa, rốt cuộc là nó lộ sơ hở chỗ nào.

“Naruto, chỉ cần nói tên thôi.” Biết được người cùng hành động với Uchiha Obito rất có thể là tộc nhân của Senju, Tsunade liền có một dự cảm rất xấu. “Ta không cần cháu cung cấp những tin tức gì khác, chỉ cần tên thôi.”

Yêu cầu này quả thật không khó, nhưng không biết tại sao Naruto lại cắn răng một chữ cũng không nói.

Tính khí của Utatane Koharu cũng không tốt, thấy bộ dạng bất khuất thà chết không nói của Naruto, bà nói thẳng: “Đừng tưởng rằng ỷ vào Kyubi chúng tôi liền thật sự không có cách gì, Uzumaki Naruto.”

“Chuyện cháu không muốn nói thì cháu chắc chắn sẽ không nói.”

Sarutobi Hiruzen cười hiền lành ngăn lại người bạn cùng khoá nóng nảy, ông hít một hơi thuốc. “Naruto, thời cục hiện này không yên ổn, chúng ta muốn biết những thứ này cũng là để phân rõ địch ta. Cháu đã nói là vị tộc nhân Senju kia biết phương pháp chữa khỏi chứng mù Mangekyo của tộc Uchiha, yên tâm đi, chỉ cần điều này thì chúng ta cũng sẽ không làm gì người kia.”

Chuyện này Naruto trong lòng cũng biết, nhưng vẫn không dám đánh cuộc.

Một chút do dự trên mặt nó bị Sarutobi Hiruzen nhìn rõ, ông quyết định cố gắng thêm một chút: “Naruto à…”

“Người kia có phải tên là Senju Tobirama không?” Tsunade đột nhiên lên tiếng hỏi.

Naruto cuối cùng vẫn còn trẻ tuổi, lại chưa từng được huấn luyện bài bản, con ngươi hơi trợn to đã lộ rõ đáp án của câu hỏi này.

“Là thầy ấy sao?!” Sarutobi Hiruzen và ba vị cố vấn kinh ngạc hỏi ngược lại, ngay sau đó liền phản ứng kịp, không nhìn Naruto mà chuyển sang nhìn chằm chằm Tsunade. “Tsunade, con biết thầy ấy không chết?”

Tsunade trầm mặc.

Tộc trưởng tộc Senju mặt ngơ ngác: “Dù năm đó đúng là không có tử tín xác thực của Tobirama-sama truyền về, nhưng mà qua bao nhiêu năm như vậy, coi như là tộc Uzumaki luôn trường thọ cũng không thể sống đến bây giờ, làm sao Tobirama-sama có thể…”

“Tsunade!” Cây gậy chống trong tay Shimura Danzo gõ mạnh xuống đất. “Cô nói rõ đi, thân là Hokage, rốt cuộc cô che giấu bao nhiêu chuyện!”

Tsunade thở dài: “Thực ra tôi cũng không xác định trăm phần trăm, bởi vì tôi cũng chưa từng thấy bản thân ông chú, nhưng mà vào Đại chiến lần ba năm đó, Dan không phải do tôi cứu.”

Nhóm người Sarutobi Hiruzen nhìn nhau một hồi, chuyện của Kato Dan họ cũng biết, người nọ là một ninja mà thiên phú và tâm tính đều rất tốt. Đáng tiếc năm đó Đại chiến lần ba bị thương quá nặng, coi như được cứu về cũng thật sự khó có thể tiếp tục cuộc sống của ninja. Nếu không thì lần chọn Hokage Đệ Tứ năm đó, Namikaze Minato không thể thiếu đi một đối thủ mạnh.

Năm ấy Kato Dan gặp tập kích trọng thương, người đi tiếp viện là người yêu của y, Senju Tsunade, cuối cùng cũng thành công cứu người về, không qua mấy năm hai người liền kết hôn. Nhưng hôm nay Senju Tsunade mới nói, lúc đó người không phải do bà cứu?!

“Tsunade, chuyện như vậy tại sao cô lại có thể giấu!” Utatane Koharu giận đến mặt cũng trắng bệch.

“Lúc trước ông chú rời Konoha là có sự cho phép của Hokage Đệ Nhị, không phải là tự tiện rời làng lại càng không phải ninja phản bội, hành tung của ông ấy tôi cũng không có nghĩa vụ phải báo với các người.” Tsunade bật lại không hề chột dạ. “Hơn nữa các người không nghe tôi nói sao? Trí nhớ khi đó của tôi rất mơ hồ, căn bản không thể xác định người nọ chính là ông chú.”

Mitokado Homura nói: “Có ai nói thầy ấy là ninja phản bội đâu, coi như không có chuyện Naruto lần này thì chúng tôi vẫn rất quan tâm đến chuyện của thầy.”

Tsunade không lên tiếng.

“Cái kia.” Naruto thấy không khí trong phòng thật sự quá quỷ dị, không thể không cắt đứt cuộc cãi vã của họ. “Chú Tobirama rốt cuộc bao nhiêu tuổi vậy ttebayo?”

Sarutobi Hiruzen bị nghẹn một cái. “Cháu gọi thầy ấy là chú?”

“Có chỗ nào không đúng sao?”

Sasuke nhịn không được thụi Naruto một cú bằng khuỷu tay. “Tên ngốc, Senju Tobirama là em trai ruột của Hokage Đệ Nhất Senju Hashirama, chỉ nhỏ hơn ông ta có hai tuổi. Lúc Konoha thành lập Hokage Đệ Nhất cũng đã hơn 20, cậu thấy bây giờ Senju Tobirama sẽ là bao nhiêu tuổi?”

Naruto trợn to mắt: “Cái gì? Cậu không đùa tớ chứ?! Tại sao một lão nhân gia trăm tuổi mà nhìn qua vẫn chưa tới 30 được?!”

Sasuke: “…” Cậu liếc sang Senju Tsunade hiện tầm 50 tuổi mà nhìn cũng chỉ hơn 20 theo phản xạ, tộc Senju có bí quyết bảo dưỡng đặc biệt gì tổ truyền sao?

Tsunade ho khan một tiếng: “Chuyện này không quan trọng.” Ngay sau đó bà lại bổ sung một câu: “Đừng có tuỳ tiện gọi chú.” Senju Tobirama là ông chú của bà, Naruto mà gọi ông ấy là chú thì chẳng phải bà tự nhiên lại thấp hơn nó một lứa sao?

Uchiha Fugaku: “… Bây giờ hình như không phải lúc thảo luận vấn đề bối phận tuổi tác thì phải?” Tại sao đề tài chạy càng ngày càng sai vậy, có ai nhớ chủ đề của ngày hôm nay là gì không?

Lời này vừa nói ra, không khí liền trầm hẳn xuống. Sarutobi Hiruzen hút thuốc cười khổ: “Là thầy ấy sao…”

Những người đã sống qua thời kì khai sáng vĩnh viễn cũng sẽ không quên phong thái của Senju Hashirama và Uchiha Madara năm đó, thật sự là dốc hết toàn lực Nhẫn giới cũng không cách nào làm họ phải cúi đầu. Hai người nọ ở một tầng thứ khác, như đám mây bay lượn nơi đỉnh núi, khiến người ta chỉ có thể nhìn lên.

So với họ thì Senju Tobirama mờ nhạt hơn rất nhiều, cũng không bằng nói rằng, trừ lẫn nhau ra thì ai đứng trước mặt hai người họ cũng chỉ có thể mờ nhạt đi. Nhưng đối với bốn người Sarutobi Hiruzen, Senju Tobirama, người thầy dạy dỗ họ từ năm Konoha thứ 4, là một người không hề tốn sắc so với Senju Hashirama hay là Uchiha Madara.

Sự dạy bảo dài gần mười năm ngưng hẳn ở cái ngày Senju Tobirama quyết định rời đi.

Quyết định này không hề làm nhóm Sarutobi Hiruzen thấy kì quái.

Senju Hashirama chết ở Thung lũng Kết thúc, Senju Tobirama là em trai ông ấy tuyệt đối không dễ dàng tiếp nhận chuyện này như vậy. Hành động nghênh địch của Uchiha Madara không thể chỉ trích, Senju Tobirama cũng chỉ có thể đi tìm hiểu lí do tại sao Senju Hashirama sẽ tấn công Konoha.

Vì vậy Senju Tobirama một đi không trở lại, nhưng bây giờ, người đã biệt tăm biệt tăm suốt mấy thập niên lại xuất hiện trong tầm mắt của họ.

“Nếu là thầy, chẳng lẽ…” Shimura Danzo liền biến sắc, bắt lại Naruto gạt áo khoác của nó ra, nhìn chằm chằm đồ án quen thuộc ở bả vai nó. “Dấu hiệu Phi Lôi Thần của thầy, khó trách.”

Naruto ở lại Konoha đã hai tháng, Uchiha Obito không hề cố gắng đến mang người đi, Senju Tobirama cũng chưa từng xuất hiện. Họ vốn đang cảm thấy kì lạ, bây giờ đã tìm được câu trả lời.

Có dấu hiệu Phi Lôi Thần ở đây, Senju Tobirama muốn mang đi Naruto lúc nào cũng được, cần gì nóng lòng nhất thời.