Nàng Của Anh

Chương 42: Ngoan Ngoãn Phục Vụ Tôi

"Người đàn ông như Lục Minh Thành đều có thể bị cô mê hoặc.

Cô thực sự khiến tôi được mở rộng tầm mắt Uyển Dư, cô một bên lên giường cùng Lục Minh Thành, còn một bên mở miệng là nói yêu tôi, cô một chân đạp hai chiếc thuyền, cô nói xem cô có rẻ tiền hay không?!" "Tần Chí Minh, anh nghĩ anh là gì của tôi cơ chứ?! Tôi ở cùng với ai cũng không có gì liên quan đến anh!" Cảm xúc trên khuôn mặt Uyền Dư lạnh như băng, “Nếu nói đến việc chân đạp hai thuyền, tôi làm sao có thể bằng anh nhỉ? Thế nào?! Diệp Hiểu Khê có thể vì anh mà phá thai, tôi lại không thể sinh con cho người khác sao?!" "Tấn Chí Minh, anh đừng quả coi trọng bản thân nữa.

Lúc tôi yêu anh, anh ở trong trái tim tôi thật sự rất quân trong.

Đáng tiếc tôi đã sớm không còn yêu anh nữa, anh bây giờ ở trong lòng tôi không là cái gì cả "Sau này thực sự đừng có xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không gặp, anh ở trong lòng tôi có thể lưu lại một chút đẹp để cuối cùng.

Nhưng càng gặp, tôi càng cảm thấy chính mình hồi đó sao có thể yêu một người cặn bã như anh chứ! Tần Chí Minh, xem như tôi xin anh đừng có xuất xa tôi đi!" trước mặt tôi nữa, tránh

Uyển Dư nói xong liền đi tới thang máy, Tần Chí Minh mạnh tay bắt lấy cổ tay cô giữ chặt lại, anh ta xoay người đè cô ở bên ngoài thang máy, "Uyễn Dư, mẹ kiếp cô nói ai là đồ căn bắ?"! " "Cô lên giường với Lục Minh Thành, lên giường với trai bao, cô còn mặt mũi nào mà giả bộ làm một người phụ nữ thuần khiết trước mặt tôi?! Hai Người phụ nữ của Lục Minh Thành sao? Tối nay tôi phải năm thử xem xem người phụ nữ của Lục Minh Thành sẽ có mùi vị như thế nào!"

Tần Chí Minh điên cuồng nhìn chằm chằm Uyển Du, anh ta đột ngột củi mặt áp môi mình lên môi Uyển

DU.

Tần Chí Minh tối hôm nay dám động tay động chân với Uyển Dư chính là vì anh ta đã kiểm tra rõ ràng việc Uyển Dư và Lục Minh Thành không hề sống chung với nhau.

Hai người bọn họ không sống chung với nhau, quan hệ chắc chắn không thể thân thiết như vợ chồng, theo như anh ta thấy cho dù Uyền Dư có sinh con cho Lục Minh Thành thì cô cũng chỉ là người tình của Lục Minh Thành mà thôi.

Điều này đối với anh ta là chiến thắng lớn nhất.

Anh ta không chỉ có thể không kiêng kị gì mà niềm thử mùi vị của Diệp Uyển Dư mà còn để có thể khiến Uyển Dư giúp anh ta có được một số lợi ích từ trên người của Lục Minh Thành.

Nghĩ đến thời điểm chia tay năm năm trước, Uyển Dư kéo khăn quảng cổ xuống trên cổ toàn là dấu hôn dãy đặc, Tần Chí Minh sống cô.

không thể ăn tươi nuốt

Trên mặt anh ta lộ ra vẻ hung tợn vô cùng hung dữ, tối hôm nay anh ta nhất định phải nếm thử đủ hương vị của cô!

Mỗi của Tần Chí Minh còn chưa chạm vào môi của Uyển Dư, Uyển Dư tay điên cuồng tát mạnh vào mặt anh ta một cái.

Tấn Chí Minh không ngờ rằng Uyển Dư vậy mà lại dám đánh mình, anh ta bị đánh đến choáng váng, lợi dụng lúc anh ta còn đang sửng sở, Uyển Dư đã nhanh chóng thoát ra khỏi người anh ta.

Đã từng, khuôn mặt đó đã từng khắc sâu trong tâm trí cô, cô yêu đến tận xương tủy, nhưng bây giờ cũng là khuôn mặt này lại chỉ khiến cô cảm thấy buồn nôn và ghê

Uyển Dư thật sự không biết có phải thời gian có quả tàn nhẫn khiến một người đã từng dịu dàng như ngọc biến thành người đến cô cũng không nhận ra, hay là do cô chưa bao giờ thực sự hiểu rõ Tần Chí Minh anh ta vốn dĩ là loại người như thế.

"Uyển Dư, cô đừng có được nước làm tới

Tán Chí Minh nắm chặt lấy cổ tay Uyễn Dư kéo cô lại “Tối hôm nay, cô tốt hơn ngoan ngoan lên giường cùng tôi, nếu không, tôi sẽ nói cho Lục Minh Thành biết tất cả những điều tốt đẹp mà cô đã làm trong quả khử! Uyển Dư, cô bây giờ có thể làm cảng cũng chỉ là nhờ Lục Minh Thành chống đỡ cho cô, tôi muốn xem nếu Lục Minh Thành cô đã từng cùng với tôi cùng với trai bao lên giường, anh ta sẽ còn cần cô sao!" "Tần Chí Minh, anh đúng là để không biết xấu hồi Buông tôi ra! Nếu không, tôi bây giờ sẽ gọi báo cảnh sát ngay!"

Uyền Dư thực sự cảm thấy Tần Chí Minh quá vô lí cô không muốn lãng phí thời gian với anh ta nữa, cô lấy điện thoại di động ra định gọi cho bảo vệ tiểu khu Tần Chí Minh đã từng luyện qua taekwondo, võ nghệ nhất định hơn hẳn cô, cô không phải là đối thủ của anh ta nếu cử đối đầu với anh tu chắc chắn có sẽ phải chịu thiệt, chỉ có thể cầu cứu viện "Rám!"

Tần Chí Minh đập mạnh điện thoại của Uyển Dư xuống đất, anh ta nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện lên một tia đe dọa, "Uyển Dư, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn phục vụ tôi, nếu không, tôi nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt!"

Tần Chí Minh, anh đi nằm mơ đi! "Uyễn Dư nâng cái túi trong tay lên không khách khi đập mạnh vào người của Tần Chí Minh.

Trong khoảng thời gian cô và Tần Chí Minh ở bên nhau, Tần Chi Minh luôn dịu dàng ân cần với cô, từ đầu đến cuối đều là dáng vẻ ôn nhu chăm sóc cô, nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của anh ta bầu giờ cô cảm thấy có chút chạnh lòng.

Tần Chí Minh thích làm chó diễn, nhưng cô lại không thích bị chó điễn cảnh "Ha Nằm mơ? Tôi bây giờ sẽ khiến cô xem tôi rất cuộc có đang nằm mơ hay không!"

Nói xong, Tần Chí Minh lập tức đề Uyền Dư lên cửa số hành lang.

Sức lực của Uyển Dư quá yếu so với Tần Chí Minh, hơn nữa anh ta đẻ có như vậy khiển lưng cô rất đau, cô ngay lúc đó vẫn không thể đẩy anh ta ra được.

Uyển Dư hít một hơi thật sâu, đẩy không nổi, cô cũng không muốn phi công vô ích nữa, cô định nhìn chuẩn thời gian giảng cho Tần Chí Minh một đòn chí mạng.

Nhìn thấy Uyển Dư ngoan ngoãn bám vào bệ cửa sổ không còn giãy dụa nữa, vẻ mặt của Tấn Chí Minh cuối cùng cũng dịu đi một chút.

Anh ta vườn tay, có một chút nhu tình lướt qua khuôn mặt của Uyển Dư, "Khuôn mặt này thật xinh đẹp, quả thực có tư chất khiến đàn ông mê mẩn! Uyển Dư, cô nói xem cô rõ ràng lẳng lơ như vậy thế mà lại giả vờ đơn thuần trước mặt tôi, giả vờ nhiều năm như vậy chả lẽ cô không mệt sao? "

Tần Chí Minh bóp mạnh cầm Uyển Dư, ánh mắt cô bắt gặp anh ta, ánh mắt anh ta bỗng trở nên u ám" Uyền Dư, cô phản bội tôi, cô xem tôi là trò đùa vờn quanh tôi, có phải rất có cảm giác rất vui vẻ?! Nói đi "Ừm, đúng là cảm giác rất vui vẻ vô cùng vui vẻ.

Niềm vui lớn nhất trong cuộc đời tôi chính là chia tay với anh Bằng không, tôi không phải sẽ chịu cảnh ngày nào cũng phải bắt gặp khuôn mặt ghê tởm của anh sao? Sự giễu cợt trong mắt Uyển Dư khiến Tần Chí Minh không khỏi chau mày, anh thực sự hận, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy từ nhỏ đã lẽo đẽo bên người anh ta vậy mà bị người khác giành nếm thử trước mùi vị của cô mất

Anh ta muốn giành lại cô!

Nỗi tủi nhục vì bị phản bội khiến Tần Chí Minh gần như nhục nhã phát điên, anh ta bóp mạnh giống như muốn bóp nát cắm Uyển Dư

Đột nhiên, anh ta buông cắm Uyển Dự ra, đôi tay của mình bắt đầu xé rách quần áo của Uyển Dự.