Bị Trần Uyển quấy nhiễu như vậy, bốn người đều cảm thấy hết sức vô vị. Sau khi ra khỏi siêu thị nhỏ, từng người mở ô che nắng, bước vào cổng trường và đi về phía lớp học.

Trì Noãn vẫn chưa ăn hết kem nên vừa đi vừa liếm, đang đi thì phát hiện bên cạnh mình có thêm một bóng người.

Cô hơi dời ô qua.

Nắng quá chói chang, Trì Noãn không khỏi nheo mắt lại. Người kia hơi cúi đầu, bước vào trong ô che nắng.

Khoảng cách rút ngắn, Trì Noãn ngửi được mùi hương quen thuộc, tâm tình lập tức nhảy nhót: "Cố Ninh Tư!"

Cố Ninh Tư cầm lấy ô từ tay Trì Noãn, nàng cúi đầu nhìn cô, nhìn mấy lần rồi nói: "Khóe môi cậu dính kem kìa."

Trì Noãn không nghi ngờ nàng, liền lè lưỡi liếm một cái: "Còn không?"

Cố Ninh Tư: "... Hết rồi."

"A, Cố Ninh Tư, ô của mình lớn lắm, cậu có muốn đến chỗ mình không?" Từ Đan quay đầu lại thì thấy hai người đang chen chúc dưới một cái ô nhỏ, liền nhiệt tình mời gọi, "Xem cánh tay hai người đều lộ ra khỏi ô rồi kìa."

Trì Noãn cùng Cố Ninh Tư liếc mắt nhìn nhau.

Trì Noãn nói: "Hay là cậu..."

Cố Ninh Tư nghiêng ô về phía Trì Noãn: "Tôi không cần."

Trì Noãn cắn kem, khóe môi không nhịn được mà hơi nhếch lên.

Từ Đan: "..."

Đỗ Mẫn và Triệu Tinh Tinh cười ha ha.

Ăn kem xong, hai người cũng đến lớp. Trì Noãn đi trước hai bậc cầu thang, xoay người lại chờ Cố Ninh Tư thu ô.

Cố Ninh Tư hỏi Trì Noãn: "Kem ăn ngon không?"

Trì Noãn: "Ngon."

Hai người một trên cầu thang, một dưới cầu thang, lúc này Trì Noãn cao hơn Cố Ninh Tư nửa cái đầu. Cố Ninh Tư nắm lấy cánh tay Trì Noãn, Trì Noãn khó hiểu nhìn nàng.

Cố Ninh Tư nghiêng người về phía trước, hơi ngẩng đầu lên, kề sát môi Trì Noãn.

"..." Trì Noãn mở to mắt.

Hai đôi môi, gần đến mức có thể chạm vào nhau bất cứ lúc nào.

Có thể là một giây, có thể là lâu hơn, Cố Ninh Tư kéo dài khoảng cách, nhẹ nhàng mỉm cười, tự tin nói: "Vị dâu tây."

"..."

...

Vẫn còn một tuần nữa mới đến ngày thi cuối kỳ, bắt đầu bước vào giai đoạn ôn tập cuối cùng.

Trì Noãn vừa vào lớp không lâu, chỗ ngồi của cô đã bị các bạn học vây quanh hỏi bài.

Cứ như vậy suốt hai tiết, Từ Đan thực sự thấy phiền, gãi gãi tai nói: "Thu phí đi, mỗi câu mười tệ, không trả thù lao thì mời đi cho!"

Ủy viên học tập nâng gọng kính, không đồng tình nói: "Tri thức là vô giá, chị Đan Đan thật nông cạn."

"Thời gian không thể lãng phí, tại sao lớp trưởng của chúng ta phải lãng phí thời gian giảng bài cho cậu?" Từ Đan cười híp mắt và xòe tay ra, "Cậu hỏi ít nhất cũng bảy, tám đề rồi nhỉ? Nào, trả thù lao."

Trì Noãn cầm bút mỉm cười, ủy viên học tập thì thay đổi vị trí, đứng cách xa Từ Đan một chút: "Cãi chày cãi cối."

Từ Đan: "Chậc."

Tuy là nói vậy, nhưng tan học ủy viên học tập vẫn mua cho Trì Noãn một chai nước lạnh, giải thích: "Cái này là cho hôm nay."

Từ Đan trêu chọc: "Vậy là sao đây? Ngày mai lại hỏi bài tiếp à? Người khác trả tiền theo tháng năm, còn cậu lại... Trả theo ngày?"

Ủy viên học tập: "..."

Trì Noãn: "..."

Cố Ninh Tư vẻ mặt như thường, lúc cùng Trì Noãn xuống lầu, nàng liền hỏi cô: "Trả theo đêm thì tính thế nào?"

Trì Noãn đang uống nước ủy viên học tập đưa cho, nghe vậy thì liên tục ho khan, mặt đỏ bừng.

"Cậu... Khụ khụ..."

"..." Cố Ninh Tư định giúp Trì Noãn vỗ lưng thuận khí, Trì Noãn xua tay rồi lại ho khan vài tiếng, "Cậu nói thật à?"

Cố Ninh Tư cười: "Giả."

Trì Noãn: "..."

Cố Ninh Tư xòe lòng bàn tay ra: "Ăn kẹo không?"

...

Buổi tối mọi người đều ở ký túc xá đọc sách, Từ Đan thực sự không hiểu được những công thức này, buồn bực vò mái tóc thành ổ chim, xuống nét bút cuối cùng rồi xách ghế đến cạnh Trì Noãn: "Nè, lớp trưởng, ủy viên học tập đang theo đuổi cậu à?"

Trì Noãn đang ngậm kẹo, khó hiểu nói: "... Hả?"

Từ Đan: "Cậu ta đâu có ngốc? Sao ngày nào cũng hỏi cậu nhiều đề như vậy? Điểm thi của cậu ta cũng không tệ mà! Mình thấy cậu ta là đang kiếm cớ nói chuyện với cậu thì có!"

Đỗ Mẫn cảm thấy hứng thú, liền nói: "Lúc trước Chu Đạt Mậu nói với tụi mình, ủy viên học tập của chúng ta nói có người mình thích, người đó rất tốt, không ai xứng với người đó!"

Triệu Tinh Tinh: "Đúng đúng đúng, mình cũng nhớ rõ."

Trì Noãn tiếp tục tóm tắt những điểm quan trọng trong bài thi: "Nếu tốt như thế thì cũng đâu nhất định là mình."

"Cậu có hiểu lầm gì về bản thân à?" Từ Đan giật bút khỏi tay Trì Noãn, ra hiệu cho cô chăm chú lắng nghe, "Cậu có biết cậu là tiểu tiên nữ của đám con trai lớp chúng ta không? Mọi người đều thích cậu."

Trì Noãn: "..."

Từ Đan vuốt cằm ra vẻ trầm tư: "Ủy viên học tập này... Vẻ ngoài bình thường, học tập thì tốt, lão sư cũng yêu thích, lại được các bạn học yêu mến, vậy nên tốt nhất là cậu không nên chọn cậu ta."

Triệu Tinh Tinh: "Ha ha ha ha..."

Đỗ Mẫn: "Ha ha ha ha ha..."

Trì Noãn: "... Ha."

Từ Đan: "Các cậu đừng có cười, mình nói thật đó, cậu ta thuộc kiểu người nhàm chán, không thể nôn nóng tìm một người như vậy được, muốn tìm đối tượng cho Trì Noãn của chúng ta, dù sao cũng phải tìm một... Tìm một..."

Từ Đan nhất thời không tìm được ứng cử viên nam phù hợp ở Nhất trung này, liền nảy ra ý tưởng: "Phiên bản nam của Tiết Mân, hoặc phiên bản nam của Cố Ninh Tư! Vừa đẹp vừa tốt, toàn thân đều là mị lực, quả thực là càng nghĩ càng chảy máu mũi."

"... Mẹ nó! Mẹ nó!" Từ Đan bị lời nói của chính mình làm cho hưng phấn, lau mũi như thực sự có máu mũi bên dưới, "Tiết Mân phiên bản nam! Cố Ninh Tư phiên bản nam! Mẹ nó mẹ nó mẹ nó, quá kích thích rồi!"

Triệu Tinh Tinh: "Đồ sát toàn trường luôn sao!"

Đỗ Mẫn: "Đâu chỉ là toàn trường!!"

Ba người cùng rít gào.

Phiên bản nam? Trì Noãn nhíu mày, tại sao phải là phiên bản nam? Cô cảm thấy Cố Ninh Tư như vậy cũng đã rất thích hợp rồi.

"..."

Khi socola trong miệng tan chảy đến độ ngọt ngào nhất, Trì Noãn không biết nên khóc hay nên cười, sao lại có suy nghĩ kỳ quái như thế chứ, chấp nhận Cố Ninh Tư làm đối tượng của mình?

Cố Ninh Tư rõ ràng là một người bạn rất thân!

... Không đúng, mình và Cố Ninh Tư đều là con gái!

Chắc chắn là do nghe mấy lời Từ Đan nói nên mới nảy sinh ý nghĩ buồn cười như vậy. Trì Noãn hít vào một hơi, cầm lại bút của mình, tiếp tục vùi đầu phân loại bài thi.

Notebook đầy những chữ viết gọn gàng thanh tú, bao gồm nhiều chủ đề khác nhau của các môn, đây là trọng tâm bài thi mà cô đã tóm tắt cho Cố Ninh Tư.

...

Lại một ngày học tập chăm chỉ. Khi màn đêm buông xuống, Tiết Mân gửi vào nhóm một số đèn tiếp ứng được chuẩn bị cho Lâm Thân, hỏi các nàng trông chúng có ổn không.

Từ Đan trả lời nàng: "Gào gào gào gào! Quá đỉnh!"

Mấy người họ thảo luận sôi nổi về việc sắp xếp vào ngày công chiếu.

Trì Noãn vừa tắm xong, tóc còn ướt, đang dùng quạt nhỏ làm khô. Từng tin nhắn lần lượt nhảy ra trong nhóm, Cố Ninh Tư từ đầu đến cuối đều không tham gia.

Nhớ lại vẻ mặt kinh ngạc của Cố Ninh Tư vào giờ tan học khi cô đưa cho nàng một xấp tài liệu ôn tập dày cộp, Trì Noãn không khỏi buồn cười.

Ồn ào một hồi, cả nhóm im lặng, ký túc xá cũng yên tĩnh, mọi người đều đang làm bài thi thử được phát vào hôm nay.

Sau đó, Tiết Mân gửi một bài toán vào nhóm và tag @Trì Noãn hỏi cách giải.

Trì Noãn gửi một tin nhắn thoại thật dài.

Tiết Mân: "Giọng nói thật êm tai... Vừa dịu dàng vừa kiên nhẫn (thẹn thùng)"

Từ Đan: "Êm tai +1"

Đỗ Mẫn: "Êm tai +2"

Triệu Tinh Tinh: "Êm tai +3"

"..." Trì Noãn trả lời, "Câu này hẳn là quan trọng trong đề thi, cố gắng làm được."

Tiết Mân: "Bảo đảm làm được (chào) (cúi đầu)"

Trì Noãn đặt điện thoại xuống, mười phút sau, Tiết Mân lại tag cô trong nhóm.

Lần này câu Tiết Mân gửi tới có hơi phức tạp, Trì Noãn đang soạn tin trên màn hình thì Cố Ninh Tư đã gửi một ảnh vào nhóm.

Trong ảnh là một câu hỏi được dùng bút đỏ đánh dấu hình ngôi sao to to, các bước giải đều được chú thích rất tỉ mỉ, chữ viết rõ ràng, vừa xem là hiểu ngay.

Đây là một trong những câu có trong tài liệu ôn tập mà Trì Noãn biên soạn, bởi vì rất quan trọng nên cô còn đặc biệt đánh dấu sao trước đề mục, chỉ khác vài số liệu so với câu mà Tiết Mân gửi tới.

Đỗ Mẫn hỏi Trì Noãn: "Hôm qua cậu vừa đưa tài liệu ôn tập cho Cố Ninh Tư đúng không?"

Trì Noãn nói: "Đúng vậy."

Đỗ Mẫn làm bộ khoa trương: "Dày một xấp như vậy, mình xem mà muốn mù mắt, vậy mà Cố Ninh Tư lại thực sự xem à!"

Trì Noãn cười cười.

Từ Đan bát quái vấn đề này: "Các bạn à, Cố Ninh Tư là đang muốn lấy lòng Tiết Mân nhỉ? Tuy đây là đề do lớp trưởng của chúng ta giải, nhưng Cố Ninh Tư mượn hoa hiến phật, làm tròn lên cũng tương đương với việc giảng bài cho Tiết Mân!"

Triệu Tinh Tinh: "Phải không đó..."

Đỗ Mẫn: "Dù sao cũng đều muốn cùng đi xem Lâm Thân..."

Trong nhóm, Tiết Mân: "Ồ (mỉm cười)"

Trò chuyện kết thúc, mãi đến khi mọi người đi ngủ, trong nhóm cũng không có thêm một tin nhắn mới nào.

...

Thi cuối kỳ kéo dài hai ngày rưỡi, sau khi thi xong, sân trường sôi động như Tết.

Còn hai ngày nữa là đến ngày công chiếu, lớp bổ túc hè vừa vặn kẹt phía sau buổi ra mắt phim, hôm đó nhóm Trì Noãn đều về nhà và hẹn gặp lại ở trường vào ngày công chiếu.

Trên xe buýt có điều hòa, Trì Noãn chợp mắt một lát, tỉnh dậy thì nhận được tin nhắn từ Trì Thanh Xuyên, hỏi cô còn bao lâu nữa thì về đến nhà.

"Sắp rồi ạ."

"Bánh bao đã gói xong, chờ em về bỏ vào nồi hấp (xoa đầu)"

Trì Noãn vén rèm cửa sổ, mặt trời còn chưa lặn, mặt hồ cách đó không xa lấp lánh ánh hoàng hôn.

Cô ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, chụp một bức ảnh gửi cho Cố Ninh Tư.

...

Lúc Trì Noãn xách cặp chuẩn bị bước vào cửa, câu trả lời của Cố Ninh Tư khoan thai đến muộn.

Trì Noãn mở tin nhắn hình ảnh.

Cố Ninh Tư mặc áo phông đen, tóc được búi cao. Nàng đeo găng tay bảo hộ, tay trái cầm cung, nàng đang nghiêng người, eo lưng thẳng tắp, bức ảnh ghi lại khoảnh khắc nàng thả ngón tay phải, mũi tên lập tức lao ra.

Từ ánh mắt đến động tác, đều mang mười phần hung hãn.

Cả người Trì Noãn như bị điện giật, tê liệt một lát mới lấy lại tinh thần.

Cố Ninh Tư: "Cậu về nhà à?"

Nhịp tim quá nhanh, Trì Noãn nắm lấy tay vịn cầu thang.

"Ừm, đã về rồi."

...

Khi Trì Noãn bước vào cửa, Nhạc Vân đang soi gương cân nhắc về lớp trang điểm của nữ chính trong bộ phim truyền hình Hàn Quốc nổi tiếng.

Trì Thanh Xuyên bật lửa hấp bánh bao, Trì Noãn không có việc gì làm, bèn đến chỗ Nhạc Vân xem chị trang điểm.

Nhạc Vân quét xong phấn mắt, nhìn vào gương hỏi: "Đẹp không?"

Ngay cả khi mang thai, Nhạc Vân cũng rất ít khi trông lôi thôi, Trì Noãn nói: "Vẫn luôn đẹp ạ."

Nhạc Vân ngạc nhiên nhướng mày.

Trì Thanh Xuyên nghe các cô nói chuyện, cười hỏi: "Noãn Noãn, em thi cuối kỳ ổn chứ?"

Trì Noãn trả lời: "Cũng được ạ."

Trì Thanh Xuyên: "Miệng ngọt như thế, tâm trạng lại tốt, nhất định là thi không tệ rồi."

Trì Noãn: "..."