Editor: Mike-kun

Vì thế, ngay lúc Tề Lượng kết thúc khóa học trở về ký túc xá, liền nhìn thấy Tống Tử Kỳ ghé vào trên bàn. Cả khuôn mặt đều chôn ở bàn phím, trên đầu ngốc mao đều héo lộc cộc, cả người nhìn qua như đang hấp hối.

Tề Lượng nhìn Tống Tử Kỳ một cái, sau đó yên lặng vươn ngón tay tới, chọc cậu một cái.

Tống Tử Kỳ vẫn không nhúc nhích.

Tề Lượng tiếp tục dùng ngón tay chọc thêm một cái.

Tống Tử Kỳ vẫn như cũ không nhúc nhích.

Tề Lượng tiếp tục dùng ngón tay chọc thêm cái nữa.

Tống Tử Kỳ rốt cuộc giật mình, cậu lặng yên không một tiếng động đưa mặt tới, hướng Tề Lượng lộ ra khuôn mặt sống không còn gì luyến tiếc: "Tao thất tình......"

"Tâm tao rất đau......"

Tề Lượng nhướng mày: "Mày yêu đương hồi nào?"

Tống Tử Kỳ: "...... huhuhu."

Tề Lượng nói rất có đạo lý, hắn càng không còn gì để nói.

Cậu vẫn luôn đơn phương yêu thầm, từ đầu đến cuối, nam thần chưa từng hồi đáp lại......

Giờ khắc này, Tống Tử Kỳ rốt cuộc minh bạch cái được gọi là "Sống không còn gì luyến tiếc"!

Tâm, tâm thật đau!

Cả ngày hôm sau Tống Tử Kỳ đều héo lộc cộc, phảng phất như toàn thân đều bao phủ một tầng bóng ma.

Ngày thứ ba Tống Tử Kỳ rốt cuộc cũng hồi phục lại một chút HP, từ đả kích to lớn hồi phục tinh thần.

Cho dù nam thần không có khả năng thích cậu, nhưng vậy thì sao? Rõ ràng biết không thể với tới nhưng vẫn như cũ thích nam thần, vốn phải giác ngộ là vĩnh viễn không chiếm được hồi đáp.

Vốn dĩ cậu nên giác ngộ mới đúng......

Vốn dĩ nên giác ngộ mới đúng.

Nói thì dễ, nhưng làm mới khó......

Tống Tử Kỳ héo héo mở ra B trạm, nhìn video phiên xướng mình tặng cho nam thần làm quà sinh ngày càng nhiều lượng truyền phát cùng đạn mạc, rõ ràng lúc trước còn cảm thấy rất vui cùng kích động, hiện tại lại chỉ có mờ mịt...... Thậm chí còn có chút trào phúng.

Ngay lúc Tống Tử Kỳ kéo xuống khu bình luận, trừ bỏ bình luận của fan CP, còn có rất nhiều bình luận nghi ngờ --

"Rõ ràng hát rất bình thường, tại sao lại được ở trang đầu, là vì ôm đùi Bạch Y Tống Tử sao?"

"Phun từ không rõ, giống như mồm ngậm đại X vậy."

"Lạc điệu đến mức ngay cả hậu kỳ cũng không cứu được."

"Hát cái quỷ gì thế này, loại đồ vật này cũng có thể lên trang đầu?"

......

Nếu là Tống Tử Kỳ trước kia, tự xưng là có trái tim kim cương, cậu căn bản sẽ không để ý mấy cái đó. Nhưng mà Weibo kia của Bạch Y Tống Tửu, lại  giống như cưỡng ép đem trái tim kim cương của cậu cạy ra thành một vết nứt, khiến những châm chọc mỉa mai kia tựa như gió lạnh, theo vết nứt vèo vèo bay thẳng vào tim cậu.

Chỉ mới nhìn mấy cái bình luận, mà Tống Tử Kỳ đã không muốn kéo xuống nữa.

Sau khi tắt đi B trạm, trong lòng Tống Tử Kỳ liền mờ mịt. Nếu nói mục tiêu nhân sinh trước kia của cậu chính là thông đồng với nam thần, vậy hiện tại cậu...... có tính là mất đi mục tiêu nhân sinh không?

Tống Tử Kỳ thật sự rất mờ mịt, mờ mịt giống như mất đi mục tiêu nhân sinh vậy.

Tống Tử Kỳ mờ mịt mở ra Weibo, không mục tiêu lướt lung tung. Tuy Weibo của cậu chỉ follow có mình Bạch Y Tống Tử, nhưng điều này không đại biểu Tống Tử Kỳ sẽ không chạy tới xem Weibo của người khác.

Tống Tử Kỳ chạy tới xem Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt.

Bất đồng với sóng to gió lớn của Weibo Bạch Y Tống Tử, Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt trước sau như một vẫn bình tĩnh, ngoại trừ bài viết chúc Bạch Y Tống Tử sinh nhật vui vẻ, cô cái gì cũng không nói, cũng không chuyển phát Weibo của Bạch Y Tống Tử để phát biểu cái nhìn của mình.

Tống Tử Kỳ yên lặng click mở khu bình luận của Giang Tâm Minh Nguyệt --

"Tửu Nguyệt ** tốt! Quả nhiên Tửu Nguyệt mới xứng nhất!"

"Bên chính phủ phát đường! Tà giáo vả mặt bạch bạch bạch!"

"Bạch y nam thần thật tỉnh! Nữ thần Minh Nguyệt thật có phong phạm chính thất!"

"Tà giáo gì đó đều lui hết đi~ Chèo thuyền Tửu Nguyệt cả đời~"

......

Tống Tử Kỳ thở dài một hơi, tắt đi Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt, rồi tiện tay click mở Weibo của Tề Lượng, tức khắc đã bị đôi cẩu nam nam này tú ân ái!

Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử: Được thôi //@ Trung Hoa Điền Viên Miêu: Vợ ơi~ gần đây anh rất thích một bài hát~ Lần sau chúng ta cùng hợp xướng đ[email protected] Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử

Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử: Được thôi //@ Trung Hoa Điền Viên Miêu: Vợ ơi vợ ơi~ bài này hát thật hay~ cùng nhau hợp xướng đi [email protected] Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử

Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử: Được thôi //@ Trung Hoa Điền Viên Miêu: Vợ ơi ~ Vợ ơi ~ thời tiết hôm nay thật đẹp~ cùng nhau hợp xướng đi [email protected] Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử

......

Thật tốt cho một đôi cẩu nam nam!

Đáng giận!

Thật, thật hâm mộ!!!

Tống Tử Kỳ nước mắt lưng tròng cắn ngón tay...... Bất quá thật nhanh, hắn liền dừng lại.

Ai, phí công hâm mộ cái gì, cậu đã biết Tề Lượng cùng vị Up chủ Trung Hoa Điền Viên Miêu căn bản không có chuyện gì, chỉ là bán hủ thôi.

Tống Tử Kỳ thở dài một hơi, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

Sống không còn gì luyến tiếc - Tống Tử Kỳ tắt đi Weibo, lại sống không còn gì luyến tiếc tắt đi máy tính, sau đó sống không còn gì luyến tiếc ném mình lên giường đi ngủ.

Ngày hôm sau, Tống Tử Kỳ bị hồi chuông điện thoại của Tống Tuyết Doanh đánh thức.

"Anh họ...... Đừng nói là anh còn đang ngủ nha?"

Tống Tử Kỳ: "...... Em gọi điện thoại cho anh là để hỏi cái này?"

"Đương nhiên không phải...... Nhưng mà hôm nay là lễ kỷ niệm thành lập trường, anh sẽ không quên đi?"

"Hôm nay là lễ kỷ niệm thành lập trường?"

"Em biết ngay là anh quên rồi! Cho nên mới gọi điện nhắc nhở anh, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, anh có đi hay không?"

Tống Tử Kỳ hừ một tiếng: "...... Không đi."

Tống Tuyết Doanh có điểm kinh ngạc: "Tại sao?"

Tống Tử Kỳ tự sa ngã: "Vì anh thất tình!"

Tống Tuyết Doanh càng kinh ngạc: "...... Anh yêu đương hồi nào?"

Tống Tử Kỳ: "......"

Tim cậu thật thật đau! x2

"Đã thất tình thì càng phải tới! Sẽ có rất nhiều em gái xinh đẹp đó! Đàn em năm nhất trong veo như nước, đàn chị năm hai hoạt bát, đàn chị năm ba thành thục, loại em gái nào cũng có......"

...... Cái gì gọi là trong veo như nước  hoạt bát thành thục, em cho là mua củ cải ở chợ sao?

"Hơn nữa ngoại trừ mấy em gái xinh đẹp ở G đại, còn có thêm em gái ở Z đại nữa đó......"

Cho dù là củ cải trong veo như nước,  củ cải hoạt bát hay củ cải thành thục, thậm chí là củ cải mới mẻ...... Cậu cũng đều không thích, bởi vì cậu căn bản không thích củ cải, cậu chỉ thích dưa chuột.

Đương nhiên, chuyện này, Tống Tử Kỳ không có khả năng nói cho Tống Tuyết Doanh.

"Được rồi," Tống Tử Kỳ thở dài một hơi, "...... Anh đi là được."

Dù sao cậu có ở lại ký túc xá, thì cũng không có chuyện gì để làm.

Trước kia cậu còn có thể ở trong ký túc xá cả ngày để làm quỷ súc, thậm chí thức thâu đêm, nhưng hiện tại cậu phảng phất như mất đi động lực làm quỷ súc rồi.

Nhưng mà không làm quỷ súc, cậu cũng không còn chuyện khác để làm.

Tống Tử Kỳ uể oải ỉu xìu đánh răng rửa mặt xong, liền tùy tiện mặc bộ quần áo, chải tóc, rồi xuất phát tới hội trường.

Hôm nay G đại hết sức náo nhiệt, trong trường hầu như nơi nơi đều có người. Tống Tử Kỳ thật vất vả từ bên trong đám người lấy ra một con đường, mới đến được hội trường.

Hội trường lúc này đã kín hết chỗ, người nhiều muốn chết. Tống Tử Kỳ nhịn không được hơi nghi hoặc, lễ kỷ niệm thành lập trường của G đại khi nào được hoan nghênh vậy?

Bất quá thật nhanh, Tống Tử Kỳ liền từ tiếng nghị luận sôi nổi xung quanh hiểu được --

"Nghe nói nam thần chủ trì của Z đại  cũng tới!"

"Z đại" "Người chủ trì" "Nam thần"......

Căn cứ từ ba từ mấu chốt xuất hiện cao nhất này, Tống Tử Kỳ liền hiểu được.

Hoá ra những người này không phải tới xem biểu diễn, mà là tới xem soái ca = =.

Nghe người xung quanh hưng phấn nghị luận đợi chờ, Tống Tử Kỳ phảng phất như có thể nhìn màu hồng tán loạn ngập tràn trong không khí.

Tống Tử Kỳ có chút buồn bực, thanh niên sơ mi trắng kia đúng là rất tuấn tú, nhưng những người này kích động đến vậy là sao? Làm như minh tinh không bằng......

Nhưng mà hết thảy buồn bực cùng nghi hoặc của Tống Tử Kỳ, ngay khi bước vào hội trường liền tan thành mây khói.

Ngay khi Tống Tử Kỳ bước vào hội trường, vừa vặn sáu người chủ trì bắt đầu mở màn, người đầu tiên mở miệng chính là "Nam thần Z đại".

Đứng ở trên sân khấu, mặt thanh niên kia liền mang mỉm cười, ôn nhuận như ngọc, thanh âm như nước suối vang vào đá, vang vọng như gió, khiến người như tắm mình trong gió xuân.

"Các vị lãnh đạo tôn kính......"

Này, thanh âm này......

Tống Tử Kỳ bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

-28/3/2020- Hoàn chương 14.