Nó hùng hục như trâu lao vào trong phòng . Thuận tay đóng cửa cái rầm ,lúc này Bảo Hân đang ngồi chơi đột kích , 2 chân cho lên ghế , dáng ngồi rất chi là men , tay vừa kích chuột liên tục , miệng vừa nói '' chết mày này , bắn anh à ??? '' , nghe thấy tiếng cửa cũng bất chợt quay lại .

- SAO VẪN CÒN Ở ĐÂY ???

Tim nó còn chưa khỏi đập thì Bảo Hân đã hét lên

- tôi là học sinh mới ,thầy bảo tôi ở phòng này .

- cái gì cái gì ??? Làm ơn , câu nói này khiến tôi tiêu không được .

Bảo Hân bỏ luôn đột kích , nó nhăn mày nhăn mặt nhìn nó

- tùy cậu thôi , không tiêu được bây giờ thì tiêu dần dần .

Nó nhún vai tỏ vẻ không quan tâm đến lời nói của nhỏ . Chân đivề phía giường nằm dài thườn thượt ra một cái . Mắt còn chưa kịp nhắm hẳn thì một bóng đen đã xuất hiện ngay trên đầu

- CẬU !!!! đừng hòng để chung tủ đồ với tôi !!!!

Bảo Hân đưa tay chỉ vào mặt nó , khiến cho gương mặt của nó ngày một trở nên khó chịu , nó không nói gì , mày nhíu lại , bắt đầu từ từ ngồi thẳng dậy .

- cậu hơi có tính độc chiếm rồi .

- cái gì ???

- từ nãy tới giờ rốt cuộc cậu vẫn chưa tiêu được hay sao ???? nghe đây ...tôi đến đây với tư cách là học sinh mới là bạn cùng phòng với cậu . Nếu đã không có lòng tốt đón tiếp nhiệt tình thì cố mà giữ vẻ mặt tôn trọng nhau tí ! Tôi không muốn ngày đầu tiên đã gây sự với nhau . Không muốn san sẻ thì điều đó hoàn toàn thể hiện một con người ki bo kẹt xỉ , bẩn tính ...

Nó nói rồi lại vô tư nằm xuống giường , mặc cho vẻ mặt đang đen xì xị kia không ngừng nhìn nó .

- con nhỏ chết tiệt !!!

Nó nghe xong miệng nhếch lên một nụ cười không rõ là hài lòng hay không muốn đếm xỉa ... Nhưng nhiều lúc nghĩ nó cũng thấy bản thân mình tùy lúc cũng rất khác . Bình thường nó sẽ không buồn nói ra mấy câu chất vấn như vậy , nhưng chắc đã bị hắn chọc cho tức giận nên bây giờ tâm trạng cũng giận lây luôn . Tự nhiên nó cảm thấy cuộc sống ở ngôi trường này không mang những gì nó mong muốn . Tay bất giác đưa lên má , sờ vào một bên vẫn còn hơi âm ấm bởi cái tát hồi nãy nó nhận ra tại đây , tại ngay chính ngôi trường này vẫn còn rất nhiều cá thể nguy hiểm mà chỉ cần léng phéng không để ý nó có thể sẽ được lên thớt bất cứ lúc nào . Ôi cái định mệnh !!! Nó than thầm...

...

Trong lúc này hắn đang ngồi ung dung ở chiếc ghế đá tại sân dưới , nơi mà nó vứt giày của hắn xuống . Duy Nam đang tất bật đi tìm hộ thằng bạn thân trời đánh của mình mấy chiếc giày , đầu thắc mắc không biết nhỏ nào mà gan gữ !!! không xua nịnh hắn thì thôi , không biết ý hắn thì thôi , không có ý định cua hắn thì cũng có thể tạm cho qua và chấm đó là người không có mắt nhìn , nhưng đằng này hình ảnh của nó hiện lên trong đầu Duy Nam là một con nhỏ ĐẠI NGỐC , ĐAị NGU . EQ bằng 0 . Nghĩ sao mà lại đi gây sự với hắn , chỉ sợ rằng cuộc đời sau naỳ của nó ở trường hơi khó sống .

- mày đã nhặt xong chưa ???

Hắn ngồi chơi điện thoại , miệng hỏi thằng bạn

- THẰNG QUỶ !!! MÀY ĐÃ KHÔNG XUỐNG NHẶT RỒI CÒN NHỜ TAO , NỬA ĐÊM NỬA HÔM CÒN GỌI ĐIỆN CHO TAO , LÀM TAO ĐANG HỌC MẤY CHIÊU THỨC MỚI LẠI PHẢI RA TÌM DÉP GUỐC CHO MÀY CÒN ĐÒI HỎI NỮA SAO ???

- ờ ! chấp nhận nhặt thì cũng nên nhặt nhanh chút để về học tiếp

- ơ đệt ...thằng cờ hó

Duy Nam cứng cả mặt ra nhìn hắn . Chơi được với hắn mấy năm trời liền thì cậu cũng cho rằng đó là thành tích cao siêu rồi , để chịu được tính cách thằng này đòi hỏi con người phải thật kiên định và biết kiềm chế , chứ nếu không sẽ bị hắn chọc cho đầu tóc nổ tung thôi ...

Nhặt xong đám giày của hắn mà đầu toát cả mồ hôi , nhìn hắn ngồi trên ghế cao cao tại thượng như vậy mà mình thì phải sống kiếp trâu bò trong 30' đồng hồ trời cũng vì bị hắn mua chuộc bằng một mối làm ăn , chứ nếu không thì Duy Nam cũng sẽ không liều mình mà đi nhặt dép đâu . Đôi khi phải sống thật sang chảnh để xứng với vẻ đẹp trai !!!

- nhỏ đó là ai ???

- con đít chai sao ???

-ừ, nhưng sao gọi nó là đít chai ???

- đơn giản vì mắt nó có 2 cái đít chai rất dày , dày đến mức tao thầy mặt nó cũng dày theo .

- ặc , thế xinh không ???

- dáng người nhỏ nhắn , tay chân cũng trắng , mặt cũng trắng , mũi cao , môi đẹp , mà có cái mắt chắc xấu quá nên nó mới phải dùng cái kính dày như thế .

- lần đầu tiên thấy mày miêu tả một đứa con gái nhiều như thế đấy.

- có gì lạ ???

- haizz , thôi bỏ đi !! có nói mày cũng sẽ không nhận ...

Chắc do cảm giác của Duy Nam nhầm , làm sao mà thằng đào hoa phong lưu như hắn lại có hứng thú với ''đít chai '' , chắc chắn là không thể rồi . Mặc dù chưa gặp qua nhưng nghe hắn nói thì Duy Nam cũng chỉ hình dung được nó là một đứa có ngoại hình bắt mắt một chút . Và không hơn không kém chính là chỉ đơn giản là học sinh do hiệu trưởng tuyển vào ...