Gần đây Tần Ức khi ra ngoài có gì đó sai sai. Cũng không biết có phải ảo giác hay không mà khi ngồi trêи xe, cậu cảm thấy có người nhìn mình chằm chằm. Nhưng cậu ngồi hàng ghế cuối trong xe ô tô mà phía sau lại không có xe. Hơn nữa, ban ngày ban mặt thì làm gì mà gặp ma được.

Cậu bấm đốt tay tính xem dạo này mình có động chạm phải người nào không, tính toán soi mói lắm thì cũng chỉ có những người trêи Internet kia thôi.

Mấy ngày trước, những sự việc liên quan đến kịch truyền thanh đã được cậu giao cho Thạch Viện xử lý. Cậu đã suy nghĩ rồi, không muốn phát triển phối âm trở thành một sở thích nghiệp dư. Lúc trước cậu chỉ mới giúp Thạch Viện thôi Thạch Tĩnh Chi đã không vui rồi, sau này không nhận kịch nữa.

Tuy là Thạch Viện tiếc lắm nhưng sau khi bị người lớn trong nhà chỉnh cho một trận thì cô bé cũng bỏ luôn suy nghĩ đó. Cô bé dùng tài khoản weibo chính thức của đội đăng một bài đăng thông cáo rằng Gạo Nếp vai xà yêu Thanh Trúc này là một người bạn không phải người trong giới, đây sẽ là tác phẩm đầu tiên và cũng là tác phẩm cuối cùng của người đó, tài khoản QQ kia cũng là tài khoản phụ không dùng đến nữa, mong mọi người đừng làm phiền người ta.

Nick nhỏ này của Tần Ức chủ yếu dùng cho công việc, không kết bạn với nhiều người, chỉ có quản gia, Thạch Viện và Phong Diệp cùng với nhóm tác giả Tấn Giang. Cậu để cho quản gia lập tài khoản mới cho mình, sau đó thông báo với Phong Diệp rằng bỏ tài khoản phụ này, không dùng nữa.

Tài khoản mới vừa lập đã add ngay tài khoản của Thạch Tĩnh Chi, tới khi thêm bạn tới Phong Diệp thì QQ lại có thông báo xin kết bạn mới. Tần Ức nhìn qua thì thấy là một tài khoản lạ, mới đăng ký, thoạt nhìn như một cái clone, lý do xin kết bạn là: Trợ lý sinh hoạt Phong Tứ.

Tần Ức chụp màn hình lại, gửi tin nhắn hỏi Giang Hà.

Thích Ăn Cá Cá Cá: Không phải là tôi chỉ có chín trợ lý thôi à, trợ lý sinh hoạt này là thế nào.

[Hình ảnh] [Hình ảnh]

Giang Mười Chín: Người đó là trợ lý bên công ty sắp xếp, trợ lý mới, năng lực cũng tốt. Chắc là add nhầm người, cậu từ chối là được, nếu cậu đồng ý thì cũng không sao.

Tần Ức nhìn lời mời kết bạn, vốn là muốn từ chối mà nghĩ thế nào lại chọn đồng ý. Nhìn cái ID Phong Tứ này rất bình thường nhưng khi nhìn ảnh đại diện của hắn, Tần Ức lại cảm thấy có một sức hấp dẫn khó giải thích.

Hình ảnh đại diện của đối phương là một bức tranh vẽ một con cá đang tung tăng bơi lội trong đại dương, mở ảnh ra xem kỹ thì thấy con cá đó trông rất kỳ lạ, trong số các loại cá Tần Ức đã từng ăn thì chưa thấy loại nào giống như vậy, thế nhưng cậu lại cảm thấy rất quen mắt. Trước khi add người tên Phong Tứ này, cậu đã lên baidu tìm kiếm một lượt, không tìm được loại cá đó, tìm thêm một lần trong máy tính của thư viện trong Thạch thị cũng không tìm được.

Xuất phát từ lòng hiếu kỳ sâu sắc với con cá này, cậu đồng ý lời mời kết bạn của Phong Tứ. Hệ thống vừa thông báo kết bạn thành công, Phong Tứ đã nhắn tin đến.

Phong Tứ: Xin chào, tôi là trợ lý sinh hoạt do công ty sắp xếp cho anh

Thích Ăn Cá Cá Cá: Cậu là trợ lý sinh hoạt Tĩnh Ức xếp cho Giang Hà, không phải tôi.

Phong Tứ: A, xin lỗi. Ngài Giang vừa mới báo cho tôi, làm phiền anh thật không phải quá.

Thích Ăn Cá Cá Cá: Không sao, cũng chẳng có chuyện gì. Tôi muốn hỏi cái này, avatar của cậu, hình con cá kia là do cậu vẽ ư? Tôi muốn biết con cá kia thuộc giống loài gì?

Phong Tứ: Không phải tôi mà là bạn tôi vẽ. Con cá này là loại cá gì tôi cũng không biết nhưng tôi có thể hỏi giúp anh. Hay là tôi cho anh acc QQ của bạn đó.

Tần Ức suy nghĩ hai giây.

Thích Ăn Cá Cá Cá: Cậu cho tôi tài khoản của bạn đó đi, tôi tự hỏi.

Phong Ứ nhanh chóng gửi tài khoản của "người bạn", cũng chính là tài khoản căn cứ sử dụng cho cậu. Tần Ức add tài khoản tên là "Một Con Cá Rất Tự Lập" rồi ngay lập tức hỏi việc về con cá kia.

Thế nhưng, người đó nói rằng mình chỉ vẽ bừa thôi, không biết con cá này là loại gì khiến cậu cảm thấy rất thất vọng. Thế nhưng, ngay sau đó Một Con Cá Rất Tự Lập đổi luôn đề tài, nói rằng cậu ta liên tục gặp những giấc mơ về loại cá này, biết được tên về loài cá đó, bản thân cậu ta cũng là tiểu thuyết gia, nếu Tần Ức có hứng thú thì có thể đọc tiểu thuyết do cậu ta viết.

Đọc tiểu thuyết thì cũng không thiệt miếng nào nên Tần Ức hỏi tên truyện của đối phương, tra trêи Baidu thì gặp truyện của cậu ta trêи chuyên mục truyện không CP (truyện không liên quan tới tình yêu). So với truyện của cậu thì truyện của Một Con Cá Rất Tự Lập kém nổi hơn quá nhiều.

Dĩ nhiên kém nổi là có lý do hẳn hoi. Chuyên mục không CP của Tấn Giang vốn đã không nóng, mà Một Con Cá Rất Tự Lập này cũng bất cần. Truyện tên là "Giới thiệu các loài cá trêи hành tinh e1278", phần giới thiệu có mỗi một câu: Đây là bách khoa toàn thư của đại dương ngoài hành tinh, nội dung cực kỳ khô khan, không thích đừng đọc.

Tác giả này cũng có một truyện khác rất hot ở Tán Giang, ở cùng kênh với cậu. Nếu Tần Ức không mute nhóm tác giả thì cậu sẽ nhận ra cậu ta cùng chung biên tập với mình, là người mới vào gần đây nhất.

Phát hiện ra đối phương cùng nhóm tác giả với mình, Tần Ức cũng không nghĩ gì nhiều. Dù sao người ta cũng viết một truyện khác nổi tiếng, giọng văn hẳn là không tồi, muốn ký hợp đồng cũng dễ dàng nhưng trong Tấn Giang nhiều biên tập viên như thế, nếu chung người biên tập thì quả là có duyên.

Cậu mở truyện không CP flop chết kia ra. Tác giả quả là không lừa tí nào, đây chính là một cuốn sách phổ cập khoa học, hơn nữa mấy dòng đầu viết rằng những sinh vật trong sách chỉ là hư cấu, nếu có xuất hiện sự trùng hợp ở nơi khác, chắc chắn là đạo văn.

Trong phần truyện này mỗi chương đều có hình ảnh minh họa, tên sinh vật, giới thiệu tập tính chi tiết. Nếu hình này mà được đăng lên weibo thì không chừng tác giả này đã hot lên rồi, nhưng lại đăng ở trang mạng văn học thế này thì tất nhiên là không ai thèm đọc.

Người Trái Đất bình thường nhìn những hình ảnh, dòng chữ này thì cảm thấy rất bình thường nhưng Tần Ức lại trở nên kϊƈɦ động tới mức run rẩy. Trêи những bức ảnh có một số ký hiệu kỳ quái, cậu chắc chắn rằng đây không phải ký tự trêи Trái Đất nhưng ý nghĩa chúng muốn diễn đạt, cậu đều hiểu.

Cuốn "Bách khoa toàn thư của đại dương ngoài hành tinh" này có 100 bức hình, cũng là 100 chương, Tần Ức đọc xong, mỗi chương tặng một cái nước sâu (chị nào hem nhớ thì nó có giá là 100 tệ/cái) tặng được một lượt lại tặng thêm một lượt nữa, tổng cộng năm lượt, đập hết năm trăm ngàn trong tài khoản. Thông báo trêи Tấn Giang nhảy liên tục dòng thông báo rằng Thích Ăn Cá Cá Cá tặng tác giả Một Con Cá Rất Tự Lập ngư lôi.

Lần đầu tiên Tần Ức điên cuồng bỏ tiền ra tặng ngư lôi cho tác giả như vậy. Tình cờ Thạch Tĩnh Chi cũng đang lướt tiểu thuyết của Tần Ức, thấy hành động này của cậu khiến hắn cảm thấy kỳ lạ. Nhưng chưa kịp đi hỏi, quản gia đã truyền tới cho hắn một tin tức còn đáng kinh ngạc hơn.

"Thưa ngài, bên ngoài có mấy người nhận là người nhà của thiếu gia, muốn gặp thiếu gia."

Nếu như bạn nhặt được một đứa trẻ, hao tổn tâm sức nuôi nó rất lâu, bỏ rất nhiều tâm huyết ra với nó, bạn sẽ đồng ý để nó trở về với gia đình cũ ư, sẽ để nó nói tạm biệt với mình ư? Những nhân vật cao cmn thượng trong phim thì sẽ, một số gia đình nghèo khó mà muốn đứa trẻ có điều kiện sống tốt hơn cũng sẽ, nhưng Thạch Tĩnh Chi không thiếu tiền, cũng không hào phóng tí nào.

Coi như người nhà Tần Ức có giàu không kém Thạch thị đi chăng nữa hắn cũng không thể để Tần Ức ra đi. Mà gạt Tần Ức, giấu giếm thông tin thì khi cậu biết được, giữa hai người sẽ có mâu thuẫn. Người nhà Tần Ức có buồn hay không hắn không quan tâm, nhưng suy nghĩ của Tần Ức thì hắn nhất định phải suy xét tới. Mới nghe tin tức này được mấy giây mà trong đầu Thạch Tĩnh Chi đã nảy ra hàng chục suy nghĩ.

"Đưa đoạn ghi hình ngoài cổng tới cho tôi xem. Với lại, bọn họ có bằng cớ gì để chứng minh là người nhà của A Ức." Thân thế của Tần Ức vẫn luôn là một bí ấn, chỉ có một số ít người Thạch thị là Tần Ức đã xuất hiện ở ngôi nhà này nhưu thế nào. Trần đời này làm gì có bức tường nào không lọt gió, có không ít người muốn thăm hỏi lai lịch của Tần Ức, bây giờ có người tự nhận là người nhà của cậu mà hắn tin thì quả là quá ngu.

Theo đoạn video ghi hình ở cổng và phòng chờ của khách được trích ra từ phòng theo dõi thì những người này trông đều cao to, da trắng, các đường nét trêи gường mặt góc cạnh, sắc nét, đồng tử xanh, vừa nhìn đã không phải là người Trung Quốc.

Xem xét đến dáng vẻ, điệu bộ thì những người này hẳn là có xuất thân tốt, mỗi hành động đều có vẻ như là người nước ngoài, vẻ bề ngoài quả thật có vài nét giống Tần Ức.

Ngôn ngữ mà bọn họ dùng để trò chuyện Thạch Tĩnh Chi nghe cũng không hiểu, đến lúc bọn họ nói tiếng Trung thì lại rất trúc trắc, hẳn là mới tới Trung Quốc không lâu, không biết rõ phong thổ nơi này, cũng không học tiếng Trung nhanh tới vậy.

Đám người kia tự xưng là người hầu của cha mẹ Tần Ức, tới tìm lại tiểu chủ nhân của mình để về thừa kế gia nghiệp. Cha mẹ Tần Ức chỉ có một người con trai nên không có tranh đấu gì cả. Năm đó, tiểu chủ nhân bị thất lạc là do bất cẩn. Sự việc trong tộc khiến bọn họ không thể thoát thân được, lại còn đường xá xa xôi khiến họ tới tận lúc này mới có thể tìm được tiểu chủ nhân.

Hỏi ra nguyên nhân làm sao tìm được tới đây, bọn họ cũng thành thật trả lời: "Bọn tôi nghe giọng của tiểu chủ nhân mà tìm được tới đây. Cậu ấy lồng tiếng cho một bộ kịch tên là "Xà duyên", theo thiết bị giám định sóng âm thì bọn tôi xác định được thân phận của cậu ấy, rồi may mắn biết được dung mạo hiện tại của cậu nên chắc chắn Tần tiên sinh là người bọn tôi muốn tìm."

Ở phòng chờ khách, những người này lấy bức ảnh của chủ nhân bọn họ ra, hơn nữa còn nói rằng có tín vật muốn tận tay đưa ch Tần Ức. Sau khi nhìn thấy dung mạo của người trong ảnh, tay Thạch Tĩnh Chi đã nắm chặt thành nắm đấm.

Hắn ổn định lại tâm lý, nói: "Đưa bọn họ tới gặp tôi. Còn nữa, chuyện này chưa cần nói cho Tần Ức."