Đêm, Cách Ca vẻ mặt ai oán quay về tiểu viện của mình, hai tay trống trơn.

Tình tỷ tỷ ngồi ở chỗ kia thấy Cách Ca đi tới, biểu tình trên mặt thay đổi liên tục liền không hiểu đây là làm sao, điện hạ nhà mình từ khi trở về từ chỗ Cửu vương gia liền không thích hợp, một lát thì đau lòng vạn phần, một lát thì lại cười ngây ngô cao hứng, không phải là bị trúng tà đi?

Cách Ca không có trúng tà, chỉ là thua rất thảm mà thôi, chẳng những bay mất một bàn vàng bạc tài bảo buổi chiều nàng thắng được, liền ngay cả bảo bổi cướp được của mấy lão nhân kia ở ngày đầu tiên nhập phủ cũng phải bồi vào, tại sao lại có thể như vậy a!

Rõ ràng vận khí không tồi a! Vì sao từ khi Cửu gia gia lấy cái khối phá bài tử kia ra liền thua liên tục, vận khí đột ngột chuyển ngược, cuối cùng ngay cả những thứ mang theo bên người cũng toàn bộ thua sạch!

Cách Ca hối hận vạn phần, đáng lẽ không nên ham bản khế bán thân của Mạc Vân Hy, kết quả thua thành bộ dạng này, sớm biết vậy liền đem bình dược Ngũ ca cho mình mang theo là tốt rồi!

Tục ngữ nói đúng, tiểu đổ di tình, đại đổ thương thân, cường đổ bán thê bán nữ!

Sờ khối phá thiết bài còn có hai bản khế bán thân trong ngực áo, tâm đau thương của Cách Ca lúc này mới hơi ấm áp lên một chút, lúc sắp tàn cuộc, Cách Ca vận khí bạo tăng, tuy rằng không thể thắng lại tài bảo, nhưng cuối cùng cũng lấy được bản khế bán thân của tiểu Mạc, cũng không tính là thua thiệt!

Nhưng vừa nghĩ tới số tiền tài cùng bảo bối nhẫn tâm bỏ nàng mà đi kia, Cách Ca không kìm được đau lòng a!

Bất quá có được bản khế bán thân này, về sau liền có thể dễ dàng chỉnh Mạc Vân Hy rồi! Cách Ca nhét điểm tâm đầy miệng cười ha ha, có thể là cười quá lớn, nhất thời bị điểm tâm làm nghẹn.

Vui quá hoá buồn a!

"Điện hạ, người không sao chứ?" Tình tỷ tỷ vội vàng bưng lên một ly trà đưa cho Cách Ca.

Cách Ca uống xong hai ngụm nước trà mới thoải mái hơn một chút, hướng Tình tỷ tỷ khoát tay áo tỏ vẻ mình không sao.

Lúc này, Thanh Vũ cùng Mộ Dung Tuyết Ngân vừa vặn đi tới, thấy một màn Cách Ca bị sặc liền hoảng sợ, hai nàng bước nhanh đi đến bên người Cách Ca cẩn thận hầu hạ.

"Tiểu thất, ngươi không sao chứ? Có chỗ nào không thoải mái hay không?" Thanh Vũ lo lắng hỏi.

"Đúng a, không thoải mái chỗ nào liền nói ra, có muốn thỉnh đại phu xem chút hay không?" Mộ Dung Tuyết Ngân cũng là thập phần lo lắng.

Cách Ca nhìn hai nữ tử hai bên trái phải đau lòng mình, cười ha ha nói: "Không sao! Chỉ là cái điểm tâm mà thôi, như thế nào có thể làm bổn hoàng tử bị thương! Nói cho các ngươi, bổn hoàng tử có thần công hộ thể, không chết được!"

Thanh Vũ cùng Mộ Dung Tuyết Ngân nhất tề trắng mắt liếc nàng một cái, ngoại trừ cái miệng tinh quái giỏi nịnh nọt, Cách Ca làm sao còn có thần công gì, cùng lắm thì có thêm một tay bài kỹ không tệ thôi.

Thật vất vả trấn an hai người xong, mỗi tay ôm lấy một cái thiên kiều bá mị đại mỹ nữ, Cách Ca suy nghĩ đêm nay có nên nhân cơ hội chiếm chút tiện nghi của các nàng hay không đây! Tối hôm qua bị Mộ Dung Tuyết Ngân trêu chọc một thân lửa nóng, hay là đêm nay tìm hoàng tỷ hạ hoả?

Ngẫm nghĩ một hồi, Cách Ca vẫn là áp xuống manh động, có vẻ ý tưởng này tính nguy hiểm quá lớn, hay là...!tìm Tình tỷ tỷ? Quên đi, tìm đến Mộ Dung Tuyết Ngân vẫn là tốt nhất.

Mộ Dung Tuyết Ngân thấy Cách Ca đột nhiên đối nàng cười ái muội, trong đầu không tự chủ được nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, nhất thời mặt đỏ bừng, vừa thấy nụ cười bất lương kia liền biết nàng ấy đêm nay lại muốn...!

Không được, tuyệt đối không thể dẫm vào vết xe đổ tối hôm qua! Dấu vết lưu lại trên người mình đến bây giờ còn chưa có biến mất, nếu lại một lần nữa, kia làm sao còn có mặt mũi đi ra gặp người, phải tìm cái biện pháp đánh gãy Cách Ca chủ ý.

"Dù sao đêm nay mọi người cũng không có việc gì, hay là chơi mạt chược đi? Mấy người chúng ta không phải đã lâu rồi chưa cùng nhau chơi sao, coi như là giết thời gian, thế nào?" Mộ Dung Tuyết Ngân vội nói.

Cách Ca nghe vậy liền khẩn trương, này không nên a! Đêm nay nếu còn chơi mạt chược vậy nàng buổi tối làm sao bây giờ, lửa còn chưa có dập a! Vừa mới chuẩn bị tỏ vẻ kháng nghị, Thanh Vũ bên cạnh đã gật đầu đồng ý, còn Tình tỷ tỷ biểu tình chính là tùy các ngươi!

"Hảo! Đánh thì đánh, ai sợ ai!" Thanh Vũ nhìn Cách Ca còn đang sầu mi khổ kiểm một cái, thản nhiên đối Mộ Dung Tuyết Ngân nói.

Vừa nghĩ tới tối hôm qua tiểu thất vụng trộm lẻn vào phòng nữ nhân này, trong lòng Thanh Vũ liền thập phần không thoải mái, lại nghĩ đến đêm nay có khả năng tiểu thất lại đến chỗ của nàng, trong lòng lại càng không thư thái! Như này cũng tốt, mọi người tụ tập cùng nhau chơi mạt chược, tiểu thất sẽ không có cơ hội ở một mình cùng nữ nhân kia.

"Ta phản đối" Cách Ca đáng thương hề hề đối tam nữ nói.

Hôm nay đã bồi mấy lão nhân kia đánh mạt chược nguyên cả một ngày, bây giờ thấy mạt chược liền muốn phun, hơn nữa hảo vận của nàng xem chừng thật sự không còn rồi, cứ như vậy đánh tiếp không phải chính là tự tìm tử lộ sao!

Một so với ba, phản đối không có hiệu lực!

Cách Ca rơi vào đường cùng chỉ có thể bồi ba người các nàng, không nghĩ tới mọi người mới vừa đi đến phòng Tình tỷ tỷ đem bàn mạt chược bày ra, Khuynh Thành cô nương cư nhiên lại đến đây.

Thấy người tự động dâng lên đến cửa Cách Ca liền mừng rỡ, nguyên bản tính nhường chỗ lại cho nàng, sau đó chính mình có thể lén lút chuồn đi, kết quả Tình tỷ tỷ lại nhanh chân đến trước.

"Khuynh Thành tiểu thư muốn cùng nhau chơi mạt chược không a? Vừa vặn còn thiếu một tay!" Tình tỷ tỷ đứng dậy nhường ra vị trí của bản thân, đối Khuynh Thành cười nói.

Khuynh Thành lúc còn ở hoàng thành từng tiếp xúc qua mạt chược, đối với cách chơi vẫn là biết một ít, chỉ là không quen chơi mà thôi.

Sở dĩ đêm nay nàng đến đây, kỳ thật chủ yếu là muốn từ Tình nhi nơi này tìm ra một chút thông tin, Thất hoàng tử làm cho nàng có cảm giác thực không thích hợp, tuyệt đối có vấn đề!

Đề nghị đột xuất của Tình tỷ tỷ làm cho nàng có điểm động tâm, nếu tiếp xúc gần với Thất hoàng tử nói không chừng có thể phát hiện ra một tia manh mối, vạch trần khuôn mặt thật dưới lớp sương mù kia.

Nàng thật sự rất muốn biết, Thất hoàng tử mặt ngoài vô tâm vô phế cả ngày tươi cười hớn hở cùng Mạc Vân Hy đấu võ mồm, bên trong lại dị thường lạnh lùng kia rốt cuộc là loại người gì?

Rõ ràng thoạt nhìn thì có vẻ là một người rất dễ ở chung, lại âm thầm bất động thanh sắc cự tuyệt từng người muốn tiếp cận; Rõ ràng cả ngày luôn vui vẻ cười nói, trong mắt lại luôn luôn có một tia ưu thương xoá không đi; Có đôi khi thực ôn nhu, nhưng lúc ở một mình lại dị thường lạnh lùng, toàn thân tản ra hơi thở lạnh như băng...!

Đối phương là một bản thể kết hợp những sự mâu thuẫn, người như thế thoạt nhìn tưởng chừng vô hại nhưng thật ra lại là kẻ nguy hiểm nhất, bình thường Khuynh Thành sẽ lựa chọn tránh xa, nhưng đối phương lại là Thất hoàng tử, nàng liền muốn vạch trần bộ mặt thật mà người đó luôn muốn giấu đi kia, bởi vì nàng đến từ Đại Minh!

"Vậy quấy rầy!" Mang theo một đầu đầy nghi vấn, Khuynh Thành lựa chọn đáp ứng, trong ánh mắt né tránh của Cách Ca chậm rãi ngồi xuống.

Hiện tại Khuynh Thành còn không có biết, vì nàng quyết định lưu lại, mới làm cho sự kiện phát sinh đêm nay đem nhân sinh của nàng rẽ sang một con đường hoàn toàn khác.

Sau vài vòng, Khuynh Thành thắng đến tràn ngập phấn khởi, mà tự nhận là cao thủ ba người Cách Ca, Thanh Vũ, Mộ Dung Tuyết Ngân lại thua thực thảm!

Cách Ca nhìn Khuynh Thành vẫn lạnh lùng thản nhiên mà trong lòng phát khổ, nữ nhân thanh lãnh nguy hiểm này đêm nay âm thầm quan sát nàng không biết bao nhiêu lần, khiến cho Cách Ca căn bản không có cách nào gian lận, vốn vận khí đã không tốt, bây giờ lại không thể chơi gian, không thua mới là lạ đâu!

Thoáng nhìn đến ánh mắt quỷ dị của đối phương lại đang nhìn mình, Cách Ca một trận nghiến răng nghiến lợi, quân bài giấu trong giày vẫn là không có cơ hội lấy lên, mà quân bài mình trộm giấu đi trong tay phải đã không cẩn thận rơi trên mặt đất, đây đều là do nàng a!

Cho xin đi đại tỷ! Đêm nay ngươi đã thắng nhiều như vậy, thỉnh cấp đường sống đi! Chơi mạt chược đã không cho ta gian lận thì thôi đi, đằng này vận khí đã không tốt rồi mà còn khinh người ép tới, thực vô sỉ!

Còn nữa, ngươi có thể không cần lại nhìn lén bổn hoàng tử nữa hay không, tuy rằng bổn hoàng tử bộ dạng ngọc thụ lâm phong, xinh đẹp như hoa, nhưng ta là người đã có thê tử a, trước mặt hoàng tử phi nhìn trộm bổn hoàng tử, có phải thực quá sắc đảm bao thiên hay không a?

Thỉnh chú ý tiết tháo a!

Thấy cơ hội chơi gian là vô vọng, bài lại sống chết không thắng nổi một lần, Cách Ca rơi vào đường cùng đành phải xuất ra đòn sát thủ, đây là do các ngươi bức ta, vậy cũng đừng trách bổn hoàng tử không khách khí!

Thí điên thí điên chạy về phòng cầm lấy bình dược được ngũ ca đưa cho, Cách Ca ý chí ngang nhiên ngồi lại bàn, đây chính là siêu cấp nhân phẩm dược của ngũ ca, ta không tin không thắng nổi mấy cái tiểu dạng các ngươi.

Vừa rồi trên đường nàng đã ăn một viên, hiện tại có lẽ chính là lúc phát huy dược lực.

Đánh tiếp một ván, không biết là dược phát huy tác dụng, hay là trời cao có mắt, nàng cư nhiên thật sự đại sát tứ phương thắng được không ít.

Ngũ ca xuất phẩm, tất chúc tinh phẩm!

Cách Ca hài lòng tán thưởng lão ngũ một phen, thừa dịp lúc mọi người chia bài, lại lén lút ăn một viên.

Thanh Vũ ngồi bên phía tay trái nàng vô tình thấy được một màn này, vừa nghĩ đến ván vừa rồi Cách Ca đại sát tứ phương, liền biết người nào đó lại tìm ra phương pháp chơi gian mới rồi, trong ánh mắt ai oán của Cách Ca từ dưới bàn cướp đi tiểu bình sứ, không nói hai lời nhanh chóng ăn một viên thuốc.

Lại tiếp tục một ván, Thanh Vũ ăn qua dược đại sát tứ phương.

Sau đó, Thanh Vũ chuẩn bị ăn vụng thêm một viên thì bị Mộ Dung Tuyết Ngân phát hiện, Mộ Dung Tuyết Ngân tựa hồ biết được cái gì, hừ lạnh một tiếng, đoạt lấy bình sứ trong tay Thanh Vũ, đổ ra một viên thuốc ăn xuống.

Lại một ván nữa qua đi, Mộ Dung Tuyết Ngân ăn qua dược đại sát tứ phương.

Đến lúc này dù có là ngốc tử cũng biết được bình dược kia có vấn đề, Khuynh Thành tò mò nhìn Mộ Dung Tuyết Ngân cùng bình dược trong tay nàng.

Lần đầu tiên chơi gian lại bị người đương trường bắt gặp, Mộ Dung Tuyết Ngân sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu đem bình sứ trong tay đưa cho Khuynh Thành, Khuynh Thành ở trong ánh mắt né tránh của Mộ Dung Tuyết Ngân nhận lấy, sau đó cũng từ trong bình đổ ra một viên nuốt xuống.

Đánh tiếp một ván, Khuynh Thành thắng đại sát tứ phương.

Tình tỷ tỷ đứng một bên đem một màn thần kỳ này tất cả thu vào mắt, mang theo tâm tình tò mò, cũng lấy ra một viên thuốc từ trong bình sứ ăn xuống.

Nếu lúc này lão ngũ có ở đây, hắn nhất định sẽ sợ hãi than, hoá ra xuân dược còn có tác dụng này!

Tiếp tục đánh xong vài ván, Cách Ca ăn dược sớm nhất đột nhiên cảm thấy cả người nóng lên, trong lòng giống như có một đoàn hoả thiêu đốt, miệng có chút khô, không thể không cởi ra ngoại bào.

Tiếp theo Thanh Vũ cũng cảm thấy cả người nóng lên, bỏ đi ngoại bào, sau đó là Mộ Dung Tuyết Ngân, Khuynh Thành và cuối cùng là Tình tỷ tỷ.

Dược hiệu càng ngày càng mãnh liệt khiến mọi người ý loạn tình mê, trong Cửu vương phủ tại khuê phòng của Tình tỷ tỷ, loại dược nào đó bị người hiểu nhầm rốt cuộc bộc phát hiệu quả vốn có của nó.

Sau một đêm, bên trong hoàng thành, Ngũ hoàng tử phủ biến thành phế tích, lão ngũ cùng tân hôn thê tử Lạc Ngưng từ biệt nhân thế.

Sau một đêm, Cửu vương phủ trong Hoài An thành, Trưởng công chúa Thanh Vũ lưu lại thư nản lòng thoái chí hồi kinh, nghĩa nữ Khuynh Thành của Cửu vương gia nhốt mình trong phòng không muốn gặp bất luận kẻ nào, Thất hoàng tử ngày xưa luôn tràn ngập ý cười đột nhiên trở nên trầm mặc ít nói, tươi cười trên mặt qua một đêm liền biến mất...!

Trong một đêm, giống như có rất nhiều thứ thay đổi!

- ---****----

Ed: H H H H!!!!! Một lần 4 em, chịu s nổi:))))