“Quả nhiên tiếp cận người độc miệng thành tinh sẽ bị lây DEBUFF độc miệng sao?”

“Đây không phải Mang thần mà tui biết, [emo sợ hãi]! “

“Chanh ba ba đưa lễ vật tới, lễ nhẹ nhưng nặng tình!”Mang thần tiếp tục giải thích: “Thật ra đối phương còn có cơ hội lựa chọn lui về sau phòng thủ đánh lâu dài, nhưng mà đối với 1V1 thì hiệu quả rất thấp, không bằng dứt khoát từ bỏ.”

Y phái trùng trinh sát đi, quả nhiên nhìn thấy đối phương dỡ bỏ gần hết công sự, chỉ để lại căn cứ và xưởng đóng tàu, bán tất cả công trình lấy tài nguyên bổ sung binh lính.

Nghĩ lại tình cảnh lúc ấy, Long Mông hệt như người chỉ huy phục tùng chủ nhân của mình bố trí từng chiến lược, hay nói thẳng ra là Lăng Mông – người Mang thần đang dòm ngó.

Mang thần nhìn có vẻ như tùy tiện bố trí toàn bộ binh lực tại tiền tuyến, đồng thời giải thích: “Người sử dụng phương pháp này tương đối xúc động, bình thường có lẽ thích chiến chính diện.”

Màn chữ lại một loạt 666: “Cho nên người giống Mang thần thích dánh lén hoa cúc của người khác à?”

Mang thần vậy mà không phản đối: “Vậy cũng phải xem hoa cúc của ai.”

Quần chúng ý tứ sâu xa “À “

Quả nhiên thượng bất chính hạ tắc loạn, Tinh hà có bá chủ như vậy đúng là con sâu làm rầu nồi canh.

Lăng Mông nhìn đòn giãy chết của mình bị một kích của đối thủ thành công hóa giải, đồng thời phái chiến hạm chính ra vây công, không tốn chút sức lực nào chiến thắng.

Màn chữ đều là ca ngợi, quà lớn quà nhỏ spam liên tục khiến người ta không kịp nhìn..

“Trước sau như một sát phạt quyết đoán, đúng là không biết thương hương tiếc ngọc.”

“Chanh ba ba phải báo cảnh sát!”

“Hê, 110 sao?”

“Cầu Chanh ba ba phát biểu suy nghĩ của mình lúc này.”

“Thành tựu đánh lén hoa cúc của Chanh ba ba get [tick].”

Xen kẽ âm thanh căn cứ đế quốc bị nổ tan tành là giọng nói của Mang thần, “Thật ra người có thể đánh đến Tinh Toản trình độ đều không thấp, có lẽ trận này đột nhiên phát huy không tốt.”

Lăng Mông khinh thường, ai thèm anh giả nhân giả nghĩa chứ.

“Mong chờ di ngôn lâm chung của Chanh ba ba.”

“Chanh Chanh hình như rất ít khi lưu lại di ngôn đúng không? Bình thường thua sẽ vỗ mông chạy biến.”

“Dù sao cũng gây hấn với toàn bộ người trong vũ trụ, có lẽ sợ người khác trả thù cũng nên.”

“Tui lại mong lời khuyến khích lúc lâm chung của Mang thần cơ.”

“Người bị Lemon chế giễu ba lần cầu Mang thần giúp báo thù rửa hận!”

“Người bị hại cùng cầu!”

“+10086!”

Màn chữ B trạm đột nhiên dày đặc, vô số người nhắc nhở năng lượng ở tiền tuyến tăng cao.

Ngay sau đó Lăng Mông thấy được câu di ngôn lâm chung khiến hắn hối hận muốn chặt tay.

[Đế quốc] Lemon: Nam sinh mấy người chơi game thật lợi hại

Mang thần hình như cũng ngẩn người, lời nói được một nửa cũng tạm dừng, sau đó bật cười.

Sự tình tiếp theo đều có thể đoán được, Lăng Mông tuyệt vọng tắt video.

Chỉ trong một đêm, Lăng Mông hồng đến phát tím, đăng weibo, fan bình luận liên tục: Nam nhân mấy người chơi game thật lợi hại

Trên tieba rất khó để tìm được một người có lòng tốt trả lời câu hỏi của tân thủ, lâu nào lâu nấy chỉnh tề trăm lầu như một: Nam sinh mấy người chơi game thật lợi hại

Ở trong diễn đàn anti mạo nhận, emo được +1 vô hạn là: Nam sinh mấy người chơi game thật lợi hại

Ngay cả mạng lưới BBS trong trường đều bị người bình luận vào topic giễu cợt: Nam sinh mấy người chơi game thật lợi hại

Cho dù Lăng Mông đi đến đâu cũng bị người ta spam câu nói này. Hắn và Mang thần không thù không oán, vậy mà lại bị đối phương hãm hại ra nông nỗi này.

Đáng chết nhất là câu này là do chính Lăng Mông nói, không thể vu vạ cho Mang thần.

Cố nuốt nước mắt vào trong thôi.

Thời gian này bạn cùng phòng đều được nghe hắn cao giọng hát lúc nửa đêm, “Sắt thép nồi, ngấn lệ kêu tu muôi nồi…”()

()Đây là bài Biển rộng trời cao(海闊天空) của Beyond, hát bằng lời Việt(Quảng Đông) thì phải.

Qua một đoạn thời gian nữa, sóng gió cuối cùng cũng lặng bớt, tuy dưới mỗi weibo của Lăng Mông vẫn có người bình luận câu nói đó hơn nữa còn trở thành bình luận nổi bật nhất, nhưng Lăng Mông đã tu luyện được khả năng mắt không thấy tâm không phiền.

Ngày cuối cùng của mùa giải, Lăng Mông chỉ cần thắng thêm một trận là có thể Thượng Thần, ai ngờ oan gia ngõ hẹp, hắn lại gặp Mang thần.

Lăng Mông cảm thấy mình nhất định trúng tà rồi, không phải y là đại thần à? Sao cứ lắc lư ở cấp bậc này mãi vậy? Ngược đãi đến nghiện rồi à?

Trước khi bắt đầu trận đấu hắn phải nói rõ ràng một chuyện.

[Liên bang] Lemon: Anh đang trực tiếp à?

[Đế viên] Mangosteen: Cậu đoán đi?

Lăng Mông quyết định ngậm miệng, mặc kệ đối phương có thể nhìn thấy hay không, giơ hai ngón tay giữa chỉ về phía màn hình.

Lần thứ hai giao đấu Lăng Mông lại tiếp tục thảm bại, nguyên nhân lần này đại khái là do hắn quá nóng vội, tham quá hóa thâm trúng mai phục của đối phương.

Mang thần trong truyền thuyết của trò chơi rất cao lãnh ít nói, rất hiếm khi để lại quan tâm lâm chung.

[Đế viên] Mangoteen: Nam sinh chúng ta chơi game thật sự lợi hại như vậy đó.

Lăng Mông phẫn nộ ném bàn phím.

Weibo và tieba lại náo nhiệt, nhưng mà lần này mọi người lại spam câu ” Nam sinh chúng ta chơi game thật sự lợi hại như vậy đó!”

Lăng Mông bị câu nói này tẩy não suốt cả ngày, cuối cùng biến thành lúc đọc sách câu này cũng tuần hoàn vô hạn trong đầu. Mùa giải kết thúc, Lăng Mông tiếc nuối dừng lại tại Tinh Toản, không lấy được huân chương mùa giải, tất cả hắn đều ghi hết lên đầu Mang thần.

Tui xin nhắc lại là truyện này tui chém rất nhiều, cực nhiều luôn đó. Có thím nào thấy sai thì chỉ giùm tui để tui sửa nha

Ai không hiểu chỗ nào thì cứ cmt, t sẽ giải thích.