Suốt một tháng sau đó, A Tiêu hăng say, bận rộn với công việc may đồ cho Y Dạ thành ra mọi sinh hoạt của Y Dạ, A Miện hoàn toàn chăm lo. A Miện cũng vì thế mà không thể tới cung Ngọc Lục Bảo giúp A Linh quản lý cung và dạy hai tiểu nô lệ kia nên đành dắt theo một trong hai đứa về.

"Nô tì dắt Đan theo, không sao chứ ạ? Để A Linh một mình dạy hai đứa nhỏ và quản lý cung Ngọc Lục Bảo thì hơi bất tiện..." A Linh dắt đứa con trai nay được đặt tên một chữ Đan ra mắt Y Dạ.

"Tất nhiên là được, như vậy tiểu Viên sẽ có thêm người chơi cùng, không phải suốt ngày ngồi xem em đọc sách nữa!" Y Dạ vui vẻ ưng thuận.

Vậy là tên tiểu tử tên Dan kia được vào cung còn đứa con gái kia, tên một chữ Sương, được nuôi dạy ở cung Ngọc Lục Bảo.

A Tiêu cứ đều đặn mỗi tuần sẽ cho Y Dạ xem mức độ hoàn thành của bộ trang phục và các chi tiết đã được may. Một hai lần đầu, A Tiêu vẫn bị Y Dạ bắt sửa lại hoa văn do quá màu mè hoặc quá lệch màu so với màu vải nhưng những lần sau thì A Tiêu đều tự nắm bắt được màu và phong cách để tự phối họa tiết và thêu sao cho phù hợp.

Y Dạ còn đặc biệt tặng A Tiêu một vài món đạo cụ hỗ trợ mua từ cửa hàng hệ thống. A Tiêu thêu lên, trông rất khác biệt, thật thật ảo ảo.

Hơn nữa, tốc độ may vá của A Tiêu cũng ở một tầm gọi là điêu luyện, càng may càng nhanh, càng sắc sảo, lại thanh thoát.

Chỉ trong vòng một tháng, bộ trang phục từ bản thiết kế của Y Dạ đã lên hình 60%, phần còn lại là ống tay, lớp áo ngoài và một phần họa tiết ở các lớp váy ngoài.

Đã tới giữa tháng 11 rồi thì không khí cũng trở lạnh, bắt đầu có dấu hiệu tuyết rơi mỏng nhưng không khí trogn cung lại như được hân nóng bởi các gia nhân và cả quý tộc.

Lúc này thì sự hoành tráng và quan trọng của lễ rước thần đã hoàn toàn thể hiện ra. Các gia nhân ở các cung bắt đầu chuẩn bị các thứ cần thiết cho lễ hội. Như ở Ngự Thiện phòng thì là đồ ăn dự trữ; ở các võ đường và trại binh thì gươm giáo, quân đội để dẹp loạn hay giữ an ninh; ở các cung thì làm đồ trang trí, tăng thị vệ, tăng người hầu; gia nhân, quân lính cả hoàng cung gần như cần làm việc hết công suất vì lễ hội chỉ gần một tháng nữa sẽ diễn ra.

Phi tần, công chúa gì cũng chuẩn bị trang phục, trang trí cung,... Các công chúa hoàng tử thì tập trung vào các tài nghệ về văn võ của mình, các môn cầm, kì, thi, họa cũng cần phải luyện, tất cả đều cố gắng tăng phần thắng cho mình ở các cuộc đấu sẽ được tổ chức ở lễ hội.

"Hôm nay đã tới chỗ đại tỷ, nhị tỷ, ngũ tỷ, lục tỷ, bát tỷ, nhị ca, tứ ca, bọn họ đều phần lớn là bận. Tại sao đại tỷ lại tự dưng cầm luyện cầm kì họa cơ chứ? Nhị tỷ và tứ ca thì bị nương giữ lại bắt luyện tập tất cả. Ngũ tỷ và lục tỷ thì bị cái ông âm dương sư gì đó tới kiểm tra, không đi được. Haizz, bát tỷ và nhị ca thì.. bọn họ cũng không khác" Y Dạ thở dài, than thở với cái hệ thống trên đầu.

Cái hệ thống này cũng rất biết chạy theo thời đại, dù không ái khác ngoài Y Dạ thấy nó vẫn thay đổi chủ đề giao diện sang mùa đông và còn đem giao diện lễ hội ra khoe với Y Dạ.

Tất nhiên là nó bị Y Dạ phớt lờ không thương tiếc.

"Kí chủ a! Cô cùng nên như anh chị mình, đi học cầm kì thi họa đi. Về màng chiến đấu, cô bị lôi lên võ đài chắc cũng không tới nỗi nhục mặt nhưng về các kĩ năng đàn rồi vẽ vời thì..." hệ thống hảo tâm nhắc nhở.

"Ta tự nhiên sẽ có cách để đối phó!" Y Dạ cười nhưng không mấy tự tin.

"Ồ...? Cô sẽ giải quyết thế nào? Hửm?" hệ thống ghé sát tới.

"... Về thơ ca, giọng hát của ta không tới nỗi tệ, thơ thì dùng mấy bài của các thi nhân thế giới kia là được, chắc cũng qua mặt được bọn họ. Về cầm và họa thì..." Y Dạ gãi mặt.

"Thì...?" hệ thống lại ghé sát thêm.

"... Ta sẽ mau kẹo tài năng ở chỗ ngươi dùng tạm vậy!" Y dạ cười đầy ngượng ngập.

"Tạm?! Há há, cô mà không có ta thì đừng hòng qua ải này nhá! Ta sẽ xem xét biểu hiện của cô mà xem có bán kẹo tài năng cho cô hay không" hệ thống tự dưng lại có được một lý do để ức hiếp Y Dạ.

"Hừ!" sắc mặt Y Dạ hơi khó coi, cô hừ một tiếng, không thèm để ý cái hệ thống kia nữa mà quay phắt đi.

Hệ thống ban đầu còn định chọc dai một chút nhưng thấy phản ứng của Y Dạ, hệ thống không thể tự đi làm khó kí chủ của mình được a, tiểu cô nương này... phải dỗ!

"Kí chủ, bản hệ thống chỉ nói đùa thôi mà! Ta sẽ bán kẹo tài năng cho cô! Sẽ bán mà! Kí chủ ~!" Cái hệ thống kia nỉ non.

"Hứ!" Y Dạ tỏ vẻ giận dỗi.

"Kí chủ! Đừng như vậy mà! Hay là ta không giới hạn số lần mua vật phẩm kẹo tài năng cho cô nhé?"

"Kí chủ! Kí chủ! Kí chủ ~?" hệ thống kia cứ vòng qua vòng lại trên đầu Y Dạ, cố dỗ dành, còn tự mình nhận lỗi, Y Dạ quả thực lần này khá hời à nha!