"Tứ ca...hôm nay mẫu thân muốn ta về sớm ăn chè long nhãn mà người nấu. Ta về đây!"

Liễu Y Dạ ra hiệu cho A Linh đang ngồi trên cây gần đó bế cô xuống.

"A! Y Dạ chờ tỷ với!" Liễu Minh Châu suýt ngã khỏi hàng rào thì A Miện nhảy ra đỡ được.

"Tứ ca, ngày mai ta sẽ đem sách tới cho huynh. Muội về nhé!" Liễu Y Dạ quay lại cười nhẹ rồi thong dong bước đi.

Liễu Minh Châu cũng chạy tới nắm lấy tay Y Dạ.

"Nhị tỷ tỷ! Bọn muội về đây!"

Liễu Minh Châu và Liễu Y Dạ đòng thanh. La Nguyên Nguyên quay qua vẫy tay chào.

Ánh mắt của La Nguyên Nguyên vẫn dõi theo Y Dạ cho tới khi cô rẽ lối, biến mất. Tâm trạng cô bé hiện tại khá phức tạp, vừa thấy có lỗi lại vừa thấy thương hại chính mình, còn có cả một phần ghen tị.

.....

"Y Dạ ~! Mau thử chè long nhãn của mẫu thân con nào, chè vừa ngon vừa mát đây!" Chiêu Mẫu Đơn bưng một bát chè tươi cười bước vào.

"A! Minh Châu cũng ở đây sao? Con đợi ta đi lấy thêm một bát nữa nhé!"

"Không cần đâu ạ! Con định về luôn ạ!" Chiêu Mẫu Đơn định quay đi thì Liễu Minh Châu gọi lại.

"Vậy con chờ ta chút! Ta sẽ lấy giỏ đựng thức ăn. Con đem về cho nương và ca con hộ ta nhé! Lát ta đỡ phải qua, dù sao thì trời cũng xám chiều rồi..."

"Vâng! Con sẽ chờ người!"

Chiêu Mẫu Đơn hài lòng quay ra.

Liễu Y Dạ ngồi trên bàn ăn món chè hạt sen một cách ngon miệng.

"Minh Châu tỷ! Minh Châu tỷ! Ahhhh~!" Liễu Y Dạ giơ muỗng lên.

Liễu Minh Châu ngạc nhiên, đỏ mặt, ngoan ngoãn ăn thìa chè mà Y Dạ đút cho.

"Y Dạ...việc kiểu này đừng có làm với các ca ca đấy nhé!"

Liễu Minh Châu ăn ngon còn không quên nhắc Y Dạ keo kiệt một chút.

"..?..Dạ vâng!" Y Dạ ngẩn ngơ.

Đúng lúc làm sao, Bạch Tư Nhan đứng ngoài cửa ngó vào mà phát ghen.

"A! Nương nương!" Y Dạ gọi Bạch Tư Nhan một tiếng.

Liễu Minh Châu nghe thế thì cuống quýt "Minh Châu thỉnh an hoàng hậu nương nương."

"Miễn lễ đi bát công chúa!" Bạch Tư Nhan cười.

"Minh Châu! Chè của con đây!" Chiêu Mẫu Đơn cầm một giỏ thức ăn đi vào.

"Ồ! Mẫu Đơn thỉnh an Bạch tỷ tỷ!" Chiêu Mẫu Đơn qua loa chào một cái, rồi cười.

Liễu Minh Châu cầm lấy cái giỏ rồi xin phép ra về.

"Bạch tỷ tỷ! Người có muốn ăn chè long nhãn không? Muội sẽ đi lấy cho người!"

"Nương! Lấy cho Y Dạ nữa! Con ăn sắp hết rồi!" Y Dạ giờ tay lên gọi "tiểu nhị". Bạch Tư Nhan cũng nhẹ gật đầu đầu đồng ý.

"Có ngay đây!" Chiêu Mẫu Đơn lại quay bước đi ra.

Khi Chiêu Mẫu Đơn đã đi rồi, Bạch Tư Nhan liền quay qua Y Dạ, dụ dỗ.

"Y Dạ...bát của con vẫn còn chè mà nhỉ? Con có thể đút cho ta một miếng được không?"

*Ôi mama ơi! Hoàng hậu à, người mà lại đi dụ dỗ con nít sao?* Y Dạ đổ mồ hôi.

"Được thôi! Nương nương! Ahhh ~" Y Dạ giơ muỗng lên.

Bạch Tư Nhan cúi xuống ăn một miếng rồi cười thầm, vừa lòng rồi.

"Y Dạ! Ta đã nói là ta cho phép con gọi ta là mẫu thân rồi mà, không con có thể gọi là di mẫu cũng được."

"Vâng! Di nương!" Y Dạ cười tươi. Bạch Tư Nhan thì đứng hình một cái. Sau đó lại gần lau miệng rồi véo cái má của Y Dạ một cái.

"Tinh! Đối tượng công lược: Hoàng hậu Bạch Dư Ý, hảo cảm tăng 7%. Tổng 36 điểm."

"Chè tới rồi đây! Mau ăn rồi nói cho ta nhận xét nào!" Chiêu Mẫu Đơn vui vẻ bưng ba bát chè bước vào.

Tối đó Y Dạ ăn chè thay cơm, lại còn đút chè cho hai bà mẹ già đầu của mình nữa, cô tự hỏi liệu mai sau cô có chăm mẹ như con luôn không.

- ----

Thực sự Vanil rất thích đọc bình luận của mấy bạn. Nên nếu đã đọc tới chap này, xin hãy để lại bình luận nhận xét nhé?

Thân ~~ ƠvƠ