*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nguyên chủ đã cho người đánh mắng Giang Tĩnh Sa không biết bao nhiêu lần. Lí do là vì nhị thiếu gia - Giang Tịnh luôn luôn bênh vực Giang Tĩnh Sa mọi nơi khiến nguyên chủ cực kỳ chướng mắt. Tại sao nàng tìm mọi cách lấy lòng nó thế nhưng nó lại luôn không thèm đếm xỉa tới còn cư nhiên ngày nào cũng qua chỗ tiện nhân kia? Việc này đã đả kích một người từ bé đã được vây quanh như nguyên chủ. Nàng không cam lòng, nàng ưu tú như vậy, tuy còn nhỏ nhưng cầm kỳ thi họa, thi từ ca phú không gì nàng không tinh thông. Còn Giang Tĩnh Sa kia thì có gì chứ, tính tình hồn nhiên thiện lương sao? Vì thế con đường tìm chết của nguyên chủ bắt đầu

Tử Tuyết Vi thở dài, với cái tính tình như vậy, nguyên chủ không là bia đỡ đạn mới thật lãng phí. Hình tượng này trăm phần trăm phù hợp vai nữ phụ. Tử Tuyết Vi nghĩ nghĩ, vẫn là xem cho hết cốt truyện đi

Lần nào nguyên chủ đến gây khó dễ Giang Tĩnh Sa thì đều bị Giang Tịnh ngăn lại. Mặc dù không cam lòng nhưng không hiểu sao nàng lại sợ người đệ đệ này, vì thế không muốn cũng phải rút lui rời đi

Chính là hôm nay lợi dụng lúc Giang Tịnh không có ở trong phủ, nguyên chủ lại chạy tới kiếm chuyện với Giang Tĩnh Sa. Cơ hội ngàn năm có một, không bắt lấy mới là đồ ngốc!

Nguyên chủ chỉ là định châm chọc vài câu, cũng không nháo lớn đến mức đánh mắng, dù sao còn có người đệ đệ kia. Nhưng ngờ đâu nha đầu Đàn Nhi bên người Giang Tĩnh Sa cũng châm chọc thậm chí khiêu khích trở lại chọc cho người có máu nóng như nguyên chủ bùng nổ. Tưởng rằng có đệ đệ kia che chở thì có thể leo lên đầu nàng ngồi sao? Trong lúc tức giận nguyên chủ tự mình động thủ, bước tới định tát Đàn Nhi kia. Nhưng không ngờ Giang Tĩnh Sa thường ngày yếu đuối nhát gan thế nhưng chạy tới kéo nàng lại, gắt gao cầm chặt cánh tay nàng, dù nguyên chủ cố giằng ra nhưng Giang Tĩnh Sa càng dùng sức cứ như sợ nguyên chủ làm gì nha đầu kia. Giằng co hồi lâu thế là rơi luôn xuống hồ nước lạnh bên cạnh

Tử Tuyết Vi nhíu mày, nhớ lại một màn Giang Tĩnh trừng phạt nha đầu Đàn Nhi và những lời nàng ta đã nói trước đó cộng thêm việc làm trong ký ức của nguyên chủ, liền cong khoé miệng. Nguyên chủ và phủ Thừa tướng đối xử với nàng ta như vậy, nàng bảo đảm cốt truyện phía sau chính là một màn máu me bạo lực từ sự trả thù của nữ chủ. Đối xử còn thua cả súc sinh thế kia thì dù ngươi là thánh mẫu cũng sẽ hận nghiến răng nghiến lợi

Đây không phải tiểu thuyết xuyên không, càng không phải tiểu thuyết trọng sinh. Mà đây là tiểu thuyết viết về cuộc đời sóng gió của nữ chủ. Từ lúc còn bị hiếp đáp, vũ nhục dần dần trở nên lãnh tâm, mạnh mẽ. Kết cục nữ chủ lên ngôi phượng mệnh, dưới một người trên vạn người, từng bước một trả thù, giết chết hết những kẻ đã vũ nhục nàng ngày xưa.

Lúc này hệ thống lên tiếng

[ Nhiệm vụ chính tuyến: thành công lấy tròn hảo cảm của nam chính ]

Tử Tuyết Vi: "...."

Cái gì vậy? Nhiệm vụ quái gì chẳng liên quan đến cốt truyện thế này? Chẳng phải là nên giúp nguyên chủ báo thù rửa hận hay sao?... Khụ... Mặc dù nữ chủ báo thù giết chết nguyên chủ là đúng rồi nhưng thân là một nhiệm vụ giả, nàng cần đứng về phía nguyên chủ... Ha ha... Lạc tông rồi