Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

Chương 46: Cảm xúc nhỏ của Thời Nghiêu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Âm thanh từ xa xăm vang lên bên tai anh, lại còn kêu anh hai tiếng "Streamer", tâm Giang Tri run lên, chẳng lẽ lại gặp được ngôi sao nhỏ của mình ở đây?

Anh nhìn Thời Nghiêu, lúc này Thời Nghiêu muốn mang anh thuấn đi là không có khả năng. Giang Tri đứng lại nhìn nhìn, thế nhưng nhìn thấy một bóng người đang xuống chỗ anh từ toà huyền ngọc giữa không trung, hắn cưỡi mây đạp gió, tóc dài phiêu dật, đáp xuống trước mặt hai người.

Phù Quang tiên nhân thấy Streamer liền kích động: "Streamer, ta là Phù Quang tiên nhân, trước giờ vẫn luôn xem livestream của Streamer, còn may mắn được thưởng thức qua mỹ thực Streamer nấu nữa ..."

Giang Tri từ từ nhớ lại, anh bừng tỉnh đại ngộ: "A, tôi nhớ ra rồi."

Lần nào anh cũng xem tin nhắn phản hồi về đồ ăn của người xem may mắn, vị Phù Quang tiên nhân này đã từng viết cho anh một đoạn cổ văn dài đầy lời tán thưởng, Giang Tri cũng phần nào đoán được thân phận hắn.

Phù Quang tiên nhân cong môi cười: "Streamer đường xa đến đây, nơi này có rất nhiều tiên quả linh dược, nếu Streamer không chê, tôi có thể mang hai vị đến vườn tiên quả hái."

Hắn nhìn người nam nhân bên cạnh Streamer, hai người đại khái là xuyên qua hư không đi vào nơi này.

Giang Tri đã ăn đủ nhiều linh quả, anh cũng sợ phiền Phù Quang tiên nhân, liền nói: "Đa tạ thịnh tình của Phù Quang tiên nhân, chỉ là chúng tôi ở đây cũng hơi lâu rồi, cần phải về nhà. Lúc này chỉ sợ không thể tiếp nhận ý tốt của tiên nhân."

Thời Nghiêu đứng bên nghe xong, cảm thấy suиɠ sướиɠ không sao giải thích được.

"Thì ra là thế." Phù Quang tiên nhân cũng không quá buồn, rốt cuộc được gặp Streamer ver 24k cũng xem là duyên phận rồi.

Giang Tri nghĩ đến Phù Quang tiên nhân vẫn hay tặng thưởng cùng ủng hộ mình, tìm tìm trong tuỳ thân không gian, lấy ra một bình lớn mứt anh đào đưa cho Phù Quang tiên nhân.

"Đây là mứt anh đào, xin tặng tiên nhân chút lễ vật." Giang Tri nghĩ, gặp được là duyên, chút tâm ý nhỏ này cũng không có gì.

Đưa tay nhận lấy bình pha lê trong suốt màu đỏ thẫm, Phù Quang tiên nhân thụ sủng nhược kinh: "Đa tạ lễ vật của Streamer." Mứt anh đào màu sắc mê người thơm lừng này hắn đã thấy vài lần trên livestream của Streamer.

Phù Quang tiên nhân đáp lại, cũng lấy ra một cái túi vải bố nhỏ đưa cho Giang Tri: "Túi giới tử này tặng Streamer, Streamer có thể cất các loại đồ vật vào."

Đây còn không phải là phiên bản nâng cấp của tuỳ thân không gian còn hạn chế của anh sao? Giang Tri cảm thấy quá quý trọng, vừa muốn từ chối liền nghe Phù Quang tiên nhân nói: "Lễ thượng vãng lai (có qua có lại mới toại lòng nhau), Streamer, ta vẫn sẽ tiếp tục theo dõi livestream của anh."

Thời Nghiêu thấy nếu cứ để hai ngươi đưa qua đưa lại như thế kiểu gì cũng sẽ đi tham quan tiếp mất, vội vàng ho khan vài tiếng, thấp giọng nhắc nhở Giang Tri: "A Mao còn đang chờ chúng ta dưới chân núi."

Giang Tri gật đầu, từ biệt Phù Quang tiên nhân, lúc này mới cùng Thời Nghiêu đi đón A Mao về nhà.

Chuyến du lịch xuyên vị diện lần này lâu hơn chuyến đi đến địa ngục lần trước. Giang Tri đã bất đầu cảm thụ được lạc thú khi xuyên qua các loại vị diện khác nhau. Điều duy nhất đáng tiếc chính là không chắc có thể được gặp lại bạn bè ở các vị diện này trong tương lai.

Anh về đến nhà mới mở túi giới tử Phù Quang tiên nhân tặng, túi giới tử này thật ra chính là không gian vô cùng vô tận, Giang Tri không thể đi vào túi giới tử như với tuỳ thân không gian, nhưng có thể bỏ bất kỳ đồ vật gì vào đó, đến khi muốn lấy dùng chỉ cần nghĩ trong lòng, đồ vật kia tự nhiên sẽ hiện ra trong túi.

"Kỳ quái, vậy tôi cũng không để đem anh ... Ách, cất anh vào sao?" Giang Tri thử bỏ vào đồ ăn, ghế dựa, thậm chí là một con cá sống, lại suy nghĩ cẩn thận, nhìn qua Thời Nghiêu hỏi.

Thời Nghiêu nhìn anh nói: "Đây là túi cất trữ, sinh mệnh trí tuệ cao không thể cho vào được." Nghĩa là người thường, tu sĩ đều không thể bị thu vào.

Giang Tri "À" một tiếng, lúc này mới tiếp tục nghiên cứu.

Thấy Giang Tri cúi đầu xem đến mê mẩn, sau một lúc lâu, Thời Nghiêu bị bỏ rơi nãy giờ bỗng nhiên hỏi: "...... Lần trước cậu nói cái kia, suối nước nóng đó, khi nào chúng ta đi?"

Nghe Thời Nghiêu nói vậy, Giang Tri thả túi giới tử xuống, ngẩng đầu cười nói: "Lúc nào tôi cũng đi được, chừng anh rảnh thì chúng ta đi."

"Chỉ là trước tiên phải chuẩn bị chứng minh thư cho anh đã, tôi cũng phải tìm chỗ nào tốt tốt nữa." Giang Tri nói đến chứng minh thì liền cảm thấy phiền muộn, có lẽ qua mấy năm nữa, hắn lại phải dùng quan hệ đi làm lại chứng minh thư hoàn toàn mới. Rốt cuộc tuổi trên giấy tờ đã vượt xa tuổi ngoại hình của anh.

Làm một tấm chứng minh thư đối với Thời Nghiêu là chuyện dễ như trở bàn tay, hắn gật đầu: "Được, tôi lúc nào cũng rảnh." Cho nên, nhanh dẫn hắn ra ngoài chơi đi.

*****

Thời Nghiêu chào tạm biệt anh, quay về cục quản lý vị diện, lấy được chứng minh thư của tiểu tinh cầu. Người trong cục đều đã hoàn thành công tác, tất cả đều đuối hơn con cá đuối nhưng lại hưng phấn mười phần, làm xong là có thể đi du lịch nha.

Thời Nghiêu mang tâm sự phiêu đãng trên không, lặng lẽ suy ngẫm, bản thân gần đây liên tiếp xuất hiện những cảm xúc kỳ quái, nhất cử nhất động đều khác hoàn toàn trước kia. Có lẽ bởi vì ở cùng Giang Tri thời gian dài, người kia luôn không chút để ý mà thản nhiên bộc lộ hoàn toàn cảm xúc bản thân, giống như chỉ cần ở bên anh, cả người đều sẽ trở nên nhẹ nhàng, lười biếng, thong thả mà sống. Thời Nghiêu nhịn không được cong miệng, lại cảm thấy không thích hợp.

Cẩn thận ngẫm lại, những cảm xúc nhỏ kỳ quái gần đây nhất của hắn hình như đều liên quan đến Giang Tri. Vì Giang Tri mà bùng nổ đánh trả kẻ xấu, vì Giang Tri mà vui vẻ mua mua mua, còn khi có Phù Quang tiên nhân xuất hiện lại làm hắn rất không thoải mái – sao lúc nào cũng luôn có người tặng đồ cho Giang Tri vậy.

Hắn chầm chậm nhận thức được, Thời Nghiêu biết vị diện Đại Thiên sỡ dĩ có thể phồn hoa náo nhiệt như ngày hôm nay, một nguyên nhân trong đó là nhân loại sẽ tìm hiểu nhau, yêu nhau, sinh sản đời sau. Vậy một ngày nào đó Giang Tri cũng sẽ trưởng thành đến tuổi nhất định rồi sẽ kết hôn sinh con?

Thời Nghiêu nghĩ đến bực bội, Giang Tri đến bây giờ cũng không có bạn bè, nói không chừng là bởi vì cậu ấy sợ thân phận tuổi tác bị bại lộ, sợ người khác biết cậu ấy không phải người thường mà chán ghét, sợ hãi cậu ấy. Nhưng mà ...... hiện tại Giang Tri có thể tự do xuyên qua các vị diện, chỉ sợ sẽ quen biết ngày càng nhiều tiên, người, yêu, ma. Tưởng tượng đến cảnh trong một tương lại không xa, Giang Tri sẽ nấu cơm hầm canh cho một người khác, cùng người đó thưởng thức mỹ thực, vừa nói vừa cười, Thời Nghêu liền cảm thấy sụp đổ. Hắn nghĩ, đó chính là cảm giác bị đồng loại duy nhất vứt bỏ.

Thời Nghiêu lắc lắc đầu không cho bản thân tiếp tục tưởng tượng nữa. Hắn nhắm mắt lại, nghĩ đến đoạn thần thức mình mới dung hợp về kia, hình như còn rất nhiều nội dung chưa xem qua. Hắn nằm dựa xuống, nhắm mắt lại mở ra chốt khoá đại não, ký ức giống như thuỷ triều tiếp tục chảy ra. Khi xem lại ký ức dung nhập, Thời Nghiêu tựa như có ý thức mà đang tìm kiếm một thứ gì đó, hắn không có bạn bè, nam nữ gì đều không có, trong sinh mệnh dài lê thê của hắn, mục tình cảm hoàn toàn trống không – tình thân, tình yêu, tình hữu nghị đều không có.

"Phanh ——" Thần thức lưu lại hình ảnh ký ức quá mức chân thật, Thời Nghiêu tự cảm thụ được vụ nổ Bigbang vũ trụ, đầu óc ong ong, ngay sau đó lại thấy đang ở dưới đáy biển sâu rộng, lại là viên tinh cầu quen thuộc kia, vẫn là cục nắm linh khí kia. Hắn chuẩn bị rời đi, cục nắm linh khí dường như cũng muốn đi theo hắn, nhưng còn chưa bay được quá cao đã bị một luồng lực lượng vô hình kéo trở về. Cục nắm linh khí bị bắn ngược về trong biển, bị từng đợt sóng biển mãnh liệt nhấn chìm, đáng thương hề hề. Thời Nghiêu nổi lên tâm tư trìu mến, quay lại trên biển, duỗi tay để cục nắm linh khí nhảy lên lòng bàn tay hắn.

Hắn nói: "Ngươi cũng muốn đi chỗ khác chơi sao?" Cục nắm linh khí sao có thể trả lời hắn, Thời Nghiêu vừa nói, một bên đưa tay sờ sờ bé linh khí, rót vào một luồng tự nhiên chi lực.

"Được, về sau ngươi cũng có thể rời đi nơi này, chỉ là hiện giờ ngươi còn quá nhỏ, nói không chừng sẽ bị quái vật nuốt chửng mất." Có rất nhiều yêu ma quỷ quái rất thích cắn nuốt linh khí.

Thời Nghiêu nói xong, nháy mắt liền rời khỏi nơi này, không có bay lên cao nữa. Cục nắm linh khí vừa được rót vào tự nhiên chi lực, còn chưa nhận ra đã "Bang" chìm vào đáy biển, từ từ biến lớn, càng ngày càng chìm sâu ...

Viên tinh cầu này không có sinh mệnh sống, kỳ thật cũng coi như là "cục đá tinh cầu", nhưng Thời Nghiêu dùng thuật pháp, búng tay dịch chuyển tinh cầu hình cầu, đưa nó rời xa các vị diện lớn náo nhiệt chen chúc, tách nó đến một nơi xa xa. Hắn nghĩ một ngày nào đó tiểu tinh cầu này cũng sẽ xuất hiện sinh mệnh, đến lúc đó có cơ hội sẽ quay lại xem nó lớn lên như thế nào.

Những hình ảnh tiếp theo càng lúc càng nhanh, lúc đầu Thời Nghiêu còn bình tĩnh không gợn sóng, mặt không biểu tình, giống như đang nghe người mắc trì độn tuổi già không ngừng kể lại chuyện đời cho hắn. Bỗng nhiên, các loại hình ảnh, manh mối đang xen với nhau trong đầu hắn, Thời Nghiêu nháy mắt như bị điện giật, trên mặt xuất hiện thần sắc khiếp sợ, do dự, cùng vui mừng vô cùng. Rất nhanh, những cảm xúc này hết thảy đều biến thành chột dạ.

Cục nắm linh khí? Tiểu tinh cầu? Giang Tri?

*****

Giang Tri nằm trên giường gỗ, ôm quang não nghiêm túc tìm mười thánh địa suối nước nóng tốt nhất trên thế giới. Anh vừa rồi mới mở phòng livestream ra nhìn một cái,

[Cấp bậc]: 9 [Tinh tệ]: 40,930 [Ngôi sao]: 4,907,230

Không xem thống kê một thời gian, không nghĩ tới anh không chỉ tăng ngôi sao mà còn được thăng cấp, chỉ còn 1 cấp nữa là anh có thể khai mở [Trung tâm mua sắm vị diện]. Giang Tri rất vui vẻ.

Anh lại nhìn tinh tệ, đổi toàn bộ thành tiền tệ trên tiểu tinh cầu, anh cũng còn gần 30 vạn, có thể dẫn Thời Nghiêu đi chơi thật nhiều nơi, ăn được nhiều món ngon.

"A Mao, cưng lại phải phòng không gối chiếc rồi." Giang Tri một bên xem quang não, một bên nói với bé hổ lớn nằm sải lai đối diện, "Lần này đi du lịch về sẽ mang nhiều đặc sản cho cưng nhé."

A Mao "Rống" một tiếng, tiếp tục nằm bò. Nó rất Phật, có thì ăn, không có thì ngủ.

Giang Tri liếc nhìn nó cười một cái, tiếp tục xem quang não, nếu Thời Nghiêu chưa từng trải nghiệm suối nước nóng, vậy rất nhiều thú vui "lạc hậu" trên tinh cầu chắc hắn cũng chưa chơi đâu nhỉ. Có lẽ có thể dẫn hắn đi đây đi đó chơi. Vừa phải đảm nhiệm nhiệm vụ hướng dẫn viên du lịch kiêm bạn đồng hàng với đại lão, nghĩ lại vẫn có chút không tưởng.

Lại nói tiếp, anh cũng ở nơi này khá lâu rồi, nếu không phải đã đồng ý dẫn Thời Nghiêu đi tắm suối nước nóng, Giang Tri còn lười không chịu ra khỏi cửa ấy chứ. Đối với tên thích ăn uống nhưng lại lười và trạch mà nói, mục đích đơn giản của đi du lịch chính là được đi đến nhưng nơi mới mẻ, đi ăn những mỹ thực anh chưa từng nếm qua. Cho nên Giang Tri tìm hiểu một lúc lâu, cuối cùng quyết định chọn suối nước nóng thuộc quần đảo núi lửa trên đại dương lớn nhất – nơi đó vừa có suối nước nóng núi lửa, vừa có mỹ thực dị vực.

Nhưng mà nếu muốn chơi cho thoả thích, mấy ngày nay còn phải nghiêm túc nỗ lực livestream để trấn an các ngôi sao nhỏ trước đã.

Gừa: Chương này ko có món gì ngon cả nên thôi đăng random một số hình ngon nhé.