Hắn khởi tấu với Hoàng Thượng xin từ hôn lại bị đẩy lui xuống, lén lút vào cung xin cũng bị từ chối, Hoàng Thượng là thực sự quyết tâm muốn hắn kết hôn với muội muội của Lãnh thừa tướng.

Vương gia cảm thấy là do hắn chọc mỹ nhân sinh khí. Hắn quyết tâm phải đợi y quay về. Chờ 3 năm, 5 năm, chờ cho vị Lãnh Nhược Tình kia già rồi, đợi không nổi nữa, phải tự mình kéo ca ca đến tìm hoàng đế giải oan, cũng là để từ hôn.

Vương gia một thân hắc y nghiêm cẩn, có chút khẩn trương, quần áo phác hoạ ra hình dáng cơ bắp rắn chắc, hắn dựa vào cây cột trên thuyền hoa mà uống rượu, các cô nương ở trên bờ nhìn thấy hắn đều hét lên, bọn họ cảm thấy hắn rất phong lưu phóng khoáng, soái đến nói không ra lời, cánh hoa trên tay từng nắm từng nắm bay về phía hắn, quanh thân muộn tao có đầy một vòng cánh hoa, các cô nương càng thét chói tai đến lợi hại.

Lục hoàng tử mặt ủ mày ê nhìn hoàng thúc của mình, nghĩ thầm đã một đống tuổi còn chạy tới cùng ta đoạt nổi bật.

Là do Vương gia kéo Lục hoàng tử đến ôn chuyện. Hai người bọn họ cũng không có chuyện cũ tốt đẹp nào để nói, Vương gia chỉ là muốn nghe một chút chuyện của mỹ nhân.

“…… Hắn cũng thật lợi hại! Quần áo của ta phần lớn đều là do hắn đề nghị lựa chọn. Vương thúc, cũng không biết ngài từ đâu mà tìm được một người tay nghề tốt như vậy, ta tìm người làm theo thiết kế, làm cho ta một tòa nhà lớn, nhất định đẹp đến đòi mạng! Lần đó ta còn được ‘ Bát Quái Tập San’ bình chọn vào top 10 của “ Bảng xếp hạng mỹ nam kinh thành ” đó! Quân tử không đoạt người sở hảo, ngài đã lấy đi một nửa từ đống quần áo của ta rồi còn phát ngốc cái gì!

Vương gia sâu kín mà nghĩ thầm, ta cùng hắn đều đã đụng chạm da thịt, mà hắn cũng chưa làm cho ta đã làm một bộ quần áo nào đâu. Ngươi tính xa quá rồi.

“Quần áo của ta so với ngài đều nhỏ hơn hai số, ngài nói ngài đồ gì……”

Không tính quá xa xôi, Lục hoàng tử rất ồn ào, nhưng hắn lại có được một đống quần áo mà hắn vẫn hâm mộ không thôi.

Vương gia phát ngốc với mặt nước. Bản thân hắn thập phần tuấn mỹ, ngũ quan cứng rắn lại tuấn lãng, không biết có phải do đã trải qua nhiều chuyện không giống với những gì người bình thường gặp phải, tuấn lãng cứng rắn của hắn lại có thêm vài phần mị khí ẩn khuất, lông mi cực kỳ dài, cánh môi vừa hồng vừa dày dặn theo theo da thịt màu đồng cổ của hắn lại tạo nên một chút dáng vẻ sắc tình, đôi mắt rất có thần, hiện tại so với trước kia càng thêm vài phần ướt át, thoạt nhìn làm cho người ta có dục vọng muốn làm nhục.

Hắn chỉ nhìn thẳng về phía trước, mà mấy vị công tử quý phái trên thuyền hoanđều nghiêng đầu nhìn hắn vài lần.

Hắn trúng phải độc của mỹ nhân rồi.

Vương gia hiện giờ nhìn ai cũng thành mỹ nhân, hắn ở nhà, trên giường nệm trong thư phòng phảng phất như có mỹ nhân đang nằm lên, mỹ nhân tinh phảng phất cánh hoa đào. Hắn lên triều, thấy Lãnh thừa tướng lớn lên có chút giống mỹ nhân, hắn trên đường đi lại gặp được một nữ tử, Lục hoàng tử nói cho hắn biết, đó là nữ nhi của Lãnh gia, hắn ngốc lăng mà cảm thấy  gương mặt của nữ nhân này cũng có chút giống vị kia. Nhưng nữ nhân này làm sao sánh được với mỹ nhân!

Hắn cảm thấy chính mình như bị bệnh mất rồi. Lại nhất định không chịu thừa nhận đây là bệnh tương tư. Mà chỉ xác định vững chắc đó là do mỹ nhân hạ dược.

Nữ nhi của Lãnh gia, hắn sẽ không cưới.

Quản gia rất lo cho hắn, trong triều có vài vị quan lớn quan nhỏ muốn lôi kéo tình cảm của Vương gia để cầu xin vài chuyện, đều sẽ đưa một số nữ hầu đến Vương phủ. Ngày nọ Vương gia từ thư phòng trở về, nhìn thấy trên giường lớn trongbphòng ngủ có một cái bóng trắng đang bày ra tư thế dụ hoặc mà nhìn hắn, quanh chóp mũi là.mùi thơm của xữ nữ, hắn mặt không biểu tình đi tới ngồi bên cạnh, nhìn đối phương một lúc lâu sau, nhìn đến nụ cười quyến rũ của đối phương cũng trở nên cứng đờ.

“Mặc quần áo vào, rồi bồi ta ngủ một chút đi.” Vương gia nói như vậy, quần áo hắn cũng không cởi, chỉ nằm ở trên giường, rất nhanh mà ngủ mất.